Trích đoạn: Liên Hương
quote:
Trích đoạn: lanh.ktq
Hoài...
Cúi xuống, niềm đau xưa vọng lại
Ngẩng nhìn xa mãi phía hư vô
Ai vầng trăng... hanh khuyết đợi chờ
Nghe mỏi trông, chiều về tê tái
Chân trời xa! Ngút lời yêu vọng lại
Khóe mắt xanh trong chớm mây lành
Ru mình hoài phút ấy mỏng manh
Đêm chấp chới..., mộng chừng lạc lối
Phía rất xa, dát dao chân trời đợi
Những vỗ về hờn nhẹ trái tim côi
Thoảng nhói đau... xưa, đã cũ mất rồi
Gói yêu thương... tìm ngày hương nhớ...
lanh.ktq
VÌ SAO
Bởi vì sao..cứ nhớ nhung một thuở
Sao khát khao mong đợi ngọn gió lành
Sao cứ bồi hồi dõi về phía trời anh
Đêm chấp chới... hay vì sao le lói
Đứng trước biển bao lần em tự hỏi
Bởi vì đâu con sóng vội bạc đầu?
Hay sóng buồn vì khoảng trống ...không nhau
Nên tình biển muôn đời không phẳng lặng
Bởi vì sao vị cà phê lại đắng
Tí tách thầm nhỏ giọt vào tim
Sao bỗng dưng nhung nhớ ở trong em
Để dao dát...một ngày xưa đã cũ
Sao không để trái tim yêu say ngủ
Gói niềm đau xưa tìm hương nhớ lặng thầm
Sao cứ dứt day mãi chút bâng khuâng
Đêm lạc lõng vương hoài trên lối mộng
Sao không thể xa bờ....ơi con sóng !
LIÊN HƯƠNG
Cảm
Em đừng buồn, và vội trách cao xanh
Khi trong anh những chiều xưa dội đến
Nỗi nhớ nào không cách xa bờ bến
Chấp chới vì những khoảng vắng mong manh
Giữa trùng khơi khát con gió ngọt lành
Xin đừng hỏi vì đâu ngàn sóng vỗ
Bởi bạc đầu nên vẹn xưa một thuở
Đại dương buồn... thẳm, ở phía không nhau
Cà phê đen lại đắng đến ngái màu
Nhỏ vào giọt tim buồn tê tái
Nhớ nhung em, anh đường về xa mãi
Dát dao mình ngày ấy đã còn nhau
Đêm cô đơn nghe mắt khóc loang màu
Bâng khuâng tìm, về phố xưa lặng lẽ
Nỗi nhớ buồn đọng bờ mi, rất nhẹ...
Xin hoen khô... phía ấy, một chiều
Sóng bạc đầu..., nên... trọn nợ lời yêu...
lanh.ktq