LỜI YÊU
CHÚT XUÂN CÒN LẠI Bên đường gặp nụ tầm xuân Để lòng bất chợt bâng khuâng ít nhiều Bồi hồi gọi khẽ lời yêu Nao nao giọt nắng ngả chiều ...đã như Nỗi đời một cuộc phù hư Nỗi tình một khúc tương tư cũng là... Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2017 16:27:42 bởi Liên Hương >
BỨC ẢNH Nhờ có ống kính bạn tôi Hôm nay mùa xuân trở lại Cho người đi xa nhớ mãi Một ngày ríu rít bên nhau Sẽ còn nhớ đến muôn sau Mùa xuân vườn đào đẹp thế Tình bạn muôn đời vẫn trẻ Như thời tuổi mới đôi mươi Cảm ơn nhiều lắm bạn ơi Vì nhau chả bao giờ muộn Chỉ cần đừng quên lời hẹn Mùa xuân rồi sẽ quay về… Thời gia rồi sẽ qua đi Bức hình hôm nay còn đó Mùa xuân và hoa đào nở Đẹp như tình bạn chúng mình Liên hương
THÁNG SÁU Mưa rào ngập phố Nắng rát vỉa hè Cây mềm bóng đổ Ran trời tiếng ve Mùa về đỏng đảnh Đêm ngắn hơn ngày Dường hoa sấu rụng Tỏa làn hương say Hoàng hôn chậm chạp Gió trốn lưng trời Phượng hồng khẽ gọi hè ơi hè ơi ! Trống trường lại điểm Ờ nhỉ ...mùa thi Ngập ngừng lưu bút Người ở , người đi " Áo tà nguyệt bạch " Trong thơ ngày nào Về cùng ký ức Sân trường lao xao Bao lần tháng sáu Dòng đời trôi qua Mùa hè ở lại Tuổi hồng đã xa Liên Hương
TÌNH XƯA Sầu đong bao năm đong cho đầy Mình ta nghe thu loang trên tay Người xưa ra đi sao chưa về Đò trôi trôi theo ven chân đê Còn chi hương thanh khi sen tàn Lòng nghe tơ giăng buồn miên man Thầm mơ theo trăng qua phương người Đành thôi ngoài hiên xưa trăng rơi Tình thơ người trao tuy không lời Mà sao hồn thơ thêm chơi vơi Phù vân đời trôi cơn vô thường Dừng chân giang hồ ôi tha hương Lời trao khi xưa chưa phai mờ Hồn ai âm thầm đêm trăng thơ Ngày xanh trôi nhanh trôi qua rồi Còn tình xưa buồn trong tim thôi ! Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2017 17:08:11 bởi Liên Hương >
KÝ SỰ …KẸT ĐƯỜNG Ta hạ cánh đúng giờ ta mừng lắm Vội thở phào sau một cuộc ..trường chinh Lòng nhẹ nhõm vì khỏi chờ hành lý Cứ ung dung ta rảo bước riêng mình Lên Taxi cậu tài …cười nửa miệng “ xin cảm thông , xe chậm bởi kẹt đường “ Ta biết thế nên ta đành xoa dịu Nỗi khổ cùng, đồng cảm thấy mà thương Cha mẹ ơi! Cảnh người xe hỗn độn Đúng nghĩa : dòng đời “ từ các ngả vây quanh Xe và xe đèn và đèn rực sáng Còi và còi,bấn loạn giục đi nhanh Trong cái kẹt ta cố tìm cái “ đẹp” Tự ru mình trong giọt giọt thời gian Rồi chợt nghĩ …ước gì ta có phép Thần thông nào hóa giải những gian nan Ta thương quá đường băng Tân sơn nhất Bao bởi nhà hàng và lấn bởi sân Golf Vây ngang dọc những con đường chật hẹp Sân bay đâu còn chỗ để sinh tồn… Ừ bởi vậy nên ta đành …đi bộ Nhanh hơn rồi sức mạnh của đôi chân Ta vượt qua người xe và hàng quán Nghịch lý thay! Hơn cả đi xe gấp mấy lần Nạn kẹt xe sân bay thành ám ảnh Có nơi nào như thế này chăng Vượt mấy ngàn cây không lo,không mệt Lại mệt nhất là khi đáp xuống đường băng ? Liên Hương
KHI THÀNH PHỐ VẮNG ANH Em lang thang khi thành phố vắng anh Vẫn góc phố quen sao bước chân vô định Cơn gió mộng du lùa nỗi lòng chống chếnh Giữa muôn người mà lạc lõng cô đơn Vắng anh rồi phố không thể buồn hơn Hàng cây gầy lặng im bên hè tối Chẳng còn gì đâu để em mong đợi Ánh mắt và nụ cười anh mỗi buổi chiều tàn Vắng anh rồi hoàng hôn rơi bâng khuâng Vẫn phố ấy sao chỗ nào cũng thiếu Nỗi buồn này chỉ một mình em hiểu Đêm thượng huyền xao xác nửa vầng trăng Vắng anh rồi bằng lăng tím rưng rưng Em trốn chạy những lối về mộng mị Cánh hoa rơi trên vai em lặng lẽ Vắng anh rồi thành phố bỗng buồn tênh… Liên Hương
ĐỘC HÀNH
Xin làm cỗ xe dong ruổi
Phiêu du tự khúc độc hành
Buồn chi mùa đông lá đổ
Nghe chiều buông xuống thật nhanh
Ta trở về miền tĩnh tại
Rời xa ồn ã cõi người
Về làm nụ hoa hoang dại
Của vùng cát trắng đá phơi
Ta chán phù hoa hội chợ
Nơi người bán tước mua danh
Trả đời trái ngang duyên nợ
Ung dung gót nhỏ độc hành
Thôi đừng ngoảnh nhìn quá khứ
Cần gì đong đếm tương lai
Cuối mùa xin làm chiếc lá
Nhẹ nhàng rơi xuống mốt mai...
Liên Hương
BÌNH MINH Bắt gặp tia nắng sớm Rơi rơi trước hiên nhà Nghe ríu ran chim hót Khóm hồng vừa chớm hoa Bắt gặp mình tỉnh giấc Sau giấc ngủ say nồng Và một làn gió nhẹ Lời chào từ thinh không Yêu lắm từng buổi sáng Cho ta thêm một ngày Biết rằng ta đang có Những niềm vui hôm nay Nâng niu từng khoảnh khắc Ta sống cho chính mình Mỗi ngày khi tỉnh giấc Cảm ơn đời – bình minh Liên Hương
ĐÈO BÒNG Buồn thân con nhện đèo bòng Mắc giăng chi những viển vông chốn này Mãi làm ngọn gió loay hoay Mà không đỡ nổi vần xoay cõi mình Đa đoan thế thái nhân tình Tưởng trong tay lại thấy hình như không Ngỡ ngàng một chốn mênh mông Đời như bụi cỏ lông chông phận người Chữ tình như chiếc lá rơi Còn vương trên những nẻo đời bão xô Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2017 11:35:08 bởi Liên Hương >
MƯA ĐẦU MÙA Mây tràn qua cửa sổ Trùm chăn khắp bầu trời Cây vặn mình mừng rỡ Thoát khỏi ngày tắm hơi Giọt mưa đầu mùa rơi Gõ nhịp đàn vội vã Mưa theo dấu chân người Chạy trong mưa hể hả Bao ngày rồi nắng lóa Ve trốn nóng ngừng kêu Cây khô cành rủ lá Mệt dáng người liêu xiêu Mưa đầu mùa báo hiệu Mùa mưa đã về rồi Những giọt mưa lâm lụy Cho đất cằn sinh sôi Liên Hương
NỤ HÔN ( nhân ngày " Quốc tế nụ hôn 6/7 ) Có những nụ hôn nồng cháy Là nụ hôn của mặt trời Cho vạn vật bừng tỉnh giấc Muôn hoa tươi nở nụ cười Có những nụ hôn dịu nhẹ Đến từ nàng gió thanh tân Gọi cỏ trở mình khe khẽ Cho đời xanh mướt mùa xuân Có những nụ hôn âu yếm Mẹ hiền thơm lên má con Ấp iu nỗi niềm của mẹ Mong ngày vững bước chân son Và những nụ hôn duyên nợ Người yêu dành tặng người yêu Dù ngọt ngào hay thấm mặn Cũng nói cùng nhau bao điều Nhưng chỉ nụ hôn duy nhất Khi trao về mối tình đầu Là không bao giờ quên được Trong tim cất hoài ngàn sau Liên Hương
BÀI THƠ CHO THÁNG BẢY Nhắc lại bài thơ cho tháng bảy Thời gian thấm thoắt đã trôi qua Sẻ nâu năm cũ không về lại Hương sen còn đó chỉ ta già Hiên nhà vắng giọt mưa tí tách Muộn phiền một chút nắng phương nam Đêm nằm nhớ tiếng con chim khách Gởi về đâu đó mấy âm vang Ngày cũ biển sông còn sóng vỗ Chập chờn con nước lục bình trôi Thiên lý đường xa dường cũng mỏi Giang hồ thèm nghe tiếng cơm sôi Vẫn nhớ hay quên rồi tháng bảy Lá bàng,xôi xéo áo xanh lơ Mai mốt có qua cầu nước chảy Thu vàng xin thả một lá thơ Nâng niu góp nhặt từng hoài niệm Ngược về năm tháng cũ dần buông Đêm lặng trời im đàn ai gảy Dế buồn ngồi gáy điệu trăng suông Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐƯỜNG XƯA KÝ ỨC Anh có còn thương về con phố Mấy mùa hoa sấu rụng phân vân Vết đạn rêu xanh trên thành cổ Chuông nhà thờ buông tiếng chiều ngân Có lẽ lâu rôi không về nữa Gốc phượng già nua đã thay rồi Nhà lạ ngỡ ngàng khuôn mặt lạ Đâu còn năm ấy tuổi đôi mươi Em đi tìm lại mùa đông cũ Tìm chút dư âm mối tình đầu Sao lòng lại quắt quay đến vậy Bao giờ thôi không nghĩ về nhau Trong anh ký ức còn hương bưởi Dốc xưa ngan ngát cuộc hẹn hò Vầng trăng đầu tháng ai chia nửa Để nhớ mong nào đẫm trang thơ Em lại tìm về cùng bè bạn Lâu rồi anh còn nhớ hay quên Cùng phố cùng trường nơi ta học Bây giờ gặp lại có nhớ tên ? Bao giờ có thể cùng về lại Tìm chút ngày xưa ở phố xưa Bâng khuâng tiếng vọng chiều xa ngái Khẽ gọi tên người …qua lối mưa… Liên Hương
LỖI HẸN LỜI YÊU Nghe câu quan họ người ơi Yêu nhau sao đành lỗi hẹn Để cho nhịp cầu dải yếm Ướt đầm suốt một mùa ngâu Nhớ lời người hẹn năm sau Thương nhau lại về quan họ Miếng trầu trao duyên thắm đỏ Sao người lại nỡ vội quên Đã rằng “ đến hẹn lại lên” “ ngồi tựa song đào ” em đợi “ Ra ngõ mà trông “ vời vợi Cuối trời “ bèo dạt mây trôi “ Sông kia bên lở bên bồi “ trúc xinh “ buồn câu “ Giã bạn” Chắc tại bọt bèo duyên phận Mong chi “ Người ở đừng về”… Đôi dòng nước chảy sông quê Con xít tang tình nó lội Yêu nhau đâu là nợ tội Bập bùng gõ nhịp “ trống cơm” “ Trèo lên quán dốc “ mà xem Vẫn gốc đa xưa hò hẹn Cánh phượng “ mời trầu “ lưu luyến Một đời “ xe chỉ l;uồn kim “ Dẫu rằng tăm cá bóng chim “ Liền anh “ vẫn tìm “ liền chị “ Quan họ - mạch đời bền bỉ Sợ gì cầu ấy " ....gió bay”.... Liên Hương
LẶNG Bụi đã phủ dầy trang hẹn cũ Mưa xám nhiều hơn nắng giữa mùa Gió thốc bên lề đường thinh lặng Hững hờ từng câu chữ già nua Nhắm mắt phần đời xưa khép lại Cũng hết bận lòng lối xe qua Cầu vồng bọt nước chiều ái ngại Bong bóng hình như trắng sân nhà Quờ tay ám ảnh từng vệt nắng Ảo vọng mặt trời tỏa tháng ngâu Âm ba mùa cũ giờ xa lạ Bão về mưa đổ trắng đời nhau Cõi mình tìm chút hương lặng lẽ Chán rồi ồn ã mộng phù du “ ta dại ta tìm nơi vắng vẻ” Gạn chút tơ trời vương lối thu … Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: