LỜI YÊU
Nước Việt Nam tôi
Miền Bắc có bốn mùa xuân hạ thu đông
Miền Nam hai mùa mưa nắng - lạ không
Cũng bởi cái hình cong chữ S
Tôi sinh ra muộn màng sau hết
Những tang thương máu lửa đã qua rồi
Hoa trái vẫn sinh sôi
Người nữ người nam vẫn lấy nhau để duy trì nòi giống
Tôi nhỏ nhoi giữa biển đời quá rộng
Oa oa tiếng khóc chào đời
Ba ơi má ơi
Chớ đi đâu con ở đây nè - đang khóc...
Ái chà...
Con có biết đâu lợi lộc
Có biết mai này lịch sử sẽ nói sao
Chỉ biết bên cầu ao
Chị con vẫn cắp rỗ vớt bèo non áo vá...
Lê Phú Hải
Đây là bài thơ còn đang dang dỡ, huynh lưu vào trang google loay hoay sao lại nhầm vào trang này của muội, bỏ qua đi nhé...
Không hiểu sao từ hôm qua tới giờ đưa mấy bài diễn ngâm và đọc vào trang audio thơ của huynh hoài mà không được...
CHỦ NHẬT BUỒN
Ngày chủ nhật buồn tênh
Vắng em đời hiu hắt
Sầu lên trên cửa mắt
Sầu về hai tay khô
Trăm năm cũng hư vô
Còn lại gì để nhớ
Ta yêu em vô cớ
Ta thương người vô duyên
LPH
Trích đoạn: hai1957
CHỦ NHẬT BUỒN
Ngày chủ nhật buồn tênh
Vắng em đời hiu hắt
Sầu lên trên cửa mắt
Sầu về hai tay khô
Trăm năm cũng hư vô
Còn lại gì để nhớ
Ta yêu em vô cớ
Ta thương người vô duyên
LPH
Tình nhỏ làm sao quên
Ta nhặt về tia nắng
Sưởi chút đời trống vắng
Ủi an ta...nỗi niềm
Ta tìm trong mắt đêm
Ô cửa nào thắp lửa
Phố thơm mùi hoa sữa
Nghe lời thương vọng về
LH
CHỦ NHẬT BUỒN
Ngày chủ nhật buồn tênh
Vắng em đời hiu hắt
Sầu lên trên cửa mắt
Sầu về hai tay khô
Trăm năm cũng hư vô
Còn lại gì để nhớ
Ta yêu em vô cớ
Ta thương người vô duyên
LPH
Tình nhỏ làm sao quên
Ta nhặt về tia nắng
Sưởi chút đời trống vắng
Ủi an ta... nỗi niềm
Ta tìm trong mắt đêm
Ô cửa nào thắp lửa
Phố thơm mùi hoa sữa
Nghe lời thương vọng về
LH
Ngày chủ nhật lê thê
Thánh đường chiều chim hót
Tình ơi đừng đắng đót
Chuông ngân lời yêu thương
Em đi gió mây vương
Áo dài bay vụng dại
Chiều hoang buồn xa ngái
Gót chân hồng mênh mang
LPH
Trích đoạn: hai1957
CHỦ NHẬT BUỒN
Ngày chủ nhật buồn tênh
Vắng em đời hiu hắt
Sầu lên trên cửa mắt
Sầu về hai tay khô
Trăm năm cũng hư vô
Còn lại gì để nhớ
Ta yêu em vô cớ
Ta thương người vô duyên
LPH
Tình nhỏ làm sao quên
Ta nhặt về tia nắng
Sưởi chút đời trống vắng
Ủi an ta... nỗi niềm
Ta tìm trong mắt đêm
Ô cửa nào thắp lửa
Phố thơm mùi hoa sữa
Nghe lời thương vọng về
LH
Ngày chủ nhật lê thê
Thánh đường chiều chim hót
Tình ơi đừng đắng đót
Chuông ngân lời yêu thương
Em đi gió mây vương
Áo dài bay vụng dại
Chiều hoang buồn xa ngái
Gót chân hồng mênh mang
LPH
Gió ơi đừng thở than
Để thêm dài nỗi nhớ
Ta ơi đừng trăn trở
Để lòng vương nhịp sầu
Dõi theo một bóng câu
bay trong chiều bé bỏng
Hương thầm vương áo mỏng
Ta bâng quơ gọi người
LH
CHỦ NHẬT BUỒN
Ngày chủ nhật buồn tênh
Vắng em đời hiu hắt
Sầu lên trên cửa mắt
Sầu về hai tay khô
Trăm năm cũng hư vô
Còn lại gì để nhớ
Ta yêu em vô cớ
Ta thương người vô duyên
Tình nhỏ làm sao quên
Ta nhặt về tia nắng
Sưởi chút đời trống vắng
Ủi an ta... nỗi niềm
Ta tìm trong mắt đêm
Ô cửa nào thắp lửa
Phố thơm mùi hoa sữa
Nghe lời thương vọng về
Ngày chủ nhật lê thê
Thánh đường chiều chim hót
Tình ơi đừng đắng đót
Chuông ngân lời yêu thương
Em đi gió mây vương
Áo dài bay vụng dại
Chiều hoang buồn xa ngái
Gót chân hồng mênh mang
Gió ơi đừng thở than
Để thêm dài nỗi nhớ
Ta ơi đừng trăn trở
Để lòng vương nhịp sầu
Dõi theo một bóng câu
Bay trong chiều bé bỏng
Hương thầm vương áo mỏng
Ta bâng quơ gọi người Gọi tên cuộc tình ơi Về đi chiều đã muộn Gọi hoàng hôn buông xuống Cho đêm dài lên ngôi
Liên Hương - Lê Phú Hải
HÀ NỘI ƠI ! CÒN KHÔNG ?
Có còn không hoa sữa của ngày nào
Thơm suốt một mùa trăng nông nổi
Có còn không những vỉa hè sáng tối
Lổ loang mảnh vá cuộc đời
Có còn không bông gạo trắng trời
Thả chùm mây vào cơn mưa hạ
Có còn ai nghiêng vành nón lá
Dấu nụ cười tinh nghịch mắt lá răm
Có còn không phố của ngàn năm
Ngói lô xô rêu phong ngõ vắng
Hương bưởi còn thơm lối về thầm lặng
Hát tình ca bằng khúc không lời
Có còn không …Hà nội ơi !
LH
NGÀY BIỂN ĐỘNG
Nghe lời gió gọi hay lời biển
Thổn thức mưa rơi thổn thức lòng
Ì ầm tiếng sóng ngày biển động
cồn cào khắc khoải giữa thinh không
LH
HÀ NỘI ƠI! CÒN KHÔNG?
Có còn không hoa sữa của ngày nào
Thơm suốt một mùa trăng nông nổi
Có còn không những vỉa hè sáng tối
Lổ loang mảnh vá cuộc đời
Có còn không bông gạo trắng trời
Thả chùm mây vào cơn mưa hạ
Có còn ai nghiêng vành nón lá
Dấu nụ cười tinh nghịch mắt lá răm
Có còn không phố của ngàn năm
Ngói lô xô rêu phong ngõ vắng
Hương bưởi còn thơm lối về thầm lặng
Hát tình ca bằng khúc không lời
Có còn không… Hà nội ơi !
Liên Hương
NGÀY BIỂN ĐỘNG
Nghe lời gió gọi hay lời biển
Thổn thức mưa rơi thổn thức lòng
Ì ầm tiếng sóng ngày biển động
Cồn cào khắc khoải giữa thinh không
LH
Tin báo bão về nơi xa ấy
Âm thầm rứt ruột khúc biển Đông
Mòn mõi khơi xa tình vẫn vậy
Ngóng chồng hóa đá bởi mòn trông
LPH
Trích đoạn: hai1957
NGÀY BIỂN ĐỘNG
Nghe lời gió gọi hay lời biển
Thổn thức mưa rơi thổn thức lòng
Ì ầm tiếng sóng ngày biển động
Cồn cào khắc khoải giữa thinh không
LH
Tin báo bão về nơi xa ấy
Âm thầm rứt ruột khúc biển Đông
Mòn mõi khơi xa tình vẫn vậy
Ngóng chồng hóa đá bởi mòn trông
LPH
Chiều nay biển động thuyền xa vắng
Dấu chân hoang hoải lẻ bóng người
Không cánh hải âu đùa dỡn sóng
Chì còn xám ngắt một trùng khơi
LH
KHẮC KHỎAI
Ta khắc khoải một lời thăm hỏi nhỏ
Mà sao nghe lặng lẽ bước chân về
Chiều nín lặng tiếc thương gì ráng đỏ
Thôi cũng đành ngày ấy bởi u mê
Con sẻ nâu mỏ non nên vụng dại
Trời mưa dầm lạc lõng biết về đâu
Người đi mất chỉ tình kia ở lại
Ừ ta buồn một chút cuộc bể dâu
LPH
Ngòai kia vẫn đầy trời mưa gió
Vọng trong mưa đàn ai gảy… đôi hồi
Người đâu biết lòng ta đau …đành nỡ
Thả cung trầm …buông tiếng óan xa xôi
Thì thôi vậy! bởi cuộc đời dâu bể
Lời trao thương... chỉ là phút chạnh lòng
Người u mê …ta dại khờ nông nổi
Trả lại người …chiếc lá lại trôi sông
LH
NGÀY BIỂN ĐỘNG
Nghe lời gió gọi hay lời biển
Thổn thức mưa rơi thổn thức lòng
Ì ầm tiếng sóng ngày biển động
Cồn cào khắc khoải giữa thinh không
LH
Tin báo bão về nơi xa ấy
Âm thầm rứt ruột khúc biển Đông
Mòn mõi khơi xa tình vẫn vậy
Ngóng chồng hóa đá bởi mòn trông
LPH
Chiều nay biển động thuyền xa vắng
Dấu chân hoang hoải lẻ bóng người
Không cánh hải âu đùa dỡn sóng
Chì còn xám ngắt một trùng khơi
LH
Cuồn cuộn bạc đầu qua mấy thuở
Sao hoài giận dữ với khơi xa
Có nhớ lúc êm đềm sóng vỗ
Bến bờ ôm ấp những ngày qua?
LPH
KHẮC KHỎAI
Ta khắc khoải một lời thăm hỏi nhỏ
Mà sao nghe lặng lẽ bước chân về
Chiều nín lặng tiếc thương gì ráng đỏ
Thôi cũng đành ngày ấy bởi u mê
Con sẻ nâu mỏ non nên vụng dại
Trời mưa dầm lạc lõng biết về đâu
Người đi mất chỉ tình kia ở lại
Ừ ta buồn một chút cuộc bể dâu
LPH
Ngòai kia vẫn đầy trời mưa gió
Vọng trong mưa đàn ai gảy… đôi hồi
Người đâu biết lòng ta đau… đành nỡ
Thả cung trầm… buông một tiếng xa xôi
Thì thôi vậy! bởi cuộc đời dâu bể
Lời trao thương... chỉ là phút chạnh lòng
Người u mê… ta dại khờ nông nổi
Trả lại người… chiếc bách lại trôi sông
LH
Chỉ là khắc khoải thôi bờ bến lạ
Thuyền đi rồi lữ khách bỗng đơn côi
Hàng cây đứng ngậm ngùi nhìn bóng ngã
Mái tranh chiều buồn khói bếp chơi vơi
Con chim khách gọi nghe quen thuộc lắm
Nắng sân phơi áo mới của ai hồng
Từ chân núi hoàng hôn rơi chầm chậm
Khắc khoải theo về trong tiếng thinh không
LPH
Trích đoạn: hai1957
KHẮC KHỎAI
Ta khắc khoải một lời thăm hỏi nhỏ
Mà sao nghe lặng lẽ bước chân về
Chiều nín lặng tiếc thương gì ráng đỏ
Thôi cũng đành ngày ấy bởi u mê
Con sẻ nâu mỏ non nên vụng dại
Trời mưa dầm lạc lõng biết về đâu
Người đi mất chỉ tình kia ở lại
Ừ ta buồn một chút cuộc bể dâu
LPH
Ngòai kia vẫn đầy trời mưa gió
Vọng trong mưa đàn ai gảy… đôi hồi
Người đâu biết lòng ta đau… đành nỡ
Thả cung trầm… buông một tiếng xa xôi
Thì thôi vậy! bởi cuộc đời dâu bể
Lời trao thương... chỉ là phút chạnh lòng
Người u mê… ta dại khờ nông nổi
Trả lại người… chiếc bách lại trôi sông
LH
Chỉ là khắc khoải thôi bờ bến lạ
Thuyền đi rồi lữ khách bỗng đơn côi
Hàng cây đứng ngậm ngùi nhìn bóng ngả
Mái tranh chiều buồn khói bếp chơi vơi
Con chim khách gọi nghe quen thuộc lắm
Nắng sân phơi áo mới của ai hồng
Từ chân núi hoàng hôn rơi chầm chậm
Khắc khoải theo về trong tiếng thinh không
LPH
Người khắc khoải ta cũng buồn khắc khoải
Chiều vội buông ngọn gió mơ hồ
Chân bỗng mỏi giữa ngã ba đường lạ
Mưa tạnh rồi sao môi bỗng khát khô
Người ở đâu có biết ta mong nhớ
Con sẻ nâu về ríu rít hiên nhà
Chợt bắt gặp đoá tầm xuân chớm nở
ta gọi thầm... " khắc khoải " ...có về qua ?
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 17 bạn đọc.
Kiểu: