Trích đoạn: Liên Hương 
   
   
   
  NỖI BUỒN 
    
  Giọt lệ nào cho khoé mắt long lanh 
  Gió mãi thổi suốt đêm dài im lặng 
  Tiếng thời gian gõ nhịp vào trống vắng 
  Ngôi sao nào lạc bước phía trời xa 
    
  Phố ngủ rồi thưa thớt bước chân qua 
  Có còn ai? cùng em thao thức 
  Đếm nỗi buồn như đếm từng khoảnh khắc 
  nghe tim côi đập một nhịp không lời... 
    
  Đã lạc nhau... ngơ ngác giữa dòng đời 
  Những ngày xưa thành một miền hư ảo 
  Còn lại gì sau một mùa giông bão 
  Hành trang  đời giờ chút nhớ mong manh 
    
  Còn mình em  đi về phía không anh 
  Con thuyền nhỏ giữa biển đời dậy sóng 
  Chênh vênh một bến bờ ảo vọng 
  Tí tách giọt buồn khúc hát phôi pha... 
  LH 
    
   
   
  
            Quên...     
  Thôi, em về..., bờ mi hoen khóc lệ 
  Để môi khô..., gợn gió thổi u hoài... 
  Ánh mắt nào thảng thốt trông niềm đợi 
  Ở phía xa, thăm thẳm một góc trời     
  Phố ngủ rồi..., ừ..., phố sẽ ngủ thôi 
  Trong yên lặng bàn chân ai bước khẽ 
  Từng nhịp đập thời gian..., hơi thở nhẹ 
  Tim đập dồn..., riêng một trái tim côi     
  Ta lạc nhau, ngút ngát giữa cuộc đời 
  Chân trời xanh và bao la biển vắng 
  Ngủ yên nhé..., xin..., đừng rung động 
  Ở bên mình..., khoảng trống mong manh     
  Em nhớ về..., và sẽ nhớ cả anh 
  Trong nôn nao chiều xưa con phố vắng 
  Để tự ru..., một chút tình vô vọng 
  Giọt buồn nào chảy về phía không anh...     
  23h00/04/03/2010