THỜI GIAN
Chuyến xe đêm ngày mỏi mệt
Đẩy đưa những thân phận người
Nhìn qua thôi ngày cũng hết
Ta về đứng gọi tình ơi
Mưa hay giọt buồn chơi vơi
Chợt nghe lòng như trống vắng
Xoè tay đếm thời gian trôi
Hoàng hôn cuối ngày tắt nắng
Rồi qua những ngày tháng cuối
Một năm côi cút lại nhà
Dáng xưa bên thềm tỷ muội
Bây giờ mấy chục năm xa
Ta buồn trời ơi muốn khóc
Mà sao ráo hoảnh nụ cười
Thời gian ừ thì thoáng chốc
Đành lòng hoàng hôn khơi vơi
Ngẩn ngơ nỗi niềm cố xứ
Người xa biệt dấu chân về
Cánh nhạn trời chiều tháp cổ
Chập chờn ta... một cơn mê !
Giọt nước mắt nào chảy ngược
Sao buồn nuốt mãi vào trong
Thẳm xa nhịp cầu Ô thước
Người chờ, người mỏi mắt trông
Liên Hương - Lê Phú Hải