LỜI YÊU
Lạc lối Cơn gió chớm mùa đông Đưa ta về nỗi nhớ Ồ con đường xưa qua Vẫn còn xanh màu cỏ Bắt gặp cây lá đỏ Chợt nghe mùa heo may Quanh co con ngõ nhỏ Tưởng như người đâu đây Xa lắm rồi vòng tay Những yêu thương khờ dại Hết rồi những nồng say Của một thời con gái Nhận ra vừa lạc lối Đâu phải con đường xưa Chỉ giọt buồn sương khói Rơi nghẹn ngào trong mưa… Liên Hương
VÌ SAO LẠC VÀ ĐÊM NOEL Đêm Noel chúa lòng lành có biết Những dư âm ngày cũ có còn đâu Câu thánh ca trỗi nhịp buồn tha thiết Đêm trắng thay đèn lấp lóa sắc màu Noel này đâu là noel ấy Anh và em hai đứa đã hai đường Anh đi rồi và quên câu thề nguyện Để lạnh lùng khỏa hết những yêu thương Chẳng còn tiếng chuông ngân trong mùa vọng Trái tim côi im lặng khúc không lời Cơn mưa lạ bất chợt ào trên phố Thả giọt buồn trên tóc nhớ xa xôi Trên trời kia có môt vì sao lạc Ngôi sao cô đơn nhỏ bé giữa thiên hà Khe khẽ hát một mình “ ngôi sao nhỏ” Lẻ loi ơi hãy làm bạn cùng ta ! Ta cùng sao chuyện trò trong đêm thánh Đợi chúa giáng sinh trong vọng tiếng kinh cầu Nếu có thể có cho mình điều ước Xin an lành xoa dịu những niềm đau … Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2019 19:42:32 bởi Ct.Ly >
RU MÌNH Ru mình câu hát nằm lòng “ Đừng theo cơn gió đèo bòng mà chi” Thói đời tử biệt sinh ly Chuyện xưa giờ có còn gì nữa đâu Thời gian nước chảy qua cầu Cũng quen rồi chốn không nhau một đời Ru mình câu hát à ơi Long rong nốt cuộc dạo chơi ta bà Lánh mình khỏi chốn phù hoa Hành trang còn lại …ơi à tiếng ru ! Bước ra khỏi chốn sương mù Ừ thôi ! giải thoát ngục tù từ đây… Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2018 10:20:34 bởi Liên Hương >
LẶNG Bụi đã phủ dầy trang hẹn cũ Mưa xám nhiều hơn nắng giữa mùa Gió thốc bên lề đường thinh lặng Hững hờ từng câu chữ già nua Nhắm mắt phần đời xưa khép lại Cũng hết bận lòng lối xe qua Cầu vồng bọt nước chiều ái ngại Bong bóng hình như trắng sân nhà Quờ tay ám ảnh từng vệt nắng Ảo vọng mặt trời tỏa tháng ngâu Âm ba mùa cũ giờ xa lạ Bão về mưa đổ trắng đời nhau Cõi mình tìm chút hương lặng lẽ Chán rồi ồn ã mộng phù du “ ta dại ta tìm nơi vắng vẻ” Gạn chút tơ trời vương lối thu … Liên Hương
BÊN THỀM NĂM MỚI Chỉ còn một tờ lịch cuối Đã nghe năm cũ cạn ngày Bâng khuâng trước thềm năm mới Những gì vừa mới qua đây Dòng sông đời ta bé nhỏ Tránh sao được những lở bồi Chỉ mong sau mùa bão tố Êm đềm dòng vẫn nhẹ trôi Nhủ lòng bền hơn chữ “ nhẫn” Tặng riêng mình chút an hòa Một khoảng trời thơ nho nhỏ Sắc màu hoa nở chim ca Mong chuyện buồn như gió thoảng Tin yêu người vẫn bên người Nụ cười là tia nắng hửng Đem về lộc thắm xuân tươi Niềm vui hạt mầm cỏ nhú Nhân lên theo những tấm lòng Xua tan mùa đông giá lạnh Cho nhau ấm ngọn lửa nồng Giao thừa xé tờ lịch mới Ai ca khúc xuân rộn ràng Lại những buồn vui chờ đợi Bồi hồi năm mới sang trang Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2019 19:48:13 bởi Ct.Ly >
VIẾT KHI TRỜI TRỞ GIÓ Đêm qua trời trở gió Gió từ ngoài biển vô Gió thốc từng bước lạ Thổi bay lá vàng khô Gió đem về se lạnh Mưa hay sương ngoài thềm Như tiếng lòng ai gọi Hay lá vừa rơi nghiêng Phố trở mình đêm vắng Ánh đèn khuya âm thầm Thương ai lòng chợt đắng Câu thơ buồn dư âm… Liên Hương
CẢM TÁC NGÀY ĐÔNG Phố cũ bây giờ lại vào đông Cạn trơ bờ bãi một bến sông Vắng người phố vắng càng thêm vắng Vườn xưa hiu quạnh rặng tơ hồng Ai biết lòng ai có nhớ thương Có biết rằng ai đợi cuối đường Người ta về lại nơi hẹn trước Nghe nỗi buồn dâng trong màn sương Có biết rằng ai vẫn đợi ai Thời gian rơi xuống tháng năm dài Sương trắng phủ rồi trên mái tóc Sao từng ngày cũ chẳng hề phai Mong có một ngày “ cánh thiên di” Đã mỏi cánh bay lại trở về Người xưa nhà cũ khu vườn cũ Cho nụ cười xuân lên ướt mi Người về đón lại một xuân sang Đón nắng hừng lên rọi ánh vàng Gọi vườn xuân mộng xòe cánh mộng Nâng những bước người gió thênh thang Liên Hương
NÀNG XUÂN Xuân về khu vườn nhỏ Tươi mới những màu hoa Khóm hồng xinh hé nụ Cho niềm vui vỡ òa Trắng vàng cam đỏ tím Làm nắng thêm sắc màu Cầu vồng ai để đấy Gọi xuân hồng đến mau Hương ướp trong làn gió Sương giát ngọc long lanh Nụ cười xuân e ấp Môi hôn trên lá cành Thêm một mùa xuân mới Thêm một trang tuổi đời Vẫn nghe lòng phơi phới Khi bên nàng – xuân ơi ! Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2019 19:55:08 bởi Ct.Ly >
CÁI NHỚ Cái nhớ từ chia xa Mãi theo cùng năm tháng gọi mây chiều lãng đãng Khi hoàng hôn buông rèm Cái nhớ từ bóng đêm Chợt dài trong thinh lặng Gió thổi miền trống vắng Đưa giấc người mộng du Cái nhớ từ thiên thu Ngược về miền ảo vọng Ghềnh hoang chờ con sóng Hát ru đời mênh mông Suối góp nước về sông
Gợi nhớ ngày xưa cũ
Dòng đời như thác lũ
Cuốn trôi hoài tháng năm
ta cất vào xa xăm
chôn sâu từng nỗi nhớ
Những câu thơ duyên nợ
Đi tìm miền lãng quên Liên hương
ĐÔNG CÒN Ở LẠI Xuân chưa về Hà nội đâu anh Mưa vẫn Lây rây gió giăng mành Phố nhỏ cuộn mình trong giá rét Vườn Đào chưa kịp nhú lộc xanh Khói sương mờ tỏ nước hồ tây Mây lồng sóng nước nước lồng mây Sông Hồng thấp thoáng triền hoa cải Đông còn bịn rịn ở nơi đây Anh bảo tìm em giữa phố xa Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa Em vẫn ngày xưa - thời áo trắng Làm sao anh có thể nhận ra Anh có về Hà nội tìm em Tìm những ngày xưa đã gửi đem Khi hoàng hôn xuống hồ lộng gió Sươn giăng hàng liễu đứng buông rèm Hãy tìm phố cũ của ngày xưa Đèn đường thả xuống khúc nhặt thưa Tìm về góc phố con đường cũ Mình đã cùng nhau đi dưới mưa… Liên Hương
BÀI THƠ CHO THÁNG GIÊNG Tôi viết bài thơ Góii tháng giêng vào mùa xuân xanh màu cỏ Đang về từ phía cánh đồng rì rầm ngọn gió Rưng rức sương đêm Tháng giêng của tôi Cùng mặt trời Lên ! Gọi chồi non Nảy từ những khô cằn của mùa đông cũ Để nàng xuân mượt mầm căng nụ Thức giấc Se Se “ rét lộc rét đài” Tháng giêng của tôi về Qua ngõ nhà ai Hây hây má ửng Nụ cười hoa Rạng ngời nắng hửng Mở hàng năm mới Xuân vui Tháng giêng Nồng nàn Tháng giêng của tôi Có mùi trầm thơm Có màu áo mới Có nét ửng hồng trên má em vời vợi Nghiêng trời cánh én về qua Tôi ôm vào lòng Ngút ngát mùa hoa Tặng riêng tháng giêng tôi Bao lời tình tự Mượt mà cỏ nhú Xanh biếc chiều xuân Tặng riêng mình chút thanh tân Ghé môi đón nụ trong ngần - tháng giêng ! Liên Hương
ĐOẢN KHÚC CHO QUAN HỌ Sông Cầu nước chảy khoan thai Ta về xe chỉ vắn dài luồn kim Tìm người tăm cá bóng chim Thương tình con xít lim dim một đời Cứ rằng “ người ở người ơi” Để câu “ Giã bạn “ chơi vơi mạn thuyền Trầu cay thơm một thề nguyền Phải lòng Quan họ về miền trúc xinh Liếc nhau cong cả mái đình Bắc cầu dải yếm cho mình với ta Liên Hương
CHỐNG CHẾNH NHỊP ĐỜI Chợt có một ngày vần thơ dang dở
Lặng lẽ thời gian theo gió thở dài
có một người đi dấu chân biền biệt
Sỏi đá vô tình lời cũ tàn phai
Khấp khểnh dòng đời bến nước mười hai
Lanh những mùa đi giọt buồn lên mắt
Nhặt lá vàng rơi ủ lòng se sắt
Chống chếnh nhịp đời từng bước loay hoay
Có một ngày buồn vụn vỡ trên tay
Cây lá ngẩn ngơ tiếng đàn nức nở
Thăm thẳm nỗi niềm gửi thương gửi nhớ
Giọt mưa cuối mùa tầm tã chiều đi
Ta có khóc đâu mà sao ướt mi
Ngóng cánh hải âu chao mình trên sóng
Ghềnh đá bạc đầu giữa ngày biển động
Cuống quýt dã tràng vội vã tìm nhau
Nửa khúc thơ buồn lỗi hẹn ngày sau
Đời đã chớm đông thời gian hớt hải
Ký ức lục bình theo dòng trôi mãi
Xin giữ lại giùm chút mộng tinh khôi Liên Hương
SINH NHẬT Tháng một của năm sắp cạn Tết như đâu đó bên thềm Ngày tận tháng cùng hối hả Nghe chừng tóc nhạt màu thêm Ừ đã lại sang một tuổi Một năm nữa cũng qua rồi Biết bao vui buồn trăn trở Theo dòng đời chẳng ngừng trôi Nghe lòng ung dung tĩnh tại An nhiên một cõi riêng mình Chẳng màng dòng đời ái ngại Nhẹ nhàng một cuộc phù sinh Thả trôi nỗi buồn nhân ảnh Ơ hờ ngày cũ nhạt phai Mưa rồi ngày mai sẽ tạnh Rồi qua một giấc mơ dài… Mùa xuân mai đào sẽ nở Đón chào ngày mới nắng lên Ừ ta sẽ thêm một tuổi Cứ vui cùng những nhớ quên Nụ cười ung dung chào đón Lắng lòng cùng với mùa xuân Thấy mình thêm lần từng trải Lên đường dẻo những bước chân Ơn đời cho ta tuổi mới Tự ta cho ta niềm vui Và sống những ngày đáng sống Mùa xuân vừa đến hiên rồi… Liên Hương
Liên Hương
TA VỀ
Ta về …
Tình đã người dưng
Vết tà huy cũ ngập ngừng còn vương
Hoàng hôn tím phủ cuối đường
Chông chênh phía trước miên trường phía sau
Ta về …
mùa cũ còn đâu
Sen tàn rũ lá dãi dầu hồ xưa
Gió buồn ngơ ngẩn song thưa
Thương thành phố cũ chiều mưa ngập chiều
Chạnh lòng gặp lối xưa yêu
Quầng mây xám phủ liêu xiêu bước người
Ta về
gọi cố nhân ơi
Vấp từng ký ức
rụng rơi lối gầy
Liên Hương
LẠC DẤU CHÂN NGƯỜI... "Ngập ngừng" lối cũ đường xưa... Không gian lắng đọng đôi bờ phân ly Một lần quay gót bước đi Là tan vỡ hết, còn gì đâu em?! Sầu dâng nỗi nhớ không tên Mây bay về núi chiều lên muộn rồi!... "Cố nhân"...lạc dấu chân người! "Liêu xiêu" hư ảnh bên trời hoang vu... Em về phố cũ sa mù Hôn lên bóng nắng mùa thu bẽ bàng!... 29/01/2019 nh239
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: