LỜI YÊU
CHÚC XUÂN Cung đường thiên lý mùa vui tới Chúc mừng năm nữa đã sang trang Tân niên gặt hái thành công mới Xuân về đem gió lộng thênh thang An hòa trải khắp cùng thôn xóm Khang trang sầm uất những phố vui Thịnh tình bạn hữu lòng rộng mở Vượng khí bừng lên với đất trời Cầu mong trên dưới luôn hòa thuận Được mùa ngô lúa ruộng tốt tươi Ước hẹn đoàn viên ngày xum họp Thấy vui vì người biết yêu người Như nhất một lòng tình ruột thịt Ý hợp tâm đầu bạn gần xa Cát khí khởi nguồn từ việc thiện Tường ân lộc phát tới muôn nhà Liên Hương
NĂM MỚI Ngày bừng tỉnh ngàn tia nắng mới Gió ru mềm khúc cuối mùa đông Chớm cựa mình chồi non vời vợi Cánh chim về chao giữa mênh mông Năm mới đến xếp bìa lịch cũ Bắt gặp mình háo hức mùa xuân Qua ngõ nhỏ lộc vừng lá rủ Hoa đỏ thầm gợi những bâng khuâng Chào năm mới râm ran bè bạn Tuổi xế chiều dỡn chuyện ngày xưa Hườm má đỏ nâng ly rượu cạn Nghe xuân về trong thoáng hương đưa Nào tiễn biệt mấy mùa dĩ vãng Giữ cho mình giọt nhớ tinh khôi Gom cảm xúc ngày qua tản mạn Lắng lòng mình đợi những buồn vui Xin cầu chúc an lành thế giới Những nụ cười xoa dịu niềm đau Khoảng cách ngăn không còn chờ đợi Người với người vui mãi bên nhau Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2016 12:39:18 bởi Nguyệt Hạ >
HOA SƯA Anh có về cùng em Khi mùa hoa sưa nở Thảm hoa trắng trải dài gieo thì thầm nỗi nhớ Anh có nghe lời gió Khúc giao mùa tháng ba Còn in bao kỷ niệm Lưu dấu người đi xa Anh có nghe lời phố Se sắt đêm thầm thì Trăng nghiêng từ gác nhỏ Soi bóng một người đi Anh có về nơi ấy Trong màu trắng hoa sưa Tìm một thời chưa cũ Trong nồng nàn hương đưa Liên Hương
THÁNG TƯ tháng tư rồi cái nắng mải đi hoang Cây lá rụng gieo vào lòng nỗi nhớ Vệt trăng suông khẽ lách mình qua cửa Tiếng thở dài như tiếng gió đi... Tháng tư rồi nhắc lại điều chi Người đã xa mà thân quen còn đó Bao dư âm đọng đầy căn gác nhỏ Thổn thức nào cho lòng bỗng rưng rưng Tháng tư rồi hình như chợt nhớ nhung Đêm trốn chạy qua dấu ngày hối hả Ta lơ đãng ngước lên vòm mắt lá Lắng tiếng đêm rơi từng giọt thì thầm Tháng tư rồi nghe từ biển vang âm Hoàng hôn đỏ cháy từng lời biển vọng Vị chát mặn nụ hôn nồng của sóng Dấu vào lòng bao khắc khoải ngàn năm Tháng tư rồi gần gũi...lại xa xăm Bước chân mùa chẳng lúc nào ngơi nghỉ Nào khép mắt ru giấc đời mộng mị Thầm nguyện cầu một thế giới bình yên Liên Hương
ĐẾN PARIS NHỚ VỀ BA ( nhân ngày của cha ) Năm xưa ba đã đên nơi này Xa nhà đằng đẵng ờ trời Tây Để lòng con nhớ hôm nay đến Như ba lại cùng con tới đây Bồi hồi con ngắm dọc sông Seine Văng vẳng bên tai giọng nói quen Đâu những con đường ba từng bước Tấm hình ba chụp tháp Effel Không còn xanh nữa lối trường Xuân Nhưng Khải hoàn môn vẫn quen thân Vẫn còn âu yếm lời ba gọi Đại lộ xưa thầm những bước chân Con muốn tìm về ngôi nhà xưa Có vường hoa nhỏ rặng rào thưa Nơi ba đã ở nhiều năm tháng Âm thầm công việc những sớm trưa Con nhớ ba nhiều lắm ba ơi Nỗi nhớ làm sao nói nên lời Đâu đâu cũng thấy ba bên cạnh Chỉ một đầy lên chẳng thể vơi Liên Hương
MÙA SEN NGÀY ẤY Lại một mùa sen nở Bắt gặp tuổi thơ tôi Hương sen về trong gió Nhớ một chiều xa xôi Giữa cánh đồng xanh ngát Lung linh đóa sen hồng Hoa trao tình ý nhị Ánh mắt nào mênh mông Kỷ niệm xưa còn mãi Ơi áo trắng ngày nào Bao giờ cùng về lại Tuổi học trò khát khao Lời thương ai thầm gửi Còn theo ta tháng ngày Bắt gặp mùa sen nở Đón hè về trên tay Liên Hương
ƯỚC Năm tháng trôi hoài năm tháng ơi Nhưng ta vẫn muốn cảm ơn đời Vẫn vui mỗi sớm mai thức dậy Thấy mình tiếp tục cuộc “ rong chơi” Ta ước được làm làn gió nhẹ Mang lại cho người chút hương thơm Quên đi những nhọc nhằn hôm sớm Khi nỗi đời còn nợ áo cơm Ta ước được là con sông nhỏ Ôm chút tình vị ngọt phù sa Thương cánh đồng thảo thơm màu lúa Nuôi đất lành trổ nụ đơm hoa Nhưng cũng biết đời là hữu hạn Năm tháng rồi cũng sẽ qua đi Nên lại ước …cứ là ta nhé Vui mỗi ngày …bỏ những sân si Liên Hương
MÙA HẠ CỦA EM Anh lại về mùa hạ của em ơi Cánh tay nắng ôm choàng từng góc phố Nụ hôn nồng gọi chùm hoa phượng đỏ Để trống trường dóng dả điểm mùa thi Phố xôn xao theo bước anh về Chiều ven hồ từng lứa đôi hò hẹn Mong manh thế cánh bằng lăng màu tím Gió bồi hồi thả từng cánh trên vai Anh lại về- mùa hạ của em ơi Cơn mưa sớm gội thơm từng mắt lá Con đường quen sắc áo xanh óng ả Cánh hoa vàng hay giọt nắng rơi rơi Anh về rồi, sao nỗi nhớ chơi vơi Con phố xưa đâu rồi thân quen cũ Ngôi nhà xưa bây giờ khác chủ Anh về rồi bao năm tháng qua đi… Tuổi thơ ngày nào đã theo cánh thiên di Nhưng vẫn còn đây lời ai hò hẹn Tình vẫn tinh khôi cánh bằng lăng tím Anh lại về mùa hạ của em ơi ! Liên Hương
HOÀNG HÔN THẦM LẶNG Có buổi chiều nghe bước gió đi Chợt bâng khuâng những hòai niệm cũ Ta về đây ngả mình trên cỏ Thả hồn mình theo cánh buồm mây Vệt nắng chiều rơi phía đằng tây Hoàng hôn sẫm chiều buông mộng mị Hình như ta gọi thầm khe khẽ Chỉ nghe vùng cỏ đáp lao xao Có cánh cò mải miết về đâu Chở hoàng hôn theo từng sải cánh Sao Hôm tựa mắt trời lóng lánh Vệt khói chiều hay thoáng sương giăng Câu ca dao “ cắt nửa vầng trăng” Ai hát cho nỗi buồn thầm lặng Để ai nhớ một thời xa vắng Có buổi chiều nghe bước gió đi… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2016 15:03:22 bởi Liên Hương >
LÀM SAO
Làm sao níu lại được mùa thu
Giữ sắc trời xanh xóa mây mù
Làm sao nối được dây tơ đứt
Để dịu cung đàn những khúc ru
Làm sao ngăn được những giấc mơ
Ngăn gió nhớ nhung mãi xô bờ
Ngăn cơn gió lạnh về se sắt
Ngăn xác tằm vương rối lọn tơ
Làm sao trói được cánh chim bay
mùa thiên di cất tiếng gọi bầy
Ngăn hoàng hôn xuống chiều xao xác
Ngăn vòng tay tìm một vòng tay
Làm sao dấu được khoé lệ vương
Đảo ngược vòng xoay cõi vô thường
Để thôi day dứt miền dư ảnh
Trả hết tình đời những vấn vương
Làm sao ? ừ biết phải làm sao
Ngăn biển rộng kia mãi cuộn trào
Ta xin hoá kiếp làm con sóng
Một đời ôm cát trắng xôn xao ! Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2016 14:14:17 bởi Nguyệt Hạ >
TRĂNG Về bên biển trăng ru lời tình muộn Khắc khoải lòng người theo vệt trăng rơi Chợt vơ vẩn thương chị Hằng chú Cuội Có buồn không bao năm quạnh giữa trời Trót hoang tưởng giữa dòng người mộng mị Giấc mơ nào cũng khát một vầng trăng Bước chân qua mấy bể dâu chìm nổi Nuôi trong tim một vầng sáng vĩnh hằng Mãi theo trăng trôi về miền quá khứ Gom buồn vui nguyệt thực những tháng ngày Cơn mộng du cuốn theo chiều mây gió khuyết lại tròn mới ngộ cuộc trắng tay Lăn lóc làm gì vần xoay ảo vọng Ta tìm trăng hay trăng đến tìm ta Thôi đừng tiếc chi nỗi niềm trăng khuyết Để một rằm tỏa sáng những miền xa Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2016 10:13:32 bởi Liên Hương >
XA RỒI NGÀY CŨ Chân qua phố nghe điệu buồn lữ thứ
Sân ga chiều ngóng một chuyến tàu đi
Hun hút gió ngược về miền quá khứ
Về đâu rồi ơi một cánh thiên di Bâng khuâng dọc triền đê màu cỏ úa
vắng đò chiều thêm hoang hoải bến sông
Chiều heo hút lạnh nỗi niềm chất chứa
Tách bến bờ thuyền có nhớ ta không? Sương trắng gội tóc dài bay theo gió
Nửa đường mòn thoáng chốc tóc pha mây
Ngựa Lam quan biết có còn tung vó
Sao mắt buồn còn vương mãi đâu đây Thôi đã hết bạch vân giờ xa lắc
Gót giang hồ phiêu bạt đã dừng chưa
Bên ghềnh đá rêu phong ngày biển động
Ta một mình ngồi nhớ dáng ai xưa
Vẫn còn nguyên thuở trốn tìm đuổi bắt
Bốn mùa phiêu du nhịp bước vô thường
Nơi ta về cũng là nơi xuất phát
Tiếng đàn bầu chưa cạn giọt yêu thương
Liên Hương
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2016 01:08:49 bởi Huyền Băng >
TÌNH THU Bỗng dưng chợt thấy thu hiển hiện Một sớm hừng lên áo hoa vàng Tại gió nghịch giấu thu vào tóc Hay tại hồn ai chợt lang thang Anh bảo vì thu tha thướt quá Nên hút hồn anh lạc lối về Dấu thu để lại mềm hơi cỏ Bướm vàng theo suốt một thôi đê Khăn mỏng em khẽ choàng sương khói Để thu hờ hững đậu trên vai Giọt thu long lánh làn mi ướt Thăm thẳm hồ xanh trong mắt nai Đừng hỏi vì sao yêu thu vậy Trong tim còn mãi một mối tình Với thu có lẽ là duyên nợ Yêu thu như thể đã yêu anh Liên Hương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2016 01:07:15 bởi Huyền Băng >
CHIỀU MƯA PHỐ HUẾ Áo trắng ta về bỗng nhớ nhau Ngày xưa chia biệt bến giang đầu Tà huy bóng lặng từ dạo ấy Ai hay bờ bãi hóa nương dâu Hờ hững rồi thu cũng khói tàn Ảo ảnh một thời thoáng sương tan Đường đời bóng ngả lưng chừng núi Thành xưa xa lắc dấu non ngàn Hiu hắt mưa buồn lối Đông ba Hư không chuông đổ khắp quan hà Tóc thề e ấp đâu thành nội Kỷ niệm ngày nào xanh lá hoa Kinh kỳ từ ấy biệt quân vương Vó ngựa chinh phu mỏi dặm trường Chiều mưa thêm lạnh chiều mưa huế Ướt cả câu hò ướt dòng Hương Có ai còn nhớ khúc Huế xưa Nhớ một đường chiều những đón đưa Có nghe chuông vẳng từ Thiên mụ Núi Ngự tím dần vệt nắng thưa… Đường xa vạn lý dấu thời gian Lắng đọng trong tim nghẹn cung đàn Nhớ mãi một chiều mưa xứ Huế Giọng hò ký ức vẫn còn vang: “ Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội Người xa người tội lắm người ơi Thà rằng không biết thì thôi Biết rồi mỗi đứa một nơi thêm buồn “ Liên Hương
TIA NẮNG CUỐI NGÀY Có một câu thơ ai viết Gửi tia nắng đỏ cuối trời Đưa ta về miền ký ức Gọi thêm nỗi buồn chơi vơi Kỷ niệm tưởng chừng say ngủ Dặn lòng cất giữ trong tim Lỡ chuyến tàu về quá khứ Là gì đâu chuyện nhớ quên Sông chở phù sa về biển Kể chi ngày tháng lở bồi Bao nàm con thuyền rời bến Chỉ dòng sông lặng lẽ trôi Ngày lại ngày qua như thế Cầu mong một chốn yên bình Xin trời đừng đem giông bão Để sóng bạc đầu biển xanh Hôm nay mặt trời sắp lặn Cuối ngày một áng mây bay Bất chợt gặp tia nắng đỏ Chưa chịu về nhà . ơ hay ! Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: