LỜI YÊU
Thay đổi trang: << < 169170171 > >> | Trang 171 của 249 trang, bài viết từ 2551 đến 2565 trên tổng số 3726 bài trong đề mục
Liên Hương 08.11.2011 14:22:52 (permalink)
0
TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2011 20:39:38 bởi Liên Hương >
Liên Hương 09.11.2011 10:42:14 (permalink)
0
CHẠNG VẠNG


Rồi lại mây chiều về bên núi
Mịt mù đã xế một vầng dương
Bóng nào mệt mỏi ngày lầm lũi
Bước trên lá rụng cuối con đường

Có phải là ta hay ai lạ
Đường quen sao lại lắm phân vân
Gốc bàng ngày cũ vừa trút lá
Như thể người chờ níu bước chân

Vẫn nhà vẫn phố mà hoang vắng
Hình như ta đợi một tiếng người
Chợt thèm ánh mắt mang màu nắng
Khi đêm buồn thả chiếc lá rơi

Và như thể
ta thêm lần hốt hỏang
Bé thơ xưa thức giấc- bỗng một mình!
Và như thể
ta nghẹn ngào … quá vãng
Thắp cho mình một ngọn nến lung linh !

Liên Hương
Liên Hương 12.11.2011 08:09:26 (permalink)
0
NGÀY DÀI


Trời nhớ ai mà khóc
Ta mắt nhoà theo mưa
Ta nhớ ai trằn trọc
ngoài kia trời gió đưa

Ngày vẫn ngày như thế
Nào có gì khác đâu
Mà nghe như sóng bể
ngóng ghềnh hoang bạc đầu

Liên Hương
Liên Hương 12.11.2011 08:15:38 (permalink)
0
TRỞ LẠI DÒNG SÔNG KÝ ƯC


Chợt buồn tìm đến dòng sông
Chiều nay con đò vắng bóng
Hoang vu mặt nước cánh bèo
Và trời ì ào gió lộng

Chả còn ngày xưa đồng vọng
Sao nhớ mãi câu hẹn hò
Sông cồn cào con nước đỏ
Hình như chưa hết mùa mưa

Người xa chưa ngày gặp lại
Sông xưa bên lở bên bồi
Bìm bịp còn kêu khắc khỏai
Sông hay nhịp đời vẫn trôi

Khẽ gọi : ngày xưa yêu dấu
Giờ đang phiêu dạt nơi nào
Có nghe dòng sông thổn thức
Tháng ngày con sóng xôn xao

Liên Hương
Liên Hương 14.11.2011 08:18:05 (permalink)
0

TRUYỀN THUYẾT VỀ CON TẮC KÈ


Từ tiền kiếp con tắc kè bé nhỏ
con thần mưa - là công chúa Cầu vồng
Trốn vua cha dạo trần gian - xuống chợ
Gặp chàng trai - công chúa quyết theo chồng

Và như thế khiến vua cha nổi giận
Sai thiên binh đày công chúa xuống trần
Hoá tắc kè ngày thay màu mấy bận
Để biết đời chỉ một cuộc phù vân

Con tắc kè vụng tu trong tiền kiếp
Bỗng một ngày gặp tráng sỹ đi tu
Mây ngũ sắc làm câu kinh bay hết
Đường Tây thiên bỗng hóa chốn xa mù

Con tắc kè muốn nói lời tạ lỗi
Bởi trót mong manh hư ảo sắc màu
Nào biết được vô tình gây nên tội
Làm tim người tráng sỹ phải đớn đau

Con tắc kè tự đọa đày mưa nắng
Uống cô đơn nơi bóng tối hoang buồn
Kêu thổn thức trong canh dài đêm trắng
Mãi nhốt mình trong nỗi nhớ đêm suông

Liên Hương
Liên Hương 15.11.2011 12:12:35 (permalink)
0

THƠ VÀ ĐỜI


Chiều buồn ngồi đọc lại
Câu thơ của ngày nào
Hồn nhiên đời bé dại
Tuổi xuân thì khát khao

Câu thơ còn trẻ mãi
Chợt thấy ta bỗng già
Bước đời trôi hớt hải
Đâu còn ngày hôm qua

Thơ chở tình mênh mông
Ta - con thuyền độc mộc
Thác ghềnh một dòng sông
Có bao giờ thơ khóc ?

Thơ mang lời cỏ biếc
Thơ mang gió xuân về
Ta - mùa hè mỏi mệt
Và Thu vừa qua đi...

Liên Hương
Liên Hương 16.11.2011 09:36:29 (permalink)
0
MÙA ĐÔNG


Đêm nay mùa về cùng gió
Chở theo nỗi nhớ vơi đầy
Trăng rơi trên thềm lá đổ
Bước nào se sắt heo may

Cơn mơ chập chờn giấc ngủ
Mùa đông đã đến hiên rồi
Bài thơ nửa chừng bỏ dở
Chưa nói những điều xa xôi

Tình buồn dài theo ngày tháng
Nỗi niềm gồng gánh hai vai
Hiu hắt lối mòn chạng vạng
Nén trong một tiếng thở dài

Thoắt đã bốn mùa xa khuất
Cheo leo trên nửa dốc đời
Mãi tìm một điều đánh mất
Chỉ nghe nhịp lòng chơi vơi

Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2011 10:05:33 bởi Liên Hương >
Liên Hương 18.11.2011 09:30:48 (permalink)
0
NỖI NHỚ


Chiều buông tím nhạt
Nhớ ai thẫn thờ
Rì rào gió hát
Nửa chừng …câu thơ

Dặn lòng cố quên
Mà sao càng nhớ
Nghe sóng triều dâng
Cồn lên nhịp thở

Kìa ánh sao rơi
Lóe lên rồi tắt
Giọt sương chơi vơi
Hay là nước mắt

Con chim nào hót
Bài hát cô đơn
Ta hay chim nhỏ
Nỗi buồn nào hơn ?


Liên Hương
Liên Hương 19.11.2011 10:59:48 (permalink)
0
HÀ NỘI

( NHÂN XEM " CON ĐƯỜNG ÂM NHẠC " CỦA NHẠC SỸ VĂN KÝ )


Hà nội bây giờ đã vào đông
Nước đã cạn chưa bãi sông Hồng
Anh có đợi em bên cuối dốc
Nghe gió cồn lên với mênh mông

Hà nội bây giờ vẫn mùa hoa ?
Theo gió hương bay khắp muôn nhà
Hương chở lời ru vào giấc ngủ
Chở tình trong những giấc mơ xa

Hà nội bây giờ bao phố cũ
Có còn vương vấn dấu xưa quen
Chuyến tàu xanh đỏ về xuôi ngược
Và hồi chuông đổ nhịp leng keng

Hà nội bây giờ mùi ngô nướng
Có còn lừng trên những bếp than
Mẹ ngồi sưởi ấm mùa đông lạnh
Và em hồng những ngón tay ngoan

Hà nội …bây giờ còn xanh gió
Tiếng ve còn trỗi khúc sang mùa
Ngõ xưa biết có còn sấu rụng
Thả mùa hè xuống giữa cơn mưa

Hà nội trong ta bao hòai niệm
Theo ta còn mãi những tháng ngày
Khe khẽ gọi thầm trong nỗi nhớ
Ôm người tha thiết trọn vòng tay

Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2011 12:48:45 bởi Liên Hương >
hai1957 20.11.2011 10:28:22 (permalink)
0

TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

LH

Ta đi xa người ai có vui
Hay chỉ là hai nỗi ngậm ngùi
Ừ, ra thương nhớ là có thật
Đắng đót thèm sao những ngọt bùi

LPH
Liên Hương 20.11.2011 13:06:04 (permalink)
0


Trích đoạn: hai1957


TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

LH

Ta đi xa người ai có vui
Hay chỉ là hai nỗi ngậm ngùi
Ừ, ra thương nhớ là có thật
Đắng đót thèm sao những ngọt bùi

LPH

Hai đầu khoảng cách dài trăn trở
Đời nghèo phận nhỏ biết thương nhau
Bên bồi còn mãi chờ bên lở
Cho dòng sông chảy đến mai sau

LH
hai1957 21.11.2011 13:26:26 (permalink)
0

TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

LH

Ta đi xa người ai có vui
Hay chỉ là hai nỗi ngậm ngùi
Ừ, ra thương nhớ là có thật
Đắng đót thèm sao những ngọt bùi

LPH

Hai đầu khoảng cách dài trăn trở
Đời nghèo phận nhỏ biết thương nhau
Bên bồi còn mãi chờ bên lở
Cho dòng sông chảy đến mai sau

LH

Băn khoăn bởi ánh hoàng hôn sẫm
Có kịp về với người hôm nay
Trao muộn cho ai bờ vai ấm
Môi mềm và mắt ướt nào hay

LPH
Liên Hương 21.11.2011 14:26:28 (permalink)
0

Trích đoạn: hai1957


TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

LH

Ta đi xa người ai có vui
Hay chỉ là hai nỗi ngậm ngùi
Ừ, ra thương nhớ là có thật
Đắng đót thèm sao những ngọt bùi

LPH

Hai đầu khoảng cách dài trăn trở
Đời nghèo phận nhỏ biết thương nhau
Bên bồi còn mãi chờ bên lở
Cho dòng sông chảy đến mai sau

LH

Băn khoăn bởi ánh hoàng hôn sẫm
Có kịp về với người hôm nay
Trao muộn cho ai bờ vai ấm
Môi mềm và mắt ướt nào hay

LPH


Tình ơi hãy hát lời dịu nhẹ
Cho ai vợi bớt nổi đau đời
Gió lành hãy thầm ru khe khẽ
Hong mắt buồn lắng giọt chơi vơi

LH

hai1957 22.11.2011 06:42:37 (permalink)
0
TRĂN TRỞ


Ta đi yêu người ta vui hơn
Cớ sao người yêu ta lại buồn
Hay tình ta giống cơn gió lạc
Thổi suốt bốn mùa khúc cô đơn

Ta đi xa người ai có vui
Hay chỉ là hai nỗi ngậm ngùi
Ừ, ra thương nhớ là có thật
Đắng đót thèm sao những ngọt bùi

Hai đầu khoảng cách dài trăn trở
Đời nghèo phận nhỏ biết thương nhau
Bên bồi còn mãi chờ bên lở
Cho dòng sông chảy đến mai sau

Băn khoăn bởi ánh hoàng hôn sẫm
Có kịp về với người hôm nay
Trao muộn cho ai bờ vai ấm
Môi mềm và mắt ướt nào hay

Tình ơi hãy hát lời dịu nhẹ
Cho ai vợi bớt nổi đau đời
Gió lành hãy thầm ru khe khẽ
Hong mắt buồn lắng giọt chơi vơi

Người ơi người ơi sầu tơ vương
Trăn trở làm chi giờ lên đường
Hãy nhớ mang tình theo với nhé
Ta mãi bên người một trời thương

Liên Hương - Lê Phú Hải
hai1957 22.11.2011 21:39:45 (permalink)
0
SẮC MÀU


Ta nhất quyết về tu nơi phố thị
Chuyện yêu xưa vớ vẩn đã qua rồi
U 60 và phần đời kỳ dị
Ta cũng buồn và cũng thấy chơi vơi

Nhưng rất tiếc nội công còn bé nhỏ
Lên tấn xuống quyền rắn rít cũng theo sau
Và ngộ ra ta chỉ là con đỏ
Trong mảng màu tối sớm đuổi bắt nhau

Và ở đó em là màu đẹp nhất
(Con tắc kè bé nhỏ cũng đang tu)
Lúc thì xanh lúc hồng tươi rất thật
Ta ngỡ ngàng dụi mắt tưởng phiêu du

Bèn tung chưởng giải bùa mê yêu quái
Bỗng từ em hoàng hôn tím dịu dàng
Ta tĩnh tọa gom nội công còn lại
Em mĩm cười ta nhắm mắt lang thang

Khi mở mắt màn đêm vừa buông xuống
Sắc màu xưa ấm ức một cung buồn
Ta-tráng-sĩ cũng lên bờ xuống ruộng
Cạn một mình chén nhớ suốt đêm suông…

Lê Phú Hải


TRUYỀN THUYẾT VỀ CON TẮC KÈ


Từ tiền kiếp con tắc kè bé nhỏ
con thần mưa - là công chúa Cầu vồng
Trốn vua cha dạo trần gian - xuống chợ
Gặp chàng trai - công chúa quyết theo chồng

Và như thế khiến vua cha nổi giận
Sai thiên binh đày công chúa xuống trần
Hoá tắc kè ngày thay màu mấy bận
Để biết đời chỉ một cuộc phù vân

Con tắc kè vụng tu trong tiền kiếp
Bỗng một ngày gặp tráng sỹ đi tu
Mây ngũ sắc làm câu kinh bay hết
Đường Tây thiên bỗng hóa chốn xa mù

Con tắc kè muốn nói lời tạ lỗi
Bởi trót mong manh hư ảo sắc màu
Nào biết được vô tình gây nên tội
Làm tim người tráng sỹ phải đớn đau

Con tắc kè tự đọa đày mưa nắng
Uống cô đơn nơi bóng tối hoang buồn
Kêu thổn thức trong canh dài đêm trắng
Mãi nhốt mình trong nỗi nhớ đêm suông

Liên Hương
Thay đổi trang: << < 169170171 > >> | Trang 171 của 249 trang, bài viết từ 2551 đến 2565 trên tổng số 3726 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 15 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9