LỜI YÊU
CHÁN Cố gượng tìm vui lòng cứ nhạt Thấp thoi lầm lũi kéo qua ngày Nắng nắng mưa mưa trò trầm cảm Ly nước vơi dần qua kẽ tay Vật vờ phố thị lòng nhớ núi Nụ cười nắng tỏa dáng xưa đâu Nhà cao đường chật chiều bóng đổ Nhớ tiếng khèn ai thoáng gọi nhau Búa gõ cao tầng mong về biển Người xe giăng mắc quẩn tơ chiều Khói bụi cay mờ tròng mắt đỏ Đã tối đâu mà sương phiêu diêu Chẳng lắc cho đầy cơn sầu muộn Tình như cuốn lịch đã cạn rồi Cho dù tạo hóa xuân xanh lại Thì chút nợ duyên cũng thế thôi Cõi lặng ta tìm về nương náu Rượu buồn năm tháng cũng đủ quên Nay tối ngày mai trời lại sáng Mở mắt ta tìm vạt nắng lên… Uống chút hương hoa vùi cơn chán Vẽ vời Khuây khỏa mấy trống canh Tĩnh tại âm thầm như chiếc bóng Chả buồn tiếc nuối những ngày xanh Cũng cảm ơn đời đem bội bạc Cho người bình thản với cơn đau Cảm ơn dời đổi cho ta hiểu “ có ngày …sỏi đá chẳng cần nhau “ Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2018 10:57:21 bởi Liên Hương >
CẠN Hình như trút nỗi buồn dĩ lỡ Nên cuối mùa trời vẫn mưa ngâu Đám sẻ nâu không về làm tổ Người vẩn vơ chẳng biết đi đâu Ta ngồi nghe bước đời lặng lẽ Khói sương chiều phủ tiễn ngày đi Ngồi điểm lại một trang vừa cạn Bấn đốt tay thấy chẳng có gì Hình như cũng sắp thêm một tuổi Thấy như lòng đã cạn niềm vui Mùa sắp cạn và tình cũng cạn Cỏ trước hiên vàng giấc ngủ vùi Hình như bỗng ước là làn gió Nhởn nhơ lòng trỗi điệu vô tư Quên hết mọi buồn vui ngày tháng Kỷ niệm xưa qua tự bao giờ Bao giờ nhỉ bao giờ quên hết Để dòng đời nước chảy bèo trôi Nếu một ngày có sang kiếp khác Chỉ xin tha đen bạc kiếp người Liên Hương
TỰ HÀO U 23 VIỆT NAM Ước gì mình mới 23 Để hòa chung một khúc ca tuyệt vời Sao yêu thế các em ơi Nụ cười chiến thắng rạng ngời núi sông Chung chí lớn , chung một lòng Xứng danh con Lạc cháu Hồng Việt nam Vượt lên trở ngại gian nan Màu cờ sắc áo vinh quang nước nhà Cùng nhau viết bản hùng ca Cho mùa xuân mới sắc hoa rạng ngời Liên Hương
CÒN CHI NỮA Còn chi nữa để cho nhau Chỉ còn sót lại nỗi đau muộn màng Ngày nắng gội đêm mưa chan Phù vân một cõi ngổn ngang nơ đời Vần thơ ngày cũ cạn lời Tang điền dâu bể đổi dời loay hoay Buồn kia càng lắc càng đầy Chút tình muối mặn gừng cay hết rồi Nhịp cầu ai xẻ làm đôi Vòng quay nhật nguyệt giữa đời long đong Người đi tìm cõi xuân nồng Ta về tìm lá sắc không , ta về …. Liên Hương
CẢM ƠN CUÔC ĐỜI Cảm ơn những ngày bão giông Cho ta biết thế nào là tận cùng đau khổ Cho ta biết cuộc sống là nhửng gam màu loang lổ Không chỉ màu hồng Cảm ơn những mùa bão giông Cho ta biết vị mặn của nước mắt Còn mặn hơn vị muối của biển khơi Cho ta biết lòng người Còn đổi thay hơn lòng biển Cho ta thản nhiên Giữa đi và đến Giữa được và mất Giữa Đen và trắng Giữa ngày và đêm Cho ta hiểu những khoảng lặng êm đềm Chỉ là ảo giác Để ta thành người khác Cảm ơn Sự đen bạc Của con người Cho ta bỏ hết Những nhớ nhung,lo âu,dằn vặt Để cho ta được sống Là chính mình Ta đã tìm thấy ánh bình minh Từ những hoàng hôn cũ Nước mắt ta Sẽ không bao giờ chảy nữa Để chỉ còn lại những nụ cười Ta sẽ giữ trên môi Và thản nhiên Đi về phía trước Nơi có mùa xuân Không bao giờ tắt Liên Hương
SUY NGHĨ TRƯỚC MÙA XUÂN Không thể nào tìm lại những ngày xưa Bầy trẻ rộn ràng khi hoa đào nở Mong tết về diện áo hoa màu đỏ Pháo đì đùng phố xá thật đông vui Không thể tìm ngày xưa của lứa đôi Mối tình đầu bâng khuâng bao kỷ niệm Đón tết cùng lay dơn và violet tím Tuổi xuân ngời hứa hẹn đến tương lai Nhưng vẫn còn phía trước những ngày mai Vẫn còn đó những mùa xuân sẽ tới Ở trên kia là trời cao vời vợi Và dưới chân còn tiếp những con đường Vẫn còn đây trái tim để yêu thương Còn mùa xuân trong vần thơ say đắm Còn biển xanh với cồn cào con sóng Câu tình ca vọng mãi “ Biển vả thuyền “ Thì cứ vui đâu cần phải kiếm tìm Bởi tin yêu sẽ mãi là “ có thể Sẽ chẳng buồn tuổi đời qua lặng lẽ Khi tâm hồn giữ mãi một mùa xuân Liên Hương
MÙA XUÂN TÂY BẮC Anh có về Tây bắc với em không Hoa mận mùa này đang nở trắng Dìu dặt điệu khèn ai thổi trên đồi vắng Mà khiến bước chân người về bâng khuâng Anh có về cùng em đón mùa xuân Để cô gái H’Mong thẹn thò khoe váy mới Để đêm hẹn hò thêm bồn chồn mong đợi Lửa xuân nồng nàn trên đôi má em Anh có về cùng mùa xuân gọi tên Cho trái tim yêu thêm bồi hồi thao thức Hương mùa xuân theo gió về rạo rực Cánh mận trắng rừng màu tuyết bay bay Anh có về - cùng em tay trong tay Điệu múa xòe vui trong rộn ràng ánh lửa Câu hát trao nhau thay cho lời hứa Chén rượu nồng thơm trên đôi môi Xuân đã về Tây bắc đấy …anh ơi Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2018 15:12:27 bởi Liên Hương >
NÀNG XUÂN Xuân về khu vườn nhỏ Tươi mới những màu hoa Khóm hồng xinh hé nụ Cho niềm vui vỡ òa Trắng vàng cam hồng tím Làm nắng thêm sắc màu Cầu vồng ai để đấy Gọi xuân hồng đến mau Hương ướp trong làn gió Sương giát ngọc long lanh Nụ cười xuân e ấp Môi hôn trên lá cành Thêm một mùa xuân mới Thêm một trang tuổi đời Vẫn nghe lòng phơi phới Khi bên nàng – xuân ơi ! Liên Hương
TẾT CỦA RIÊNG MÌNH Có phải trời xanh trêu cợt Tết này đúng lễ tình nhân Để người ngẩn ngơ bất chợt Bên đường một bóng phân vân Bao giờ từ bao giờ nhỉ Chả còn cảm giác chờ mong Thờ ơ dòng đời hối hả Một mình lạc giữa phố đông Tết đến ừ thì tết đến Chạnh lòng nhớ những ngày xưa Má thắm môi hồng áo tím Xa rồi theo những nắng mưa Ừ thôi ngày nào chẳng thế Mùa xuân là của riêng mình Cứ vui cùng muôn hoa nở Tặng riêng ta một chút tình… Liên Hương
CHIỀU XUÂN Ở BIỂN PHAN THIẾT Gió thơm mùi hoa cỏ Biển gọi chiều mênh mông Con đường quen mà lạ Xuân xốn xang cõi lòng Bóng dừa nghiêng bờ cát Nắng thì thầm trên môi Cảnh như hư như thực Gọi mùa xuân tới rồi Chờ ai trong nỗi nhớ Sóng hát lời tình si Ohi1a chân trời xa khuất Có một cánh thiên di Con diều ai no gió Từ sóng bạc bay lên Tựa cánh chim phiêu lãng Biển ồn ào gọi tên… Bờ cát dài ngút mắt Có ngôi sao ban chiều Hoàng hôn rơi tím sẫm Nhuộm ngàn lời thương yêu… Liên Hương
BƯỚC XUÂN Tí tách lối xuân về Hương căng tràn lồng ngực Gọi mắt ai thao thức Trong nỗi niềm bâng khuâng Cỏ xanh theo bước chân Mùa xuân về lối hẹn Trời chao nghiêng cánh én Hoa đào chớm lộc non Nụ hồng xòe búp thon Uống giọt sương buổi sớm Khoe cánh màu tươi thắm Thơm nụ cười trên môi Xuân đến bên hiên rồi Nghe thì thầm xuân gọi Bắt gặp tia nắng mới Về theo bước mùa xuân Liên Hương
Tháng Giêng Đào hoa rũ cánh bung chồi Bên thềm trăng nhạt bồi hồi gió xuân Mưa phùn gọi cỏ thanh tân Tháng giêng chạm ngõ bâng khuâng lối gầy Liên Hương
VỀ BIỂN Lăn nhoài theo dòng cát ẩm Thấy trái tim mình đã khô Chỉ biển vẫn xa tít tắp Chả biết nơi đâu bến bờ Dấu chân dã tràng trên cát Hình như vừa tạnh thủy triều Vuốt hoài chưa khô giọt mặn Bước người sóng dội liêu xiêu Tia nắng cuối chiều sắp tắt Thương tình vỏ ốc lẻ loi Ghé tai tiếng tù và thổi Lòng như dịu những đơn côi Cuống quýt ôm từng ngọn sóng Mặc lòng cánh gió đẩy đưa Nge biển thì thầm rất nhẹ Nồng nàn những dấu yêu xưa… Liên Hương
THÁNG BA Điều gì như nỗi nhớ
Cháy lòng mỗi nhành hoa
Rải lập lòe sắc đỏ
Gọi thì thầm tháng ba
Nàng Bân còn đan áo
Bâng khuâng đợi rét về
Đất trời thành hư ảo
Sương giăng mờ giấc khuya
Tháng ba chiều mộng mị
Gió run run cánh đồng
Sóng vờn trên biển lúa
Trải hương vào mênh mông
Mỏng mảnh đêm chưa vội
Thanh âm chợt vỡ òa
Tiếng chim sao thảng thốt
Có phải người vừa qua?
Tháng ba giờ xa vắng
Thời gian bỗng chợt dài
Tí tách cà phê đắng
Nhỏ giọt buồn chưa phai Liên Hương
CẦU AN Lập lòe đốm hoa gạo đỏ Nhóm lửa vùng trời tháng ba Giọt sương giăng mờ lá cỏ Bóng người trên đê nhạt nhòa Con đò bến sông khua nước Người sang tiễn biệt tháng hai Thì thầm một lời cầu ước Nỗi niềm xưa cũ nhạt phai Rũ sạch vui buồn ngày tháng Nhẹ nhàng một cõi phiêu du Hóa vàng tàn tro giăng mắc Phóng sinh trái tim ngục tù Người theo người đi trảy hội Cầu tài cầu lộc cầu duyên Ta về rũ cơn cát bụi Chỉ cầu một chút an nhiên … Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: