LỜI YÊU
THÀNH PHỐ HÔM NAY Tôi đi trên con đường mới Nắng lên trải ấm bờ vai Hàng cây mướt xanh màu lá Cỏ mềm lóng lánh sương mai Tôi đi trên cây cầu mới Gió sông đùa mái tóc mềm Cầu nối hai bờ hối hả Cho mạch đời chảy dịu êm Tôi đi vào ngôi trường mới Ríu ran bầy trẻ nô đùa Khăn quàng đỏ ngời áo trắng Trống trường xao động nắng trưa Tôi ngắm nhìn khu nhà mới Tạc vào sừng sững trời xanh Hạnh phúc bao gia đình trẻ Niềm vui ánh mắt long lanh Tôi gặp những người bạn mới Dựng xây thành phố hôm nay Giọt giọt mồ hôi đổ xuống Người người góp sức chung tay Tôi đi giữa thành phố mới Niềm vui rạo rực dâng đầy Chợt nhớ bao người ngã xuống Cho đời có được hôm nay... LIÊN HƯƠNG
"Trăng buồn rơi nhớ bên song
Mưa buồn chờ nắng chiều hong nẻo về
Ta buồn từ độ xa quê
Em buồn từ độ trăng thề vỡ đôi "
SH
TỨ TUYỆT BUỒN 2
Đời buồn vì nỗi chia phôi
Người buồn vì phận nổi trôi theo dòng
Tình buồn người đã thay lòng
Trời buồn nhạt khuất nắng hồng... mưa rơi
Sao buồn rớt xuống ngang trời
Biển buồn sóng cuốn trào sôi bạc đầu
Sông buồn một cuộc bể dâu
trăng buồn góc khuyết nhạt mầu mây giăng
Tim buồn hoá đá lạnh băng
Mắt buồn mi ướt vành trăng lưỡi liềm
Hồn buồn ngày cũng như đêm
Môi buồn đắng nụ hôn mềm đã trao
Phận buồn nhân thế nông sâu
Duyên buồn cho mối tình đầu đã xa
cây buồn héo một sắc hoa
Gió buồn buông lặng khúc ca không lời LIÊN HƯƠNG
Buồn Ôi Là Buồn
Ôi cái nỗi buồn nó quấy ta
Buồn duyên buồn phận giống phù sa
Buồn trăng góc khuyết chôn tim lạ
Buồn sóng bạc đầu cuốn bão qua
Buồn mắt buồn môi buồn xé dạ
Buồn cây buồn cỏ buồn tàn hoa
Buồn sao cứ xẹt rơi tơi tã
Buồn nhất là anh đã dọt xa
cs
--=
Trích đoạn: Liên Hương
"Trăng buồn rơi nhớ bên song
Mưa buồn chờ nắng chiều hong nẻo về
Ta buồn từ độ xa quê
Em buồn từ độ trăng thề vỡ đôi "
SH
TỨ TUYỆT BUỒN 2
Đời buồn vì nỗi chia phôi
Người buồn vì phận nổi trôi theo dòng
Tình buồn người đã thay lòng
Trời buồn nhạt khuất nắng hồng... mưa rơi
Sao buồn rớt xuống ngang trời
Biển buồn sóng cuốn trào sôi bạc đầu
Sông buồn một cuộc bể dâu
trăng buồn góc khuyết nhạt mầu mây giăng
Tim buồn hoá đá lạnh băng
Mắt buồn mi ướt vành trăng lưỡi liềm
Hồn buồn ngày cũng như đêm
Môi buồn đắng nụ hôn mềm đã trao
Phận buồn nhân thế nông sâu
Duyên buồn cho mối tình đầu đã xa
cây buồn héo một sắc hoa
Gió buồn buông lặng khúc ca không lời
LIÊN HƯƠNG
Lại thêm một khổ nữa cho đủ buồn với LH NGŨ TUYỆT BUỒN 2 Mây buồn neo bến xa xôi Em buồn lặng nhớ bên trời vầng trăng Chiều buồn chân lạc bước quen Ta buồn thả nhớ về giăng lưng trời Huế 28/4/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2010 10:26:14 bởi SongHuong >
Lại thêm một khổ nữa cho đủ buồn với LH
NGŨ TUYỆT BUỒN 2
Mây buồn neo bến xa xôi
Em buồn lặng nhớ bên trời vầng trăng
Chiều buồn chân lạc bước quen
Ta buồn thả nhớ về giăng lưng trời
Huế 28/4/2010
Sông Hương
LH nối tiếp khổ " buồn " thứ 6 , cảm ơn anh đã đồng cảm cùng LH. Nhưng dù sao thì cũng mong rằng những khổ thơ buồn này không làm anh mất vui nha
Thơ buồn hờ hững mây trôi
Người buồn hờ hững cả lời thơ yêu
Hoàng hôn buồn phủ cô liêu
Sen buồn rụng tím sông chiều chớm Thu
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 21:45:29 bởi Liên Hương >
luô
Trích đoạn: Liên Hương
Lại thêm một khổ nữa cho đủ buồn với LH
NGŨ TUYỆT BUỒN 2
Mây buồn neo bến xa xôi
Em buồn lặng nhớ bên trời vầng trăng
Chiều buồn chân lạc bước quen
Ta buồn thả nhớ về giăng lưng trời
Huế 28/4/2010
Sông Hương
LH nối tiếp khổ " buồn " thứ 6 , cảm ơn anh đã đồng cảm cùng LH. Nhưng dù sao thì cũng mong rằng những khổ thơ buồn này không làm anh mất vui nha
Thơ buồn hờ hững mây trôi
Người buồn hờ hững cả lời thơ yêu
Hoàng hôn buồn phủ cô liêu
Sen buồn rụng tím sông chiều chớm Thu
LIÊN HƯƠNG
SH lại tiếp thêm đoạn buồn thứ 7 đây. Nếu có thời gian LH ghé nhà SH sẽ thấy thơ SH toàn là buồn chứ có vui đâu. Nỗi niềm người phương xa mà. Vui sao nổi. BUỒN - ĐOẠN THỨ 7 Đêm buồn chia nửa lời ru Đời buồn như cánh phù du nổi chìm Sen buồn lắng ở trong tim Ta buồn một thuở đi tìm... người dưng Huế 20/4/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2010 23:37:27 bởi SongHuong >
Trích đoạn: SongHuong
luô
Trích đoạn: Liên Hương
Lại thêm một khổ nữa cho đủ buồn với LH
NGŨ TUYỆT BUỒN 2
Mây buồn neo bến xa xôi
Em buồn lặng nhớ bên trời vầng trăng
Chiều buồn chân lạc bước quen
Ta buồn thả nhớ về giăng lưng trời
Huế 28/4/2010
Sông Hương
LH nối tiếp khổ " buồn " thứ 6 , cảm ơn anh đã đồng cảm cùng LH. Nhưng dù sao thì cũng mong rằng những khổ thơ buồn này không làm anh mất vui nha
Thơ buồn hờ hững mây trôi
Người buồn hờ hững cả lời thơ yêu
Hoàng hôn buồn phủ cô liêu
Sen buồn rụng tím sông chiều chớm Thu
LIÊN HƯƠNG
SH lại tiếp thêm đoạn buồn thứ 7 đây. Nếu có thời gian LH ghé nhà SH sẽ thấy thơ SH toàn là buồn chứ có vui đâu. Nỗi niềm người phương xa mà. Vui sao nổi.
BUỒN - ĐOẠN THỨ 7
Đêm buồn chia nửa lời ru
Đời buồn như cánh phù du nổi chìm
Sen buồn lắng ở trong tim
Ta buồn một thuở đi tìm... người dưng
Huế 20/4/2010
Sông Hương
8.
Người buồn xa cách dòng Thương
Ta buồn sen đã nhạt hương tình đời
Lòng buồn như đã cạn lời
Thơ buồn ... đắng cả nụ cười...người dưng!
LH
HOÀI NIỆM
Mây trời thả nắng mong manh
Ngổn ngang đời ...khiến chòng chành câu thơ
Dối lòng con nhện giăng tơ
Xa xăm tháng mộng ngày mơ với người
Tầm xuân hoa đã nở rồi
Trái tim cũng đã trót lời yêu thương
Giật mình ...dường đã nửa đường
Chênh chao nhớ mãi một phương nắng ngời
Đếm từng chiếc lá vàng rơi
Bâng khuâng ta ...giữa khoảng trời ...không nhau
LIÊN HƯƠNG
THÌ THÔI
Yêu chi sợi khói bên đời
Tin chi dịu ngọt những lời mong manh
Nhớ chi giấc mộng không thành
Để rồi ... lạc bước quẩn quanh ...lối về
Thôi nào....rũ hết đam mê
Thôi nào...tĩnh lặng bốn bề mây giăng
Thôi nào... quên thủa xa xăm
Thôi nào...gói lại trăm năm kiếp người
Hồng trần muôn lối chơi vơi
Thế nhân...cũng chỉ những lời bâng quơ
Thì thôi...một chút hững hờ
Khóc cười xin gửi cõi thơ, một mình
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2010 11:45:29 bởi Liên Hương >
HỒN THU
Thu tàn biếc tím liễu buông mềm
Mắt dõi trời buồn toả lặng êm
U tịch khói mây chiều hẹn đợi
Xót thầm ai mộng dấu lòng đêm
Ru hoài lệ giọt mờ trăng khuyết
Nhớ mãi người xa gợi đắng thêm
Tu kiếp phận chờ mong hết nạn
Thu hồn khuất bóng rủ sầu đêm
Đêm sầu rủ bóng khuất hồn Thu
Nạn hết mong chờ phận kiếp tu
Thêm đắng gợi xa người mãi nhớ
Khuyết trăng mờ giọt lệ hoài ru
Đêm lòng dấu mộng ai thầm xót
Đợi hẹn chiều mây khói tịch u
Êm lặng toả buồn trời dõi mắt
Mềm buông liễu tím biếc tàn Thu LIÊN HƯƠNG
TỨ TUYỆT BỐN MÙA
1. XUÂN
Xuân sang én liệng tầng không
Làng quê xanh ngát hương đồng lúa thơm
Muôn cây trổ lộc tơ non
Nụ cười Xuân gọi tươi giòn môi em
2. HẠ
Mây hè soi bóng hồ sen
Bờ ao vẳng tiếng dế mèn tỉ tê
Nắng chiều chưa nhạt triền đê
Thoắt đâu mưa đã bốn bề giăng giăng
3. THU
Bưởi thơm má ửng tròn căng
Vườn Thu bảng lảng sương giăng cỏ mềm
Gió Thu hây hẩy nhẹ êm
Giật mình tỉnh giấc , một thềm đầy trăng
4. ĐÔNG
Bờ tre se sắt mầm măng
Gió lùa sương lạnh giá băng loang đồng
Rạ khô ai đốt khói nồng
Cô đơn cánh nhạn tầng không liệng tròn
LIÊN HƯƠNG
SẮC VÀNG
( Lâu rồi mới có dịp đi ra ngoại ô, chợt bắt gặp màu vàng ánh tươi rói , trong trẻo và mùi hương dịu dàng nồng say của loài hoa" bọ cạp nước " đang mùa rộ nở. Bỗng thấy bâng khuâng...nhớ một thời...)
Bỗng đâu gặp sắc nắng vàng
Thướt tha trước gió dịu dàng toả hương
Cái màu trong trẻo đến thương
Như đàn bướm lượn rợp đường tôi đi
Màu vàng ngơ ngẩn tình si
Ơi màu hoa nắng thầm thì mãi thôi
Để lòng chạnh nhớ ...riêng tôi
Một màu hoa của một thời...đã xa
Làn hương dịu ngọt thiết tha
Ướp vào gió khúc giao hoà ban mai
sắc màu rạo rực nồng say
Cánh nhung nhẹ rắc nắng cài tóc mây
Tưởng như còn lắng đâu đây
lời ai còn đó... những ngày có nhau
Hoa kia còn thắm sắc màu
Tình sao giờ đã úa nhàu thời gian...
Miên man một sắc hoa vàng
Gợi thêm nhung nhớ riêng mang một đời
Ơi màu hoa của lòng tôi
Cháy hoài giọt nắng khung trời mộng mơ!
LIÊN HƯƠNG
DẤU YÊU TÌNH ĐẦU Ngày ấy em vừa độ tròn trăng Mười sáu tuổi xuân sáng ánh rằm Tinh nghịch, hồn nhiên và bướng bỉnh Thế mà anh nhớ...lại thương thầm rồi ngày hôm ấy đổ cơn mưa Gió thổi nhạt nhoà ướt phố trưa Đưa áo em che, anh chịu ướt Lời thương...nói biết mấy cho vừa Duyên số sao đành nỡ rẽ đôi Anh đi đằng đẵng tháng năm trôi Tình xưa lỗi hẹn câu thề cũ Bỏ lại dấu yêu giữa chợ đời Cứ bảo thôi đừng nhớ với mong Mà sao se sắt ở trong lòng Muốn quên sao cứ cồn cào mãi Người đã xa rồi có biết không? Dẫu rằng ngày ấy đã xa xôi Vẫn dấu trong tim bóng một người Cái thủa ban đầu lưu luyến ấy Bao giờ xoá được để phai phôi LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2010 09:10:22 bởi Liên Hương >
KHÚC HÁT NƠI BIÊN GIỚI ( Tặng các bạn đội VN xung kích - Tây ninh 4/2010 ) Em ngồi hát giữa những người lính trẻ Đôi mắt rưng rưng ánh lửa bập bùng Nơi biên giới đồng khô cỏ cháy Vệt trăng lưỡi liềm rơi xuống hoàng hôn Tiếng hát em vút lên trong màn đêm Nghe da diết một tình yêu bỏng cháy Ôi giọng hát sao thiết tha đến vậy Có phải em đang hát với lòng mình? Em đã hát về một thời tuổi xanh Hát về những người từng đi qua cuộc chiến Vẫn đợi chờ một tình yêu sẽ đến Khát vọng thiết tha của một con người Giọng hát em mênh mông giữa đất trời Làm tôi bâng khuâng nhớ những người ngã xuống Những con người hy sinh nơi tiền tuyến Cho hôm nay thanh bình, cho đất mẹ nở hoa Xin hát cùng em một khúc dân ca Câu hát đưa ta về khoảng trời thơ dại Dù nơi đây còn đồng khô cỏ cháy Tặng em nhánh cỏ lau thay những đoá hồng Hãy ngồi lại gần nhau bên ánh lửa bập bùng Chung quanh ta là những người lính trẻ Xin thức cùng nhau trọn đêm nay nhé Sương giăng mờ câu hát vẫn ngân xa... LIÊN HƯƠNG
"...Tình yêu như mớ bòng bong
Dám đa mang, dám đèo bòng mới hay..."
Trương Hữu Lợi
TÌNH YÊU LÀ GÌ? Tình yêu muôn giọt đắng cay Thoắt đầy ắp, thoắt trắng tay một đời Lâng lâng hồng khúc xuân ngời Xanh xao đắng đót nghẹn lời thở than Khi chung thuỷ tựa đá vàng Khi trăng gió...lạnh dối gian nhân tình Niềm vui bừng nắng bình minh Nỗi buồn - bóng tối rập rình quanh ta Tình nồng tươi thắm sắc hoa Tình hờ mây phủ nhạt nhoà hoàng hôn Mộng mơ ngây ngất tâm hồn Để rồi tuyệt vọng vùi chôn kiếp người Khi gần gũi, lúc xa vời Tình là bọt nước giữa đời trầm luân Đèo bòng ám ảnh thế nhân Vô thường...một cõi phù vân...chữ tình! LIÊN HƯƠNG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: