LỜI YÊU
CAY & NGỌT ( cho nguyệt Quế mạn phép sửa chút xíu, NH đừng giận nha )
Cay nồng vôi thắm trầu cau Cay duyên một thuở tình đầu yêu thương Cay hương đắm đuối đời thường Cay thơ trói nghiệp văn chương yêu đời Ngọt lời mật ngọt trên môi Ngọt câu thề để một đời đắm say Ngọt rượu không uống mà cay Ngọt tình để đó với đây kết tình NGUYÊN HẢI - NGUYỆT QUẾ
KÝ ỨC
LÀNG QUÊ
Cũng đành lên phố xa thôn
Ngoại ô nay đã dập dồn reo vui
Làng quê trở giấc ngậm ngùi
Nửa mơ thị tứ nửa lòng nhớ xưa
Trăng nhường ánh điện, sao thưa
Bờ đê đồng lúa rẩy dưa xa người
Chiều về lịm ánh vàng tươi
Phố lên đèn sáng khuất trời sao hôm
Đường thôn trưa lộng cơn nồm
Còn trong ký ức khói rơm hương chiều
Mục đồng tiếng sáo lưng Diều
Không gian giờ chỉ loạn nhiều khói cay
Còn đâu mương mía bờ lau
Tiếng chim Bìm Bịp nước đau lớn-ròng
Nỗi niềm hoài cổ thương mong
Hồn quê còn mãi trong lòng tình quê
Nguyên Hải
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
KÝ ỨC
LÀNG QUÊ
Cũng đành lên phố xa thôn
Ngoại ô nay đã dập dồn reo vui
Làng quê trở giấc ngậm ngùi
Nửa mơ thị tứ nửa lòng nhớ xưa
Trăng nhường ánh điện, sao thưa
Bờ đê đồng lúa rẩy dưa xa người
Chiều về lịm ánh vàng tươi
Phố lên đèn sáng khuất trời sao hôm
Đường thôn trưa lộng cơn nồm
Còn trong ký ức khói rơm hương chiều
Mục đồng tiếng sáo lưng Diều
Không gian giờ chỉ loạn nhiều khói cay
Còn đâu mương mía bờ lau
Tiếng chim Bìm Bịp nước đau lớn-ròng
Nỗi niềm hoài cổ thương mong
Hồn quê còn mãi trong lòng tình quê
Nguyên Hải
HỒN QUÊ
Người đi xa mãi chưa về Ngẩn ngơ bến vắng, bờ đê lối mòn Trăm năm tính cuộc vuông tròn Buồn nghe bìm bịp gọi con nước ròng Quê nghèo ai đợi ai mong? Mà sao nỗi nhớ đắng lòng khôn nguôi Vầng trăng ai xẻ làm đôi Nửa in phố thị, nửa soi dặm trường Nửa hồn gửi lại cố hương Nửa theo bóng chiếc trên đường mưu sinh Nỗi người chạnh nhớ nỗi mình Hồn quê một dạ đinh ninh lời thề NGUYỆT QUẾ
TỚI NGƯỜI -
XIN GỬI MỘT TRỜI YÊU THƯƠNG
Dù xa mà thấy thật gần
người vui ta thấy mùa xuân đang về
Tri âm giữ vẹn câu thề
Cánh thơ vui chở tình quê dạt dào
Cười lên - chúm chím nụ đào
Nồng nàn hương bưởi thoảng vào giấc mơ
Gửi người cả mối tình thơ
Gửi người cả một bến bờ quê hương
Dù còn xa cách hai phương
Tình người vẫn mãi vấn vương bên người
Đừng buồn nữa nhé người ơi!
Tới người - xin gửi một trời yêu thương
Để người viễn xứ tha phương
Xuân về vẫn thấy quê hương ở gần...
Không còn nghe nặng bước chân
Đi trong tuyết lạnh lòng ngân khúc sầu.
Giờ đây mình đã có nhau.
Tình thơ đã bắc nhịp cầu kết giao.
Nơi xa chẳng biết nói sao
Tri ân ,cảm tạ thế nào người ơi?
Một trời yêu thương đã nhận rồi
Đi đâu vẫn giữ tình người gửi trao.
Ước mong có một ngày nào
Mình - ta chung chén rượu đào cùng nhau.
Chẳng còn cách trở sông sâu
Hai ta hội ngộ trút bầu rượu -thơ!
NGUYỆT QUẾ - THƯƠNG GIANG
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TỚI NGƯỜI -
XIN GỬI MỘT TRỜI YÊU THƯƠNG
Dù xa mà thấy thật gần
người vui ta thấy mùa xuân đang về
Tri âm giữ vẹn câu thề
Cánh thơ vui chở tình quê dạt dào
Cười lên - chúm chím nụ đào
Nồng nàn hương bưởi thoảng vào giấc mơ
Gửi người cả mối tình thơ
Gửi người cả một bến bờ quê hương
Dù còn xa cách hai phương
Tình người vẫn mãi vấn vương bên người
Đừng buồn nữa nhé người ơi!
Tới người - xin gửi một trời yêu thương
Để người viễn xứ tha phương
Xuân về vẫn thấy quê hương ở gần...
Không còn nghe nặng bước chân
Đi trong tuyết lạnh lòng ngân khúc sầu.
Giờ đây mình đã có nhau.
Tình thơ đã bắc nhịp cầu kết giao.
Nơi xa chẳng biết nói sao
Tri ân ,cảm tạ thế nào người ơi?
Một trời yêu thương đã nhận rồi
Đi đâu vẫn giữ tình người gửi trao.
Ước mong có một ngày nào
Mình - ta chung chén rượu đào cùng nhau.
Chẳng còn cách trở sông sâu
Hai ta hội ngộ trút bầu rượu -thơ!
NGUYỆT QUẾ - THƯƠNG GIANG
Người ơi! ta sẽ đợi chờ Đón người cho trọn giấc mơ bao ngày Rượu đào chưa uống mà say Câu thơ chưa họa đã ngây ngất tình "Trúc xinh trúc mọc bên đình" Tình thơ trọn nghĩa - có mình có ta Mình về - xum họp một nhà Hòa chung khúc hát dân ca thắm nồng Cùng mơ một giấc mơ hồng Dù xa cũng chỉ một lòng mà thôi Miếng trầu cánh phượng đỏ môi Rượu đào một chén giao bôi ước nguyền Dù còn xa cách đôi miền Tình thơ sẽ gửi chữ "duyên " đến người Dù đi muôn nẻo đường đời Đinh ninh ta giữ mãi lời người trao... Nguệt Quế - Thương Giang
THƠ VÀ NGƯỜI Nắng mưa là chuyện của trời Đa đoan là chuyện của người làm thơ Nào tuyệt vọng,nào ước mơ Mênh mang nỗi nhớ, thẫn thờ nỗi đau Hàng hàng " nhả ngọc phun châu" Lời lời " hờn giận, u sầu, trách than" Vui thời cất giọng oanh vàng Buồn thời nhỏ lệ chứa chan giọt buồn ngao du xuống bể, lên nguồn Bình minh ló rạng , hoàng hôn tím chiều Người yêu viết tặng người yêu Thơ là tất cả mọi điều nhân gian Khi hạnh phúc, lúc gian nan người yêu thơ mãi đa mang tình đời Thay lời khó nói bằng lời Thay người thơ gửi một trời yêu thương Thơ là tri kỷ bạn đường Thơ là quấn quýt tơ vương cõi lòng Đường đời sắc sắc, không không Chỉ thơ giữ trọn chữ Đồng bên ta Thơ - người một khúc giao hòa Người - thơ ấy bản tình ca dâng đời XIN ĐỪNG .... Thơ giúp ta có thêm nhiều bạn
Đem niềm vui an ủi nỗi đau đời
Sưởi ấm lòng người bất hạnh , đơn côi
Mang nắng về xua đi mùa Đông lạnh
Thơ cho ta chắp thêm đôi cánh
Đem niềm tin gửi gắm tới mai sau
Thơ là thuốc thần xoa dịu nỗi đau
Là "ông bụt", "Bà Tiên", là " thị vàng- cô Tấm"
Thơ đem đến cho ta niềm hy vọng
Là cõi thiền - quên hết những bon chen
Thơ là nhân gian - đâu phân biệt sang hèn
Thơ là vậy....Nỡ nào người lại cấm ???
Xin đừng ghen, trái tim này ấm nóng
Biết yêu thơ , cũng sẽ biết yêu người
Như dòng sông trôi muôn nẻo đường đời
Vẫn ngàn năm xuôi về với biển..... LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 19:57:46 bởi Liên Hương >
TỰ BẠCH
Non nửa trăm xuân nữa hãy còn
Ngược xuôi lẻ bóng mảnh đời con
Một thời khói lửa rèn thân trẻ
Mấy khúc thơ tình giữ bút son
Sương khói dạn dày tình thế thái
Nắng mưa lạnh rát nghiệp duyên mòn
Vai sờn áo bạt vui ngày tháng
Dặm liễu truông ngàn với nước non
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2010 23:03:03 bởi NGUYÊN HẢI >
Chờ Ai...?
Thêm một chút phấn thơm mùi con gái
Một chút son tô lại nét môi buồn
Em lộng lẫy kiêu sa đầy quyến rũ
Mắt gợn tình biên biếc một hồ thu .
Làn tóc thả bay bay trong gió nhẹ
Loang trong chiều một bóng nhỏ nghiêng nghiêng
Em đứng đó hoàng hôn trên phố biển
Chút thơ ngây dìu dịu nét ngoan hiền .
Sao chiều nay biển chừng êm ả quá
Hay mơ màng im lặng ngắm nhìn em
Gió cũng thoảng từng cơn qua rất nhẹ
Mang theo vài cánh lá khẽ chao êm .
Tà huy thấp ráng chiều còn le lói
Bờ cát dài con sóng nhẹ mơn man
Ánh mắt em xa xăm như chờ đợi
Cho phố biển buồn một sắc tím chiều rơi .
Huyền Lâm.PT.937 NQ xin chào anh PT! NQ có một bài thơ nho nhỏ gửi anh coi cho vui nhé
LẼ NÀO... Em im lặng đứng chờ bên mép sóng Hoàng hôn buông biển đổi sắc tím rồi Xin đừng hỏi " chờ ai.." , xin đừng hỏi Trong lòng em - chỉ có một anh thôi Sóng cứ vỗ mãi vào bờ cát trắng Cánh buồm nâu thấp thoáng đã xa vời Chân trời sẫm ngôi sao nào nhấp nháy Hàng phi lao cất tiếng hát ngàn đời Em cứ đợi và gió không ngừng thổi Biển mênh mông, em nhỏ bé giữa trời Anh lỗi hẹn để mình em đơn độc Trái tim buồn thoi thóp nhịp lẻ loi Em đợi ai? lẽ nào anh không hiểu Khi trái tim em anh đã lấy đi rồi Anh không đến, mình em bên cánh sóng Như con thuyền xa biển mãi đơn côi... LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 20:00:15 bởi Liên Hương >
[color=#ff0000 size=5]TỰ BẠCH Non nửa trăm xuân nữa hãy còn
Ngược xuôi lẻ bóng mảnh đời con
Một thời khói lửa rèn thân trẻ
Mấy khúc thơ tình giữ bút son
Sương khói dạn dày tình thế thái
Nắng mưa lạnh rát nghiệp duyên mòn
Vai sờn áo bạt vui ngày tháng
Dặm liễu truông ngàn với nước non
NH Quá niên mới trạc ngoại tứ tuần
Vẫn còn trẻ chán! Vẫn đương Xuân!
Hơn bốn con giáp...Đâu nhiều nhặn?
Ngấp nghé ngũ tuần...chớ phân vân...
Hạnh phúc không tròn...đừng nghĩ ngợi
Khổ đau , từng trải chẳng ngại ngần!
Cầu mong đầu năm người sớm gặp
Người trong mộng đến kết duyên trần!
-TG- _____________________________
TỰ BẠCH Có lẽ người ta ngoại ngũ tuần Còn mình lơ lửng nửa chừng xuân (Chả còn đôi tám trăng tròn lẻ Dám đâu đối ẩm với thi nhân... ) Cũng nổi cũng chìm cùng non nước Cũng gồng cũng gánh với tùng quân Chỉ giữ riêng mình tình nhân thế Đường đời đâu dễ cản bước chân Cứ mặc tuổi đi cùng gió sương Trái tim khắc khoải nhịp yêu thương Đoạn trường đã trải bao lần nhỉ Thăng trầm sách ấy viết mấy chương? Để mặc thời gian trôi cứ trôi Mình vẫn yêu đời vẫn thế thôi Dòng sông mãi chảy xuôi về biển Dù bến kia bên lở bên bồi Cứ để đời trôi giữa cuộc đời Giữ mãi riêng mình một nét vui Tình thơ giữ trọn lòng nhân ái Trái tim yêu hồng nét môi cười LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 20:02:51 bởi Liên Hương >
HOA
BƯỚM
TỎ
TÌNH
Gió nghe hoa bướm tỏ tình
Làn sương mong mỏng rơi nghìn giọt thương
Giao hòa trời đất ngát hương
Bình minh thức giấc khắp phương mai hồng
Nắng xuân trong vắt tầng không
Lao xao âm hưởng sóng lòng trao duyên
Dường như Từ Thức - Gíang Tiên
Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian.
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 22:51:30 bởi NGUYÊN HẢI >
(....
Dường như Từ Thức- Giáng Tiên Đã về đoàn tụ dưới miền trần gian ) Nguyên Hải MÙA XUÂN GỌI Xuân đem gió núi mây ngàn Hòa cùng một nhịp- cung đàn buông tơ Thả hồn cõi mộng , cõi mơ Khi xem hoa nở, lúc chờ trăng lên Mùa xuân gọi nắng ngoan hiền Mùa xuân - Từ Thức - Giáng Tiên xuống trần Tơ lòng nhẹ tiếng chuông ngân Mùa xuân gọi bướm về gần bên hoa Xanh xanh rặng liễu la đà Hoa cùng bướm viết bài ca thắm nồng Gió xuân lay nhẹ nụ hồng? Mùa xuân gọi để muôn lòng đắm say Lặng nghe xuân đậu vào tay Lặng nghe... xuân gọi, một ngày vào xuân.... Mùa xuân gọi : Hỡi thi nhân! LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 20:04:56 bởi Liên Hương >
VỊNH HOA SEN Bao quản lấm bùn thân nước đọng
Một đời chìm nổi chốn tanh hôi
Thuỷ chung tấc dạ trong như ngọc
Thắp lửa tình yêu sáng mãi đời
Sóng dập gió vùi thân vẫn thẳng
Mưa sa nắng táp nhuỵ tinh khôi
Tơ lòng quấn quýt vương tâm ý
Mầm sống dâng trào nhựa sinh sôi LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2010 19:59:20 bởi Liên Hương >
Ơn Mẹ ! Mẹ là mùn ao hôi tanh Để sen đời con thơm ngát Mẹ một đời.... tiếng bạc Cho con cao quý hơn vàng Hương tình ngát mênh mang Sắc hồng khoe mỹ mãn Cuộc đời thêm đoan trang !
MẸ Với con mẹ là hơi thở
Tự nhiên như khí của trời
Tiếng thơ đầu lòng con gọi
Ngọt ngào hai tiếng: Mẹ ơi!
Với con mẹ là tia nắng
Cho hoa thơm nở đầy cành
Là cây chắt chiu dòng nhựa
Gọi mầm non nhú tươi xanh
Với con mẹ là suối mát
Ru con khúc nhạc ngày hè
Mẹ là chùm hoa phượng đỏ
Cho con một trời tiếng ve
Với con mẹ là mái ấm
Khi trời mưa gió lạnh lùng
Mẹ là rực hồng bếp lửa
Ấm nồng những buổi chiều đông
Với con mẹ là tất cả
Cho con khôn lớn thành người
Trong con trái tim luôn đập
Thì thầm hai tiếng: Mẹ ơi! LIÊN HƯƠNG
ĐÁNH
THỨC
NÀNG
XUÂN
Bên cửa sổ
gác trọ
trần gian
chiều se lạnh
Gió thì thầm khe nhỏ
lọt vào song
Gieo vào đây
hạt giống chờ mong
Xuân nẩy lộc
Mầm hương đời
hé mở
Có phải Đất dậy thì
Và Trời đang mắc cở
Mĩm môi cười
tia nắng nhẹ
rớt hoàng hôn
Chờ đêm về
hò hẹn
ánh sao hôm
Sao cuối mùa
Đêm khép cửa ngày đông
Giờ giao thừa
chuông vọng ngàn không
Đánh thức dậy
những tâm tình
Mùa Xuân mới
Tô thắm ửng đôi má hồng
những bờ môi mọng gởi
Nụ hôn mềm
ngọt vị thương yêu.
Nguyên Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: