LỜI YÊU
ĐÊM NGÂU Giữa đêm giật mình tỉnh giấc Nằm nghe tiếng mưa thở dài Có phải thần giao cách cảm Gọi về nỗi nhớ mong ai Cơn mưa mùa ngâu lại đổ Để cho phố đêm thật buồn Nỗi lòng Ngưu lang – Chức nữ Thổn thức theo dòng mưa tuôn Đếm từng ngày qua lặng lẽ Bao giọt mưa rơi trong lòng Có một niềm đau chôn dấu Lở bồi mãi một bến sông Dòng trôi bao giờ trở lại Nỗi buồn quặn thắt phù sa Thương nhau nỗi niềm ái ngại Cách ngăn một dải Ngân hà Dám đâu mơ về Ô thước Để người cách trở tìm nhau Khắc khoải nghe chiều gió ngược Thì thầm nhắc một niềm đau… Liên Hương
KHÚC NHẠC NGÀY MƯA Chiều nay mưa rơi bao con đường Người đi trong mưa thêm tơ vương Buồn theo cơn mưa rơi u hoài Lòng ta như đang trông mong ai Đường xa mưa miên man trong chiều Mình ai trong mưa trôi liêu xiêu Mùa mưa đi qua bao nhiêu lần Tình Ngâu chưa vơi trên sông ngân Còn đâu tay đan tay hôm nào Dìu nhau trong mưa mơ trăng sao Người xưa ra đi quên câu thề Đời trôi như mưa hoang lê thê Chiều nay mưa rơi bao con đường Người đi trong mưa thêm tơ vương Buồn theo cơn mưa rơi u hoài Tình xưa dư hương sao chưa phai…. Liên Hương
TIẾNG HÁT Thủ thỉ lời nào tựa suối reo Êm êm mây trắng phủ lưng đèo Dùng dằng lữ khách chùng chân bước Níu một phím đàn nhả tơ theo Ôi giọng sao mà rất dễ thương Phảng phất hồn thu nhẹ cung đường Bồi hồi dìu dặt âm hò hẹn Để từng hoa lá cũng vấn vương Em hát cho mình hay cho ai Mà giọng em vời vợi đất trời Xin được một lần theo giọng ấy Làm cánh buồm vẫy gió trùng khơi Nương tiếng hát em ngỡ ngủ quên Khi tia nắng rọi sáng bên thềm Trong tiếng lá hoa và suối chảy Tiếng của mùa thu bên gối êm Ước rằng giọng hát ấy mãi xanh Cho mây trời tỏa sắc thiên thanh Xin một góc hồn làm nơi cất Tiếng hát em trao – của để dành Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 08:28:59 bởi Nguyệt Hạ >
KHỞI THU Lối về nghe tiếng mùa khơi Gió khô thả một ánh trời trong veo Rảo chân đường lá bay vèo Liềm cong trăng khuyết níu chiều ngẩn ngơ Mệt nhoài gót nhỏ bơ vơ Một mình bóng đổ hững hờ lối qua Quờ tay năm tháng nhạt nhòa Nghe trong tiềm thức vỡ òa niềm riêng Liên Hương
NỢ Có phải vì mắc nơ Mà luyến nhớ người dưng Nợ từ trong tiền kiếp Xúi gặp…không biết chừng Nợ tiền vay trả được Nợ tình mang một đời Cũng muốn trả cho hết Lại thấy lòng chơi vơi Cứ nợ nần lần lữa Càng muốn trả càng đầy Ước chi có mồi lửa Đốt nợ thành tro bay Chủ nợ không chịu xóa Con nợ nghèo hoàn nghèo Biết lấy gì mà trả Đành suốt đời mang theo Trời đày bao con nợ Mang nỗi nhớ nhung hoài Gánh phận đời trắc trở Suốt cuộc người chưa phai… Liên Hương
GIẤC MƠ CÒN MÃI Trong mơ nghe gió lạnh về Thấy hoa cải rợp triền đê sắc vàng Có đàn bướm trắng lang thang Khúc sông ngày ấy đò ngang …mình cùng Vô tình một quãng đường chung Mà thành duyên nợ trùng phùng …em …anh Dặm đời mấy nẻo loanh quanh Vãn còn nguyên giấc mơ xanh ngày nào Xin làm giọt mộng khát khao Làm trăng theo gió nhẹ vào giấc ngoan Ru lành một giấc đa đoan Dẫu cho đời chẳng thành toàn thì thôi Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2017 16:26:55 bởi Liên Hương >
NHỚ SA PA Nghe mưa bỗng nhớ chiều phố núi Lững thững hoàng hôn mây vờn mây Hoa trắng trinh nguyên màu cố quận Thấp thoáng hồ sương theo gió lay Áo xanh chưa đủ thêm màu nắng Dốc xa cũng mỏi bước chân về Âm ba chuông vọng lời xưa ấy Vẳng giọng kinh cầu bên lối khuya Tháng hai xuân đọng từng lá trúc Chợ tình còn ấm điệu khèn Mông Váy xòe hoa nở bên lưng ngựa Đem bản mường xa về phố đông Bao giờ về lại cùng phố núi Tìm lại đường xưa những mây ngàn Tìm trong câu hát lời muốn nói Của một mùa xuân đã riêng mang… Liên Hương
PHỐ THU Dùng dằng hè chửa vội đi Đã nghe cơn gió thiên di...thu về Bước đời giọt giọt cà phê Hằn trên mắt phố bộn bề đa đoan Trời nghiêng nhòa sắc lá vàng Khói sương ướp một dung nhan chớm mùa Liên Hương
HUYỀN THOẠI NÚI ĐÔI Bâng khuâng một ngày cổ tích Lững lờ mây núi Hà giang Sương trắng thì thầm chuyện kể Cho hồn lãng tử lang thang Núi Đôi chiều về huyền ảo Ngẩn ngơ tìm bóng nàng tiên Vì ai ? khỏa trần ngực trẻ Ngàn đời nhắc một tiền duyên Ai nỡ gây nên chia cách Để đôi lứa phải đọa đày Tình yêu đâu là nợ tội Mà sao đành đoạn chia tay ? Để lại đôi bầu sữa mẹ Nước mắt buồn chảy thành sông Là cả tình nàng gửi lại Thương con ,lại nhớ thương chồng Bâng khuâng một chiều Quản bạ Thương thêm vùng đất vùng trời Bởi giữa chơ vơ hồn đá Mãi còn huyền thoại núi Đôi… Liên Hương
BẾN XƯA Ta về gặp lại khúc sông Đôi bờ bồi lở giữa dòng sóng xô Chẳng còn bến cũ, con đò Người năm ấy cũng mịt mờ thấy đâu Ngẩn ngơ đứng giữa nhịp cầu Bỗng dưng tiếc giọng ví dầu đò ơi … Liên Hương
SA PA HOÀI NIỆM Sa pa chốn lạ mà cũng nhớ Chắc bởi ta thèm một quê hương Bạch vân hay đám mây Tần nhỏ Có thấy nhà mình cuối nẻo thương Nhà xưa ngày đó ai cũng mới Xanh đỏ áo màu chân bước vui Bây giờ ta cũ càng tay mỏi Nên gởi nhớ về em đó thôi Mây Tần xa lắc chiều cố lý Gioa thổi nam quan dễ đâu về Còn nghe đâu đó dường vó ngựa Trải những nhịp lòng thêm tái tê Dõi mấy dặm xa buồn mắt đỏ Bao giờ níu lại một trời xuân Ngẩng nhìn heo hút trăng mờ tỏ Lục tìm chút mộng lối tha nhân Lối nhỏ vô tình hay hữu ý Để chiều dừng lại ở Sa pa Váy áo riêng mang màu suy nghĩ Đường về xa lắc mấy dặm xa Em có thương ta người lưu lạc Hãy rót cho đầy cốc rượu ngô Ta sẽ vì em mà ngơ ngác Mắt tròn chí lớn cũng vu vơ Giọt khèn còn đó mây vờn núi Mận đào chưa cạn lối hoa rơi Sa pa lặng dấu chiều du mục Thắng cố còn thơm chút rượu mời Nào phải nơi " chôn nhau cắt rốn" Mà lòng khôn tạnh những nhớ thương Bởi đã gữi đem ngày bịn rịn Nên miền đất lạ cũng quê hương Lớn lên trong áo choàng lưng mẹ Nên cứ thương hoài mỗi bước chân Giống mẹ ta xưa em cũng thế Khẽ khàng cánh cò lẻ phân vân Mai này ai biết về đâu đó Kiếp người hữu hạn sẽ chia xa Bóng hình gởi lại mây cùng gió Nhớ về nơi chốn đã đi qua Chỉ xin niềm nhớ đừng bội bạc Để tình năm tháng cũng đi hoang Một ngày mây trắng về thơ thẩn Có giọt mưa rơi giữa tiếng đàn Liên Hương - Lê Phú Hải
GOOD BYE Thôi nhé ta về tiễn biệt nhau Sông xưa giờ đã nối nhịp cầu Đò xưa bến cũ thôi chờ đợi Chút tình biển cạn hóa nương dâu Có còn ai mà nhớ với mong Nhà xưa heo hút rặng tơ hồng Trăng khuya một bóng về thơ thẩn Lục bình trôi nổi lạnh bến sông Người về người bảo cố gắng quên Chẳng có chuyện chi được lâu bền Ừ có gì đâu mà để nhớ Rồi ra sương khói những tuổi tên Vậy thì thôi nhé,vậy thì thôi Một quãng đường chung khép lại rồi Giấc mơ ngày cũ là ảo ảnh Chỉ là nước chảy với bèo trôi Từ lâu làm bạn với cô đơn Chẳng trách gì ai chẳng giận hờn Tự do hai tiếng đời ngạo nghễ Chẳng vui thì cũng chẳng buồn hơn Cuộc đời là biết mấy sân ga Cứ đi như thể kẻ không nhà Bao giờ dừng lại sân ga cuối Chẳng bận lòng gì ... ta với ta Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2017 15:56:41 bởi Liên Hương >
ĐẤT MŨI Ta đứng tận cùng đất mũi Nghe lòng trăn trở phù sa Mầm xanh mặn mòi hơi thở Thương thêm trời biển quê nhà Muốn hít cho căng lồng ngực Gió pha hương biển nồng nàn Hoàng hôn trên dòng loang bạc Cò về gọi bạn âm vang Trăng treo tuổi vừa mười tám Nước rong những mắm những bần Ba khía ơi đừng hồi hộp Tiếng cười theo những bước chân Ly rượu hòa trong tiếng hát Thảo thơm hương vị quê mình Nhấm nháp mồi quê bình dị Say thêm vị ngọt ân tình Mai về để thương để nhớ Cà mau tình đất tình người Một ngày gừng cay muối mặn Nghĩa nặng bao giờ cho vơi Liên Hương
MỘT MÌNH Một mình tìm cõi thảnh thơi Mặc người chộn rộn mặc đời lao xao Trải lòng gieo hạt ca dao cõi riêng lặng lẽ gói vào trái tim Gối đầu lên cội hoa niên Tuổi nào chiếc lá che nghiêng nẻo về Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2017 15:31:34 bởi Liên Hương >
TRÁCH MƯA Mưa hoài nắng trốn đi đâu Dóa xưa xanh cũng phai màu trăm năm Huyễn không giấc mộng kê vàng Bóng chim tăm cá quan san mịt mù Nỗi đời dâu bể hơn thua Tà huy khép lại mấy mùa lênh đênh Xòe tay mình hứng bóng mình Nhớ nhung từng chút ân tình ngày xưa Trách trời thả xuống cơn mưa Đi qua dĩ vãng còn chưa hết buồn Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: