LỜI YÊU
BÉ CON
Bé con đi đâu về muộn
Mùa hè nắng tóc đỏ hoe
Bây giờ bé con đã lớn
Ra đường áo mũ nghiêng che
Thời gian... em thành thiếu nữ
Ta nhìn sợ thánh thần la
Nhưng mà dù sao đi nữa
Em tôi chân bước lụa là
LPH
Nhỏng nhảnh đuôi gà tinh nghịch
Bé xưa giờ lớn khôn rồi
Chỉ riêng giọng cười khúc khích
Là còn của bé mà thôi
Thấm thoắt dòng đời vụt trôi
Tuổi thần tiên bao kỷ niệm
Bỗng một mùa mưa chợt đến
Là khi tình yêu bắt đầu
LH
Là khi bé biết u sầu
Tương tư trên từng lá cỏ
Bé con yêu ai mắt đỏ
Huynh về đừng khóc bé ơi
Chỉ là nhắc chuyện xưa thôi
Ai cũng có thời thơ ấu
Bé con ơi ngày yêu dấu
Đã là quá vãng tan theo
LPH
Trích đoạn: hai1957
BÉ CON
Bé con đi đâu về muộn
Mùa hè nắng tóc đỏ hoe
Bây giờ bé con đã lớn
Ra đường áo mũ nghiêng che
Thời gian... em thành thiếu nữ
Ta nhìn sợ thánh thần la
Nhưng mà dù sao đi nữa
Em tôi chân bước lụa là
LPH
Nhỏng nhảnh đuôi gà tinh nghịch
Bé xưa giờ lớn khôn rồi
Chỉ riêng giọng cười khúc khích
Là còn của bé mà thôi
Thấm thoắt dòng đời vụt trôi
Tuổi thần tiên bao kỷ niệm
Bỗng một mùa mưa chợt đến
Là khi tình yêu bắt đầu
LH
Là khi bé biết u sầu
Tương tư trên từng lá cỏ
Bé con yêu ai mắt đỏ
Huynh về đừng khóc bé ơi
Chỉ là nhắc chuyện xưa thôi
Ai cũng có thời thơ ấu
Bé con ơi ngày yêu dấu
Đã là quá vãng tan theo
LPH
Ôi tuổi thần tiên đáng yêu
Làm sao bây giờ tìm lại
Khi thời gian đi qua mãi
Tựa như nước chảy qua cầu
Giá như có phép nhiệm màu
Bé con ngày xưa trở lại
Chỉ xin là mối tình đầu
Đi qua một thời con gái...
LH
TÂM SỰ BÉ CON
Bé con đi đâu về muộn
Mùa hè nắng tóc đỏ hoe
Bây giờ bé con đã lớn
Ra đường áo mũ nghiêng che
Thời gian... em thành thiếu nữ
Ta nhìn sợ thánh thần la
Nhưng mà dù sao đi nữa
Em tôi chân bước lụa là
Nhỏng nhảnh đuôi gà tinh nghịch
Bé xưa giờ lớn khôn rồi
Chỉ riêng giọng cười khúc khích
Là còn của bé mà thôi
Thấm thoắt dòng đời vụt trôi
Tuổi thần tiên bao kỷ niệm
Bỗng một mùa mưa chợt đến
Là khi tình yêu bắt đầu
Là khi bé biết u sầu
Tương tư trên từng lá cỏ
Bé con yêu ai mắt đỏ
Huynh về đừng khóc bé ơi
Chỉ là nhắc chuyện xưa thôi
Ai cũng có thời thơ ấu
Bé con ơi ngày yêu dấu
Đã là quá vãng tan theo
Ôi một tuổi nào đáng yêu
Làm sao bây giờ tìm lại
Thời gian vẫn đi, đi mãi
Tựa như nước chảy qua cầu
Ước chi có phép nhiệm màu
Bé thơ ngày xưa trở lại
Chỉ xin là mối tình đầu
Đi qua một thời con gái...
Liên Hương - Lê Phú Hải
LÝ DO
Thư đến chậm bởi vì xe đi lạc
Lối vòng quanh khúc khuỷu bước qua đèo
Em đến chậm vì thuyền tình ngơ ngác
Thương bên bồi, bên lỡ lại gieo neo
Tóc mây ngắn vì trót dài nỗi nhớ
Mắt nhìn xanh bởi vướng áng mây hồng
Em giàu có ta bạc đầu trả nợ
Vắng hạ rồi xao xác một mùa đông
LPH
Trích đoạn: hai1957
LÝ DO
Thư đến chậm bởi vì xe đi lạc
Lối vòng quanh khúc khuỷu bước qua đèo
Em đến chậm vì thuyền tình ngơ ngác
Thương bên bồi, bên lở lại gieo neo
Tóc mây ngắn vì trót dài nỗi nhớ
Mắt nhìn xanh bởi vướng áng mây hồng
Em giàu có ta bạc đầu trả nợ
Vắng hạ rồi xao xác một mùa đông
LPH
Lá vàng rụng bởi mùa Thu dài thế
Xao xác heo may để gió ơ hờ
Đời chật chội - tất cả đều ...có thể
Lòng mải buồn úa cả những vần thơ
Em im lặng ...bao điều đâu dễ nói
biển xôn xao bởi sóng chưa ngừng
Dấu nước mắt vào tim trầm tích
Nên đá lạnh lùng vô cảm dửng dưng
LH
LÝ DO
Thư đến chậm bởi vì xe đi lạc
Lối vòng quanh khúc khuỷu bước qua đèo
Em đến chậm vì thuyền tình ngơ ngác
Thương bên bồi, bên lở lại gieo neo
Tóc mây ngắn vì trót dài nỗi nhớ
Mắt nhìn xanh bởi vướng áng mây hồng
Em giàu có ta bạc đầu trả nợ
Vắng hạ rồi xao xác một mùa đông
LPH
Lá vàng rụng bởi mùa thu dài thế
Xao xác heo may để gió ơ hờ
Đời chật chội - tất cả đều... có thể
Lòng mãi buồn úa cả những vần thơ
Em im lặng... bao điều đâu dễ nói
Biển xôn xao bởi sóng vỗ chưa ngừng
Dấu nước mắt vào con tim trầm tích
Đá lạnh lùng vô cảm đến dửng dưng
LH
Yêu biết mấy mà sao người nín lặng
Để con đò lặng lẽ nhổ sào đi
Không đo đếm mà lòng ta vẫn nặng
Tóc bạc rồi dang dở mối tinh si
Chắc thuở trước ta quên không ngỏ ý
Nên người còn giận mãi đến ngàn sau
Ôi tình nhỏ vẫn luôn luôn có lý
Ta sẽ về nuôi nấng lại đời nhau
LPH
Trích đoạn: hai1957
LÝ DO
Thư đến chậm bởi vì xe đi lạc
Lối vòng quanh khúc khuỷu bước qua đèo
Em đến chậm vì thuyền tình ngơ ngác
Thương bên bồi, bên lở lại gieo neo
Tóc mây ngắn vì trót dài nỗi nhớ
Mắt nhìn xanh bởi vướng áng mây hồng
Em giàu có ta bạc đầu trả nợ
Vắng hạ rồi xao xác một mùa đông
LPH
Lá vàng rụng bởi mùa thu dài thế
Xao xác heo may để gió ơ hờ
Đời chật chội - tất cả đều... có thể
Lòng mãi buồn úa cả những vần thơ
Em im lặng... bao điều đâu dễ nói
Biển xôn xao bởi sóng vỗ chưa ngừng
Dấu nước mắt vào con tim trầm tích
Đá lạnh lùng vô cảm đến dửng dưng
LH
Yêu biết mấy mà sao người nín lặng
Để con đò lặng lẽ nhổ sào đi
Không đo đếm mà lòng ta vẫn nặng
Tóc bạc rồi dang dở mối tinh si
Chắc thuở trước ta quên không ngỏ ý
Nên người còn giận mãi đến ngàn sau
Ôi tình nhỏ vẫn luôn luôn có lý
Ta sẽ về nuôi nấng lại đời nhau
LPH
Thời gian chẳng bao giờ trở lại
Mảnh tình con mưa gió đã tơi bời
Biển muôn thuở vẫn dài rộng thế
Sóng bạc đầu ào ạt giữa trùng khơi
Điều không nói biết làm sao lý giải
bến phù vân dường đã nửa đường
Én nhỏ bay rồi mùa xuân qua mãi
Con tim ngập ngừng
còn đọng những lời thương!
LH
LỜI THƯƠNG
Thư đến chậm bởi vì xe đi lạc
Lối vòng quanh khúc khuỷu bước qua đèo
Em đến chậm vì thuyền tình ngơ ngác
Thương bên bồi, bên lở lại gieo neo
Tóc mây ngắn vì trót dài nỗi nhớ
Mắt nhìn xanh bởi vướng áng mây hồng
Em giàu có ta bạc đầu trả nợ
Vắng hạ rồi xao xác một mùa đông
Lá vàng rụng bởi mùa thu dài thế
Xao xác heo may để gió ơ hờ
Đời chật chội - tất cả đều... có thể
Lòng mãi buồn úa cả những vần thơ
Em im lặng... bao điều đâu dễ nói
Biển xôn xao bởi sóng vỗ chưa ngừng
Dấu nước mắt vào con tim trầm tích
Đá lạnh lùng vô cảm đến dửng dưng
Yêu biết mấy mà sao người nín lặng
Để con đò lặng lẽ nhổ sào đi
Không đo đếm mà lòng ta vẫn nặng
Tóc bạc rồi dang dở mối tinh si
Chắc thuở trước ta quên không ngỏ ý
Nên người còn giận mãi đến ngàn sau
Ôi tình nhỏ vẫn luôn luôn có lý
Ta sẽ về nuôi nấng lại đời nhau
Thời gian chẳng bao giờ quay trở lại
Mảnh tình con mưa gió đã tơi bời
Biển muôn thuở vẫn dài và rộng thế
Sóng bạc đầu ào ạt giữa trùng khơi
Điều không nói biết làm sao lý giải
Bến phù vân dường như đã nửa đường
Én nhỏ bay rồi mùa xuân qua mãi
Con tim ngập ngừng còn đọng những lời thương!
Liên Hương - Lê Phú Hải
LỜI CỦA SÔNG
Này em cô gái nhỏ
Đưa người đi qua sông
Có thấy chiều ráng đỏ
Có nghe tình ta không
Cớ chi mà ái ngại
Ta là khách tha phương
Ăn mày em tình ái
Màu mắt biếc tơ vương
LPH
Trích đoạn: hai1957
LỜI CỦA SÔNG
Này em cô gái nhỏ
Đưa người đi qua sông
Có thấy chiều ráng đỏ
Có nghe tình ta không
Cớ chi mà ái ngại
Ta là khách tha phương
Ăn mày em tình ái
Màu mắt biếc tơ vương
LPH
Bởi em là dòng sông
Giữa đôi bờ bồi lở
Nên dòng trôi ngập ngừng
Sợ cuộc tình dang dở
Trời bao giờ hết gió
Nước bao giờ ngừng trôi
dòng sông em bé nhỏ
Về bến bờ anh thôi !
LH
LỜI CỦA SÔNG
Này em cô gái nhỏ
Đưa người đi qua sông
Có thấy chiều ráng đỏ
Có nghe tình ta không
Ta là khách tha phương
Ăn mày em tình ái
Cớ chi mà ái ngại
Màu mắt biếc tơ vương
LPH
Bởi em là dòng sông
Giữa đôi bờ bồi lở
Nên dòng trôi ngập ngừng
Sợ cuộc tình dang dở
Trời bao giờ hết gió
Nước bao giờ ngừng trôi
Dòng sông em bé nhỏ
Về bến bờ anh thôi !
LH
Trôi hoài nên cũng... nặng
Mong một bến bờ vui
Về phương đông tĩnh lặng
Đêm lại nhớ phương đoài
Mấy ngàn năm róc rách
Không nặng nợ phù sa
Chỉ thương tình lữ khách
Chiều đông thiếu mái nhà
LPH
Trích đoạn: hai1957
LỜI CỦA SÔNG
Này em cô gái nhỏ
Đưa người đi qua sông
Có thấy chiều ráng đỏ
Có nghe tình ta không
Ta là khách tha phương
Ăn mày em tình ái
Cớ chi mà ái ngại
Màu mắt biếc tơ vương
LPH
Bởi em là dòng sông
Giữa đôi bờ bồi lở
Nên dòng trôi ngập ngừng
Sợ cuộc tình dang dở
Trời bao giờ hết gió
Nước bao giờ ngừng trôi
Dòng sông em bé nhỏ
Về bến bờ anh thôi !
LH
Trôi hoài nên cũng... nặng
Mong một bến bờ vui
Về phương đông tĩnh lặng
Đêm lại nhớ phương đoài
Mấy ngàn năm róc rách
Không nặng nợ phù sa
Chỉ thương tình lữ khách
Chiều đông thiếu mái nhà
LPH
Muôn đời nước sông xanh
Mãi xuôi về biển lớn
góp con sóng bạc đầu
Đến ngàn năm còn gợn
Sông hát lời vô tận
Đưa bước người qua sông
Người ơi! câu hò hẹn
Biết người còn nhớ không? ...
LH
LỜI CỦA SÔNG
Này em cô gái nhỏ
Đưa người đi qua sông
Có thấy chiều ráng đỏ
Có nghe tình ta không
Ta là khách tha phương
Ăn mày em tình ái
Cớ chi mà ái ngại
Màu mắt biếc tơ vương
Bởi em là dòng sông
Giữa đôi bờ bồi lở
Nên dòng trôi ngập ngừng
Sợ cuộc tình dang dở
Trời bao giờ hết gió
Nước bao giờ ngừng trôi
Dòng sông em bé nhỏ
Về bến bờ anh thôi !
Trôi hoài nên cũng... nặng
Mong một bến bờ vui
Về phương đông tĩnh lặng
Đêm lại nhớ phương đoài
Mấy ngàn năm róc rách
Không mang nợ phù sa
Chỉ thương tình lữ khách
Chiều đông thiếu mái nhà
Muôn đời nước sông xanh
Mãi xuôi về biển lớn
Góp con sóng bạc đầu
Đến ngàn năm còn gợn
Sông hát lời vô tận
Đưa bước người qua sông
Người ơi! câu hò hẹn
Biết người còn nhớ không? ...
Liên Hương - Lê Phú Hải
(Muội copy bài thơ vào trang chung nhé, cái máy này không cho chữ nghiêng, đậm được)
CON MÈO
Con mèo trèo cây cau
Hỏi thăm chuột đi đâu
Mà cửa nhà hiu hắt
Không một chút thơm râu
Chuột đi chợ đường xa
Trời mưa lắm ổ gà
Vừa tay mắm tay muối
Vừa tránh lối người qua
LPH
Trích đoạn: hai1957
CON MÈO
Con mèo trèo cây cau
Hỏi thăm chuột đi đâu
Mà cửa nhà hiu hắt
Không một chút thơm râu
Chuột đi chợ đường xa
Trời mưa lắm ổ gà
Vừa tay mắm tay muối
Vừa tránh lối người qua
LPH
Chuột mua hương mua hoa
Cho mèo vể giỗ cha
nếu biết ơn lặn lội
Xin mèo hãy buông tha
Mèo ơi chớ la cà
Trèo cây cau mà ngã
Khổ thân chuột tội tình
Nơm nớp lo ...mèo lạ
LH
hì hì, huynh ra cái đề này muội chả hiểu gì nên cứ phang đại vậy, trúng thì trúng không trúng thì bỏ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 14 bạn đọc.
Kiểu: