LỜI YÊU
RU Thôi ngủ ngoan nào mắt lá thu Kìa trăng rón rén hé mây mù Chở hồn theo gió đùa phiêu lãng Bềnh bồng cánh võng nhẹ khúc ru Thôi ngủ ngoan nào tóc xanh mây Xõa hong trên gối phủ vai gầy Sen về đầu hạ thơm hương gió Len vào giấc nhẹ thoảng hương bay Thôi ngù ngoan nào đáy lưng ong Nhẹ chút bình yên giấc hoa hồng Xin đời dịu nhẹ nâng giấc mệt Dìu cuộc mơ màng giữa mênh mông Thôi ngủ ngoan nào ngủ đi thôi Đường khuya thưa thớt tiếng xe rồi Đồng hồ thong thả vừa gõ nhịp Buông tiếng thở dài giữa đêm trôi… Liên Hương
HIỂU Sự đời vốn là như thế Bao nhiêu khúc ngoặt tình cờ Cái gì cũng đều có thể Nên đời chẳng đẹp như thơ Âm dương muôn đời hai nửa Đêm tàn rồi sẽ nắng lên Thôi đừng nhắc ngày xưa nữa Là gì đâu chuyện nhớ quên Chát chao tình buồn cơn gió Rồi cũng tan dần nỗi đau Đôi khi cầu vồng bảy sắc Hư vô cũng hóa không màu Niềm tin chẳng hề vĩnh cửu Bởi lòng người sẽ đổi thay Ai ngăn cuộc đời tan hợp Thời gian ngừng lại tháng ngày… Liên Hương
F5 ( tặng Lê Đình Đáp ) Và thế là mình chia tay Cuộc chia tay nhẹ như lá rơi Như viên sỏi ném xuống dòng sông Chỉm nghỉm Không hò hẹn Không lưu bút Không ngoái nhìn Chỉ có hoàng hôn Màu tím Nhòa nhạt phía chân trời Không thể tin Mình đã từng có nhau Trong cuộc đời Em đi về phía mưa rơi Anh về miền nắng đổ Khoảng cách thốc òa cơn gió Xõa tung kỷ niệm Em đọc những lời cuối cùng Anh gửi Và nhấn phím cuối cùng Anh ạ Dù sao Em vẫn muốn nhấn phím F5 Liên Hương
NỖI NHỚ MÀU XANH Có nỗi nhớ Ẩn sâu vào mắt đêm Bay lên Bay lên Thành dải ngân hà Xa lắc Em Làm gì có cầu Ô thước Mà về miền anh Có nỗi nhớ Mong manh Mong manh Mà ứ tràn Lồng ngực Để em Từng đêm Thao thức Làm sao Em có thể hóa thành ngọn gió Mà về Phương anh Có nỗi nhớ Ồn ào Như tiếng sóng Là lúc Em đi trên phố Đông người Mà vẫn vắng Làm sao em có thể hóa thành cánh buồm Mà về bến bờ anh Nên Nỗi nhớ Cứ đầy lên theo ngày tháng Nỗi nhớ Chất chồng như cỏ Nỗi nhớ Có màu xanh ! Liên Hương
XIN Xin chút dịu dàng của gió Về kể nỗi niềm riêng chung Xin chút hòang hôn ráng đỏ Thầm thì nỗi nhớ mông lung Xin chút ban mai hửng nắng Xua dùm u ám tầng mây Xin đừng mưa buồn trống vắng Bàn tay tìm một bàn tay Xin chút màu xanh của lá tìm về an ủi hồn ta Tình ơi xin đừng như đá Để người trọn kiếp phôi pha Dòng đời chuyến xe mệt mỏi Vẫn xin về tạ ơn người Ngày xưa đã màu sương khói Vẫn thầm giọt nhớ trên môi Liên Hương
CHẠY TRỐN Vội vàng em bước qua lối cũ Sợ kỷ niệm về nhắc tên anh Bên gốc phượng già hoa rụng đỏ Ngoảnh mặt mà sao bước không đành Ngõ hẹp ngày nào anh đứng đợi Bây giờ đã vắng một tiếng xe Cửa khóa thẫn thờ căn gác lạnh Hun hút đường xa lối em về Vội vàng trốn chạy miền cảm xúc Nghe từng giọt nhớ rụng trong đêm Em tự dỗ mình thôi đừng khóc Nghe tiếng lá rơi nhẹ bên thềm Bao giờ trốn được vào quên lãng Kỷ niệm tình đầu xóa trong nhau Đã nghe sương khói chiều chạng vạng Sao còn day dứt mãi niềm đau Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2013 12:32:41 bởi Liên Hương >
TÌNH ĐẦU
Buổi chiều về qua phố cũ
Ghé thăm em mối tình đầu
Ngày xưa bờ vai tóc rũ
Bây giờ cổ trắng em cao ...
...
Chân đi ru tình dịu vợi
...
LPH
Ghi chú: ngày xưa có người viết bài thơ về mối tình đầu nào đó, bài thơ bị lũ lụt trôi, nhặt được chỉ còn đọc được khổ đầu và 1 câu ở khổ thứ 2. Mình viết thêm cho thành bài đi m ha... coi như là an ủi họ vậy nhé
hai1957
TÌNH ĐẦU
Buổi chiều về qua phố cũ
Ghé thăm em mối tình đầu
Ngày xưa bờ vai tóc rũ
Bây giờ cổ trắng em cao ...
...
Chân đi ru tình dịu vợi
...
LPH
Ghi chú: ngày xưa có người viết bài thơ về mối tình đầu nào đó, bài thơ bị lũ lụt trôi, nhặt được chỉ còn đọc được khổ đầu và 1 câu ở khổ thứ 2. Mình viết thêm cho thành bài đi m ha... coi như là an ủi họ vậy nhé
TÌNH ĐẦU
Buổi chiều về qua phố cũ
Ghé thăm em mối tình đầu
Ngày xưa bờ vai tóc rũ
Bây giờ cổ trắng em cao ...
Nụ cười hoa lá xôn xao
Của thời mộng mơ đã hết
Ánh mắt biển xanh mỏi mệt
Phải chăng gánh nặng cuộc đời
Bao năm chúng mình chia phôi
Chân đi ru tình diệu vợi
Chiều nay bỗng dưng bối rối
Đâu rồi em của ngày xưa?
Đến lượt h rùi nè...
TÌNH ĐẦU
Buổi chiều về qua phố cũ
Ghé thăm em mối tình đầu
Ngày xưa bờ vai tóc rũ
Bây giờ cổ trắng em cao
Nụ cười hoa lá xôn xao
Của thời mộng mơ đã hết
Ánh mắt biển xanh mỏi mệt
Phải chăng gánh nặng cuộc đời
Bao năm chúng mình chia phôi
Chân đi ru tình diệu vợi
Chiều nay bỗng dưng bối rối
Đâu rồi em của ngày xưa?
LH
Qua rồi tháng nắng ngày mưa
Áo lụa vờn bay phố nhỏ
Con đường hàng cây còn đó
Mà tình trôi dạt về đâu
Chạnh lòng thương mắt em sâu
Tang thương một đời lửa khói
Muốn cầm ngón tay mà nói
Ta về tìm cõi mơ xưa
LPH
TÌNH ĐẦU Buổi chiều về qua phố cũ Ghé thăm em mối tình đầu Ngày xưa bờ vai tóc rũ Bây giờ cổ trắng em cao Nụ cười hoa lá xôn xao Của thời mộng mơ đã hết Ánh mắt biển xanh mỏi mệt Phải chăng gánh nặng cuộc đời Bao năm chúng mình chia phôi Chân đi ru tình diệu vợi Chiều nay bỗng dưng bối rối Đâu rồi em của ngày xưa? Qua rồi tháng nắng ngày mưa Áo lụa vờn bay phố nhỏ Con đường hàng cây còn đó Mà tình trôi dạt về đâu Chạnh lòng thương mắt em sâu Tang thương một đời lửa khói Muốn cầm ngón tay mà nói Ta về tìm cõi mơ xưa Lời yêu nói mấy cho vừa Mà lặng im ngày hội ngộ Cây bàng mùa đông lá đỏ Ngập ngừng níu bước chân ai.. Liên Hương - Lê Phú Hải m để cái kết mở nha h
CHUYỆN TÌNH Ngày xưa ai kể chuyện trầu cau Rồi nói cùng ai mối tình đầu Rằng " đến đầu xuân về dạm ngõ " Hẹn thề chung bước đến mai sau LH
Liên Hương
CHUYỆN TÌNH
Ngày xưa ai kể chuyện trầu cau
Rồi nói cùng ai mối tình đầu
Rằng "đến đầu xuân về dạm ngõ "
Hẹn thề chung bước đến mai sau
LH
Để rồi tình cũ cũng rời xa
Ký ức giờ đây đã nhạt nhòa
Gởi chút nắng chiều về bên đó
Nhuộm vàng heo hắt sợi mây xa
LPH
hai1957
Liên Hương
CHUYỆN TÌNH
Ngày xưa ai kể chuyện trầu cau
Rồi nói cùng ai mối tình đầu
Rằng "đến đầu xuân về dạm ngõ "
Hẹn thề chung bước đến mai sau
LH
Để rồi tình cũ cũng rời xa
Ký ức giờ đây đã nhạt nhòa
Gởi chút nắng chiều về bên đó
Nhuộm vàng heo hắt sợi mây xa
LPH
Nào nỡ trách người đã sang ngang
Chỉ tội trầu cau lỡ úa vàng
Lời xưa trót ngỏ ngày trăng khuyết
Cửa đời khép lại nỗi riêng mang
LH
Liên Hương
hai1957
Liên Hương
CHUYỆN TÌNH
Ngày xưa ai kể chuyện trầu cau
Rồi nói cùng ai mối tình đầu
Rằng "đến đầu xuân về dạm ngõ "
Hẹn thề chung bước đến mai sau
LH
Để rồi tình cũ cũng rời xa
Ký ức giờ đây bỗng nhạt nhòa
Gởi chút nắng chiều về bên đó
Nhuộm vàng heo hắt sợi mây xa
LPH
Nào nỡ trách người đã sang ngang
Chỉ tội trầu cau lỡ úa vàng
Lời xưa trót ngỏ ngày trăng khuyết
Cửa đời khép lại nỗi riêng mang
LH
Nhớ từng năm tháng đã phôi phai
Vỡ lở người ơi giấc mộng dài
Bóng xế hiên nhà nghe lá úa
Muộn màng điểm bạc sợi tóc mai
LPH
CHUYỆN TÌNH Ngày xưa ai kể chuyện trầu cau Rồi nói cùng ai mối tình đầu Rằng "đến đầu xuân về dạm ngõ " Hẹn thề chung bước đến mai sau Để rồi tình cũ cũng rời xa Ký ức giờ đây bỗng nhạt nhòa Gởi chút nắng chiều về bên đó Nhuộm vàng heo hắt sợi mây xa Nào nỡ trách người đã sang ngang Chỉ tội trầu cau lỡ úa vàng Lời xưa trót ngỏ ngày trăng khuyết Cửa đời khép lại nỗi riêng mang Nhớ từng năm tháng đã phôi phai Vỡ lở người ơi giấc mộng dài Bóng xế hiên nhà nghe lá úa Muộn màng điểm bạc sợi tóc mai Cau trầu vườn cũ đã lại xanh Chỉ chuyện tình xưa mãi không thành Và miền ký ức vương hoài niệm Úa giọt nắng chiều bỗng mong manh Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2013 10:12:22 bởi Liên Hương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 13 bạn đọc.
Kiểu: