LỜI YÊU
ĐƯỜNG XA
Ngày xa lắc chuyến xe đời rong ruổi
Nghe mông lung hoang vắng quãng đường dài
Khúc độc hành trên tay người lầm lũi
Ánh mắt nào trĩu nặng cả hai vai
Tay nâng niu từng sắc màu bé nhỏ
Những ngổn ngang gửi gắm một phần đời
Nhịp sống chảy theo vui buồn xanh đỏ
Ai biết rằng bao nhiêu giọt mồ hôi?
Ta trầm mặc trong sắc màu huyền ảo
Nghe " bóng mùa sang " hát khúc nghê thường
Ta tĩnh tại giữa dòng đời dông bão
Gọi " phục sinh về" dao dát một quê hương
Ừ ta đi dù đường dài xa lắc
Duyên nợ người mang trọn bước phiêu du
Xuân vẫn hoa và Hạ rày hong nắng
Dù hôm qua Đông đắng đót sương mù
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2012 10:14:38 bởi Liên Hương >
HỒN TRANH
Tranh dẫu đẹp nhưng chỉ là hư ảo
Tình ta trao mang sắc đẹp muôn màu
Xin hãy nhận cõi hồn ta em nhé!
Kẻo mai này sương khói mịt mờ nhau
Tranh luôn đẹp như nghìn đời vẫn vậy
Mặc khuôn vàng đang nhuốm bụi thời gian
Dù nắng mưa dẩu dãi mộng phai tàn
Thì ý ngọc vẫn ngời lung linh sắc
Ta trầm mặc bên tranh buồn hiu hắt
Thời gian trôi chầm chậm đến ơ hờ
Khép mắt lại để dâng tràn mộng mị
Nhíu cau mày cho ảo vọng thành thơ
Tha nhân ơi dừng bước chân vội vã
Hãy ngắm mây ngưng tụ giữa lưng đồi
Có con đường đơn độc chỉ mình tôi
Thở mệt nhọc lê bước chân nghiệt ngã
Chúa Nhật 17/06/2012
Lâm Chiêu Đồng
Cho em mượn bài này của SP để kéo trang lên vậy, SP không đặt tên nên em đặt đại là " hồn tranh " nha
Trích đoạn: Liên Hương
HỒN TRANH
Tranh dẫu đẹp nhưng chỉ là hư ảo
Tình ta trao mang sắc đẹp muôn màu
Xin hãy nhận cõi hồn ta em nhé!
Kẻo mai này sương khói mịt mờ nhau
Tranh luôn đẹp như nghìn đời vẫn vậy
Mặc khuôn vàng đang nhuốm bụi thời gian
Dù nắng mưa dẩu dãi mộng phai tàn
Thì ý ngọc vẫn ngời lung linh sắc
Ta trầm mặc bên tranh buồn hiu hắt
Thời gian trôi chầm chậm đến ơ hờ
Khép mắt lại để dâng tràn mộng mị
Nhíu cau mày cho ảo vọng thành thơ
Tha nhân ơi dừng bước chân vội vã
Hãy ngắm mây ngưng tụ giữa lưng đồi
Có con đường đơn độc chỉ mình tôi
Thở mệt nhọc lê bước chân nghiệt ngã
Chúa Nhật 17/06/2012
Lâm Chiêu Đồng
Cho em mượn bài này của SP để kéo trang lên vậy, SP không đặt tên nên em đặt đại là " hồn tranh " nha
CHIẾC BÓNG
Chiều tắt nắng bước chân ngày vội vã
Ta nợ tranh hay nợ những ân tình
Bên thềm vắng bóng ai buồn đơn độc
Đêm xuống rồi xao xác nụ hoa xinh
Ta muốn hoá thân làm ngọn gió
Thả chút phiêu du về với phương người
Ta muốn biến thành sắc màu cây cỏ
Ru nồng nàn bên cánh võng à ơi
Và ta biết ta không hề đơn độc
Dù bên đường xao xác lá Thu rơi
Bước nhỏ nhoi ta chỉ là chiếc bóng
Hãy mang theo ta nhé ở bên đời
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Liên Hương
HỒN TRANH
Tranh dẫu đẹp nhưng chỉ là hư ảo
Tình ta trao mang sắc đẹp muôn màu
Xin hãy nhận cõi hồn ta em nhé!
Kẻo mai này sương khói mịt mờ nhau
Tranh luôn đẹp như nghìn đời vẫn vậy
Mặc khuôn vàng đang nhuốm bụi thời gian
Dù nắng mưa dẩu dãi mộng phai tàn
Thì ý ngọc vẫn ngời lung linh sắc
Ta trầm mặc bên tranh buồn hiu hắt
Thời gian trôi chầm chậm đến ơ hờ
Khép mắt lại để dâng tràn mộng mị
Nhíu cau mày cho ảo vọng thành thơ
Tha nhân ơi dừng bước chân vội vã
Hãy ngắm mây ngưng tụ giữa lưng đồi
Có con đường đơn độc chỉ mình tôi
Thở mệt nhọc lê bước chân nghiệt ngã
Chúa Nhật 17/06/2012
Lâm Chiêu Đồng
Cho em mượn bài này của SP để kéo trang lên vậy, SP không đặt tên nên em đặt đại là " hồn tranh " nha
CHIẾC BÓNG
Chiều tắt nắng bước chân ngày vội vã
Ta nợ tranh hay nợ những ân tình
Bên thềm vắng bóng ai buồn đơn độc
Đêm xuống rồi xao xác nụ hoa xinh
Ta muốn hoá thân làm ngọn gió
Thả chút phiêu du về với phương người
Ta muốn biến thành sắc màu cây cỏ
Ru nồng nàn bên cánh võng à ơi
Và ta biết ta không hề đơn độc
Dù bên đường xao xác lá Thu rơi
Bước nhỏ nhoi ta chỉ là chiếc bóng
Hãy mang theo ta nhé ở bên đời
Dù một mai đời sẽ thành sương khói
Có lẽ nào ta lại " mịt mờ nhau"
Dù một mai thân xác ta cát bụi
Cũng xin làm ngọn gió mát ngàn sau
Liên Hương
TỰ VẤN NỖI BUỒN
Ta ngồi nghe nỗi niềm sương khói
Giống như mây quẩn ở trong lòng
Dường như đã hơn lần tự hỏi
Có phải ta đang buồn hay không
Ta không biết hay không muốn biết
Ở ngòai kia còn lắm nỗi buồn
Đâu chỉ buồn ta là duy nhất
Nên cứ ngồi hát điệu “ cô thôn”
Ta vuốt ve đời ta bé nhỏ
Chỉ thấy ta nhiều nỗi khóc cười
Quên mất một biển đời rộng lớn
Và ta là hạt bụi mà thôi
ừ thế thì buồn làm chi nữa
chút mây thì gió đã mang đi
Để nắng vàng rơi rơi trên cỏ
Sao lại bảo ta chẳng còn gì. . .
Liên Hương
KHÚC ĐỘC HÀNH
Thế là thêm một chuyến tàu đi
Hững hờ người nhẹ bước thiên di
Ta về nắng đổ sao chợt lạnh
Hoang vắng đường xa biết nói gì
Mênh mông nỗi biển rộng sông dài
“Độc hành “ khúc hát nặng hai vai
Tàu đi xa khuất đường cố lý
Còn lại mình ta với u hòai
Một sân ga nhỏ mấy chuyến tàu
Nào dám trách hờn chuyện bể dâu
Đâu tại thu sang làm lá rụng
Bèo trôi vì nước chảy qua cầu
Ừ thôi tàu xuôi ngược dòng đời
Ga chiều lặng lẽ tháng năm trôi
Nấn ná mà chi cho thêm bận
Hòang hôn xao xác buốt tiếng còi
Mai rồi năm tháng sẽ phôi pha
Người đã đi rồi có nhớ ta
Ân tình xin cất vào tim ấy
Theo khúc độc hành bước chân xa….
Liên Hương
THOÁNG NHỚ Hôm nay cơn gió lạ
Về thổi chỗ ta nằm
Sao khi không nhớ quá
Một thoáng hương mù tăm...
LPH
TỨ TUYỆT MƯA Giận ai mà chiều nổi gió
Mây về giăng kín trời trưa
Em chớ giận ta mắt đỏ
Mưa về ướt nụ hồng xưa LPH
Trích đoạn: hai1957
TỨ TUYỆT MƯA
Giận ai mà chiều nổi gió
Mây về giăng kín trời trưa
Em chớ giận ta mắt đỏ
Mưa về ướt nụ hồng xưa
LPH
nụ hồng đã vào dĩ vãng
Mưa rơi ngày cũ tạnh rồi
sao vẫn còn đây hoài niệm
Bên đời mặc tháng năm trôi
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: hai1957
TỨ TUYỆT MƯA
Giận ai mà chiều nổi gió
Mây về giăng kín trời trưa
Em chớ giận ta mắt đỏ
Mưa về ướt nụ hồng xưa
LPH
nụ hồng đã vào dĩ vãng
Mưa rơi ngày cũ tạnh rồi
sao vẫn còn đây hoài niệm
Bên đời mặc tháng năm trôi
LH
Thả xuống dòng sông chiếc lá
Gửi theo ký ức ngày nào
Sông mải trôi về chốn lạ
Ta ngồi nghe sóng xôn xao...
LH
TỨ TUYỆT MƯA Giận ai mà chiều nổi gió
Mây về giăng kín trời trưa
Em chớ giận ta mắt đỏ
Mưa về ướt nụ hồng xưa
Nụ hồng đã vào dĩ vãng
Mưa rơi ngày cũ tạnh rồi
Sao vẫn còn đây hoài niệm
Bên đời mặc tháng năm trôi
Trời vẫn cứ mưa đúng hẹn
Một đời tắm gội tình nhau
Quá vãng quay về len len
Chân mềm bước nhẹ mà đau
Thả xuống dòng sông chiếc lá
Gửi theo ký ức ngày nào
Sông mải trôi về chốn lạ
Ta ngồi nghe sóng xôn xao. Liên Hương - Lê Phú Hải
Chị yêu quí!
Chị thật chu đáo! Cám ơn chị nhiều nhiều! Em cũng mong chị của em luôn trẻ đẹp hạnh phúc và sáng tác đều tay!
XAO XÁC
Xao xác chuyện đời xao xác thơ
Ngày trôi vườn cũ nắng ơ hờ
Ai về hong giúp tàn nắng nhạt
Khe khẽ gió hiền ru giấc mơ
LH
XAO XÁC
Xao xác chuyện đời xao xác thơ
Ngày trôi vườn cũ nắng ơ hờ
Ai về hong giúp tàn nắng nhạt
Khe khẽ gió hiền ru giấc mơ
Nhà xưa vắng quá cửa then cài
Lặng lẽ âm thầm chẳng bóng ai
Chỉ tàn nguyệt quế hoa còn trắng
bên thềm nhẹ thoảng chút hương phai
Dậu thưa hàng trúc buồn phơ phất
Đôi hàng gạch mỏi lối rêu xanh
Đã mấy mùa xa nhau rồi nhỉ
Dòng đời xao xác một khúc quanh
Bao giờ người có về chốn cũ
Xin còn để lại những dư hương
Xin đừng lạc giữa cơn mơ lạ
Hãy níu dùm ai giấc mộng thường
Xoè tay hứng giọt chiều xao xác
Bất chợt hiên mờ lối mưa qua
Ta vừa bắt gặp mình ngơ ngác
Ngóng về một tiếng bước chân xa….
Liên Hương
ĂN CƠM MỘT MÌNH Cũng đã lâu rồi đó
Quen ăn cơm một mình
Trái ớt màu đo đỏ
Trên chén buồn lặng thinh
Sớm khuya dù mõi mệt
Bàn tay vỗ về nhau
Mai rồi đời cũng hết
Cũng xế tàn thương đau
Toa xe đời cằn cỗi
Còi hú lạnh ga xưa
Tình ơi còn mấy nỗi
Người về đón hay đưa?
Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 16 bạn đọc.
Kiểu: