LỜI YÊU
Liên Hương
MÙA CÚC HỌA MI
Lặng lẽ ngày cuối thu
Cúc học mi xuống phố
Dịu dàng như dáng em
Mỏng manh trong làn gió
Họa mi hay em đó
Áo trắng về tinh khôi
Để cho lòng thầm nhớ
Ơi họa mi của tôi
Năm tháng cứ dần trôi
Tuổi học trò xa mãi
Mùa cúc họa mi về
Gọi ngày xưa trở lại
Nhắc một thời con gái
Cùng màu trắng dịu dàng
Họa mi ơi có phải
Mối tình đầu riêng mang…
Liên Hương
Mùa xưa... ..."Mùa cúc họa mi về Gọi ngày xưa trở lại ...Họa mi ơi có phải Mối tình đầu riêng mang..." Êm ả trời cuối thu, Cúc nở vàng lối nhỏ Dịu dàng như dáng em Mong manh tà áo lụa... Mang bóng hình em đó Nụ cúc vàng tinh khôi Cho hồn anh rộng mở Ơi cúc vàng của tôi! Mùa cúc đầy rạo rực Rộn ràng bao yêu thương Mở toang vùng ý thức Tim loạn nhịp...điên cuồng! Năm tháng dần trôi mãi... "Mùa cúc" còn thơm hương Bầu trời xanh bỏ lại "Họa mi"...ngơ ngẩn buồn! 18/10/2018 nh239
nh239
Liên Hương
MÙA CÚC HỌA MI
Lặng lẽ ngày cuối thu
Cúc học mi xuống phố
Dịu dàng như dáng em
Mỏng manh trong làn gió
Họa mi hay em đó
Áo trắng về tinh khôi
Để cho lòng thầm nhớ
Ơi họa mi của tôi
Năm tháng cứ dần trôi
Tuổi học trò xa mãi
Mùa cúc họa mi về
Gọi ngày xưa trở lại
Nhắc một thời con gái
Cùng màu trắng dịu dàng
Họa mi ơi có phải
Mối tình đầu riêng mang…
Liên Hương
Mùa xưa...
..."Mùa cúc họa mi về
Gọi ngày xưa trở lại
...Họa mi ơi có phải
Mối tình đầu riêng mang..."
Êm ả trời cuối thu,
Cúc nở vàng lối nhỏ
Dịu dàng như dáng em
Mong manh tà áo lụa...
Mang bóng hình em đó
Nụ cúc vàng tinh khôi
Cho hồn anh rộng mở
Ơi cúc vàng của tôi!
Mùa cúc đầy rạo rực
Rộn ràng bao yêu thương
Mở toang vùng ý thức
Tim loạn nhịp...điên cuồng!
Năm tháng dần trôi mãi...
"Mùa cúc" còn thơm hương
Bầu trời xanh bỏ lại
"Họa mi"...ngơ ngẩn buồn!
18/10/2018
nh239
NỖI BUỒN MÀU HOA CÚC Nỗi buồn màu hoa cúc Làm “ Họa mi” ngẩn ngơ Mối tình đầu thơ dại Còn trong tim ….đến giờ Người ơi xin đừng nhắc Để mùa thu thêm buồn Mùa ngâu còn chưa dứt Sắp đông còn mưa tuôn Có phải người năm ấy Khiến mùa thu dịu dàng Trót một lời hẹn ước Để một đời vương mang Bỗng hôm nay bất chợt Mùa thu xưa trở về Gọi con tim … loạn nhịp Ru ta vào bến mê ! Liên Hương ( cảm ơn nh 239 đã ghé trang và cảm tác thơ cùng Liên hương )
THU XƯA... Con tim hồng bối rối... Tình yêu đến cận kề Em là cơn gió thổi Đưa anh vào "bến mê"! Đã biết mình không thể... Anh chẳng nói bao giờ! Thời gian qua lặng lẽ... Tình yêu như cơn mơ! 19/10/2018 nh239
nh239
THU XƯA...
Con tim hồng bối rối...
Tình yêu đến cận kề
Em là cơn gió thổi
Đưa anh vào "bến mê"!
Đã biết mình không thể...
Anh chẳng nói bao giờ!
Thời gian qua lặng lẽ...
Tình yêu như cơn mơ!
19/10/2018
nh239
Không nói nào ai biết Để tuổi xuân qua rồi Bây giờ anh nhắc lại Cũng chỉ là thơ thôi Bao mùa đi lặng lẽ Lá thu xưa lại vàng Chỉ niềm đau chạm khẽ Và mối tình dở dang... Liên Hương
Liên Hương
nh239
THU XƯA...
Con tim hồng bối rối...
Tình yêu đến cận kề
Em là cơn gió thổi
Đưa anh vào "bến mê"!
Đã biết mình không thể...
Anh chẳng nói bao giờ!
Thời gian qua lặng lẽ...
Tình yêu như cơn mơ!
19/10/2018
nh239
Không nói nào ai biết
Để tuổi xuân qua rồi
Bây giờ anh nhắc lại
Cũng chỉ là thơ thôi
Bao mùa đi lặng lẽ
Lá thu xưa lại vàng
Chỉ niềm đau chạm khẽ
Và mối tình dở dang...
Liên Hương
...Một "mối tình dở dang" Bao mùa thu lá vàng... Tình yêu còn ở lại Và mối sầu riêng mang!... Mùa thu qua lặng lẽ Xơ xác lá trên đường... Ngẩn ngơ hồn mộng cũ Nhớ người xưa lạ thường! 19/10/2018 nh239
TRÒ CHUYỆN CÙNG MÂY Dưới đất nhìn lên thấy mây hồng Lên trời mây lại trắng tựa bông Có lúc như một đàn cừu lớn Có lúc lại như một dòng sông Bên cánh máy bay mây trải thảm Bồng bềnh lấp lóa ngút tầm xa Biển mây uốn lượn từng lớp sóng Nâng cánh thiên thần – giấc mơ ta Qua ô cửa nhỏ người mê mải Ước gì vốc được một vốc mây Chắc là êm nhẹ như dải lụa Thú vị như là anh nắm tay Bầu bạn cùng mây trong khoảnh khắc Ta từng mơ ước đó mây ơi Cũng là một chút tình mây nhé Sắp hạ cánh rồi , ta về thôi … Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2018 09:12:30 bởi Nguyệt Hạ >
KỶ NIỆM MIỀN TRUNG TÌNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI ( hội khóa từ 12-15 /10 /2-18 ) Hội khóa năm nay chúng mình về với miền Trung Trời Chu Lai không xanh như màu mắt trẻ Vẫn bi hùng một lời gió kể Năm xưa Đặng Thùy Trâm đã ngã xuống nơi này Vụ thảm sát Mỹ lai chứng tích vẫn còn đây Nhưng Quảng ngãi bây giờ đã khác Gió kể chuyện tình ta đồng xanh biển bạc Chiu chắt yêu thương đất chẳng phụ người Hôm nay chúng mình cùng nhau ra khơi Bất chấp ngoài xa kia có thể cơn mưa đang đến Lý sơn lần đầu đặt bước chân kỷ niệm Cưỡi sóng bạc đầu về với đảo xa Biết mấy tự hào ơi biển đảo của ta Biệt đội Hoàng sa xưa bia sắc phong còn đó Sừng sững hiên ngang giữa muôn trùng nắng gió Cờ tổ quốc tung bay màu đỏ máu anh hùng Cho đêm nay bừng sáng dáng cầu Rồng Đà nẵng bay lên giữa lòng đất mẹ Biểu tượng Việt nam sáng ngời câu chuyện kể Dòng giống tiên rồng đã từ mấy nghìn năm Bà Nà ơi lần đầu ta đến thăm Mây vờn mây nâng bước chân bè bạn Ngắm cây cầu vẽ vào khoảng lặng Dải lụa vàng ai nâng giữa lòng tay Có ngắm xứ sở thần tiên lạc giữa nơi đây Mới biết sức mạnh của con người làm nên điều kỳ diệu Thành phố châu Âu đẹp xinh giữa một miền trung nắng thừa rét thiếu Khiến ta ngỡ ngàng như trong giấc mơ Tháng mười này ta viết tiếp bài thơ Của một hành trình mấy chục năm tình bạn Chúng mình sẽ cùng nhau đi theo về từng năm tháng Chẳng điều gì có thể ngăn được bước chân xa Nào hãy hát lên vì tình bạn chúng ta Gắn bó keo sơn không gì lay chuyển được Ta sẽ cùng bên nhau suốt dặm dài đất nước Ơi những nụ cười ,nước mắt đẫm niềm vui Ngày mai này mỗi đứa lại một nơi Nhưng ta vẫn bên nhau trong từng lời hò hẹn Lại đếm ngược từng ngày để chờ tháng mười năm sau đến Hội khóa chúng mình cùng viết tiếp vần thơ… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2018 09:14:42 bởi Liên Hương >
ANH SẼ VỀ Chưa một lần về quê nhỏ ơi Nhỏ có thương anh ,anh hứa rồi Mùa xuân đưa anh về quê quán Ở nơi nào xa tít mù khơi Anh sẽ cùng nhỏ thăm chốn xưa Ngắm bằng lăng tím biếc đung đưa Hồ Tây sen nở thơm trong gió Bâng khuâng phố cổ một chiều mưa Anh sẽ về cùng nhỏ mùa thu Ngắm tháp rùa trong sớm sương mù Cốm thơm anh thả vào tay nhỏ Khi gió đầu mùa khe khẽ ru Hay nhỏ đưa anh về mùa đông Ngắm hoàng hôn trên bãi sông Hồng Cho anh theo bước bàn chân nhỏ Im lặng mà nghe tình mênh mông Muốn theo nhỏ về bốn mùa vui Tìm lại ngày xưa đã xa rồi Ước được một lần về quê nhỏ Anh sẽ về theo nhỏ ,nhỏ ơi! Liên Hương P/S : ( có một người hứa vậy Mà không chịu giữ lời Nhắc lại ...cho bõ ghét Hứa ...đâu phải chuyện chơi )
NGỘ Ta ngược gió tìm lại ngày tháng cũ Nơi tình yêu mang giai điệu mùa hè Sen thơm ngát và vườn hồng hoa nở Cả đất trời rộn rã khúc đàn ve Tình yêu ngọt như trái cây vừa chín Cả trong mơ cũng bảy sắc cầu vồng Hạnh phúc đến như bình minh ló rạng Để mặt trời hiển hiện giữa thinh không Ta đâu biết tình nào rồi cũng hết Như mùa đi cây lá cũng phai màu Và hạnh phúc chỉ là niềm mơ ước Mơ càng nhiều thì càng lắm khổ đau Cảm ơn người sớm làm ta hiểu được Mang cho ta chút tự tại riêng mình Giải thoát thôi nào … trái tim mỏi mệt Vó ngựa chồn …dừng lại một khúc quanh… Những ảo tưởng thả vào theo mây gió Ta tìm ta khi trời đã sang mùa Và bắt gặp cõi hồn ta trẻ lại Khi không còn những trăn trở hơn thua… Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2018 09:11:46 bởi Nguyệt Hạ >
GAM MÀU CHO THÁNG MƯỜI MỘT Tháng mười một chạm ngõ Giấu giọt nắng vào mây Thả màu sương se lạnh Choàng khăn trên lối gầy Nụ hồng còn thiếp ngủ Tiếng chim thưa bên vườn Tờ lịch chừng rất mỏng Bước chân ngày nhanh hơn Chút màu thiền tĩnh tại Quán cà phê một người Lơ đãng vòng khói thuốc Nhạt màu thời gian rơi Tất tả từ góc phố Vội vàng từng bước chân Giấu thu vào quang gánh Cõng đông về trên lưng Gam màu cho tháng mới Xin nhẹ bớt màu trầm Sáng thêm màu nắng hửng Cho nhẹ lòng khúc ngâm Liên Hương
bài thơ tháng 11
tháng mười một
áo em xanh mắt biếc
bỏ mùa thu vàng úa
ngủ bên đồi
mai em về
ngàn cõi gió xa xôi
cho ta giữ
chút tình xưa
còn đó
em còn nhớ
tình anh luôn bỏ ngỏ
mà tình em
như gió
thoảng bên trời
xin một lần
đừng để gió chơi vơi...
Duong Lam
Lâu ngày ghé thăm LH chúc luôn vui khoẻ...
duonglam
bài thơ tháng 11
tháng mười một
áo em xanh mắt biếc
bỏ mùa thu vàng úa
ngủ bên đồi
mai em về
ngàn cõi gió xa xôi
cho ta giữ
chút tình xưa
còn đó
em còn nhớ
tình anh luôn bỏ ngỏ
mà tình em
như gió
thoảng bên trời
xin một lần
đừng để gió chơi vơi...
Duong Lam
Lâu ngày ghé thăm LH chúc luôn vui khoẻ...
LỜI CỦA GIÓ
Em nghe lời thầm thì của gió
Gửi yêu thương da diết cồn cào
Trong thảng thốt những đêm dài không ngủ
Vẫn chập chờn mộng mị đến tìm nhau
Gió nhẹ thổi nối hai đầu trống vắng
Ru em trong khúc hát tự tình
Không phút lặng biển muôn ngàn cánh sóng
Hòang hôn chìm khao khát một bình minh
Anh nói gì trong vần thơ không gửi
Dấu yêu xưa ngan ngát nụ hôn đầu
Hay ánh mắt trong đêm dài khắc khỏai
Thóang dập dồn gõ nhịp trái tim đau
Gió cứ thổi bởi sự đời vốn vậy
Ai có thể ngăn cơn gió dại khờ
Mãi trở trăn những giận hờn nhung nhớ
Để trái tim buồn trĩu nặng những vần thơ Liên Hương Cảm ơn a ĐL dã ghé trang Liên Hương. Vui khi gặp lại người bạn thơ ngày nào. Chúc a luôn st đều và nhiều niềm vui nhé
MÙA ĐÔNG Mùa về theo vết thiên di Nghe lời cỏ úa rầm rì bãi sông Nỗi niềm giăng mắc gió giông Tơ trời sương trắng bềnh bồng đò qua Tà huy rơi giữa chiều tà Miên trường sông chở phù sa lở bồi Muộn màng vạt nắng đổi ngôi Ủ vào ngồng cải bồi hồi heo may Chợt thèm tay nắm bàn tay Sưởi lòng chút ấm chờ ngày xuân sang Run run niềm nhớ võ vàng Ô kìa ! …đò đã sang ngang bao giờ Một người ,một bóng ngẩn ngơ Hoàng hôn nhuộm tím bài thơ lỗi vần ! Liên Hương
CẠN Hình như trút nỗi buồn dĩ lỡ Nên cuối mùa trời vẫn mưa ngâu Đám sẽ nâu không về làm tổ Người vẩn vơ chẳng biết đi đâu Ta ngồi nghe bước đời lặng lẽ Khói sương chiều phủ tiễn ngày đi Ngồi điểm lại một trang vừa cạn Bấn đốt tay thấy chẳng có gì Hình như cũng sắp thêm một tuổi Thấy như lòng đã cạn niềm vui Mùa sắp cạn và tình cũng cạn Cỏ trước hiên vàng giấc ngủ vùi Hình như bỗng ước là làn gió Nhởn nhơ lòng trỗi điệu vô tư Quên hết mọi buồn vui ngày tháng Kỷ niệm xưa qua tự bao giờ Bao giờ nhỉ bao giờ quên hết Để dòng đời nước chảy bèo trôi Nếu một ngày có sang kiếp khác Chỉ xin tha đen bạc kiếp người Liên Hương
Lạc lối Cơn gió chớm mùa đông Đưa ta về nỗi nhớ Ồ con đường xưa qua Vẫn còn xanh màu cỏ Bắt gặp cây lá đỏ Chợt nghe mùa heo may Quanh co con ngõ nhỏ Tưởng như người đâu đây Xa lắm rồi vòng tay Những yêu thương khờ dại Hết rồi những nồng say Của một thời con gái Nhận ra vừa lạc lối Đâu phải con đường xưa Chỉ giọt buồn sương khói Rơi nghẹn ngào trong mưa… Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: