LỜI YÊU
HƯƠNG ĐỒNG NỘI
Một ngày bất chợt qua đồng nội
Mưa về xao xác vị non xanh
Thoảng mùi cỏ mật thơm trong gió
Ngỡ ngàng... em khẽ gọi tên anh
Có phải là hương đời mật ngọt
Một lần dâng hiến trọn mùa sau
Hay chỉ là vị tình đắng đót
Đòng đòng lúa trổ nhớ về nhau
Lúa thơm hương sữa ngày xa ấy
Tròn xoe mắt trẻ xúm quanh bờ
Nhẩn nha cần mẫn bầy kiến nhỏ
Ôi trò nghịch ngợm của tuổi thơ !
Rồi cũng đã qua thời bé dại
Một lần khép lại giấc mơ xưa
Chỉ có mỗi khi mùi ngai ngái
Cỏ nào một thuở xót xa đưa
Anh có đưa em về năm tháng
Tìm ký ức xưa ngọt hương đồng
Thoảng mùi cỏ mật vương trong nắng
Nghe lòng sóng dậy giữa mênh mông
Liên Hương - Lê Phú Hải
DƯ ÂM MÙA THU
Còn không… mắt lá ngày xưa
Mà bâng khuâng nhớ khi mùa chớm Thu
Đời trôi nênh nổi đèn cù
Lặng sâu ký ức…mù u…bướm vàng
Đò chiều …người đã sang ngang
Ta về hát khúc : “ lỡ làng phận duyên”
Bến xưa lặng ngắt bóng thuyền
Vườn xưa phế tích một miền cỏ hoang
Ngẩn ngơ tìm dấu địa đàng
Chỉ còn lối vắng phủ vàng lá rơi
Mùa Thu sẽ khuất bên trời
Để ta lại với một thời dấu yêu
Liên Hương
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp…trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
LH
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp… trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
LH
Ngày yêu dấu cũ đã về đâu
Ký ức vẹn nguyên những sắc màu
Chân sáo vô ưu đường phố nhỏ
Hững hờ dăm chiếc lá rơi mau
LPH
Trích đoạn: hai1957
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp… trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
LH
Ngày yêu dấu cũ đã về đâu
Ký ức vẹn nguyên những sắc màu
Chân sáo vô ưu đường phố nhỏ
Hững hờ dăm chiếc lá rơi mau
LPH
Biết mãi xa rồi mùa Thu ấy
Lá cũng vàng theo sắc heo may
Sao kỷ niệm xưa còn ở lại
Không tàn theo ngọn gió Thu bay
LH
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp… trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
LH
Ngày yêu dấu cũ đã về đâu
Ký ức vẹn nguyên những sắc màu
Chân sáo vô ưu đường phố nhỏ
Hững hờ dăm chiếc lá rơi mau
LPH
Biết mãi xa rồi mùa Thu ấy
Lá cũng vàng theo sắc heo may
Sao kỷ niệm xưa còn ở lại
Không tàn theo ngọn gió Thu bay
LH
Nhớ bóng người đi hay nhớ Thu?
Dường như quá vãng cũng sa mù
Mây giăng một nỗi buồn sương khói
Tình nào rớt lại một lời ru
LPH
Trích đoạn: hai1957
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp… trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
LH
Ngày yêu dấu cũ đã về đâu
Ký ức vẹn nguyên những sắc màu
Chân sáo vô ưu đường phố nhỏ
Hững hờ dăm chiếc lá rơi mau
LPH
Biết mãi xa rồi mùa Thu ấy
Lá cũng vàng theo sắc heo may
Sao kỷ niệm xưa còn ở lại
Không tàn theo ngọn gió Thu bay
LH
Nhớ bóng người đi hay nhớ Thu?
Dường như quá vãng cũng sa mù
Mây giăng một nỗi buồn sương khói
Tình nào rớt lại một lời ru
LPH
Ngày xưa giờ đã như ngọn gió
tuổi thơ theo dòng chảy trôi vèo
Người đi...chỉ mình ta đứng lại
Bóng chiều dường cũng ngẩn ngơ theo
LH
NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Chiều buông rộn nhịp… trống tan trường
Áo trắng như mây tỏa nắng vương
Tóc thề buông xõa bay trong gió
Để lòng ai bỗng chạnh nhớ thương…
Ngày yêu dấu cũ đã về đâu
Ký ức vẹn nguyên những sắc màu
Chân sáo vô ưu đường phố nhỏ
Hững hờ dăm chiếc lá rơi mau
Biết mãi xa rồi mùa Thu ấy
Lá cũng vàng theo sắc heo may
Sao kỷ niệm xưa còn ở lại
Không tàn theo ngọn gió Thu bay
Nhớ bóng người đi hay nhớ Thu?
Dường như quá vãng cũng sa mù
Mây giăng một nỗi buồn sương khói
Tình nào rớt lại một lời ru
Ngày xưa giờ đã như ngọn gió
Tuổi thơ theo dòng chảy trôi vèo
Người đi... chỉ mình ta đứng lại
Bóng chiều dường cũng ngẩn ngơ theo
Vun vút thời gian sao níu được Bạc màu chiếc áo cũ phong sương Dù sao vẫn nhớ ngày chung bước Bây giờ năm tháng đứng soi gương Liên Hương - Lê Phú Hải
THU MƯA
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
LH
Tuổi thu bưởi chín lá vàng
Tình thơ thì vẫn xanh tràn sắc xuân !
THU MƯA
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
LH
Lối nhỏ chưa đi mà chân mõi
Một thời hoa cỏ ước mơ ngoan
Nằm nghe nhung nhớ về bên gối
Không khóc mà sao bỗng lệ tràn
LPH
Trích đoạn: hai1957
THU MƯA
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
LH
Lối nhỏ chưa đi mà chân mỏi
Một thời hoa cỏ ước mơ ngoan
Nằm nghe nhung nhớ về bên gối
Không khóc mà sao bỗng lệ tràn
LPH
Nhớ một thu nào cùng chung bước
Hương Thu theo suốt một đường chiều
Đôi tà áo nhẹ như mây trắng
Để hồn ai đó ngẩn ngơ theo
LH
THU MƯA
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
LH
Lối nhỏ chưa đi mà chân mỏi
Một thời hoa cỏ ước mơ ngoan
Nằm nghe nhung nhớ về bên gối
Không khóc mà sao bỗng lệ tràn
LPH
Nhớ một thu nào cùng chung bước
Hương Thu theo suốt một đường chiều
Đôi tà áo nhẹ như mây trắng
Để hồn ai đó ngẩn ngơ theo
LH
Quá vãng làm sao sao mà quên được
Đời buồn nếu có vẫn quanh đây
Nhung nhớ không lời mà bạc tóc
Chung tình một nỗi khép chân mây
LPH
Trích đoạn: hai1957
THU MƯA
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
LH
Lối nhỏ chưa đi mà chân mỏi
Một thời hoa cỏ ước mơ ngoan
Nằm nghe nhung nhớ về bên gối
Không khóc mà sao bỗng lệ tràn
LPH
Nhớ một thu nào cùng chung bước
Hương Thu theo suốt một đường chiều
Đôi tà áo nhẹ như mây trắng
Để hồn ai đó ngẩn ngơ theo
LH
Quá vãng làm sao mà quên được
Đời buồn nếu có vẫn quanh đây
Nhung nhớ không lời mà bạc tóc
Chung tình một nỗi khép chân mây
LPH
Nửa đường thiên lý chân đã mỏi
Đời trôi như nước chảy qua cầu
Giọt Thu còn đọng trong ký ức
Mai ngày biết có gặp lại nhau
LH
GIỌT THU
Trời giữa Thu rồi vẫn đổ mưa
Vắng người vắng cả những đón đưa
Tơi bời gió ngả nghiêng cây cỏ
Mây xám giăng mù lạnh giấc trưa
Lối nhỏ chưa đi mà chân mỏi
Một thời hoa cỏ ước mơ ngoan
Nằm nghe nhung nhớ về bên gối
Không khóc mà sao bỗng lệ tràn
Nhớ một thu nào cùng chung bước
Hương Thu theo suốt một đường chiều
Đôi tà áo nhẹ như mây trắng
Để hồn ai đó ngẩn ngơ theo
Quá vãng làm sao mà quên được
Đời buồn nếu có vẫn quanh đây
Nhung nhớ không lời mà bạc tóc
Chung tình một nỗi khép chân mây
Nửa đường thiên lý chân đã mỏi
Đời trôi như nước chảy qua cầu
Giọt Thu còn đọng trong ký ức
Mai ngày biết có gặp lại nhau
Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: