LỜI YÊU
Trích đoạn: hai1957
BÀN TAY
Ta mắc nợ hai bàn tay nhỏ bé
Mùa hạ vàng nắng vỡ rớt trên sân
Mái trường xưa chân bước cũng ngai ngần
Còn ai đứng bên khung trời phượng đỏ
Qua dâu bể người chắc xa rồi đó
Có bao giờ quay lại những ngày xưa
Con dế buồn chiều gáy khúc lưa thưa
Bao chuyện nhỏ thầm thì theo nỗi nhớ
LPH
Sân trường vắng tím chùm hoa mắc cỡ
Gọi ngày xưa ký ức chợt ùa về
Hàng phượng gầy ra rả tiếng đàn ve
Đã về đâu những học trò ngày ấy
Ta mắc nợ , để bây giờ trả vậy
Bàn tay ơi dâu bể vẫn dịu dàng
Cánh cò mềm chở gánh nặng đa đoan
Còn chấp chới bay qua miền dông bão
LH
BÀN TAY
Ta mắc nợ hai bàn tay nhỏ bé
Mùa hạ vàng nắng vỡ rớt trên sân
Mái trường xưa chân bước cũng ngai ngần
Còn ai đứng bên khung trời phượng đỏ
Qua dâu bể người chắc xa rồi đó
Có bao giờ quay lại những ngày xưa
Con dế buồn chiều gáy khúc lưa thưa
Bao chuyện nhỏ thầm thì theo nỗi nhớ
LPH
Sân trường vắng tím chùm hoa mắc cỡ
Gọi ngày xưa ký ức chợt ùa về
Hàng phượng gầy ra rả tiếng đàn ve
Đã về đâu những học trò ngày ấy
Ta mắc nợ, để bây giờ trả vậy
Bàn tay ơi dâu bể vẫn dịu dàng
Cánh cò mềm chở gánh nặng đa đoan
Còn chấp chới bay qua miền dông bão
LH
Đôi mắt của những ngày xưa ngơ ngáo
Chắc bây giờ trĩu nặng gánh âu lo
Mấy mươi năm bé nhỏ phận đưa đò
Đâu biết được khách sẽ về đâu nữa
Làm sao được chưa già mà quá lứa
Trái chín rơi dĩ lỡ giữa lưng chừng
Bàn tay buồn chập choạng cõi mông lung
Còn ký ức nào không cho giữ lại
LPH
BÀN TAY (lưu)
Ta mắc nợ hai bàn tay nhỏ bé
Mùa hạ vàng nắng vỡ rớt trên sân
Mái trường xưa chân bước cũng ngai ngần
Còn ai đứng bên khung trời phượng đỏ
Qua dâu bể người chắc xa rồi đó
Có bao giờ quay lại những ngày xưa
Con dế buồn chiều gáy khúc lưa thưa
Bao chuyện nhỏ thầm thì theo nỗi nhớ
Sân trường vắng tím chùm hoa mắc cỡ
Gọi ngày xưa ký ức chợt ùa về
Hàng phượng gầy ra rả tiếng đàn ve
Đã về đâu những học trò ngày ấy
Ta mắc nợ, để bây giờ trả vậy
Bàn tay ơi dâu bể vẫn dịu dàng
Cánh cò mềm chở gánh nặng đa đoan
Còn chấp chới bay qua miền dông bão
Đôi mắt của những ngày xưa ngơ ngáo
Chắc bây giờ trĩu nặng gánh âu lo
Mấy mươi năm bé nhỏ phận đưa đò
Đâu biết được khách sẽ về đâu nữa
Làm sao được chưa già mà quá lứa
Trái chín rơi dĩ lỡ giữa lưng chừng
Bàn tay buồn chập choạng cõi mông lung
Còn ký ức nào không cho giữ lại
Ngày xưa ơi ! thời gian trôi đi mãi
Dĩ vãng về xao động những ưu tư
Kỷ niệm nào còn mãi giữa trang thư
Ta mắc nợ...cả một chiều quá vãng !
Liên Hương - Lê Phú Hải R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2012 22:44:38 bởi Ct.Ly >
NẰM MƠ
Về già có lúc nằm mơ
Thấy ta thuở nào trai tráng
Tóc rẻ đường ngôi lãng mạn
Giữa đời ngực lép hiên ngang
Thềm nhà ai đó vừa sang
Một dáng yêu xưa bé nhỏ?
Có phải bóng hồng ta đó?
Ai dè... con nhỏ... không ưa
LPH (chà, tiếp cái mạch này cũng gay à nghen, hì hì)
Trích đoạn: hai1957
NẰM MƠ
Về già có lúc nằm mơ
Thấy ta thuở nào trai tráng
Tóc rẽ đường ngôi lãng mạn
Giữa đời ngực lép hiên ngang
Thềm nhà ai đó vừa sang
Một dáng yêu xưa bé nhỏ?
Có phải bóng hồng ta đó?
Ai dè... con nhỏ... không ưa
LPH (chà, tiếp cái mạch này cũng gay à nghen, hì hì)
Rồi bỗng dưng trời đổ mưa
Trời ơi chạy đâu cho thoát
Ngập ngừng bước chân lạnh toát
Mới tin :" thiên bất dung tình "
Nàng bỗng xòe chiếc ô xinh
Nụ cười sáng bừng răng khểnh
khiến người không ưa chống chếnh
Lặng thinh không nói nên lời
LH
hì hì, tới lượt h bịa tiếp nè
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2012 23:14:43 bởi Liên Hương >
TIN BUỒN
Thỉnh thỉnh nhận tin buồn
Lòng sầu như muốn khóc
Cõi người là thoáng chốc
Biết vậy nhưng vẫn thương
Kẻ sống mãi vấn vương
Người đi thôi biền biệt
Một nhành hoa thương tiếc
Rớt xuống giữa thinh không
LPH
TIN BUỒN
Thỉnh thoảng nhận tin buồn
Lòng sầu như muốn khóc
Cõi người là thoáng chốc
Biết vậy mà vẫn thương
Kẻ sống mãi vấn vương
Người đi thôi biền biệt
Một nhành hoa thương tiếc
Rớt xuống giữa thinh không
Tắt một ánh lửa hồng
Bạn đi về cõi tịnh
Ta nghe chiều chợt lạnh
Gió hoang về chơi vơi
Thương lắm cánh hoa rơi
Thoáng hương còn bỏ lại
Người về nơi xa ngái
Ta giữa đời rưng rưng
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2012 22:35:04 bởi Liên Hương >
LỬA HẠ
Em về nơi ấy ngày nắng đổ
Âm thầm gót nhỏ dáng hoa phai
Tìm lại chút gì dường xưa cũ
Dù đã rêu phong nẻo trang đài
Vẫn biết thời gian luôn bội xóa
Dây tơ cũng lịm một cung đàn
Bài hát của một thời hoa đỏ
Lửa Hạ còn đây chẳng chịu tan…
Ngọt dấu môi thơm cùng nốt nhạc
Gọi ai về nối lại cung trầm
Còn thương lá rớt bên hè phố
Lắng lòng tìm lại tiếng ve ngân
Hạ đi xin nắng đừng vương tóc
Gót hồng đừng bối rối chân qua
Thu về giọt nhớ rơi trên cỏ
Ừ thôi…ngày cũ …kể như là…
Liên Hương
HẠ VỀ
Hạ về để ướt áo ai
Phương Nam mùa này đổ lửa
Nhìn nắng xiên qua ô cửa
Thương ai bên ấy mưa dầu
Tháng tư rơi ngọn tóc sầu
Tình ơi ru đời đi nhé
Chân bước - chiều qua nhè nhẹ
Một trời quá vãng yêu đương
Hạ về hạ có nhớ thương
Áo bay thuở nào bé nhỏ
Khung trời xưa giờ còn đó
Mà người năm cũ nay đâu
LPH
HẠ VỀ
Hạ về để ướt áo ai
Phương Nam mùa này đổ lửa
Nhìn nắng xiên qua ô cửa
Thương ai bên ấy mưa dầu
Tháng tư rơi ngọn tóc sầu
Tình ơi ru đời đi nhé
Chân bước - chiều qua nhè nhẹ
Một trời quá vãng yêu đương
Hạ về hạ có nhớ thương
Áo bay thuở nào bé nhỏ
Khung trời xưa giờ còn đó
Mà người năm cũ nay đâu
Nhớ thuơng đằm khoé mắt sâu
Nghe ngày đi qua vồi vội
Phượng hồng còn rơi ngập lối
Nắng hun loang loáng phố hè
Tìm hoài một khúc đàn ve
Nghe lòng dường như khắc khoải
Đường về bây giờ xa ngái
Mây vương vạt nắng cuối trời
Ngẩn ngơ khẽ gọi ...tình ơi !
Để lòng xôn xao đồng vọng
Mắt huyền nhớ ai trông ngóng
Bên đường ngập cánh hoa bay
Liên Hương - Lê Phú Hải
KÝ ỨC
Đứng soi gương ta nhìn nhìn ta chiều muộn
Ký ức nào năm tháng vẫn buồn thiu
Quê quán xưa cũng mù tăm sóng cuộn
Quá vãng nhạt nhòa bờ cát quạnh hiu
Đêm phương Nam nghe bài ca viễn xứ
Xao xác nghẹn ngùng đôi cánh tay khô
Có lục bình trôi về miền quá khứ
Chở cả mộng đời về cõi hư vô
LPH
Trích đoạn: hai1957
KÝ ỨC
Đứng soi gương ta nhìn ta chiều muộn
Ký ức nào năm tháng vẫn buồn thiu
Quê quán xưa cũng mù tăm sóng cuộn
Quá vãng nhạt nhòa bờ cát quạnh hiu
Đêm phương Nam nghe bài ca viễn xứ
Xao xác ngại ngùng đôi cánh tay khô
Cánh lục bình trôi về miền quá khứ
Chở cả mộng đời về cõi hư vô
LPH
Ta nghe mãi điệu lý buồn chim Phượng
Suốt một đời tìm sao vẫn lẻ đôi
Đôi cánh mỏi còn ngóng chiều giã bạn
Khúc cầu Hoàng nghẹn đắng trái tim côi...
Tóc Pha sương đã xế chiều tắt nắng
Ta tự ru mình dao dát một khúc ru
Trời phương Nam giờ trắng mùa hạ trắng
Sao ta còn tiếc mãi một đời Thu
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2012 17:04:33 bởi Liên Hương >
KÝ ỨC
Đứng soi gương ta nhìn ta chiều muộn
Ký ức nào năm tháng vẫn buồn thiu
Quê quán xưa cũng mù tăm sóng cuộn
Quá vãng nhạt nhòa bờ cát quạnh hiu
Đêm phương Nam nghe bài ca viễn xứ
Xao xác ngại ngùng đôi cánh tay khô
Cánh lục bình trôi về miền quá khứ
Chở cả mộng đời về cõi hư vô
LPH
Ta nghe mãi điệu lý buồn chim Phượng
Suốt một đời tìm sao vẫn lẻ đôi
Đôi cánh mỏi còn ngóng chiều giã bạn
Khúc cầu Hoàng nghẹn đắng trái tim côi...
Tóc pha sương đã xế chiều tắt nắng
Ta tự ru mình dao dát một khúc ru
Trời phương Nam giờ trắng mùa hạ trắng
Sao ta còn tiếc mãi một đời Thu
LH
Tiếng xề xang băng qua đồng ngập nước
Ai có về cho kịp hẹn đêm nay
Chiếc xuống nhỏ và bàn tay đưa rước
Bao năm qua rồi biền biệt chân mây
Người viễn xứ giọt đàn rơi ngấn lệ
Chén rượu tàn lặng lẽ một mình nghe
Còn gì không qua cõi người dâu bể
Ký ức buồn xao xác những chuyến xe...
LPH
KÝ ỨC
Đứng soi gương ta nhìn ta chiều muộn
Ký ức nào năm tháng vẫn buồn thiu
Quê quán xưa cũng mù tăm sóng cuộn
Quá vãng nhạt nhòa bờ cát quạnh hiu
Đêm phương Nam nghe bài ca viễn xứ
Xao xác ngại ngùng đôi cánh tay khô
Cánh lục bình trôi về miền quá khứ
Chở cả mộng đời về cõi hư vô
Ta nghe mãi điệu lý buồn chim Phượng
Suốt một đời tìm sao vẫn lẻ đôi
Đôi cánh mỏi còn ngóng chiều giã bạn
Khúc cầu Hoàng nghẹn đắng trái tim côi...
Tóc pha sương đã xế chiều tắt nắng
Ta tự ru mình dao dát một khúc ru
Trời phương Nam giờ trắng mùa hạ trắng
Sao ta còn tiếc mãi một đời Thu
Tiếng xề xang băng qua đồng ngập nước
Ai có về cho kịp hẹn đêm nay
Chiếc xuồng nhỏ và bàn tay đưa rước
Bao năm qua rồi biền biệt chân mây
Người viễn xứ giọt đàn rơi ngấn lệ
Chén rượu tàn lặng lẽ một mình nghe
Còn gì không qua cõi người dâu bể
Ký ức buồn xao xác những chuyến xe...
Ký ức chở ta về cùng quá khứ
cố hương nghèo vương bóng mẹ cha ta
Tháp cổ xưa đọng ráng chiều tư lự
Tận đáy lòng còn thảng thốt ...ngày xa...
Liên Hương - Lê Phú Hải
VỀ MIỀN QUÁ KHỨ
Hôm nay về miền quá khứ
Tình cờ kể chuyện mông lung
Thấy ta nơi miền đất dữ
Qua rồi những nỗi riêng chung
Cảm ơn cuộc đời đã sống
Dẫu buồn mấy thuở còn đây
Lắng lòng phương xa nghe ngóng
Giọt tình trên những ngón tay
LPH
Trích đoạn: hai1957
VỀ MIỀN QUÁ KHỨ
Hôm nay về miền quá khứ
Tình cờ kể chuyện mông lung
Thấy ta nơi miền đất dữ
Qua rồi những nỗi riêng chung
Cảm ơn cuộc đời đã sống
Dẫu buồn mấy thuở còn đây
Lắng lòng phương xa nghe ngóng
Giọt tình trên những ngón tay
LPH
Vòng xe đời lăn mệt mỏi
Vẫn xin về tạ ơn người
Ngày xưa đã màu sương khói
Cũng thầm giọt nhớ trên môi
Xin chút màu xanh của lá
Dịu dàng an ủi tim ta
Tình ơi xin đừng như đá
Để người trọn kiếp phôi pha
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: