LỜI YÊU
DÒNG THƠ ĐỂ LẠI Em rong chơi mê mải Đôi khi quên đường về Anh vẫn chờ, vẫn đợi Dẫu tháng ngày lê thê Kỷ niệm là quá khứ Nhớ nhiều chi đau lòng Nhìn tương lai trước mặt Ước cuộc sống bềnh bồng Hãy vui lên em nhé Vì nơi đó còn anh Dẫu mưa dông, bão tố Cầu mong em an lành Đôi ta không duyên nợ Đi ngang qua cuộc đời Viết dòng thơ để lại Muốn em cười thật tươi…
CÕI ẢO Có một ngày xưa đã qua Một người làm thơ nhung nhớ Nhắc mối tình xưa đã lỡ Với người con gái năm xưa Dặm đường bao nẻo gió mưa Dòng đời thuyền trôi khó nhọc Chả biết nên cười hay khóc Khi người thương nhớ người dưng Tóc huyền vấn vít trên lưng Nàng thơ của thời áo trắng Nụ cười mùa thu tỏa nắng Giờ là ảo ảnh xa xăm Người thơ giờ đã mù tăm Kỷ niệm trôi vào dĩ vãng Sương khói chiều nay bảng lảng Còn ai sầu dâng ngập lòng Ơ hờ như có như không Tóc thơm ngày nào mộng mỵ Ta mang trên đường thiên lý Dặm dài nặng trĩu hai vai Ơ kìa ta nhớ về ai Cuối năm đâu mà bỗng lạnh Uống cạn ly nồng sóng sánh Tóc phai rơi rớt sợi buồn Ngoài kia trời đổ mưa tuôn ừ thôi nào đâu duyên nợ Chỉ là một lần dĩ lỡ Ga chiều một chuyến tàu qua… Liên Hương
GHẸO Kìa em sao lại nói ra! Giờ vui một chút thì ta… cứ cười!! Buồn chi câu chuyện cuộc đời Nghĩ suy cho lắm mệt người khổ tâm Để anh kể chuyện cho vui nè: Hôm qua anh ghé xin xăm Hỏi trời có phải thương thầm người dưng Góc thơ ai để lưng chừng Anh người đa cảm … bèn dừng đọc chơi Thơ hay (nhưng cũng chơi vơi) Bởi… vui thì ít…buồn ơi là buồn!!! Muốn thăm hỏi kỹ ngọn nguồn Vu vơ nên thả chuồn chuồn trong thơ Bay qua bay lại ngẩn ngơ…
CÓ PHẢI
Có phải gió từ nơi ấy
Mang theo một tiếng thở dài
Có phải cơn mưa nghịch vụ
Mới vừa xóa dấu chân ai
Có phải mùa Xuân đi mất
Mà nghe bỏng rát nắng hè
Có phải Phượng hồng đã nở
Vườn ai bỗng dậy tiếng ve
Có phải ngàn con sóng vỗ
Đại dương ào ạt thủy triều
Có phải người về lối cũ
Tim thầm gọi mãi lời yêu
Có phải vần thơ để ngỏ
Vương theo cơn gió thầm thì
Có phải vầng trăng thao thức
Hao gầy một mối tình si
Có phải ? .. ô hay…có phải
Trong ta còn mãi tháng ngày
Tình đầu ngây thơ vụng dại
vẫn còn đâu đó … vòng tay … Liên Hương
NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG PHẢI CỦA HÔM QUA Người đàn bà Không ngoảnh lại hôm qua Để những buồn vui Trờ thành quá khứ Để gió lau khô Bờ mi lệ ứa Và ngẩng đầu lên nhìn trời Nơi có những áng mây... Người đàn bà Lặng lẽ bàn tay Nổi gân xanh Cùng những hao gầy Phận số Người đàn bà Giấu vào tim Bão tố Trả lại cho đời Một chút nồng say Người đàn bà Qua ngưỡng cửa heo may Cùng những con đường gập ghềnh đã bước Ừ ! đã là sông Có thể nào chảy ngược Nên cứ lặng thầm Xuôi về biển xanh xa Người đàn bà Không phải của hôm qua! Liên Hương
PHỐ THU Dùng dằng hè chửa vội đi Đã nghe hanh gió thiên di …thu về Bước đời giọt giọt cà phê Hằn trong mắt phố bộn bề đa đoan Trời nghiêng nhòa sắc lá vàng Khói sương ướp một dung nhan chớm mùa Liên Hương
ĐIỀU ÍT AI NGHĨ TỚI HOA HỒNG Khi hoa hồng hé nở Ai cũng nghĩ hoa cười Biết đâu là hoa khóc Dấu buồn vào sương rơi TRĂNG Chỉ thấy trăng vằng vặc Lộng lẫy những đêm rằm Ai biết trăng cô quạnh Giữa thiên hà xa xăm BIỂN Biển bao la xanh thẳm Sóng ngàn đời hát ru Sao đong đầy vị mặn Lời trái tim ngục tù Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2016 11:14:35 bởi Liên Hương >
NỤ HÔN TRONG MƠ Bỗng gặp một người trong giấc mộng
Dường như quen lắm tự lâu rồi
Người nắm tay em rồi căn dặn
Bồi hồi tim đập mãi không thôi
Hình như em cũng khe khẽ hát
Trong mơ nào nhớ được câu gì
Chỉ mùi hoa sữa thơm bát ngát
Giọt đàn ai gợi áng thơ si
Lá rơi khe khẽ đêm nhẹ thở
Người bỗng thân thương biết nhường nào
Nụ hôn của gió mang vị mặn
Để hồn dậy sóng tận trăng sao
Chợt đâu xao xác gà vội gáy
Bình minh đánh thức cả đất trời
Nụ hôn chưa kịp …người biến mất
Thẫn thờ còn lại chỉ em thôi
Lòng trách tiếng gà vô tâm quá
Làm cho tan tác giấc mơ hiền
Để người trong mộng thành xa lạ
Và một người ngồi tiếc chút duyên !
Liên Hương
MÙA THU & ANH Mùa Thu qua tình yêu ở lại
Hoa cúc vàng cùng gió heo may
Anh có nghe lời hoa thủ thỉ
Hương cuối mùa đọng ấm lòng tay Vẫn còn đây những ngày tháng cũ Kỉ niệm nào đọng mãi yêu thương Cơn mưa thầm như lời nhắn nhủ Cho mắt hiền long lánh giọt sương Anh có nghe đông vừa chạm ngõ Giọt dương cầm nhẹ tiễn thu đi Chút hương thu còn loang nóc phố Mải miết chiều …một cánh thiên di Em khẽ khàng dấu thu vào tóc Giữ riêng mình nỗi nhớ màu xanh Để biết rằng tình mình có thật Như mùa thu và ánh mắt anh… Liên Hương
BÊN ĐỜI CÒN CHÚT NẮNG Có một tia nắng rong chơi Khi ông mặt trời đi ngủ Nắng thương ai mà nhắn nhủ Nhẹ nhàng câu chuyện ngày xưa Mùa qua dằng dặc cơn mưa Lời ru không về dỗ giấc Ngẩn ngơ một mình con xít Buồn lòng lỡ nhịp trống cơm Bên đời còn chút thảo thơm Mặt trời mang về tia nắng Đến bên khoảng trời trống vắng Thì thầm một tiếng ru êm Bâng khuâng ánh mắt của đêm Hay nỗi lòng ai thao thức Cơn mưa ngoài trời chưa dứt Bây giờ đang giữa mùa ngâu Nắng về an ủi lòng nhau Xua đi gió dông bảo tố Ta chờ mong tia nắng đỏ Cho đởi buổi sớm bình minh Liên Hương
Thơ và em Yêu em tôi làm thơ Mang tâm tư thầm kín Những ước mong, toan tính Viết xuống giấy, trao nàng Em đọc xong dịu dàng Bảo rằng... anh đừng giỡn Tình yêu là chuyện lớn Ta cần hiểu nhau thêm Thế là tôi ngày đêm Kể em bao nhiêu chuyện Những gì tôi trải nghiệm Biến thành thơ, thành vần Làm lâu ngày thích dần Còn em thì buồn chán Hôm rồi em hỏi sảng: Anh thích thơ hay em? Thả 1 con cóc cho nó kêu vui cửa vui nhà nhé LH.
Tia Nắng Đỏ
Thơ và em
Yêu em tôi làm thơ
Mang tâm tư thầm kín
Những ước mong, toan tính
Viết xuống giấy, trao nàng
Em đọc xong dịu dàng
Bảo rằng... anh đừng giỡn
Tình yêu là chuyện lớn
Ta cần hiểu nhau thêm
Thế là tôi ngày đêm
Kể em bao nhiêu chuyện
Những gì tôi trải nghiệm
Biến thành thơ, thành vần
Làm lâu ngày thích dần
Còn em thì buồn chán
Hôm rồi em hỏi sảng:
Anh thích thơ hay em?
Thả 1 con cóc cho nó kêu vui cửa vui nhà nhé LH.
" Anh thích thơ hay em? "
Khi đêm ngày mong nhớ
Gửi vào mây vào gió
Cho một mối tình xưa
Trời tháng tám còn mưa
Ngưu lang buồn Chức nữ
Có một " tia nắng đỏ"
Sao lạc bước đến đây ?
TRÁCH MƯA Mưa hoài nắng trốn đi đâu Đóa xưa xanh cũng phai màu trăm năm Huyễn không giấc mộng kê vàng Bóng chim tăm cá quan san mịt mù Nỗi đời dâu bể hơn thua Tà huy đã khép mấy mùa lênh đênh Xòe tay mình hứng bóng mình Nhớ nhung từng chút ân tình ngày xưa Trách trời thả xuống cơn mưa Đi qua dĩ vãng còn chưa hết buồn Liên Hương
GỬI CHO ANH Em gửi cho anh chút nhớ Khi trời đang độ sang thu Nhớ theo anh vào giấc ngủ Thay em …êm đềm khúc ru Em gửi cho anh lời hát Mang theo cả những ân tình Câu thơ lòng em trăn trở Sẽ là dòng suối khiết tinh Em gửi cho anh mái tóc Gió về còn thoảng hương sen Dịu dàng đôi bàn tay nhỏ Xin anh tựa xuống vai mềm Em gửi cho anh trống vắng Là khi mình mất nhau rồi Chỉ còn dòng sông lơ đãng Và nỗi buồn dâng trên môi… Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2016 08:02:24 bởi Nguyệt Hạ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: