LỜI YÊU
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Dấu chân mềm trên cát ngẩn ngơ
Hàng dương nghiêng một chiều gió lộng
Sóng cồn cào hay lòng biển động
Nắng vàng rơi rực phía chân trời
LH
Bản tình ca của biển muôn đời
Sóng nối sóng vỗ về bờ trắng
Biển ru tìm dấu thon xa vắng
Sóng - vô - tình giấu nốt nhạc yêu
Nguyễn Văn Thái
Biển ru gì mãi khúc cô liêu
Cánh hải âu trong chiều ngơ ngác
Hàng dương nghiêng soi mình trên cát
Bờ hoang vu đợi bóng thuyền về
LH
Nắng tình quê bối rối cơn mê
Lòng đại dương mang điều sâu kín
Neo con thuyền lênh đênh mặt biển
Giữa hoang liêu đâu biết bến mơ!
Nguyễn Văn Thái
Gió vẫn cồn cho sóng bạc phơ
Dạt dào ru nỗi niềm biển mặn
Bờ thao thức ngàn đời đêm trắng
Nghe đại dương vọng tiếng thì thầm
LH
Thuở hồng hoang biển đã nặng lòng
Ru bờ yêu vĩnh hằng lời sóng
Vũ khúc tình dòng triều quyến luyến
Vọng trăng ươm khao khát đầy vơi
Nguyễn Văn Thái
Dấu nỗi lòng sâu thẳm trùng khơi
Mấy ai hiểu âm thầm biển khát
khúc thụy du hóa thành nốt nhạc
Biển xôn xao nhịp đập vĩnh hằng
LH
Gió mới hiểu nỗi khát âm thầm
Thương nhớ nhuộm bạc đầu sóng biếc
Biển gửi gió độ nồng mặn khiết
Dẫu về đâu cũng một màu xanh
Nguyễn Văn Thái
Mãi về đâu ngọn sóng mong manh
Để con thuyền nhỏ nhoi trước biển
Đâu phải chiều mà buồn đến tím
Sóng đại dương hay sóng trong lòng
LH
Sóng mong manh cuộn đến vô cùng
Láy mạn thuyền tình ca trọn kiếp
Hồn dập dờn theo làn sóng biếc
Triền miên không biết sắc thời gian
Nguyễn Văn Thái
Đưa thuyền thơ chảy đến miên man
Giữa đất trời bao la tình biển
Ánh tà dương buông hoàng hôn tím
Gió ngẩn ngơ ru sóng rì rào
LH
Gió thủy chung lòng biển xôn xao
Hàng dương xanh véo von tình sóng
Nắng vàng hươm trời xanh lồng lộng
Biển bờ thơ dưới ánh hoàng hôn
Nguyễn Văn Thái
sẽ về đâu ơi nhịp sóng dồn
Lòng biển rộng có bao giờ lặng
Dấu yêu thương ngàn đời thức trắng
Ấp ôm bờ tha thiết lời ru
LH
BIỂN LẶNG
Biển lặng cho bờ quá hoang vu
Cát êm sóng bạc giữa mây mù
Hoàng hôn tím ngắt chiều phố biển
Chợt thèm đâu đó một khúc ru
LH
Cánh hải âu về mang nhớ theo
Hàng phi lao cũ gió vẫn reo
Chỉ có người xưa là khuất bóng
Ngập ngừng cỏ chạy lối gieo neo
LPH
Người xưa mấy độ vẫn đi tìm
Cuối trời xa lắc mỏi cánh chim
Mênh mông biển sóng chiều lặng lặng
Chỉ bóng tà dương ánh khuất chìm
LH
Muôn đời sóng vỗ bãi bờ xa
Biển dẫu mênh mông thiếu mái nhà
Nên vẫn khát khao về bến cũ
Để tròn mấy nhịp khúc tình ca
LPH
Trích đoạn: hai1957
BIỂN LẶNG
Biển lặng cho bờ quá hoang vu
Cát êm sóng bạc giữa mây mù
Hoàng hôn tím ngắt chiều phố biển
Chợt thèm đâu đó một khúc ru
LH
Cánh hải âu về mang nhớ theo
Hàng phi lao cũ gió vẫn reo
Chỉ có người xưa là khuất bóng
Ngập ngừng cỏ chạy lối gieo neo
LPH
Người xưa mấy độ vẫn đi tìm
Cuối trời xa lắc mỏi cánh chim
Mênh mông biển sóng chiều lặng lặng
Chỉ bóng tà dương ánh khuất chìm
LH
Muôn đời sóng vỗ bãi bờ xa
Biển dẫu mênh mông thiếu mái nhà
Nên vẫn khát khao về bến cũ
Để tròn mấy nhịp khúc tình ca
LPH
Bến xưa còn mãi đợi thuyền về
Một đời ngó vọng chốn hoang mê
lời yêu thành rêu phong tượng đá
Vườn cũ mưa rơi giọt dãi dề
LH
( Hì hì ! lỡ khóc rồi thì khóc luôn nè huynh )
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
Dấu chân mềm trên cát ngẩn ngơ
Hàng dương nghiêng một chiều gió lộng
Sóng cồn cào hay lòng biển động
Nắng vàng rơi rực phía chân trời
LH
Bản tình ca của biển muôn đời
Sóng nối sóng vỗ về bờ trắng
Biển ru tìm dấu thon xa vắng
Sóng - vô - tình giấu nốt nhạc yêu
Nguyễn Văn Thái
Biển ru gì mãi khúc cô liêu
Cánh hải âu trong chiều ngơ ngác
Hàng dương nghiêng soi mình trên cát
Bờ hoang vu đợi bóng thuyền về
LH
Nắng tình quê bối rối cơn mê
Lòng đại dương mang điều sâu kín
Neo con thuyền lênh đênh mặt biển
Giữa hoang liêu đâu biết bến mơ!
Nguyễn Văn Thái
Gió vẫn cồn cho sóng bạc phơ
Dạt dào ru nỗi niềm biển mặn
Bờ thao thức ngàn đời đêm trắng
Nghe đại dương vọng tiếng thì thầm
LH
Thuở hồng hoang biển đã nặng lòng
Ru bờ yêu vĩnh hằng lời sóng
Vũ khúc tình dòng triều quyến luyến
Vọng trăng ươm khao khát đầy vơi
Nguyễn Văn Thái
Dấu nỗi lòng sâu thẳm trùng khơi
Mấy ai hiểu âm thầm biển khát
khúc thụy du hóa thành nốt nhạc
Biển xôn xao nhịp đập vĩnh hằng
LH
Gió mới hiểu nỗi khát âm thầm
Thương nhớ nhuộm bạc đầu sóng biếc
Biển gửi gió độ nồng mặn khiết
Dẫu về đâu cũng một màu xanh
Nguyễn Văn Thái
Mãi về đâu ngọn sóng mong manh
Để con thuyền nhỏ nhoi trước biển
Đâu phải chiều mà buồn đến tím
Sóng đại dương hay sóng trong lòng
LH
Sóng mong manh cuộn đến vô cùng
Láy mạn thuyền tình ca trọn kiếp
Hồn dập dờn theo làn sóng biếc
Triền miên không biết sắc thời gian
Nguyễn Văn Thái
Đưa thuyền thơ chảy đến miên man
Giữa đất trời bao la tình biển
Ánh tà dương buông hoàng hôn tím
Gió ngẩn ngơ ru sóng rì rào
LH
Gió thủy chung lòng biển xôn xao
Hàng dương xanh véo von tình sóng
Nắng vàng hươm trời xanh lồng lộng
Biển bờ thơ dưới ánh hoàng hôn
Nguyễn Văn Thái
sẽ về đâu ơi nhịp sóng dồn
Lòng biển rộng có bao giờ lặng
Dấu yêu thương ngàn đời thức trắng
Ấp ôm bờ tha thiết lời ru
LH
Bờ dửng dưng, say mộng hoang vu
Sóng vọng bờ ngày đêm da diết
Đến tận cùng… ôm bờ sóng chết
Để ngàn đời biển hát tình ca
Nguyễn Văn Thái
LỜI BIỂN
Biển lặng cho bờ quá hoang vu
Cát êm sóng bạc giữa mây mù
Hoàng hôn tím ngắt chiều phố biển
Chợt thèm đâu đó một khúc ru
Cánh hải âu về mang nhớ theo
Hàng phi lao cũ gió vẫn reo
Chỉ có người xưa là khuất bóng
Ngập ngừng cỏ chạy lối gieo neo
Người xưa mấy độ vẫn đi tìm
Cuối trời xa lắc mỏi cánh chim
Mênh mông biển sóng chiều lặng lặng
Chỉ bóng tà dương ánh khuất chìm
Muôn đời sóng vỗ bãi bờ xa
Biển dẫu mênh mông thiếu mái nhà
Nên vẫn khát khao về bến cũ
Để tròn mấy nhịp khúc tình ca
Bến xưa còn mãi đợi thuyền về
Một đời ngó vọng chốn hoang mê
Lời yêu thành rêu phong tượng đá
Vườn cũ mưa rơi giọt dãi dề
Thôi về khép lại cửa yêu thương Ru cho nhau ngủ mộng bình thường Vui vì được sống và nhung nhớ Giọt nắng lung linh ở cuối đường Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2011 00:14:41 bởi diên vỹ >
BỐN MÙA
Em đi đâu mùa xuân
Mai vàng rơi lối vắng
Tháng giêng ngày rất ngắn
Đêm biết làm duyên ai
Áo xưa đã tàn phai
Bên tình ta lụa mỏng
Mà sao còn động vọng
Tiếng chuông buồn công phu
LPH
Hì hì... muội Liên Hương và huynh Thái làm thơ tốn "giấy" quá chừng...
Trích đoạn: hai1957
BỐN MÙA
Em đi đâu mùa xuân
Mai vàng rơi lối vắng
Tháng giêng ngày rất ngắn
Đêm biết làm duyên ai
Áo xưa đã tàn phai
Bên tình ta lụa mỏng
Mà sao còn động vọng
Tiếng chuông buồn công phu
LPH
Giờ chưa phải mùa Thu
Sao giọt ngâu tí tách
Nhắc nỗi buồn áo rách
Để ngác ngơ một người
Buồn vương trên nụ cười
Ngày xưa còn đọng lại
Mùa Thu ơi xa ngái
Còn thoảng hương cốm Vòng
LH
BỐN MÙA
Em đi đâu mùa xuân
Mai vàng rơi lối vắng
Tháng giêng ngày rất ngắn
Đêm biết làm duyên ai
Áo xưa đã tàn phai
Bên tình ta lụa mỏng
Mà sao còn động vọng
Tiếng chuông buồn công phu
LPH
Giờ chưa phải mùa Thu
Sao giọt ngâu tí tách
Nhắc nỗi buồn áo rách
Để ngác ngơ một người
Buồn vương trên nụ cười
Ngày xưa còn đọng lại
Mùa Thu ơi xa ngái
Còn thoảng hương cốm Vòng
LH
Trời đã vào mùa đông
Sao em chưa lấy chồng
Sao em chưa đan áo
Sao em buồn mênh mông
Có phải bởi dòng sông
Đi mà không trở lại
Hay vì em con gái
Nhỏ nhắn gót chân son
LPH
hì hì, huynh ơi chắc mình phải kết ở đây thôi, kẻo tốn giấy thật đấy !
Ok! chuyện với nhau miên man quá. Hẹn muội dịp khác nhé!Chúc muội khoẻ!Viết giỏi, thơ hay!
Nguyễn Văn Thái
Trích đoạn: hai1957
BỐN MÙA
Em đi đâu mùa xuân
Mai vàng rơi lối vắng
Tháng giêng ngày rất ngắn
Đêm biết làm duyên ai
Áo xưa đã tàn phai
Bên tình ta lụa mỏng
Mà sao còn động vọng
Tiếng chuông buồn công phu
LPH
Giờ chưa phải mùa Thu
Sao giọt ngâu tí tách
Nhắc nỗi buồn áo rách
Để ngác ngơ một người
Buồn vương trên nụ cười
Ngày xưa còn đọng lại
Mùa Thu ơi xa ngái
Còn thoảng hương cốm Vòng
LH
Trời đã vào mùa đông
Sao em chưa lấy chồng
Sao em chưa đan áo
Sao em buồn mênh mông
Có phải bởi dòng sông
Đi mà không trở lại
Hay vì em con gái
Nhỏ nhắn gót chân son
LPH
mùa hè hương cỏ non
Ươm màu xanh ruộng mật
ngọn gió chiều phơ phất
Hương thầm ngát đâu đây
Đón mùa hè trong tay
Bỗng ngập ngừng nỗi nhớ
ướp vào trong tập vở
Cả bốn mùa yêu thương
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2011 14:49:29 bởi Liên Hương >
BỐN MÙA
Em đi đâu mùa xuân
Mai vàng rơi lối vắng
Tháng giêng ngày rất ngắn
Đêm biết làm duyên ai
Áo xưa đã tàn phai
Bên tình ta lụa mỏng
Mà sao còn động vọng
Tiếng chuông buồn công phu
Giờ chưa phải mùa thu
Sao giọt ngâu tí tách
Nhắc nỗi buồn áo rách
Để ngác ngơ một người
Buồn vương trên nụ cười
Ngày xưa còn đọng lại
Mùa thu ơi xa ngái
Còn thoảng hương cốm Vòng
Trời đã vào mùa đông
Sao em chưa lấy chồng
Sao em chưa đan áo
Sao em buồn mênh mông
Có phải bởi dòng sông
Đi mà không trở lại
Hay vì em con gái
Nhỏ nhắn gót chân son
Mùa hè hương cỏ non
Ươm màu xanh ruộng mật
Ngọn gió chiều phơ phất
Hương thầm ngát đâu đây
Đón mùa hè trong tay
Bỗng ngập ngừng nỗi nhớ
Ướp vào trong tập vở
Cả bốn mùa yêu thương
Liên Hương - Lê Phú Hải
BÉ CON
Bé con đi đâu về muộn
Mùa hè nắng tóc đỏ hoe
Bây giờ bé con đã lớn
Ra đường áo mũ nghiêng che
Thời gian... em thành thiếu nữ
Ta nhìn sợ thánh thần la
Nhưng mà dù sao đi nữa
Em tôi chân bước lụa là
LPH
Trích đoạn: hai1957
BÉ CON
Bé con đi đâu về muộn
Mùa hè nắng tóc đỏ hoe
Bây giờ bé con đã lớn
Ra đường áo mũ nghiêng che
Thời gian... em thành thiếu nữ
Ta nhìn sợ thánh thần la
Nhưng mà dù sao đi nữa
Em tôi chân bước lụa là
LPH
Nhỏng nhảnh đuôi gà tinh nghịch
Bé xưa giờ lớn khôn rồi
Chỉ riêng giọng cười khúc khích
Là còn của bé xưa thôi
Thấm thoắt dòng đời vụt trôi
Tuổi thần tiên bao kỷ niệm
Bỗng một mùa mưa chợt đến
Là khi tình yêu bắt đầu
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: