MỘT KHÚC THU
Mắt trời xanh rụng cuối đáy hồ
Sao anh lại gọi đấy là Thu
Sao anh không nhặt làn sương mỏng
Quấn mềm vai nhỏ vạt suối tơ
Sao mãi dùng dằng mỗi bước chân
Chẳng hái dùm em hạt nắng gần
Để thềm rêu mượt nhung hơn cỏ
Khúc tình Thu gọi mãi nhẹ ngân
Sao ngó đi đâu mỗi buổi chiều
Có gì ngượng ngập những lời yêu
Hay là đàn sượng dây tơ đứt
Để người lữ thứ bóng liêu xiêu
Sao mà "ngu ngốc" cứ làm thơ
Áo trắng chân ai mỏi đứng chờ
Tình ơi dịu vợi chân trời đỏ
Mua bán sao đành những mộng mơ
Nặng lòng nghe từng bước thu đi
Tiếng thu hay gió gọi thầm thì
Sao người không đến trong giấc mộng
Để giọt thu tràn cay khoé mi
Lạnh lùng ai than thở đôi hồi
Sao chẳng níu giùm áng mây trôi
Áo thu còn trắng tà "nguyệt bạch"
Tình thu sao đành nỡ phai phôi
Bốn mùa là bốn khoảnh khắc thương
Sao người ngoảnh mặt để buồn vương
Chim sáo vô ưu giờ cũng khóc
Bay về tắm gội giọt tinh sương
Em cũng đi về giã biệt Thu
Trả về bên ấy những lời ru
Nam Kha một giấc buồn tê tái
Bướm vàng Trang tử (hề) mộng du
Liên Hương - Lê Phú Hải