LỜI YÊU
THƯƠNG LẮM BÍ BẦU Thương lắm bí bầu ơi
Làm sao mà không nhớ
Trời mưa, cơn mưa nhỏ
Cũng ướt áo người đi
Đôi cánh nhỏ thiên di
Bay về đâu xa quá
Trang thơ tình bỏ ngỏ
Dấu mực vẫn còn đây
Nước mắt mờ chân mây
Xa thì xa vạn thuở
À ơi câu nhung nhớ
Ru hời tháng năm trôi
Ngày áo trắng tinh khôi
Sân trường hoa nắng nhảy
Thiết tha còn biết mấy
Mà tình sao chơi vơi
Thương lắm bí bầu ơi
Bao nhiêu năm thất lạc
Bấy nhiêu năm đàn hát
Mà nỗi nhớ khôn nguôi Lê Phú Hải
Trích đoạn: hai1957
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng chiều hôm qua núi
Dặm trường mê mãi về đâu
Vỗ cánh bay đi tìm nhau
Bao giờ về quê quán cũ
Trăm năm cành mềm liễu rũ
Cũng là dáng của yêu xưa
Nước mắt mùa thu trời mưa
Phượng bay đường trần cát bụi
LPH
Mắt ai nhuốm màu sương khói
Một chiều khăn gói đi xa
Ru Hoàng mấy khúc thương ca
Bàn tay ôm tình quá vãng
Mấy chục năm rồi lãng đãng
Bây giờ ngõ vắng buồn thiu
Tháng tận cơn mưa hắt hiu
Ngày cùng mõi chân lưu lạc
LPH
Trích đoạn: hai1957
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng chiều hôm qua núi
Dặm trường mê mãi về đâu
Ta muốn hỏi chỉ một câu
Bao giờ về thăm quê cũ
Trăm năm cành mềm liễu rũ
Cũng là dáng của yêu xưa
Nước mắt mùa thu trời mưa
Phượng bay đường trần khăn gói
LPH
Phượng ơi mấy mùa bão nổi
Có còn nhớ dáng xưa quen
Chiều nay ai khẽ gọi tên
Hẹn đưa nhau về quê quán
Ngập ngừng cánh chim lẻ bạn
Ngại ngùng đời lắm bão dông
Bên trời lá rớt sầu đông
Chợt nghe giọt buồn lên mắt
LH
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng chiều hôm qua núi
Dặm trường mê mãi về đâu
Vỗ cánh bay đi tìm nhau
Bao giờ về quê quán cũ
Trăm năm cành mềm liễu rũ
Cũng là dáng của yêu xưa
Nước mắt mùa thu trời mưa
Phượng bay đường trần cát bụi
Mắt ai nhuốm màu sương khói
Một chiều khăn gói đi xa
Ru Hoàng mấy khúc thương ca
Bàn tay ôm tình quá vãng
Mấy chục năm rồi lãng đãng
Bây giờ ngõ vắng buồn thiu
Tháng tận cơn mưa hắt hiu
Ngày cùng đôi chân đã mõi
Phượng ơi mấy mùa bão nổi
Có còn nhớ dáng xưa quen
Chiều nay ai khẽ gọi tên
Hẹn đưa nhau về quê quán
Ngập ngừng cánh chim lẻ bạn
Ngại ngùng đời lắm bão dông
Bên trời lá rớt sầu đông
Chợt nghe giọt buồn lên mắt
Hì hì, ngẫu hứng chi mà "ngang xương", m muốn thêm khổ nữa hay kết đây cũng được
PHƯỢNG HOÀNG Phượng hoàng chiều hôm qua núi
Dặm trường mê mãi về đâu
Vỗ cánh bay đi tìm nhau
Bao giờ về quê quán cũ
Trăm năm cành mềm liễu rũ
Cũng là dáng của yêu xưa
Nước mắt mùa thu trời mưa
Phượng bay đường trần cát bụi
Mắt ai nhuốm màu sương khói
Một chiều khăn gói đi xa
Ru Hoàng mấy khúc thương ca
Bàn tay ôm tình quá vãng
Mấy chục năm rồi lãng đãng
Bây giờ ngõ vắng buồn thiu
Tháng tận cơn mưa hắt hiu
Ngày cùng đôi chân đã mõi
Phượng ơi mấy mùa bão nổi
Có còn nhớ dáng xưa quen
Chiều nay ai khẽ gọi tên
Hẹn đưa nhau về quê quán
Ngập ngừng cánh chim lẻ bạn
Ngại ngùng đời lắm bão dông
Bên trời lá rớt sầu đông
Chợt nghe giọt buồn lên mắt Liên Hương - Lê Phú Hải
TIẾNG ĐÀN XƯA
Đàn đã chùng dây buồn ứ hự
Khứ niên kim nhật ướt cơn mưa
Gảy khúc tình tang sầu viễn xứ
Lá vàng phố cũ có rơi chưa?
Đồng vắng lối mòn đi lắc lẽo
Đời nghèo chi mấy cố nhân ơi
Hoa phấn xin đừng câu tàn héo
Xin còn ký ức mãi tinh khôi
LPH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2012 18:59:14 bởi hai1957 >
Trích đoạn: hai1957
TIẾNG ĐÀN XƯA
Đàn đã chùng dây buồn ứ hự
Khứ niên kim nhật ướt cơn mưa
Gảy khúc tình tang sầu viễn xứ
Lá vàng phố cũ có rơi chưa?
Đồng vắng lối mòn đi lắc lẽo
Đời nghèo chi mấy cố nhân ơi
Hoa phấn xin đừng câu tàn héo
Xin còn ký ức mãi tinh khôi
LPH
Tình tang đàn cũ rơi nước mắt
Phím ngà nắn nót xót xa đưa
Nốt ngã về tây, tây chia cắt
Giọng trầm biển vọng gió đong đưa...
Ờ, cũng đã qua ngày tuổi trẻ
Bây giờ khập khiểng đứa mồ côi
Hơn thua chừa lại thời thơ bé
Mắt tròn môi đỏ trán tinh khôi
LPH
TIẾNG ĐÀN XƯA Đàn đã chùng dây buồn ứ hự
Khứ niên kim nhật ướt cơn mưa
Gảy khúc tình tang sầu viễn xứ
Lá vàng phố cũ có rơi chưa?
Đồng vắng lối mòn đi lắc lẽo
Đời nghèo chi mấy cố nhân ơi
Hoa phấn xin đừng câu tàn héo
Xin còn ký ức mãi tinh khôi
Tình tang đàn cũ rơi nước mắt
Phím ngà nắn nót xót xa đưa
Nốt ngã về tây, tây chia cắt
Giọng trầm biển vọng gió đong đưa...
Ờ, cũng đã qua ngày tuổi trẻ
Bây giờ khập khiểng đứa mồ côi
Hơn thua chừa lại thời thơ bé
Mắt tròn môi đỏ trán tinh khôi
Lê Phú Hải R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2012 23:09:15 bởi Ct.Ly >
KÝ ỨC
Ký ức ùa về một ngày đơn chiếc
Chủ nhật buồn thiu chiếc lá se mình
Đường phố người đi dấu chân biền biệt
Lệ đá ngập ngừng ai nhớ hơn ai
Chờ đợi một người sao cứ tàn phai
Hoàng hôn rụng rơi từng câu xuân sắc
Ta khóc một mình bên hiên lắc rắc
Giọt mưa cuối mùa bay vẫn bay bay
LPH
Trích đoạn: hai1957
KÝ ỨC
Ký ức ùa về một ngày đơn chiếc
Chủ nhật buồn thiu chiếc lá se mình
Đường phố người đi dấu chân biền biệt
Lệ đá ngập ngừng ai nhớ hơn ai
Chờ đợi một người sao cứ tàn phai
Hoàng hôn rụng rơi từng câu xuân sắc
Ta khóc một mình bên hiên lắc rắc
Giọt mưa cuối mùa bay vẫn bay bay
LPH
Một ngày hứng buồn vụn vỡ trên tay
Chợt ngẩn ngơ nghe tiếng đàn nức nở
Thăm thẳm nỗi niềm gửi thương gửi nhớ
Giọt mưa cuối mùa tầm tã chiều đi
Ta có khóc đâu mà sao ướt mi
Ngóng cánh hải âu chao mình trên sóng
Ghềnh đá bạc đầu giữa ngày biển động
Cuống quýt dã tràng vội vã tìm nhau
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2012 16:24:46 bởi Liên Hương >
KÝ ỨC
Ký ức ùa về một ngày đơn chiếc
Chủ nhật buồn thiu chiếc lá se mình
Đường phố người đi dấu chân biền biệt
Lệ đá ngập ngừng ai nhớ hơn ai
Chờ đợi một người sao cứ tàn phai
Hoàng hôn rụng rơi từng câu xuân sắc
Ta khóc một mình bên hiên lắc rắc
Giọt mưa cuối mùa bay vẫn bay bay
Một ngày hứng buồn vụn vỡ trên tay
Chợt ngẩn ngơ nghe tiếng đàn nức nở
Thăm thẳm nỗi niềm gửi thương gửi nhớ
Giọt mưa cuối mùa tầm tã chiều đi
Ta có khóc đâu mà sao ướt mi
Ngóng cánh hải âu chao mình trên sóng
Ghềnh đá bạc đầu giữa ngày biển động
Cuống quýt dã tràng vội vã tìm nhau
Nửa khúc thơ buồn lỗi hẹn ngày sau
Đời đã chớm đông thời gian hớt hải
Ký ức lục bình theo dòng trôi mãi
Xin giữ lại giùm chút mộng tinh khôi
Liên Hương - Lê Phú Hải
MẤT
Thêm một người mất đi
Nghe tin buồn xao xác
Có ai ngồi ngơ ngác
Một vì sao lẻ ngôi
Bao giờ đến phiên tôi
Em cũng ưu phiền lắm
Người ở nhà chắc hẳn
Nhớ lắm kẻ đi xa
Vẫn ráng sống bao la
Mà sao đời cứ hẹp
Dáng em ngồi khép nép
Nhớ lấy để mà đi
LPH
Trích đoạn: hai1957
MẤT
Thêm một người mất đi
Nghe tin buồn xao xác
Có ai ngồi ngơ ngác
Một vì sao lẻ ngôi
Bao giờ đến phiên tôi
Em cũng ưu phiền lắm
Người ở nhà chắc hẳn
Nhớ lắm kẻ đi xa
Vẫn ráng sống bao la
Mà sao đời cứ hẹp
Dáng em ngồi khép nép
Nhớ lấy để mà đi
LPH
Tự nhủ đừng sân si
Mà sao lòng khắc khoải
Ngày tháng trôi xa mãi
Những ân tình còn đây
Nhìn xác lá thu bay
Buồn điều gì đánh mất
nghe dòng đời tất bật
Thương mong manh phận người
LH
MẤT Thêm một người mất đi
Nghe tin buồn xao xác
Có ai ngồi ngơ ngác
Một vì sao lẻ ngôi
Bao giờ đến phiên tôi
Em cũng ưu phiền lắm
Người ở nhà chắc hẳn
Nhớ lắm kẻ đi xa
Vẫn ráng sống bao la
Mà sao đời cứ hẹp
Dáng em ngồi khép nép
Nhớ lấy để mà đi
Tự nhủ đừng sân si
Mà sao lòng khắc khoải
Ngày tháng trôi xa mãi
Những ân tình còn đây
Nhìn xác lá thu bay
Buồn điều gì đánh mất
Nghe dòng đời tất bật
Thương mong manh phận người...
Thêm một người mất đi
Nghe tin buồn xao xác... Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2012 14:50:01 bởi diên vỹ >
THÁNG MƯỜI
Tháng mười con nước lớn về qua
Quằn quại lòng ai nhớ mái nhà
Em cảm lạnh rồi ho sù sụ
Chắc là con sếu đã bay xa
Còn nhớ gì không ngày ấm cúng
Tình gầy ngực nhỏ rộng bao la
Đành thôi hẹn lại ngày mai trả
Nghìn năm còm cõi một thân ta
LPH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 21 bạn đọc.
Kiểu: