LỜI YÊU
HOA DẠI Âm thầm một loài hoa dại
Ai đi qua cũng vô tình
Chỉ một mình anh đứng lại
Khẽ khàng gọi đóa hoa xinh
Xin cảm ơn tình yêu ấy
Trả người hết những hương hoa
Và tấm lòng không che đậy
Mai rồi gió cuốn đi xa
Còn mãi một miền thương nhớ
Dẫu đời cát bụi phù vân
Ơn người nâng niu hoa nhỏ
Hương thầm níu lại bước chân
Thật ra chỉ là không biết
Sá gì cây cỏ không tên
Hoa ơi đừng buồn thua thiệt
Mai rồi còn nhớ hay quên Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐI TÌM KÝ ỨC
Có một ngày
Ta
lang thang
Như người lạc lối
Dòng thời gian
Ngoài kia
Trôi rất vội
Còn ta
Thong thả
Ngược chiều
Ta đi đâu
Chỉ mình ta biết
Ồ!
Ta đi về
ký ức ...
Lạ chưa
LH
NGƯỜI ĐI TÌM KÝ ỨC
Đi gần hết đời người
Giờ trời chiều đã xuống
Ngược thời gian phiền muộn
Ký ức trở về đây
Là bé bỏng trên tay
Câu thơ tình ngây dại
Áo bay ngày con gái
Lụa là theo dáng đi
Mây mù nẽo thiên di
Chú mèo con bé nhỏ
Mấy lần về qua đó
Phố lạ người về đâu?
LPH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2012 00:06:00 bởi hai1957 >
Trích đoạn: hai1957
NGƯỜI ĐI TÌM KÝ ỨC
Đi gần hết đời người
Giờ trời chiều đã xuống
Ngược thời gian phiền muộn
Ký ức trở về đây
Là bé bỏng trên tay
Câu thơ tình ngây dại
Áo bay ngày con gái
Lụa là theo dáng đi
Mây mù nẽo thiên di
Cánh chim bay bé nhỏ
Mấy lần về qua đó
Phố lạ người về đâu?
LPH
Những giọt mưa rơi mau
Như giọt buồn nước mắt
Điệu ru xưa đắng ngắt
Quá vãng còn đâu đây
Ngày xưa vân là mây
Bây giờ là ảo ảnh
Một đời người quang gánh
Ký ức mờ phương xa
LPH
NGƯỜI ĐI TÌM KÝ ỨC Đi gần hết đời người
Giờ trời chiều đã xuống
Ngược thời gian phiền muộn
Ký ức trở về đây
Là bé bỏng trên tay
Câu thơ tình ngây dại
Áo bay ngày con gái
Lụa là theo dáng đi
Mây mù nẽo thiên di
Cánh chim bay bé nhỏ
Mấy lần về qua đó
Phố lạ người về đâu?
Những giọt mưa rơi mau
Như giọt buồn nước mắt
Điệu ru xưa đắng ngắt
Quá vãng còn đâu đây
Ngày xưa vân là mây
Bây giờ là ảo ảnh
Một đời người quang gánh
Ký ức mờ phương xa Lê Phú Hải
RỒI CÓ MỘT NGÀY
Rồi có một ngày ta phải về thôi
Kiếp sống gởi mấy mươi năm dài cũng mõi
Rồi có một ngày xin phụ tình tôi
Tiếng gọi ta đi đường xa không khăn gói
Đừng buồn chi em dương gian như giấc ngủ
Cơn mộng hải hà gói ghém chỉ là mơ
Trả ơn người chưa đủ
Nên đường trần sót lại mấy câu thơ
LPH
Trích đoạn: hai1957
RỒI CÓ MỘT NGÀY
Rồi có một ngày ta phải về thôi
Kiếp sống gởi mấy mươi năm dài cũng mõi
Rồi có một ngày xin phụ tình tôi
Tiếng gọi ta đi đường trần không khăn gói
Đừng buồn chi em dương gian như giấc ngủ
Cơn mộng hải hà gói ghém chỉ là mơ
Trả ơn người dẫu nhiều năm chưa đủ
Nên đường trần sót lại mấy câu thơ
LPH
Ta nợ bàn tay em kim chỉ
Lũ lụt quê nhà buồn lắm phải không
Ta nợ một đời em hoang phí
Hạnh phúc xa vời phận nhỏ long đong...
Rồi có một ngày ta sẽ đi xa
Tức tửi nhớ về một miền quá khứ
Đêm đông cuộc đời buồn ơi cô lữ
Thao thức canh trường rồi em cũng là ta
LPH
Trích đoạn: hai1957
Trích đoạn: hai1957
RỒI CÓ MỘT NGÀY
Rồi có một ngày ta phải về thôi
Kiếp sống gởi mấy mươi năm dài cũng mõi
Rồi có một ngày xin phụ tình tôi
Tiếng gọi ta đi đường trần không khăn gói
Đừng buồn chi em dương gian như giấc ngủ
Cơn mộng hải hà gói ghém chỉ là mơ
Trả ơn người dẫu nhiều năm chưa đủ
Nên đường trần sót lại mấy câu thơ
LPH
Ta nợ bàn tay em kim chỉ
Lũ lụt quê nhà buồn lắm phải không
Ta nợ một đời em hoang phí
Hạnh phúc xa vời phận nhỏ long đong...
Rồi có một ngày ta sẽ đi xa
Tức tửi nhớ thương một miền quá khứ
Đêm đông cuộc đời buồn ơi cô lữ
Thao thức canh trường rồi em cũng là ta
LPH
Chút ủi an cảm ơn người kề cận
Đứa bé nhọc nhằn chưa lớn đã già nua
Câu ca cổ ru nhau tình lận đận
Ta xin về bỏ lại những hơn thua
LPH
RỒI CÓ MỘT NGÀY Rồi có một ngày ta phải về thôi
Kiếp sống gởi mấy mươi năm dài cũng mõi
Rồi có một ngày xin phụ tình tôi
Tiếng gọi ta đi đường trần không khăn gói
Đừng buồn chi em dương gian như giấc ngủ
Cơn mộng hải hà gói ghém chỉ là mơ
Trả ơn người dẫu nhiều năm chưa đủ
Nên đường trần sót lại mấy câu thơ
Ta nợ bàn tay em kim chỉ
Lũ lụt quê nhà buồn lắm phải không
Ta nợ một đời em hoang phí
Hạnh phúc xa vời phận nhỏ long đong...
Rồi có một ngày ta sẽ đi xa
Tức tửi nhớ thương một miền quá khứ
Đêm đông cuộc đời buồn ơi cô lữ
Thao thức canh trường rồi em cũng là ta
Chút ủi an cảm ơn người kề cận
Đứa bé nhọc nhằn chưa lớn đã già nua
Câu ca cổ ru nhau tình lận đận
Ta xin về bỏ lại những hơn thua
Rồi có một ngày ta sẽ ôm em
Nước mắt đàn ông chảy vào trong quằn quại
Em mãi là con gái
Tóc bạc mấy mùa mặc kệ tháng ngày qua...
Lê Phú Hải
NHẬT KÝ LỮ HÀNH 2012
Mùa hè về thăm Hà nội
Phố phường rực sắc Bằng lăng
Màu hoa của thời con gái
Gió đùa vấn vít tơ giăng
Chiều khẽ nghiêng dần góc phố
Hồ Tây sen thoảng hương trời
Cánh chim bay về ráng đỏ
Chuông chùa buông nhịp rơi rơi
Hà nội ríu ran bè bạn
Mừng mừng tủi tủi ...như mơ
Tóc xanh pha màu sương gió
Lại như về tuổi ngây thơ...
Cùng nhau đi về kinh Bắc
Hương lòng gửi tới tiền nhân
Về thăm núi thiêng Yên tử
Tâm thiền lặng chốn Phù vân
Nửa đời tha nhân mòn lối
Hôm nay chim lạc bay về
Quỳ dưới chân người mở cõi
Xin người xá tội u mê
Một thuở hồng hoang dựng nước
Dấu xưa lạc tướng lạc hầu
Cội nguồn nối đời sau trước
Mãi trường tồn đến mai sau
Đông hồ, Bát tràng ,Vạn phúc
Làng quê bình dị hiền hòa
Thương những nghệ nhân áo vải
Xin đừng …sương gió phôi pha
Hải phòng lối về quyến luyến
Phà in bóng nước mây trời
Cát Bà đón người xa đến
Lan Hạ xanh thẳm trùng khơi
Nàng tiên ngẩn ngơ rơi guốc
Để âm thầm một đảo xanh
Việt Hải một miền tổ quốc
Hoang sơ núi dựng mây thành
Thương lắm những trời những biển
Thương lắm bao bạn bè tôi
Mai này còn trong ký ức
Lưu dấu không hề phai phôi
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 15:47:02 bởi Liên Hương >
EM BIẾT
Em biết gió không mang hình thù
Nhưng gió không bao giờ ngừng thổi
Mãi bên em thì thầm gió nói
Những điều anh chưa nói cùng em
Em biết những vì sao không tên
Nhưng sao vẫn ngàn đời lấp lánh
Để thiên hà, đêm thâu không lạnh
Như mắt anh dõi bước em về
Em biết mình không hề chia ly
bởi nỗi nhớ nào ai ngăn được
Và nỗi buồn đâu là nước mắt
Chỉ là nơi ta cất những nụ cười
LH
Trích đoạn: Liên Hương
EM BIẾT
Em biết gió không mang hình thù
Nhưng gió không bao giờ ngừng thổi
Mãi bên em thì thầm gió nói
Những điều anh chưa nói cùng em
Em biết những vì sao không tên
Nhưng sao vẫn ngàn đời lấp lánh
Để thiên hà, đêm thâu không lạnh
Như mắt anh dõi bước em về
Em biết mình không hề chia ly
bởi nỗi nhớ nào ai ngăn được
Và nỗi buồn đâu là nước mắt
Chỉ là nơi ta cất những nụ cười
LH
Một lần ta chợt đi xa
Dặm trường nhớ nhung ngoảnh lại
Bỗng thương muội ngày còn gái
Tuổi nào bé bỏng như mây...
LPH (chỉ gởi tạm mấy câu thơ cũ để chờ qua... phà m nhé)
VỀ VĨNH LONG
( Tặng A. LCĐ )
Sớm nay em về miệt Vĩnh Long
Đường vui rực rỡ nắng mai hồng
Làng quê xanh ngát thơm hoa trái
Tàu ghe xuôi ngược rộn bến sông
Mấy mùa bồi đắp đất cù lao
Mà nghe tràm đước gió xôn xao
Quê anh - mới gặp sao thương quá
Như thể quê em - tự thuở nào
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2012 12:17:21 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: Liên Hương
VỀ VĨNH LONG
( Tặng A. LCĐ )
Sớm nay em về miệt Vĩnh Long
Đường vui rực rỡ nắng mai hồng
Làng quê xanh ngát thơm hoa trái
Tàu ghe xuôi ngược rộn bến sông
Mấy mùa bồi đắp đất cù lao
Mà nghe tràm đước gió xôn xao
Quê anh - mới gặp sao thương quá
Như thể quê em - tự thuở nào
LH
Phải chăng hương đất mặn phù sa
Nuôi dưỡng hồn anh ngát hương hoa
Nên miền quê ấy vào tranh ấy
Rất đỗi thân thương, rất hiền hoà ?
Phải chăng lời mẹ ngọt ru hời
Thấm đẫm hồn anh khúc ầu ơi
Phải chăng dáng vợ hiền tần tảo
Đi vào tranh ấy - những cảnh đời?
LH
VỀ VĨNH LONG
( Tặng A. LCĐ )
Sớm nay em về miệt Vĩnh Long
Đường vui rực rỡ nắng mai hồng
Làng quê xanh ngát thơm hoa trái
Tàu ghe xuôi ngược rộn bến sông
Mấy mùa bồi đắp đất cù lao
Mà nghe tràm đước gió xôn xao
Quê anh - mới gặp sao thương quá
Như thể quê em - tự thuở nào
Phải chăng hương đất mặn phù sa
Nuôi dưỡng hồn anh ngát hương hoa
Nên miền quê ấy vào tranh ấy
Rất đỗi thân thương, rất hiền hoà ?
Phải chăng lời mẹ ngọt ru hời
Thấm đẫm hồn anh khúc ầu ơi
Phải chăng dáng vợ hiền tần tảo
Đi vào tranh ấy - những cảnh đời?
Cảm ơn miền đất nặng ân tình
Đất hiền quê mẹ tạo ra anh
Cho đời có được người hoạ sỹ
Thổi hồn lộng lẫy những bức tranh
Liên Hương * tranh minh hoạ : " TIẾNG RAO TRƯA " của hoạ sỹ LCĐ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: