LỜI YÊU
MÀU THIỀN Rong rêu lổ loang bờ bãi Mịt mờ thông điệp thời gian Hồn mòn lối đời từng trải Chân chim vệt mắt cỗi cằn Trái tim đong mùa bão tố Bao giờ lòng thấy bình yên Đêm nằm mơ mình thác đổ Tránh sao tỉnh giấc ưu phiền Xem tình là trò đùa cợt Phỉnh phờ ngọn gió rong chơi Dã tràng xây lâu đài cát Trách chi sóng gió tơi bời Sao không tự do ngọn sóng Ru mình trọn khúc thụy du Sải cánh hải âu bay lượn Có đâu trái tim ngục tù Giữ mãi hồn xanh màu lá Nụ cười là chốn an nhiên Cho dù ngoài kia bão gió Tim ơi … lặng nhé …màu thiền Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2017 13:25:05 bởi Liên Hương >
THỔN THỨC MÙA XUÂN Chợt nghe mùa xuân thổn thức Trong làn sương sớm rưng rưng Ướt đẫm cánh hoa mận trắng Choàng khăn núi cũng như rừng Mặt trời còn chưa tỉnh giấc Vạn vật ngái ngủ im lìm Có nghe tiếng nàng xuân gọi Mà cây nghiêng dáng xuân mềm Cỏ non cựa mình chồi nhú Cành già se sắt tiễn đông Ngàn hoa xốn xang hé nụ Mừng xuân sáng cả thinh không Xuân ơi xin đừng thổn thức Hãy cười tiễn biệt mùa đi Mặt trời sẽ lên bên núi Lau hạt châu còn ướt mi… Xin được ôm nàng xuân nhé Cho hồn thấm đẫm mùa xuân Nghe xuân thì thầm rất nhẹ Mà lòng bỗng thấy bâng khuâng… Liên Hương
TẠI AI Tại ai chẳng nói chẳng cười Thì em biết phải lựa lời sao đây Bây giờ người đã đổi thay Người đi lấy vợ đâu ngày còn không Bây giờ con sáo vào lồng Sáo đi làm chồng sao trách người ta “ Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân” Sáo về khép cửa phù vân Thì thôi…đừng trách xa gần làm chi Chẳng buồn vì nỗi chia ly Mà buồn vô cớ trách vì người dưng Liên Hương
XUÂN ĐÃ VỀ TRÊN PHỐ Xuân đã về trên phố Em bên xuân mỉm cười Tóc xòa bay theo gió Như đón chào xuân tươi Màu hoa hay màu nắng Vương trên vạt áo em Nghe tiếng mùa xuân gọi Tình xuân đã gửi đem Có phải xuân không tuổi Nên xuân chẳng chịu già Nụ cười xuân cứ nở Thêm rạng ngời sắc hoa Cho tôi cùng theo với Yêu dáng xuân mất rồi Xin cùng xuân xuống phố Đợi tôi nào ...xuân ơi Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2017 08:54:18 bởi Nguyệt Hạ >
HỎI Khoảng xa lặng ngắt như tờ Hỏi câu” chín đợi mười chờ” để đâu Vì tằm nên phải lụy dâu Hay là đã để “ qua cầu gió bay” Nhọc nhằn một cuộc tỉnh say Vì đâu nên nỗi đắng cay bẽ bàng Từ khi bỏ phố về làng Hồn thơ tắt tiếng võ vàng lời xưa Hỏi người hết nhớ thương chưa Để mùa lá rụng cho thừa lòng đau Liên Hương
VẪN… Không thuyền thì biển vẫn xanh Có mây trăng vẫn một mình vậy thôi Mênh mông nước ,bao la trời Trong tay cũng chỉ cuộc đời nhỏ nhoi Không mình nơi ấy vẫn vui Quen rồi phận đá khóc cười mình ên Nép lòng vào góc nhớ quên Trả cho người chút bình yên tháng ngày Liên Hương
SUY NGHĨ TRƯỚC MÙA XUÂN Không thể nào tìm lại những ngày xưa Bầy trẻ rộn ràng khi hoa đào nở Mong tết về , tóc tơ cài nơ đỏ Pháo đì đùng phố xá thật đông vui Không thể tìm ngày xưa của lứa đôi Mối tình đầu trắng trong bao kỷ niệm Đón tết cùng layon và violet tím Đôi tim yêu hòa nhịp đón xuân về Không thể tìm những rạo rực say mê Những hoài bão như cánh diều bay bổng Chan chứa niềm tin ước mơ hy vọng Thủa ban đầu hứa hẹn đến tương lai Nhưng vẫn còn …phía trước những ngày mai Vẫn còn đó những mùa xuân sẽ tới Ở trên kia là trời cao vời vợi Và dưới chân còn tiếp những con đường Vẫn còn đây trái tim để yêu thương Còn mùa xuân trong vần thơ say đắm Còn biển xanh với cồn cào con sóng Câu tình ca vọng mãi “ biển và thuyền “ Thì cứ vui đâu cần phải kiếm tìm Bởi tin yêu nên sẽ là “ có thể” Sẽ chẳng buồn tuổi đời qua lặng lẽ Khi tâm hồn…giữ mãi một mùa xuân Liên Hương
LỜI CHO ANH Em chỉ xin làm ngọn gió Thổi về một miền cô đơn Lắng nghe nỗi niềm tự sự Để thấy ta gần nhau hơn Em xin làm làn mây trắng Bay qua sa mạc hoang vu Gom góp giọt mưa an ủi Dịu cơn nóng oi ngục tù Em xin làm tia nắng nhẹ Về bên cửa trước bình minh Nắng gọi niềm vui thức dậy Gọi những vần thơ tự tình Là gió , là mây, là nắng Khoảng xa sẽ xích lại gần Cầu thơ nối bờ xa cách Thắm thiết mãi tình tri âm Có nhau từ trong tiềm thức Niềm thương đâu dễ bằng lời Cho nhau tấm lòng chân thực Sẽ còn nhau mãi trong đời… Lỉên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2017 12:04:25 bởi Liên Hương >
LAN MAN CẢM XÚC Khi không biết mình muốn gì Nghĩa là muốn nhiều thứ quá Cảm xúc nôn nao bồi hồi Khiến tim..sóng trào loạn xạ Vậy thì hãy lặng im nghe Những điều con tim muốn nói Mùa xuân đã đến ngoài kia Hãy lắng nghe mùa xuân gọi Đi ra phố cùng xuân vui Ngắm nhìn muôn hoa đua nở Tìm đến những người yêu thương Để thôi cồn cào nỗi nhớ Khi tặng mùa xuân nụ cười Trong veo như màu mắt trẻ Ta sẽ biết mình muốn gì Trước một tình xuân…đẹp thế! Liên Hương
ƯỚC Năm tháng trôi hoài năm tháng ơi Nhưng ta vẫn muốn cảm ơn đời Vẫn vui mỗi sớm mai thức dậy Thấy mình tiếp tục cuộc “ rong chơi” Ta ước được làm làn gió nhẹ Mang lại cho người chút hương thơm Quên đi những nhọc nhằn hôm sớm Khi nỗi đời còn nợ áo cơm Ta ước được là con sông nhỏ Ôm chút tình vị ngọt phù sa Thương cánh đồng thảo thơm màu lúa Nuôi đất lành trổ nụ đơm hoa Nhưng cũng biết đời là hữu hạn Năm tháng rồi cũng sẽ qua đi Nên lại ước …cứ là ta nhé Vui mỗi ngày …bỏ bớt sân si Liên Hương
THƠ VIẾT CHO MÌNH Mỗi năm lại một lần xuân Cũng là quy luật đất gần trời xa Rong chơi ở cõi ta bà Sinh lão bệnh tử ấy là tất nhiên Sống sao cho khỏi lụy phiền Lọc mình gạn lấy cõi thiền trong tâm Niềm vui ngày tháng gieo mầm Cung đàn xuân mãi nhẹ ngân bốn mùa Xa rời hiềm tị ganh đua Thơ ca nhạc họa thêu thùa vá may Bức tranh đẹp, áng thơ hay Hạnh phúc tạo bởi bàn tay của mình Một chút vui, một chút tình Cõi riêng ta chọn yên bình...mãi xuân Liên Hương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2017 07:46:11 bởi Huyền Băng >
DƯ ẢNH Hò hẹn gì đâu mà chờ đợi Đường chiều năm cũ ánh vàng phai Hững hờ trong gió ngàn lá rủ Mùa qua phủ bụi dấu chân ai Trời cũ vấn vương màu cố quận Nhẫn nại ken dầy lối cỏ may Vẫn còn đâu đó từng hoài niệm Hay là giấc mộng thoáng đâu đây Lạc lối về qua miền dư ảnh Bỏ lại ngày xưa ở bên đường Mùa xưa thôi nhé về khép lại Nhói lòng một tiếng vạc kêu sương Liên Hương
LỖI HẸN LỜI YÊU Nghe câu quan họ người ơi Yêu nhau sao đành lỗi hẹn Để cho nhịp cầu dải yếm Ướt đầm suốt một mùa ngâu Nhớ lời người hẹn năm sau Thương nhau lại về quan họ Miếng trầu trao duyên thắm đỏ Sao người lại nỡ vội quên Đã rằng “ đến hẹn lại lên” “ ngồi tựa song đào ” em đợi “ Ra ngõ mà trông “ vời vợi Cuối trời “ bèo dạt mây trôi “ Sông kia bên lở bên bồi “ trúc xinh “ buồn câu “ Giã bạn” Chắc tại bọt bèo duyên phận Mong chi “ Người ở đừng về”… Liên Hương
XUÂN HỒNG & LỄ TÌNH NHÂN Xuân hồng vẫn còn tươi lắm Đào xinh thắm nụ môi cười Tóc em làn mây vời vợi Sắc hồng nhuộm áo xuân tươi Cho tôi theo với xuân ơi Để lòng đừng bâng khuâng thế Nụ hôn mùa xuân rất nhẹ Sao bừng đỏ má tình nhân Cảm ơn ! cảm ơn mùa xuân Cho tôi về ngày xưa ấy Gọi kỷ niệm xưa thức dậy Mùa xuân vừa chớm đôi mươi Kìa những nụ xuân hé cười Trên môi tình nhân ngọt lịm Muôn hoa hồng xanh vàng tím Nở bừng trong nắng xôn xao Xin hãy giữ lấy tình yêu Để valentine còn mãi Để thêm bao người yêu mới Cùng nhau về phía mùa xuân Liên Hương
VẮNG ANH RỒI THÀNH PHỐ BỖNG BUỒN TÊNH Vắng anh rồi thành phố bỗng buồn tênh Nắng mùa đông héo gầy sau sương muối Em chẳng còn mỗi buổi ngày mong đợi Một vòng ôm khao khát lúc chiều tàn ... Cơn gió lạc mùa cuộn vết phố lang thang Xác xao chiều còn mình em quán vắng Ánh mắt, bàn tay còn như vương hơi nắng Khép chặt nỗi niềm nghe kí ức trào dâng... AMOR Vắng anh rồi hoàng hôn rơi bâng khuâng Vẫn phố ấy sao chỗ nào cũng thiếu Nỗi buồn này chỉ một mình em hiểu Đêm thượng huyền xao xác nửa vầng trăng Vắng anh rồi bằng lăng tím rưng rưng Em trốn chạy những lối về mộng mị Cánh hoa rơi trên vai em lặng lẽ Vắng anh rồi thành phố bỗng buồn tênh… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2017 08:38:33 bởi Liên Hương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: