LỜI YÊU
VỀ MIỀN TÂY Sớm phương nam về miền tây ăn cá Mùa nước ròng thao thức đợi phù sa Người năm cũ thấy quen mà thấy lạ Tiếng chim chiều thảng thốt gọi tình ta Em như lá dịu mềm cơn gió nhẹ Như cỏ vàng bến vắng đợi trời mưa Bông điên điển cá linh ngày cuối hạ Mấy lá thuyền khua nước buổi chiều xưa Cùng ngồi lại ru đời nhau đi nhé Bao nhiêu năm dĩ vãng cũng đi rồi Đàn mấy giọt rơi bên thềm khe khẽ Cố nhân ơi ngày ấy đã xa vời Ta đâu có tìm quên nên cứ nhớ Dù cho ngày tháng cũ lật sang trang Từng sợi nắng xuyên qua rừng oà vỡ Nước mắt màu ngọc bích giữa bông sen Còn đâu đó những sáng chiều xuôi ngược Nợ trăm năm chưa trả lại cho đời Nên trĩu nặng trên lối về chân bước Cỏ hồng thôi bịn rịn níu tay người Câu thơ cũ đề trên tà áo mới Có thêm từng khắc khoải mỗi mùa sang Người trai tráng thuở nào như vẫn đợi Tiếng mái chèo vọng lại một âm vang. Lê Phú Hải r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2013 04:27:22 bởi Huyền Băng >
ẢO & THẬT Khi buồn ta lánh về chốn ảo Tìm chút tình người dẫu xa xôi Lạ nhỉ người dưng mà thân vậy Xem ra chốn ảo lại rất đời Chỉ có nick name nào thấy mặt Một góc tâm hồn trải thơ văn Mà đem bốn bể thành bằng hữu Chân thành chia sẻ những băn khoăn Thì ra chốn ảo mà đời thật Văn cũng là người khác chi đâu Tính cách hiện theo từng con chữ Làm nên xã hội đủ sắc màu Ai đã một lần về chốn ảo Xin hãy chỉ giành những yêu thương Xoa dịu nỗi đau còn hiện hữu Chia sẻ niềm vui giấc mộng thường Liên Hương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2013 04:25:36 bởi Huyền Băng >
LÒNG BIỂN Ta về biển đếm từng con sóng cũ Thuở nào xưa còn quấn quýt bên người Nghe nỗi nhớ trào lên từng nhịp thở Vệt cát buồn theo gót nhỏ mồ côi Mảnh trăng nghiêng âm thầm trên biển vắng Trăng cô đơn hay lòng biển lạnh lùng Chợt thèm lắm nghe một lời biển gọi Như tiếng người vang vọng giữa không trung Anh ở đâu sao không về biển ? Có nghe chăng lời sóng cuộn trào Tình yêu khát nên một đời biển mặn Vỗ mệt nhoài từng nhịp thở nôn nao Tình yêu biển dẫu mênh mông là vậy Muốn ngàn năm ôm trọn cả đất trời Nào ai biết biển cũng từng bất lực Bởi không sao ôm trọn trái tim người… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2013 15:35:00 bởi Liên Hương >
NHẬT KÝ LỮ HÀNH Mùa hè về thăm Hà nội
Phố phường rực sắc Bằng lăng
Màu hoa của thời con gái
Gió đùa vấn vít tơ giăng
Chiều khẽ nghiêng dần góc phố
Hồ Tây sen thoảng hương trời
Cánh chim bay về ráng đỏ
Chuông chùa buông nhịp rơi rơi
Hà nội ríu ran bè bạn
Mừng mừng tủi tủi ...như mơ
Tóc xanh pha màu sương gió
Lại như về tuổi ngây thơ...
Cùng nhau đi về kinh Bắc
Hương lòng gửi tới tiền nhân
Về thăm núi thiêng Yên tử
Tâm thiền lặng chốn Phù vân
Nửa đời tha nhân mòn lối
Hôm nay chim lạc bay về
Quỳ dưới chân người mở cõi
Xin người xá tội u mê
Một thuở hồng hoang dựng nước
Dấu xưa lạc tướng lạc hầu
Cội nguồn nối đời sau trước
Mãi trường tồn đến mai sau
Đông hồ, Bát tràng ,Vạn phúc
Làng quê bình dị hiền hòa
Thương những nghệ nhân áo vải
Xin đừng …sương gió phôi pha
Hải phòng lối về quyến luyến
Phà in bóng nước mây trời
Cát Bà đón người xa đến
Lan Hạ xanh thẳm trùng khơi
Nàng tiên ngẩn ngơ rơi guốc
Để âm thầm một đảo xanh
Việt Hải một miền tổ quốc
Hoang sơ núi dựng mây thành
Thương lắm những trời những biển
Thương lắm bao bạn bè tôi
Mai này còn trong ký ức
Lưu dấu không hề phai phôi
Liên Hương
THU NAY Ồ sáng nay thật lạ Mùa thu đã về rồi Thu ẩn xanh vòm lá Mây trắng hiền êm trôi Nước hồ thu xanh ngọc Nắng Thu thả tơ vàng Đồng xanh thì con gái Hương cỏ thầm mơn man Em nghe thu gõ cửa Và tiếng thu thầm thì Làn gió thu hây hẩy Giọt sương vừa ướt mi Thu đẫm vàng hoa cúc Anh gửi thay tình nồng Thì thầm thu hỏi nhỏ “ Mình …có nhớ thu không?” Giã từ mùa thu cũ Qua rồi vùng heo may Em bên anh nhẹ bước Vẫn nồng nàn …thu nay… Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 04:26:13 bởi Ct.Ly >
NGHỈ HƯU
( tặng các chị CLB dưỡng sinh khu phố 8 ) Đã nghỉ hưu ngày nào chẳng nghỉ
Nhưng chỉ làm thơ khi phố ngủ rồi
thơ nói hộ nỗi niềm trăn trở
Mãi bộn bề riêng một ta thôi
Đã nghỉ hưu ngày nào chẳng nghỉ
Mà đôi khi cũng bận hẹn hò
Thêm tình nghĩa tắt đèn tối lửa
Thêm nụ cười vợi bớt âu lo
Đã nghỉ hưu ngày nào chẳng nghỉ
Mới canh năm bách bộ quanh nhà
Tập dưỡng sinh khí công hít thở
Đôi lúc tự cười, cũng biết lo xa
Đã nghỉ hưu ngày nào chẳng nghỉ
Vẫn loay hoay những việc đời thường
Bế cháu, trồng cây, tỉa cành ,gieo hạt
Trông đến ngày cây sẽ toả hương
Đã nghỉ hưu khoái đi du lịch
Hội đông vui cũng " quậy " tưng bừng
Như một nhà , cùng chung sở thích
Thân nhau rồi, đâu phải " người dưng "
Đã nghỉ hưu còn ham kết bạn
Những buồn vui chia sẻ tháng ngày
An ủi nhau thấy lòng thanh thản
Ngẫm đời mình ấy thế mà hay
Liên Hương
PHẢI CHI Phải chi ngày xưa mình đừng ra biển Thì có đâu tiếng gió mãi cồn cào Phải chi ngày xưa mình đừng ra biển Sẽ chẳng bao giờ vụt tắt một ánh sao Ôi giá phải mình đừng nghe biển hát Thì trong mơ đâu duềnh sóng bạc đầu Giá đừng để lại dấu chân trên cát Thì đâu ngày rạn vỡ những niềm đau Ôi phải chi biển đừng mênh mông thế Cuối trời mây sẽ không lẻ cánh buồm Trăng trên biển đừng ảo huyền như thế Có đâu chiều tím ngắt mảnh sao hôm Và ta nữa , giá ta đừng yêu biển Bão giông sẽ không nghiêng ngả con thuyển Và ta hiểu... nụ hôn xưa... có nhạt Thì muôn đời biển vẫn khúc thuỵ miên Liên Hương
LẶNG…
Chút rượu cỏn con mà cũng say
Mắt nhìn, lại nói chuyện đông tây
Một thời thiếu nữ xa rồi nhỉ
Mấy chục năm trôi, mấy tháng ngày
Thẹn thùng người cũ, câu chuyện cũ
Chả nỡ trách đò rẽ sang ngang
Bâng quơ hương bưởi vừa hé nụ
Nhắc một tình xưa đã lỡ làng Bóng câu qua cửa đời tóc bạc
Áo lụa ngày xưa đã nhạt màu
Còn lại chút tình vương câu hát
Thôi đành lỗi hẹn kiếp chờ nhau
những chuyến xe trôi về xứ lạ
Để lại ngày xưa mãi âm thầm
Mùa hoa đỏ cháy trong lửa hạ
Còn mãi tơ vương vạn kiếp tằm Liên Hương
Liên Hương
ẢO & THẬT
Khi buồn ta lánh về chốn ảo
Tìm chút tình người dẫu xa xôi
Lạ nhỉ người dưng mà thân vậy
Xem ra chốn ảo lại rất đời
Chỉ có nick name nào thấy mặt
Một góc tâm hồn trải thơ văn
Mà đem bốn bể thành bằng hữu
Chân thành chia sẻ những băn khoăn
Thì ra chốn ảo mà đời thật
Văn cũng là người khác chi đâu
Tính cách hiện theo từng con chữ
Làm nên xã hội đủ sắc màu
Ai đã một lần về chốn ảo
Xin hãy chỉ giành những yêu thương
Xoa dịu nỗi đau còn hiện hữu
Chia sẻ niềm vui giấc mộng thường
Liên Hương
XA VÀ GẦN
Chốn ảo âu rồi anh trở lại
Người xưa còn đó chẳng phôi pha
vần thơ gắn kết bao tâm sự
Nét chữ trinh nguyên chẳng nhạt nhòa
Những nỗi lo toan giữa đời thường
Bỏ quên tất cả những đau thương
Tìm vào chốn ảo trao tâm sự
Thanh thản trong lòng bạn bốn phương
EM-Tôi chưa gặp mặt một lần
Mà sao tha thiết tựa tình nhân
Nhịp cầu chữ nghĩa tâm tư nối
Một lần mà hơn cả vạn lần
Tạm biệt nhé Hương giữ mãi hương
Dòng thơ hoài niệm nhớ người thương
Biết rằng chốn ảo xa xăm quá
Nhưng phím gieo vần mãi vấn vương
ngng
r
Cảm ơn anh NN đã chia sẻ với LH qua bài thơ " xa và gần ". Chúc anh luôn vui khoẻ Liên Hương
THU MỘNG Thao thức canh trường trăng nhớ ai Vườn khuya xào xạc suốt canh dài Người từ xa vắng chưa về mộng Mà giấc nam kha đọng dấu hài Sót mùa còn lại hương nguyệt quế Trăng treo nửa mảnh khép mi hờ " Vui buồn khó xắn thành hai nửa Ta trộn đều làm cocktal thơ " * Đối ẩm cùng trăng ly rượu nhạt Tri âm thu tận nửa chén sầu Cô đơn mới khiến đêm dài thế Đâu phải đêm dài bởi..thức lâu Mới hiểu câu thơ Hàn Mặc Tử Tình buồn nên bán cả đời trăng Một kiếp ưu tư người đen bạc Máu nhỏ trong tim cõi vĩnh hằng Giỗ giấc tìm về câu thơ cũ Thơ còn đây người đã xa vời Nào nỡ chia thơ thành hai nửa Để cuối trời nửa mảnh trăng trôi.. Liên Hương * thơ Bùi Phan Thảo
KHẮC KHOẢI Chợt ngỡ ngàng một câu thơ đã cũ Điệu buồn xưa rơi xuống ngập ngừng Giọng trầm ai “ phương nam mùa lũ “ Để ai còn khắc khoải nhớ người dưng Ngoài kia vẫn đầy trời mưa gió
Vọng trong mưa đàn ai gảy đôi hồi
Người đâu biết lòng ta đau đành nỡ
Thả cung buồn buông một tiếng xa xôi
Ừ thì vậy! vốn cuộc đời dâu bể
Lời thơ trao chỉ là phút xao lòng
Người u mê ta dại khờ nông nổi
Trả về người… chiếc bách lại trôi sông Người đâu biết tháng ngày trôi khắc khoải
Chiều mong manh ngọn gió mơ hồ
Chân bỗng mỏi giữa ngã ba đường lạ
Mưa tạnh rồi sao môi bỗng khát khô
Ta lại ngêu ngao bài ca thuở ấy
Con sẻ nâu về ríu rít hiên nhà
Chợt bắt gặp đoá hoa vừa chớm nở
Khẽ gọi thầm... " khắc khoải " ...có về qua ? Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2013 11:00:51 bởi Liên Hương >
TU Ta ngồi tụng chân kinh Mong một ngày đắc đạo Càng tụng càng xa mờ Niết bàn thêm huyền ảo Ta ngồi tụng chân kinh Mong đường về quên hết Những chộn rộn chuyện đời Càng tụng càng mỏi mệt Ta ngồi tụng chân kinh Cầu cõi lòng tĩnh lặng Tiếng chuông vọng luân hồi Nhắc một người xa vắng Tụng hoài cùng năm tháng Đường đạo xa càng xa Quả lành còn chưa chứng Than ôi …ta đã già ! Nào phải tại chân kinh Bởi lòng trần lưu luyến Tham sân nối nghiệp dài Niết bàn..bao giờ đến ! Liên Hương * Viết theo câu chuyện có thật của một người bạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2013 08:26:57 bởi Liên Hương >
TẢN MẠN THÁNG MƯỜI MỘT Tháng mười một xôn xao mùa nước nổi Chiều phương nam se sắt chút môi cười Tờ lịch cũ rụng dần sang trang mới Bỗng phập phồng trước mọi nỗi buồn vui Tháng mười một thời gian chừng hối hả Một năm trôi ừ sắp trọn cung đường Cầu mong những phận đời vất vả Năm tận tháng cùng bớt cảnh tai ương Tháng mười một ai nằm nghe biển động Biết có còn thổn thức một niềm riêng Mà lửa tắt những vần thơ khát vọng Để tháng ngày dao dát nổi buồn nghiêng Tháng mười một biết mùa mưa có dứt ? Gánh hàng rong mẹ bán hết mỗi chiều Cô gái nhà bên sắp làm đám cưới Tấm thiệp hồng ấm trọn một tình yêu Ta tản mạn nỗi niềm qua tháng mới Một chút buồn vui gửi tới mọi nhà Và cầu mong lời yêu như gió nhẹ Đến bên người và cũng đến bên ta… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2013 08:29:04 bởi Liên Hương >
MÙA THU CÒN LẠI Mùa thu còn sót lại Trong sợi nắng se vàng Thu ướp làn tóc rối Tung xòa bờ vai ngoan Muốn thu đừng đi vội Mà gió thu vô tình Em làm sao níu được Sương thu vừa long lanh Sợ mùa thu đi mất Như tình anh hững hờ Ép thu vào cuốn vở Hóa nồng nàn trang thơ… Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: