LỜI YÊU
THƠ VIẾT CHO CÔ BẠN ĐỒNG NGHIỆP Có khi nào em giận tôi không Từ khi về với nhau mười mấy năm có lẻ Công việc phòng mình – người nội cần lặng lẽ Như một nốt trầm trong cả khúc nhạc vui Cứ lặng lẽ cần cù suốt năm tháng thế thôi Tất bật lo toan làm một người nội trợ Vun vén , đảm đang mà tuyệt nhiên không thể được chăng hay chớ Chị em mình làm nàng kiến ,cô ong Có khi nào em giận tôi không Trong bản nhạc nào cũng rất cần nốt lặng Có đôi lúc ta uống vào vị đắng Để khi ngọt ngào lòng sẽ thấy thảo thơm Bao nhiêu năm rồi mình cũng hiểu nhau hơn Ánh mắt nụ cười dáng đi giọng nói Bên nhau cả lúc no lúc đói Chia sẻ cùng nhau cả những vui buồn Có khi nào em giận tôi không? Liên Hương
NGẪU HỨNG THÁNG TƯ ( Tặng KL ) Rực rỡ một bông lựu đỏ Tháng tư mùa gọi hè về Dập dìu người đi chảy hội Em về thăm quán cùng quê Lúa xanh đương thì con gái Mượt nhung những cánh đồng làng Vui sao ngày em về lại Con đường xưa đã thênh thang Bạn bè mừng mừng tủi tủi Đón em cô gái phương xa Ríu ran mừng ngày gặp mặt Như anh chị em một nhà Dường như nàng xuân chưa vội Nấn ná chờ đón em về Gọi muôn hồng nghìn tía nở Rộn ràng suốt một triền đê Mai này Sài gòn về lại Mang giùm tôi chút mùa xuân Bịn rịn trên tà áo mới Dịu dàng theo bước giai nhân Liên Hương
VÀO HẠ Đã nghe xuân nhạt màu sau ô cửa Trên những khóm hồng dường ngần ngại sắc hoa Thoảng tiếng ve đâu đó rộ quanh nhà Mảnh trăng khuyết tựa hàng mi thiếp ngủ Con sẻ nâu xù bộ lông ủ rũ Dưới mái vòm ngóng cổ đợi trời mưa Hàng cau già im phắc dưới sao thưa Vọng nhà bên tiếng võng đưa kẽo kẹt Người uể oải dỗ dành đôi mắt khép Đêm miên man gõ nhịp giấc không thành Mãi thiên hà nhấp nháy ánh sao xanh Xa xôi lắm tưởng mắt ai thao thức Bước mộng du lang thang miền ký ức Nhịp tim trầm đập mãi những dư âm Lời thơ buồn Đâu đó một khúc ngâm Ngoài vườn khuya con ve sầu gọi hạ Hàng phượng vỹ đỏ hoe từng mắt lá Chữ nhạt dần bụi phủ kín dư âm Cung đàn trầm đã hết một khúc ngâm Vằng vườn khuya giọng cuốc kêu khắc khoải … Những ngày xưa giờ đã xa xa mãi Tất bật mùa, hối hả những vòng xoay… Thời gian trôi phủ bụi những tháng ngày Rồi tất cả sẽ chìm vào quên lãng Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2019 08:46:57 bởi Nguyệt Hạ >
LẠI MỘT MÙA SEN Lại thêm một mùa sen rộ Cánh hồng thơm những đài hoa Hương sen tỏa trong làn gió Gợi nhớ một người đi xa Đò nhỏ bên sông còn đợi Cò bay xao xác ráng chiều Tiếng ai hò nghe vời vợi Chạnh lòng một thuở thương yêu Hương sen vẫn lời tha thiết Nhắc bao kỷ niệm ngày nào Ngát một vùng trời thương nhớ Tỏa vào ngọn gió lao xao Anh có nhớ lời hẹn ước Có còn thương chút hương quê Một ngày gừng cay muối mặn Trăm năm còn nhớ câu thề Bao giờ cùng về chốn cũ Nâng niu mùa hè trên tay Lắng hương sen tràn trong gió Nhắc về một thời đắm say … Liên Hương
Liên Hương
LẠI MỘT MÙA SEN
Lại thêm một mùa sen rộ
Cánh hồng thơm những đài hoa
Hương sen tỏa trong làn gió
Gợi nhớ một người đi xa
Đò nhỏ bên sông còn đợi
Cò bay xao xác ráng chiều
Tiếng ai hò nghe vời vợi
Chạnh lòng một thuở thương yêu
Hương sen vẫn lời tha thiết
Nhắc bao kỷ niệm ngày nào
Ngát một vùng trời thương nhớ
Tỏa vào ngọn gió lao xao
Anh có nhớ lời hẹn ước
Có còn thương chút hương quê
Một ngày gừng cay muối mặn
Trăm năm còn nhớ câu thề
Bao giờ cùng về chốn cũ
Nâng niu mùa hè trên tay
Lắng hương sen tràn trong gió
Nhắc về một thời đắm say …
Liên Hương
NẺO VỀ... Mùa sen rộn ràng hoa nở E ấp nắng vàng trong mây... Em hiện về qua nỗi nhớ Một chiều hoang dại mê say!... Bên đường, quanh sườn vách đá Hàng dừa thắp nến trên cao Ẩn mình trong miền xa lạ Thánh đường gió thổi lao xao... Bầu trời bao la rạng rỡ Miên man nhớ mãi năm nào... Anh qua bên triền núi lở Bâng quơ em ửng má đào!... Anh vẫn nhớ lời hẹn ước Nồng nàn thấm đẫm hương quê Trôi dạc bước đường xuôi ngược Con tim nhớ mãi lối về... Trong đầm nụ sen đua nở Nắng vàng e ấp trong mây Dĩ vãng ngập tràn nỗi nhớ Một thời cuồng dại mê say!... 25/4/2019 nh239
VỀ PHÍA KHÔNG NHAU Sao anh không về cùng em Tìm lại một mùa trăng nông nổi Cùng nắm tay nhau đi trên những vỉa hè sáng tối Để thấy một vùng không gian Chỉ có riêng mình Sao anh không đưa em về phía biển xanh Nghe những lời tự tình của sóng Cất lên từ trái tim biển ầm ào gió lộng Thổn thức muôn đời vị mặn Của nỗi nhớ khôn cùng Sao anh không vể cùng tháng 5 Để lặng lẽ màu tím bằng lăng rơi trong hoàng hôn âm thầm kỷ niệm Mùa đi qua Rồi mùa lại đến Chỉ còn lại mình Đi về phía không nhau ! Liên Hương
MƯA EM Cơn mưa em dịu mát cả mùa hè Xua cái nóng bao ngày rồi oi ả Làm xanh lại đến từng con mắt lá Chợt bồi hồi nhớ lắm một nụ hôn Tôi ngẩn nhìn …trong veo cánh bằng lăng Màu tím thủy tinh nhắc một thời mực tím Giọng cười ai quả đầu mùa ngọt lịm Thấm vào lòng mát rượi những hạt mưa Cơn mưa em về xao động giấc mơ xưa Một mùa hè bát ngát sen hồng nở Nụ hôn đầu đời thoảng hương sen trong gió Tim đập dồn sóng vỗ tuổi tròn trăng Mưa đi em cho về lại tháng năm Mùa hè cuối rưng rưng dòng lưu bút Chẳng giật mình đâu – sấm đầu mùa thảng thốt Có cô bé nào nhìn hoa sấu rụng phố quen Và tôi một mình chạy trong lối mưa em Liên Hương
CHUYỆN NGÀY XƯA Vườn thơ ngày xưa đi lạc Gặp câu lục bát một mình Để rồi một chiều ngơ ngác Cuối trời hút bóng lặng thinh Thì ra giang hồ đã mỏi Chim bay về chốn xưa rồi Chiều rơi tím màu cố quận Mặc lòng con nước chảy xuôi Khép lại cung đường thiên lý Cố hương ơi cố hương hề Đã hết dòng đời lưu lạc Thỏa lòng những quán cùng quê Ừ thôi những ngày lận đận Tàu về hết một khúc quanh Mừng cho thuyền về bến cũ Hân hoan một khúc viên thành Liên Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2019 02:38:56 bởi Nguyệt Hạ >
KHI MÙA THU ĐÃ CẠN Cạn kiệt mùa thu rồi Ta chỉ còn lại mùa đông Và nỗi quắt quay Khi chiếc lá cuối cùng đã rụng Ngoài kia nhịp đời ầm ào như con sóng Thuyền anh trôi về phía không em Có còn chút gì để mà gửi đem Ngoài trái tim lẻ loi đập mãi bài ca hoài niệm Cánh bằng lăng rơi Nhuộm chiều đến tím Bước chân hải hồ Ta biết về đâu ? Mùa thu cạn kiệt rồi Chỉ còn vầng trăng côi thao thức suốt canh thâu Em mới hiểu vì sao đêm dài thế Trôi mãi đời ta Mưa nguồn chớp bể Biển quá rộng dài Còn anh Rất xa Đã có bao mùa thu đi qua... Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2019 15:04:44 bởi Liên Hương >
NGỠ NGÀNG HOA SỮA THÁNG 5 Em ngỡ ngàng tháng 5 Hà nội … Ơ kìa ! hoa sữa Ngỡ như mùa thu về sau khung cửa Anh có về không? Bây giờ đang hè nào phải ngày đông Nàng Bân đã đan xong áo Những cơn mưa đầu mùa báo hiệu ngày giông bão Để hoa sữa trắng đường làm mưa bay Hoa sữa bất ngờ thơm tháng 5 say Làm em bâng khuâng tuổi tròn trăng ngày cũ Có một mùa xưa về trong giấc ngủ Hình như là em mơ thấy anh Trời Hà nội hôm nay rất xanh Hoa sữa vẫn thơm nồng bên những chùm phượng đỏ Ước gì em hóa thành ngọn gió Gửi chút hương về nơi ấy xa xôi Mùa hoa sữa ngày nào theo tháng năm trôi Chợt ngỡ ngàng hôm nay về lại Bồi hồi thời con gái Thơm nồng nàn suốt một mùa trăng Liên Hương
GÓI Hoa gói hương vào gió Cho ngày thành mênh mông Đời mang theo hương gió Gói niềm vui bềnh bồng Cây gói mình vào lá Giọt nắng dịu bất ngờ Biển gói tình vào sóng Mãi mặn mòi câu thơ Mây gói trăng vào tóc Trăng sao chơi trốn tìm Người ngước nhìn trăng khuất Gói nhớ vào trong tim Liên Hương
BIỂN CẠN Có một ngày con sóng hững hờ Nhàn nhạt vòng tay Không còn ấp ôm bờ nữa Không còn khúc ru Nồng nàn hơi thở Vị mặn của biển khơi Chỉ còn cánh buồm đơn côi Đi về phía chân trời xa tắp Ngôi sao hôm Rưng rưng khóc Và những con dã tràng Mệt nhoài se cát đôi mắt tròn Ngơ ngác Bên những lâu đài Đổ sụp Thì em hiểu Đó là lúc Biển xưa đã cạn rồi … Liên Hương
KỶ NIỆM MỘT CHUYẾN ĐI Có lẽ cũng là có duyên Hè này chúng mình hội ngộ Làm chim cưỡi mây vượt gió Cùng nhau đến những miền xa Nào có cùng mẹ cùng cha Vậy mà như gia đình nhỉ Tự nhiên có anh có chị Lại có thêm cả cháu con Bên nhau giấc ngủ bữa ăn Cười vui những câu chuyện kể Có một mùa hè như thế Để biết thế giới bao la Mai về rồi sẽ chia xa Vẫn còn đây nhiều kỷ niệm Những ngày Bắc Âu ta đến Trong đời sẽ nhớ không quên Bức hình ghi những tuổi tên Trẻ già mỗi người một tính Cứ cười miễn vui là chính 15 ngày ở bên nhau Đã có những ngày Bắc Âu Đi vào hành trang kỷ niệm Đã có chặng đường ta đến Cho ta thêm những bạn bè Cuộc đời là những chuyến đi Đến những chân trời rộng mở Đã có mùa hè đáng nhớ Quen nhau cũng bởi chữ duyên Liên Hương
MƯA VÀ KHÚC KHÔNG LỜI CỦA TRÁI TIM Trời thành phố lại mưa rồi đấy anh Có một người đếm mưa mà nhớ về thuở ấy Trách trời mưa gọi những kỷ niệm xưa thức dậy Cho lòng thêm bồi hồi Vẫn nhủ rằng hãy để tháng năm trôi Và cứ đi qua nhau như chưa hề quen biết Cũng chỉ như một sân ga thôi Thì xin đừng nuối tiếc Sao trời còn mưa Để ngày xưa lại ào ạt quay về Ừ có phải lúc nào trái tim cũng chịu lắng nghe Để cứ đau với cái điều gọi là nỗi nhớ Chỉ người dưng thôi mà khi không mắc nơ Món nơ kiếp người bao giờ trả được cho xong Muôn ngàn giọt mưa rơi hay thổn thức tự cõi lòng Thế mới biết mình thật ra không hề cứng cỏi Chỉ là thói quen chôn giấu đi những điều muốn nói Thành khúc không lời câm lặng của trái tim … Liên Hương
HOA KHẾ Ngõ nhà kín hoa khế rụng Tím màu cổ tích em thương Cây khế truyện xưa bà kể Đầy tiếng chim kêu trong vườn Em lớn lên cùng cây khế No tròn giấc ngủ sữa thơm Nghe lời bà ru nhè nhẹ “ Chim về ăn trái vàng ươm “ … Hoa khế gài trên mái tóc Anh đùa gọi công chúa ơi Giọt nắng vương vào mắt ngọc Lời yêu đỏ nét môi cười Đã xa lắm thời con gái Người xưa cũng xa mãi rồi Chỉ còn mùa hoa khế rụng Và nõi nhớ nào chơi vơi… Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: