LỜI YÊU
GIỌT MƯA THẦM Bên hàng cây chấm đỏ Giọt mưa thầm rơi rơi Ngày chắc xa rồi đó Cháy hết lòng phượng ơi Áo mỏng về xa xôi Dấu chân còn ở lại Mùa hè thơm con gái Ta nhớ tình ta xưa Âm thầm những giọt mưa Gợi nhớ ngày xưa cũ Dòng đời như thác lũ Cuốn trôi hoài tháng năm Ta cất vào xa xăm Những chiều mưa kỷ niệm Nhớ một vùng trời tím Rưng rức buồn phương nam Quá khứ màu xanh lam Lòng ta vàng nỗi nhớ Dáng em hồng một thuở Bây giờ mây trắng bay Ta giữ trong bàn tay Giọt mưa thầm cuối hạ Tình tả tơi xác lá Một đời ta theo ai Còn một nụ hồng phai Nhỏ nhoi đường cát bụi Rồi bao mùa mưa tới Có ai về gọi tên ! Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2013 13:56:37 bởi Liên Hương >
NẮNG VÀNG CẢM TÁC
Nắng vàng trên mấy nụ hồng phai
Tuổi trẻ đi qua giấc mộng dài
Thương nhớ đời ta trôi lãng đãng
Mai rồi mai nữa ai nhớ ai
Tiếc nuối mảnh đời xưa hoang phí
Đau lòng con cuốc khóc đêm thâu
Nửa gánh chưa tang bồng hồ thỉ
Sao đành tan tác nỗi bể dâu?
lph
hai1957
NẮNG VÀNG CẢM TÁC
Nắng vàng trên mấy nụ hồng phai
Tuổi trẻ đi qua giấc mộng dài
Thương nhớ đời ta trôi lãng đãng
Mai rồi mai nữa ai nhớ ai
Tiếc nuối mảnh đời xưa hoang phí
Đau lòng con cuốc khóc đêm thâu
Nửa gánh chưa tang bồng hồ thỉ
Sao đành tan tác nỗi bể dâu?
lph
Vạt nắng luênh loang ngày phiền muộn
Thẫn thờ biển vắng đợi triều lên
Gió nổi chạnh lòng con sóng cuộn
Xô bờ vùi nỗi nhớ không tên
Những tự ru mình lời quá vãng
Đền đài rồi sẽ hoá rêu phong
Vỏ ốc lặng im trong quên lãng
Đâu ngày xưa cũ dải lưng ong
LH
Liên Hương
hai1957
NẮNG VÀNG CẢM TÁC
Nắng vàng trên mấy nụ hồng phai
Tuổi trẻ đi qua giấc mộng dài
Thương nhớ tình ta trôi lãng đãng
Mai rồi mai nữa ai nhớ ai
Tiếc nuối mảnh đời xưa hoang phí
Đau lòng con cuốc khóc đêm thâu
Nửa gánh chưa tang bồng hồ thỉ
Sao đành tan tác nỗi bể dâu?
lph
Vạt nắng luênh loang ngày phiền muộn
Thẫn thờ biển vắng đợi triều lên
Gió nổi chạnh lòng con sóng cuộn
Xô bờ vùi nỗi nhớ không tên
Những tự ru mình lời quá vãng
Đền đài rồi sẽ hoá rêu phong
Vỏ ốc lặng im trong quên lãng
Đâu ngày xưa cũ dải lưng ong
LH
Mẹ cũng như em gầy vóc hạc
Mỏi mòn mưa nắng trách gì ai
Ta cũng dài lưng manh áo bạc
Già đời chưa thấy được vị lai
Vậy đó, tự nhiên mà nhung nhớ
Bởi chiều nắng nhạt vắt qua sông
Sông đổ về đâu buồn một thuở
Có người thao thức những hoài mong
lph
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2013 09:35:24 bởi hai1957 >
NẮNG VÀNG CẢM TÁC Nắng vàng trên mấy nụ hồng phai Tuổi trẻ đi qua giấc mộng dài Thương nhớ tình ta trôi lãng đãng Mai rồi mai nữa ai nhớ ai Tiếc nuối mảnh đời xưa hoang phí Đau lòng con cuốc khóc đêm thâu Nửa gánh chưa tang bồng hồ thỉ Sao đành tan tác nỗi bể dâu? Vạt nắng luênh loang ngày phiền muộn Thẫn thờ biển vắng đợi triều lên Gió nổi chạnh lòng con sóng cuộn Xô bờ vùi nỗi nhớ không tên Những tự ru mình lời quá vãng Đền đài rồi sẽ hoá rêu phong Vỏ ốc lặng im trong quên lãng Đâu ngày xưa cũ dải lưng ong Mẹ cũng như em gầy vóc hạc Mỏi mòn mưa nắng trách gì ai Ta cũng dài lưng manh áo bạc Già đời chưa thấy được vị lai Vậy đó, tự nhiên mà nhung nhớ Bởi chiều nắng nhạt vắt qua sông Sông đổ về đâu buồn một thuở Có người thao thức những hoài mong Liên Hương - Lê Phú Hải
CÓ NHỮNG LÚC Có những lúc ta ước mình đơn độc Không phải giận hờn ,khắc khoải lo âu Không ước muốn và không tuyệt vọng Không hôm qua và không cả mai sau Có những lúc ta ước mình có thể hờ hững đi bên cạnh dòng đời Thờ ơ lắm với những gì náo nhiệt Con sông nào mà nước chẳng đầy vơi Có những lúc ta ước còn thơ bé Như nai con ngơ ngác trước thu vàng Thu cứ qua đi và xuân lại tới Bận lòng gì trước mỗi mùa sang Có những lúc ta ước mình như lá Lá xanh tươi rồi lá úa tàn Nhưng lá chẳng bao giờ tự hỏi Tại vòng đời hay tại thời gian Có những lúc ta ước mình như thế Bởi đã mang kiếp sống con người Dù bâng khuâng trước bao nhiêu ngả rẽ Vẫn phải chọn một dòng không thể để nước trôi Liên Hương
NẮNG CUỐI NGÀY
Nắng cuối ngày rưng rưng vàng nỗi nhớ
Ta cuối ngày thao thức tuổi nào qua
Miền ký ức có em còn ở còn đó
Hay chân trời hoa cỏ cũng về xa
Buồn dịu vợi, buồn ơi sao dịu vợi
Thuở mày ngài mắt phượng đã về đâu
Ngày nắng mới có em tà áo mới
Chớp mắt rồi qua hết cuộc bể dâu
lph
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2013 08:42:51 bởi hai1957 >
hai1957
NẮNG CUỐI NGÀY
Nắng cuối ngày rưng rưng vàng nỗi nhớ
Ta cuối ngày thao thức tuổi nào qua
Miền ký ức có em còn ở đó
Hay chân trời hoa cỏ cũng về xa
Buồn dịu vợi, buồn ơi sao dịu vợi
Thuở mày ngài mắt phượng đã về đâu
Ngày nắng mới có em tà áo mới
Chớp mắt rồi qua hết cuộc bể dâu
lph
Có một ngày mai kia ta ngoảnh lại
Sóng bạc đầu thao thức vệt trăng rơi
Biển da diết gọi tên bờ xa ngái
Khúc hát buồn con nước mãi đầy vơi
Gói vạt nắng cuối ngày mộng mị
Chợt nghe lòng chạm ký ức mênh mang
Vùng heo may úa vàng theo mắt lá
Ta giật mình nghe đời gọi thu sang
LH
Liên Hương
hai1957
NẮNG CUỐI NGÀY
Nắng cuối ngày rưng rưng vàng nỗi nhớ
Ta cuối ngày thao thức tuổi nào qua
Miền ký ức có em còn ở đó
Hay chân trời hoa cỏ cũng về xa
Buồn dịu vợi, buồn ơi sao dịu vợi
Thuở mày ngài mắt phượng đã về đâu
Ngày nắng mới có em tà áo mới
Chớp mắt rồi qua hết cuộc bể dâu
lph
Có một ngày mai kia ta ngoảnh lại
Sóng bạc đầu thao thức vệt trăng rơi
Biển da diết gọi tên bờ xa ngái
Khúc hát buồn con nước mãi đầy vơi
Gói vạt nắng cuối ngày rơi mộng mị
Chợt nghe lòng chạm ký ức mênh mang
Vùng heo may úa vàng theo mắt lá
Ta giật mình nghe đời gọi thu sang
LH
Đường cỏ cháy chạy xa từ dĩ vãng
Em có còn ngậm tóc ngắm trời mây
Đôi giày vải mòn chân đời phiêu lãng
Nắng cuối ngày lưu lạc đến chiều nay
Giàn bông giấy không còn ai ở đó
Cửa đóng rồi hiên vắng gió đong đưa
Ừ, ta biết, đã không ai từ độ
Người xa người bên ấy có cơn mưa
lph
GIẤC MỆT Mùa trở dạ Quằn quại giấc mơ hoang Gió nghẹn đòng non Chờ tiếng sấm Đêm đặc quánh Trời xa Chớp rạch Tàu chuối phật phờ Con đom đóm Ngủ mơ Giật mình Lập loè Tàn lửa nhỏ Chó sủa vu vơ Bước chân ai qua ngõ Bỗng Gió Và gió Gọi mưa về Mái rạ Hả hê Bờ tre nghiến răng kẽo kẹt Người Buông mình giấc mệt ! Liên Hương
NẮNG CUỐI NGÀY
Nắng cuối ngày rưng rưng vàng nỗi nhớ
Ta cuối ngày thao thức tuổi nào qua
Miền ký ức có em còn ở đó
Hay chân trời hoa cỏ cũng về xa
Buồn dịu vợi, buồn ơi sao dịu vợi
Thuở mày ngài mắt phượng đã về đâu
Ngày nắng mới có em tà áo mới
Chớp mắt rồi qua hết cuộc bể dâu
Có một ngày mai kia ta ngoảnh lại
Sóng bạc đầu thao thức vệt trăng rơi
Biển da diết gọi tên bờ xa ngái
Khúc hát buồn con nước mãi đầy vơi
Gói vạt nắng cuối ngày rơi mộng mị
Chợt nghe lòng chạm ký ức mênh mang
Vùng heo may úa vàng theo mắt lá
Ta giật mình nghe đời gọi thu sang
Đường cỏ cháy chạy xa từ dĩ vãng Em có còn ngậm tóc ngắm trời mây Đôi giày vải mòn chân đời phiêu lãng Nắng cuối ngày lưu lạc đến chiều nay Giàn bông giấy không còn ai ở đó Cửa đóng rồi hiên vắng gió đong đưa Ừ, ta biết, đã không ai từ độ Người xa người bên ấy có cơn mưa Liên Hương - Lê Phú Hải
MÙA SEN Anh có về cùng em Ngắm sen đầu mùa nở Lung linh búp sen hồng Gieo thì thầm nỗi nhớ Anh có nghe lời phố Khúc giao mùa vừa qua Nhắc về bao kỷ niệm Lưu dấu người đi xa Hương đầu mùa dịu nhẹ Nhắc kỷ niệm ngày nào Ướp nồng nàn ngọn gió Ướp hồn người nôn nao Đã bao mùa sen nở Người đi chưa trở về Chỉ hương sen ở lại Nhắc một thời si mê LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2013 10:37:39 bởi Liên Hương >
MƠ BIỂN Đêm trằn trọc tìm câu thơ dỗ giấc Vệt trăng côi loang nhàn nhạt cuối trời Nghe tiếng sóng ầm ào từ phía biển Thổn thức lòng vị muối mặn trùng khơi Biển vẫn hát mênh mang lời tiên cá Bến mơ xưa rêu phủ gộp đá mòn Chong mắt thức cánh buồm đêm không ngủ Lối thủy triều vừa xóa vệt chân son Ta hoảng hốt tìm thân quen biển cũ Lối mộng du biển dường khác xưa rồi Chân chập choạng ta sóng xoài trước biển Úp mặt cát vàng cũng chỉ bóng ta thôi Ồ ta khóc hay nhập nhòa biển mặn Bọt sóng xô tan tác động dã tràng Ta cuống quýt níu hải âu trên sóng Chợt thấy mình như ngọn gió lang thang Ta nhắm mắt gieo mình vào lòng biển Sóng à ơi ru câu hát vỗ về Lời biển gọi ngàn năm còn thủ thỉ Cánh võng dịu dàng đưa ta trọn giấc mê Ôi có phải biển và ta duyên nợ Để trong mơ loang sắc tím thủy triều Ta sông nhỏ biết về đâu ngoài biển Dẫu lở bồi vẫn hát mãi lời yêu Liên Hương
CUỘC CHIA TAY MÙA HẠ Vẫy tay ngày từ tạ Ai biết cuộc chia ly Mưa mới vừa gọi hạ Phượng về báo mùa thi Ánh mắt nào bịn rịn Im lặng đâu cần lời Rưng rưng từ khoé mắt Úa nụ cười xa xôi Đã nghe lòng trống vắng Phượng tả tơi xác buồn Ai hát bài “ hạ trắng” Để lối về cô đơn Ừ đâu còn trẻ nữa Mà lưu bút ngày xanh Nuốt vào tim thổn thức Ước nỗi buồn qua nhanh Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2013 17:52:11 bởi Liên Hương >
MÙA MƯA PHƯƠNG NAM Phương nam làm gì có được mùa thu Chả có cây cơm nguội vàng hoe từng mắt lá Không hoa sữa thơm ngạt ngào con phố nhỏ Chỉ có hoàng hôn phủ tím những rặng dừa Phương Nam bây giờ đang vào giữa mùa mưa Mây xám buồn phủ giăng ngoài ô cửa Gió ì ào gọi về bao nỗi nhớ Có cánh chim đơn chấp chới phía lưng trời Phương Nam mùa này tơi tả lá rơi Con sẽ buồn rầu trú hàng hiên lướt thướt Những con đường quen đục ngàu dòng nước Người và xe ngại cả lối đi về Phương nam mùa này vắng vẻ ánh sao khuya Cây vật vã khúc giao mùa đỏng đảnh Có phải cô đơn nên lòng người bỗng lạnh Phố xa lạ hơn theo bước nhỏ lặng thầm Phương nam mùa này tất cả đã xa xăm…. Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: