LỜI YÊU
NƯỚC MỸ Sáng nay chào ngày mới Bừng lên nắng Sài gòn Nhớ nửa vòng trái đất Vẫn ngày cũ nơi con Ba tuần như đi dạo Còn chưa thỏa tò mò Ra về ưa cười tủm Mỹ...cái gì cũng to Nhà chọc trời New York Quảng trường đông nghịt người Nhiều cửa hàng sầm uất Cũng chả thiếu bụi đời Xem lễ mừng độc lập Pháo hoa khoe sắc màu Sáng rực trời TEXAS Đì đùng suốt canh thâu Thênh thang nhà quốc hội Dân cứ việc ra vào Ta làm ông bà Nghị Thử một lần coi sao Bay chuyến bay nội địa Tự thử thách chính mình Tiếng anh...nghe và đoán Cũng có phần thông minh Thăm phim trường vĩ đại Cảm giác mạnh bất ngờ la hét mà thích chí Mua vé về tuổi thơ Gặp cô đào nổi tiếng Kề vai bên người hùng Ta - diễn viên quần chúng Mà chụp hình ...rất sung Có thêm nhiều bè bạn Thêm trải nghiệm trong đời Vui vì còn sức trẻ Trên con đường rong chơi Vẫy tay chào tạm biệt Nơi ta đến lần đầu Ta và người duyên nợ Nên sẽ còn lần sau.. Liên Hương
TRÒ CHUYỆN CÙNG TRĂNG Đêm dài bắt gặp trăng mười sáu Một mảnh tình con lẻ giữa trời Nét buồn trăng lạnh còn hiển hiện Qua rằm trăng dường cũng chơi vơi Xa xôi thế đành ngồi ngó vậy Có như ta trăng khẽ thở dài Trăng có nén đi dòng dư ảnh Ngóng về hạ giới nhớ mong ai Thôi đừng khóc thêm buồn Chức nữ Cho mưa dài ướt một mùa ngâu Ta cũng sợ mùa mưa ở lại Người xa người thu vắng quạnh hiu Trăng có biết ta buồn không nhỉ Cũng nao lòng kỷ niệm xa xôi Ừ vẫn biết mọi điều có thể... Mà cứ buồn - ta giống trăng thôi ! Liên Hương
CỘI NGUỒN (Tưởng nhớ ông bà ngoại kính yêu của chúng con)
Con đã xa lâu rồi ....phố nhỏ Hồ Thiền quang xanh - phố Nguyễn Thượng Hiền Bao ký ức trong ngôi nhà số 8 Dấu ấn một thời nơi tổ ấm không quên... Ở nơi ấy có những ngày thơ ấu Cành đào của ông chúm chím nụ hồng Đại gia đình quây quần quanh mâm cỗ Đón giao thừa nghe pháo nổ đầu xuân Ở nơi ấy có những ngày thơ bé Cùng đùa nô bên cậu bên dì Bày cỗ trông trăng nghêu ngao câu hát Thoảng hương trầm bà thắp lúc nửa khuya..... Trong thầm lặng vẫn lắng sâu ký ức Theo bước chân con trên muôn nẻo đường đời Có những lúc tưởng chừng ngã quỵ Lại vọng tiếng CỘI NGUỒN Hãy chỉ tiến - không lui! Con xa rồi vẫn nhớ hoài nơi ấy Như con sông ra biển mãi nhớ nguồn Nơi có ông bà đã trải bao khó nhọc Tạo vóc hình bao thế hệ cháu con... Như cây bách cây tùng dù gió mưa vẫn thẳng Một đời người đã trải với nước non Và con biết muôn ồn ào chúc tụng Chẳng nghĩa lý chi với khó nhọc của ông bà Nén hương lòng - chút lòng con chân thật Vĩnh biệt người trước giờ phút chia xa Liên Hương 4/5/2015
BÀ NGOẠI (Kính viếng hương hồn bà . Mong bà an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng)
Suốt một đời bà tất tả Vì chồng vì cả cháu con Trĩu nặng đôi vai nhỏ bé Âm thầm trải tấm lòng son Tháng năm vào mùa phượng đỏ Màu hoa đất cảng Hải phòng Ký ức theo lời bà kể: "Mười chín tuổi - bà gặp ông"
Đất nước dặm dài chinh chiến Ông đi hoạt động xa nhà Con bế con bồng nheo nhoc Chăm nom nuôi nấng - mình bà
Đất nước vẫn còn chia cắt Bà tiễn cậu ra chiến trường Vào tận khe sanh chiến đấu Góp phần bảo vệ quê hương
Ngày.mỹ ném bom mièn bắc Các cháu theo bà về quê Thay con bà chăm cháu mọn Tấm.lòng người mẹ - chở che
Khi đã hơn trăm tuổi hạc Các cháu trong nhà đông thêm Dù ở mọi miền đất nước Ân cần bà nhắc từng tên... ...Thôi hãy để bà yên nghỉ Nhẹ nhàng cánh hạc vân du Gió ơi lay cành khe khẽ Để bà an giấc ngàn thu Liên Hương 9/5/2015
ĐỘC THOẠI Đêm dài nhớ một người xa Nhòm song gặp mảnh trăng ngà treo nghiêng Trở mình cánh võng chung chiêng Cùng trăng cạn giọt sầu riêng đỡ lòng Liên Hương
MÀU TÍM BẰNG LĂNG (Tặng các bạn tôi)
Chợt nhận ra tím ngát một màu hoa Xôn xao bằng lăng trải dài phố nhỏ Nở tự bao giờ dịu dàng trong gió Ta ngỡ ngàng gặp lại tuổi đôi mươi Cúi nhặt về màu tím cánh hoa rơi Nghe đâu đây tiếng mùa hè đã gọi Vạt tóc chiều mong manh như sương khói Chút lặng thầm hoa gửi lại cho ai
Gió nhẹ nhàng buông màu tím trên vai Lời yêu xưa về thì thầm.nhắc nhở Da diết nhớ về một thời hoa đỏ Kỷ niệm ngày nào còn mãi nồng say Giữ lại riêng mình nỗi nhớ trong tay Màu tím bằng lăng rưng rưng chờ đợi Hôn lên cánh hoa thơm.mùi nắng mới Ta bồi hồi khe gọi...tháng tư ơi ! Liên Hương
THẦM Nắng mưa gieo khản tiếng đời Ta về độc thoại không lời cùng ta Ngôn từ khi chẳng nói ra Có khi còn nặng bằng ba … cất lời ! Liên Hương
MÙA SEN HÀ NỘI (Thân tặng các bạn tôi)
Em lại về với mùa sen Hà nội Tóc mây loang soi bóng nước Tây hồ Men dấu cũ lần tìm từng kỷ niệm Áo học trò còn đâu đó trường xưa Chiều hò hẹn mong mặt trời tắt lửa Đường thanh niên hoàng hôn rớt lưng chừng Nụ cười ai dấu vào sau khung cửa Níu chân người từng bước nhỏ rưng rưng
Những lạ quen giữa dòng người hối hả Em tìm anh - ngày ấy của riêng mình Mùa hè cũ bồi hồi hương sen thoảng Mắt ai thầm trao giọt nắng lung linh
Em lại về với mùa sen hoài niệm Như ngày nào sen tỏa ngát hương say Chiếc thuyền nhỏ khua mái chèo bối rối Từng cánh hồng thả nỗi nhớ trên tay
Sợ một ngày...không còn sen Hà nội Như tuổi thơ đã mãi mãi xa rồi Giá có thể dấu hương sen vào tóc Để mãi còn sen cùng với em thôi... Liên Hương
HOA CÚC DẠI
Bắt gặp hoa cúc dại Nở từng đóa thơ ngây Ngỡ ngàng...mùa thu vội Ai bỏ lại nơi đây
Hé từng làn mi ướt Mỏng manh đón sương giăng Hoa làm người bối rối Muốn hôn lên nét hằng
Ôi loài hoa cúc dại Hồn nhiên giữa cuộc đời Trắng mãi màu con gái Mối tình đầu tinh khôi
Bâng khuâng chiều tháng sáu Nhớ một thời ...đã xa Rưng rưng cùng cúc trắng Tưởng như vừa...hôm qua!
Liên Hương
PHỐ KHUYA (Tặng phố Phan Đình Phùng và các bạn tôi )
Phố âm thầm gió lại thổi giấc khuya Lời gió cứ miên man dịu nhẹ Thôi xin gió đừng thì thầm mãi thế Để chòng chành, xao xác một khúc quanh
Hàng cây buồn phố cũ đã vắng tanh Lẻ loi thế ngọn đèn đêm hiu quạnh Bóng ai đổ ... con đường khuya chợt lạnh Gọi những nôn nao ngày xưa ấy lại về
Vắng anh rồi, hun hút phố khuya Bao dấu yêu xưa còn vương lối cũ Ánh sao đêm hay mắt ai không ngủ Khoảng nhớ nào để đêm bỗng mong manh
Phố cứ âm thầm và trời đêm vẫn xanh Gió vẫn khẽ khàng lời ru dịu nhẹ Trong đêm vắng chỉ mình em lặng lẽ Bước ngập ngừng ... nơi mình đã từng qua
Thôi phố ơi đừng nhắc nữa ngày xa Chút dại khờ của một thời nông nổi Phố cứ giữ những ngập ngừng bối rối Lời yêu xưa...một thuở mối tình đầu...
Liên Hương
TỰ KHÚC THÁNG BẢY
Tháng bảy cựa mình sau vòm lá Nắng hun áo lụa bạc mồ hôi Mưa thoắt xối ào trên phố lạ Chùm phượng cuối mùa tan tác rơi
Tháng bảy sân trường giờ đã vắng Qua rồi hối hả những mùa thi Áo trắng về đâu mà im ắng Có còn ai nhớ một người đi
Tháng bảy oi nồng căn gác nhỏ Mong làn gió dịu giấc mơ con Mở toang ô cửa đời chật hẹp Vẫn không đón được ánh trăng non
Tháng bảy chợt nghe đài báo bão Thấp thỏm lo về một chốn xa Thương lắm những biển trời tổ quốc Chưa lành giông gió, tạnh can qua
Tháng bảy thương vai gầy dáng mẹ Âm thầm chờ đợi bóng con yêu Con giờ nằm lại miền đất lạ Tóc trắng mẹ bay những sớm chiều
Tháng bảy vần thơ chưa nói hết Sen tàn trút cánh đợi thu sang Anh có chờ em ngày cuối hạ Sang cùng bến ấy - chuyến đò ngang
Da diết giao mùa ôi tháng bảy Tiếng ve đã lịm tự bao giờ Ngõ nhỏ bên hè thương sấu rụng Khắc khoải lòng người, khắc khoải thơ
Liên Hương
CHỊ EM Nâng niu tấm hình mới chụp Có chị và em quây quần Chợt nhớ về thời tuổi nhỏ Mà lòng xao xuyến bâng khuâng Ngày ấy em còn bé lắm Chị cũng chả lớn hơn nhiều Mải chơi để em đi lạc Chị khóc hồn lạc phách xiêu Chiến tranh phải đi sơ tán Nhớ mẹ em khóc chị thương Chị đành làm bà mẹ nhỏ Ru em ngon giấc mộng thường Giành giụm chút tiền ít ỏi Mua quà để dỗ em thôi Khi em bớt cơn nhớ mẹ Là lúc lòng chị thấy vui Chị em bao nhiêu kỷ niệm Cùng chung những chặng đường đời Cùng được mẹ cha dạy dỗ Bao nhiêu bài học làm người Thời gian trôi đi thấm thoắt Bây giờ tóc điểm sương pha Chị em bé con ngày ấy Giờ đã lên ông lên bà Ba mẹ đi xa mãi mãi Giờ chỉ còn chị em mình Nếp nhà cùng nhau gìn giữ Thân thương hai tiếng " gia đình " Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2015 12:49:00 bởi Nguyệt Hạ >
THU NHỚ Bằng lăng đã nhạt Thu khuất cuối trời Người mờ nhân ảnh Bên đường hoa rơi Sương khói chơi vơi Cho hồn trống vắng Đàn ai sâu lắng Giọt buồn bâng khuâng Chạm ngõ mùa đông Cây mềm lá rủ Co ro sẻ nhỏ Hiên nhà đợi ai ? Màu tím hoa phai Hình như nỗi nhớ Một đời duyên nợ Mùa thu gửi người Liên Hương
THU SỚM Sớm nay tràn trên phố Nắng lụa vàng ươm tơ Hình như thu vừa chạm Để trời xanh bất ngờ Ôi màu xanh như ngọc Mắt thu - hay mắt em Gọi về hương hoa sữa Ướp thu trong tóc mềm
Hoa cúc bừng tỉnh giấc Có phải nụ hôn nồng Của mùa thu Hà nội Vừa đánh thức em không?
Nước hồ Gươm tĩnh tại Êm đềm khúc hát ru Như ngày nào - lời mẹ "Gió mùa thu, mùa thu!"
Cảm ơn mùa thu sớm Cho đời chút dịu dàng Cho ta làm cánh gió Thả lòng mình...lang thang Liên Hương
MỒ CÔI Thuở nhỏ ngây thơ con hỏi "Ba ơi. Mồ côi là gì?" Ba xoa đầu con và bảo "Là khi ba mẹ mất đi" Bây giờ thì con đã hiểu Thấm thía hai từ "mồ côi" Là những tháng ngày trống vắng Khi ba và mẹ mất rồi
Bây giờ thì con đã hiểu Thấm thía hai chữ "mồ côi" Là nỗi nhớ thương vô tận Phần đời mất mát chơi vơi...
Không còn bàn tay trìu mến Ấu thơ ba mẹ ẵm bồng Không còn lời thương da diết Ru con bằng trái tim nồng
Còn đâu bóng hình yêu dấu Còn đâu ánh mắt nhân từ Giọng cười lạc quan hào sảng Bao giờ thấy nữa...bao giờ!
Cả một cuộc đời trọn vẹn Tâm sen không vướng mùi bùn Ba mẹ ra đi thật nhẹ Tình thương gửi lại cháu con
Liên Hương - mùa vu lan 2015 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2015 12:48:07 bởi Nguyệt Hạ >
TỰ KHÚC THÁNG TÁM Ai vừa hát: "Lá rơi vàng..." - tháng tám Biết thu về khi vườn ẩm hơi sương Giọt cà phê nhỏ thầm vào đêm quạnh Trăng cô đơn vằng vặc khúc nghê thường
Miền tĩnh lặng nghe nỗi niềm sương khói Góc thẳm sâu quen dấu kín lòng mình Lá nhè nhẹ cùng thu vào khung cửa Hình như buồn một thoáng mong manh
Thu làm chi cho lòng thêm yếu đuối Bao mùa đi quen lạ những khóc cười Chân kiêu hãnh bước qua từng năm tháng Sao lại giật mình trước sắc lá vàng phơi
Ừ thì thu! ... lẽ vô thường... như thể Sau cơn mưa rồi nắng sẽ hong vàng Nỗi buồn ơi ! Ta mỉm cười ngạo nghễ Gọi tên người khi ngày mới vừa sang ! Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: