LỜI YÊU
CỔ TÍCH
Chuyện cổ tích đời xưa
Không tin mà có thật
Chum vàng kia đánh mất
Bò về giữa đêm khuya
Gia tài nỡ đem chia
Buồn lòng con chó đá
Anh em giờ xa lạ
Ngập ngừng lối đi chung
LPH
Tiếc chi nữa thạch sùng
Bây giờ còn chắc lưỡi
Đáng đời thay con muỗi
Ngày xưa ăn thịt người
Củ hành bằng bình vôi
Lọ nước thần hoá phép
Chị Hằng Nga xinh đẹp
Chú Cuội ngồi gốc đa
LH
Sóng mãi vỗ bờ xa
Dã Tràng còn xe cát
Dì ơi sao bạc ác
Để Tấm hoài hóa thân
Bé ơi đừng phân vân
Một đóa hoa cúc trắng
Tình ơi sao cay đắng
Để bây giờ trầu cau
LPH
Trích đoạn: hai1957
CỔ TÍCH
Chuyện cổ tích đời xưa
Không tin mà có thật
Chum vàng kia đánh mất
Bò về giữa đêm khuya
Gia tài nỡ đem chia
Buồn lòng con chó đá
Anh em giờ xa lạ
Ngập ngừng lối đi chung
LPH
Tiếc chi nữa thạch sùng
Bây giờ còn chắc lưỡi
Đáng đời thay con muỗi
Ngày xưa ăn thịt người
Củ hành bằng bình vôi
Lọ nước thần hoá phép
Chị Hằng Nga xinh đẹp
Chú Cuội ngồi gốc đa
LH
Sóng mãi vỗ bờ xa
Dã Tràng còn xe cát
Dì ơi sao bạc ác
Để Tấm hoài hóa thân
Bé ơi đừng phân vân
Một đóa hoa cúc trắng
Tình ơi sao cay đắng
Để bây giờ trầu cau
LPH
" Sao nỡ làm hai nhau "
Tiếng đàn đâu ai oán
Con thuỷ tề thoát nạn
tặng niêu thần Thạch sanh
Cho em về cùng anh
Cổ tích xưa yêu dấu
Về một ngày thơ ấu
Tuổi thần tiên ngọc ngà
LH
CỔ TÍCH
Chuyện cổ tích đời xưa
Không tin mà có thật
Chum vàng kia đánh mất
Bò về giữa đêm khuya
Gia tài nỡ đem chia
Buồn lòng con chó đá
Anh em giờ xa lạ
Ngập ngừng lối đi chung
Tiếc chi nữa thạch sùng
Bây giờ còn chắc lưỡi
Đáng đời thay con muỗi
Ngày xưa ăn thịt người
Củ hành bằng bình vôi
Lọ nước thần hoá phép
Chị Hằng Nga xinh đẹp
Chú Cuội ngồi gốc đa
Sóng mãi vỗ bờ xa
Dã Tràng còn xe cát
Dì ơi sao bạc ác
Để Tấm hoài hóa thân
Bé ơi đừng phân vân
Một đóa hoa cúc trắng
Tình ơi sao cay đắng
Để bây giờ trầu cau
"Sao nỡ làm hai nhau"
Tiếng đàn đâu ai oán
Con thuỷ tề thoát nạn
Tặng niêu thần Thạch sanh
Cho em về cùng anh
Cổ tích xưa yêu dấu
Về một ngày thơ ấu
Tuổi thần tiên ngọc ngà
Liên Hương - Lê Phú Hải
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Tác giả: quên)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngã
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
LPH
Trích đoạn: hai1957
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Tác giả: quên)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngả
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
LPH
Sóng bắt đầu từ gió
gió bắt đầu từ đâu
Từ khi nào bỗng nhớ ?
Hay từ lúc quen nhau
LH
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Tác giả: quên)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngả
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
LPH
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Từ khi nào bỗng nhớ ?
Hay từ lúc quen nhau
LH
Chỉ biết nỗi lòng sâu
Tại giao mùa đến vội
Nên mắt đành bối rối
Yêu người hay yêu ai
LPH
Trích đoạn: hai1957
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Tác giả: quên)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngả
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
LPH
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Từ khi nào bỗng nhớ ?
Hay từ lúc quen nhau
LH
Chỉ biết nỗi lòng sâu
Tại giao mùa đến vội
Nên mắt đành bối rối
Yêu người hay yêu ai
LPH
Nhặt chiếc lá Thu phai
Cơn mưa buồn lại đổ
Biển ngàn con sóng vỗ
bờ có ngóng thuyền về ?
LH
Sông trăng từ độ đề thơ,
Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.
Tình trăng em có thiết tha,
Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?
Mốt mai dẫu có bao giờ,
Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng
.
Yêu nhau thương nhớ vô cùng,
Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.
[trích TƯƠNG TƯ MÙA THU,trường ca lục bát, Dương Lam.]
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Nguyễn Bính)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngả
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
LPH
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Từ khi nào bỗng nhớ ?
Hay từ lúc quen nhau
LH
Chỉ biết nỗi lòng sâu
Tại giao mùa đến vội
Nên mắt đành bối rối
Yêu người hay yêu ai
LPH
Nhặt chiếc lá Thu phai
Cơn mưa buồn lại đổ
Biển ngàn con sóng vỗ
Bờ có ngóng thuyền về ?
LH
Xa lắc một bến quê
Cho ngàn năm đồng vọng
Đêm nằm nghe núi động
Sao có giọt lệ rơi?
LPH
TƯƠNG TƯ
"Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
(Nguyễn Bính)
Ta đâu có tương tư
Mà liêu xiêu bóng ngả
Có ai đến... hình như
Trời chắc mưa rồi đó
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Từ khi nào bỗng nhớ ?
Hay từ lúc quen nhau
Chỉ biết nỗi lòng sâu
Tại giao mùa đến vội
Nên mắt đành bối rối
Yêu người hay yêu ai
Nhặt chiếc lá Thu phai
Cơn mưa buồn lại đổ
Biển ngàn con sóng vỗ
Bờ có ngóng thuyền về ?
Xa lắc một bến quê
Cho ngàn năm đồng vọng
Đêm nằm nghe núi động
Sao có giọt lệ rơi?
Đếm từng ngày chơi vơi
Bốn mùa đong thương nhớ
tương tư dài cách trở
Biết bao giờ ...người ơi !
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2011 14:50:56 bởi Liên Hương >
ĐÊM HOANG
có một ngày thời gian bỗng dài thêm
Đêm thao thức nghe điệu buồn của gió
Yêu là niềm vui- hay yêu là đau khổ
Ta ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về
LH
ĐÊM HOANG
Có một ngày thời gian bỗng dài thêm
Đêm thao thức nghe điệu buồn của gió
Yêu là niềm vui - hay yêu là đau khổ
Ta ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về
LH
Có một ngày trời đất bỗng lạnh tê
Khi suối nhỏ bỏ tình ra sông lớn
Còn ai đứng thương mặt hồ sóng gợn
Nghe hoang vu rờn rợn thổi qua chiều
LPH
Trích đoạn: hai1957
ĐÊM HOANG
Có một ngày thời gian bỗng dài thêm
Đêm thao thức nghe điệu buồn của gió
Yêu là niềm vui - hay yêu là đau khổ
Ta ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về
LH
Có một ngày trời đất bỗng lạnh tê
Khi suối nhỏ bỏ tình ra sông lớn
Còn ai đứng thương mặt hồ sóng gợn
Nghe hoang vu rờn rợn thổi qua chiều
LPH
Có một ngày hờ hững quá... lời yêu
Người lặng im và người thành xa lạ
Để một người nét buồn vương trên má
Đêm chợt dài tí tách giọt thời gian
LH
ĐÊM HOANG
Có một ngày thời gian bỗng dài thêm
Đêm thao thức nghe điệu buồn của gió
Yêu là niềm vui - hay yêu là đau khổ
Ta ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về
LH
Có một ngày trời đất bỗng lạnh tê
Khi suối nhỏ bỏ tình ra sông lớn
Còn ai đứng thương mặt hồ sóng gợn
Nghe hoang vu rờn rợn thổi qua chiều
LPH
Có một ngày hờ hững quá... lời yêu
Người lặng im và người thành xa lạ
Để một người nét buồn vương trên má
Đêm chợt dài tí tách giọt thời gian
LH
Có một ngày ta biết sẽ nài van
Người ở lại đừng đi trời mưa gió
Trời trở lạnh hôm nay chiều áo đỏ
Một người ngồi lạnh lẽo ốm tương tư
LPH
ĐÊM HOANG
Có một ngày thời gian bỗng dài thêm
Đêm thao thức nghe điệu buồn của gió
Yêu là niềm vui - hay yêu là đau khổ
Ta ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về
Có một ngày trời đất bỗng lạnh tê
Khi suối nhỏ bỏ tình ra sông lớn
Còn ai đứng thương mặt hồ sóng gợn
Nghe hoang vu rờn rợn thổi qua chiều
Có một ngày hờ hững quá... lời yêu
Người lặng im và người thành xa lạ
Để một người nét buồn vương trên má
Đêm chợt dài tí tách giọt thời gian
Có một ngày ta biết sẽ nài van
Người ở lại đừng đi trời mưa gió
Trời trở lạnh hôm nay chiều áo đỏ
Một người ngồi lạnh lẽo ốm tương tư
Có một ngày chờ đợi cánh tin thư
Người đã hẹn và người sao không đến
Để ta đứng trước chập trùng gió biển
Đêm vẫn dài muôn ngọn sóng đi hoang
Liên Hương - Lê phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: