LỜI YÊU
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 249 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 3726 bài trong đề mục
lanh.ktq 28.05.2010 00:46:08 (permalink)
0
Bát Quan Trai Giới
 
Lặng nghe chuông nhịp đường đời
Tìm trong xa vắng nhớ lời khắc ghi
Bát Quan Trai Giới, đường đi
Hỏi người Phật tử... trọn... thì bao xa...?
Giới, Định, Huệ, muốn là ta
Trước sau dẫu một chữ nhà, vẫn yên
Tịnh thanh giữ khắp bao miền
Để trong tâm thức hợp duyên đất trời
 
Từ bi... hỉ xả..., ở đời
Trọn xưa Giới sát xin người chớ quên
 
Lợi tham nghiệp ấy đừng nên
Tâm xin tịnh giữ bên thềm nắng mai
 
Dục dâm thôi giấc mơ dài
Gieo nhơn tịnh hạnh đừng sai đường về
 
Thật chân xin chớ ngủ mê
Dối gian chi để não nề lòng tin
 
Trí tuệ xưa sẽ đến tìm
Chỉ đừng rượu uống để tim loạn cuồng
 
Giác quan thanh giữ đừng buông
Hoài chi điểm trát những phường hát ca
 
Gối sương nằm cỏ là nhà
Giường cao lạc khoái khó xa loạn đời
 
Ngọ giờ ở giữa muôn nơi
Chúng sinh nên giữ đúng thời bữa cơm
 
Những lời Phật ấy thảo thơm
Để Thân, Khẩu, Ý đẹp hơn, một ngày
Nam mô..., nguyện sẽ chắp tay
Vô lượng diệu nghĩa, Pháp này chớ quên!
 
16h50/27/05/2010
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/48345699CD244D17A9E32C34EAA5BD30.jpg[/image]
Attached Image(s)
lanh.ktq 28.05.2010 01:19:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: Liên Hương




ĐÒ TRĂNG
 
Cô đơn bóng một con đò
Neo hoài bến vắng hẹn hò vầng trăng
Ai xui ngày vội qua rằm
Để vầng trăng khuyết...trăm năm hẹn thề
 
Một đời đò lạc cõi mê
Sương giăng mờ lối biết về nơi đâu
Lạnh lùng một dải sông sâu
Ngẩn ngơ còn đợi....bạc đầu vầng trăng
 
LIÊN HƯƠNG







Đợi...

Đò đêm một bóng trăng thưa
Cô đơn neo đậu giấc xưa tìm về
Vì người... trót... lỡ câu thề
Cô đơn lạc lõng, cõi mê..., thật rồi...

Trăm năm bạc ánh mây trời
Ngàn năm sao vẫn những lời dối yêu
Lạnh thêm, biết có bao chiều...
Ngẩn ngơ... người đợi, những điều hư vô...

21h55/24/05/2010



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/E284A8860DFD40968274055C7FC0D2E8.jpg[/image]


HƯ VÔ
 
Hư vô... ngồi đợi...ngẩn ngơ
Biết rằng đò lạc bến bờ phù vân
Trót sinh vào cõi hồng trần
Nửa phần xui  nhớ , nửa phần tìm quên
 
Trăm năm bến...mãi đợi thuyền
Thề xưa còn đó , lời nguyền còn đây
Hanh hao khuyết mảnh trăng gầy
Hư vô...còn mãi đoạ đầy...hư vô !
 
LIÊN HƯƠNG




Vẫn đợi...

Bởi xưa..., níu lại... giấc mơ
Phù vân..., dẫu lạc... vẫn chờ người ơi
Nửa đắm say, nửa đợi rồi
Hồng trấn lấm gót... mong thôi... cùng về

Trăm năm vá lại câu thề
Thuyền ai trót... đợi bến mê, một ngày
Trăng xưa... vẹn mãi còn đây
Đừng vì đêm trắng, thêm gầy hư vô...

09h50/25/05/2010


ĐỢI
 
Đợi thuyền...thuyền khuất xa bờ
Đợi trăng...trăng lạnh  mịt mờ mây trôi
Đợi người...hờ hững xa xôi
Đợi quên...mãi nhớ một thời đã qua
 
LH
 
 

 
 
 
Nhớ
 
Nhớ thuyền... bến ấy chung đôi
Nhớ trăng... quẩn gió một thời trót yêu
Nhớ người... mềm ấm bao chiều
Nhớ quên... để mãi thấm điều đã trao
 
00h15/28/05/2010
lanh.ktq 28.05.2010 01:20:50 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Hương


Trích đoạn: lanh.ktq


Trích đoạn: Liên Hương




 


 


ĐÒ TRĂNG 2


 


 


Con đò lặng giữa cô đơn


Cảnh khuya heo hút chạnh buồn ngẩn ngơ


Mênh mông lạnh một bến bờ


Chòng chành sóng nước...hững hờ vầng trăng !


 


LIÊN HƯƠNG


 







Đò trăng...

Vầng trăng trĩu nặng mồ côi
Đò nghiêng dáng đợi... một thời... nhớ xưa
Sông sâu lạnh... mấy cho vừa
Đợi người lữ khách... song thưa, chẳng về...

22h50/25/05/2010



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/D251F78660E84AABA78CCD7485201D15.jpg[/image]



ĐÒ TRĂNG 3
 
Đò neo dòng đợi tái tê
Trăng suông hờ hững câu thề cỏ may
Đâu rồi hơi ấm bàn tay
Mà se sắt nhớ... một ngày có nhau
 
miếng trầu nghĩa nặng tình sâu
Lẽ nào lắt lẻo nhịp cầu diêu bông
Tìm gì giữa chốn mênh mông
Để hoang lạnh một dòng sông...trăng đò!
 
LIÊN HƯƠNG

 
 
 
Đò trăng...
 
Vì người mãi đắm đường mê
Đò neo dòng đợi tái tê giọt sầu
Bàn tay xưa cũ... tìm đâu...?
Để quay quắt nhớ duyên đầu đã trao
 
Trầu têm cánh phượng hôm nào
Lụy nhau trong giấc chiêm bao, chẳng về
Ngày xưa, lạc lối triền đê
Giờ loang lạnh... một lời thề... cỏ may...
 
00h05/28/05/2010
#543
    Liên Hương 28.05.2010 16:05:14 (permalink)
    0

    Đò trăng...

    Vì người mãi đắm đường mê
    Đò neo dòng đợi tái tê giọt sầu
    Bàn tay xưa cũ... tìm đâu...?
    Để quay quắt nhớ duyên đầu đã trao

    Trầu têm cánh phượng hôm nào
    Lụy nhau trong giấc chiêm bao, chẳng về
    Ngày xưa, lạc lối triền đê
    Giờ loang lạnh... một lời thề... cỏ may...

    00h05/28/05/2010


    XƯA
     
    Trách gì duyên phận long đong
    Mười hai bến đục, bến trong giữa đời
    Thương thầm ngày ấy đôi mươi
    Vai gầy dáng mảnh nụ cười nguyên sơ
     
    Tình đầu toả nắng mộng mơ
    Lời yêu dệt nốt nhạc thơ bổng trầm
    Cùng ai hẹn cuộc trăm năm
    Vườn thơ ngày tháng ủ mầm gieo hương
     
    Đợi người...trải mấy phong sương
    Cánh chim bạt gió...nào nương lối về
    Dưới trăng còn đó câu thề
    Cỏ may níu bước triền đê gió lùa
     
    Sao đành...quên lối vườn xưa
    Sao đành  lạc bước duyên thừa...tình ơi
    Để buồn năm tháng mây trôi
    Ngày xưa...giờ đã hết rồi..còn đâu !
     
    LIÊN HƯƠNG
     


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 16:06:33 bởi Liên Hương >
    #544
      Liên Hương 28.05.2010 16:49:42 (permalink)
      0
      NÓI VỚI ANH
       
      Anh biết không, em lại về với biển
      Khi nỗi buồn dâng hoang hoải một chiều
      Em cô đơn, lẻ loi bên triền sóng
      Mong tìm lại ngày nào..dù chỉ chút dấu yêu
       
      Anh biết không,  biển chiều buông màn tối
      Sóng triều lên tung bọt trắng bờ
      Và em đợi...với nỗi buồn hoá đá
      Nghe nhịp thầm thì nhợt nhạt cả câu thơ
       
      Anh biết không, gió lùa tung tóc rối
      Vầng trăng nghiêng in dấu bãi cát dài
      Hàng dương xanh vẫn rì rào tâm sự
      Chỉ con sóng vô tình xoá vội bước chân ai
       
      Anh biết không,  hoàng hôn buông lạc lối
      Bóng tối hoang vu phủ kín trong lòng
      Em nhỏ bé, đất trời thì quá rộng
      " Vắng anh rồi đâu cũng hoá mênh mông "*
       
      Anh biết không, em giận vầng trăng khuyết
      Sao mỏng manh như lát cắt vô tình
      Em giận gió sao cứ hờ hững quá
      " để không thể nào... yên lặng những bình mình" *
       
      Anh biết không, em lại về biển đấy
      Biển vẫn như xưa , biển vẫn ngàn đời
      Trời vẫn xanh và hoàng hôn vẫn tím
      Chỉ có em một mình...và biển vắng anh thôi !
       
      LIÊN HƯƠNG
       
      * lời một bài thơ
      #545
        lanh.ktq 29.05.2010 00:24:33 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Liên Hương

        NÓI VỚI ANH
         
        Anh biết không, em lại về với biển
        Khi nỗi buồn dâng hoang hoải một chiều
        Em cô đơn, lẻ loi bên triền sóng
        Mong tìm lại ngày nào..dù chỉ chút dấu yêu
         
        Anh biết không,  biển chiều buông màn tối
        Sóng triều lên tung bọt trắng bờ
        Và em đợi...với nỗi buồn hoá đá
        Nghe nhịp thầm thì nhợt nhạt cả câu thơ
         
        Anh biết không, gió lùa tung tóc rối
        Vầng trăng nghiêng in dấu bãi cát dài
        Hàng dương xanh vẫn rì rào tâm sự
        Chỉ con sóng vô tình xoá vội bước chân ai
         
        Anh biết không,  hoàng hôn buông lạc lối
        Bóng tối hoang vu phủ kín trong lòng
        Em nhỏ bé, đất trời thì quá rộng
        " Vắng anh rồi đâu cũng hoá mênh mông "*
         
        Anh biết không, em giận vầng trăng khuyết
        Sao mỏng manh như lát cắt vô tình
        Em giận gió sao cứ hờ hững quá
        " để không thể nào... yên lặng những bình mình" *
         
        Anh biết không, em lại về biển đấy
        Biển vẫn như xưa , biển vẫn ngàn đời
        Trời vẫn xanh và hoàng hôn vẫn tím
        Chỉ có em một mình...và biển vắng anh thôi !
         
        LIÊN HƯƠNG

        * lời một bài thơ

         
         
         
        Biển, em và anh
         
        Em lại về, phố biển... chúng mình xưa
        Qua bão dông, một ngày con sóng lớn
        Để nỗi buồn thoảng yên sau biển động
        Dấu yêu còn... nguyên đọng, vỗ bờ ai...
         
        Em lại về... bãi cát ấy... ướt dài
        Gót chân son biển ấp ôm, để nhớ
        Sóng triều dâng như bao đêm bồi lở
        Cả câu thơ, thuở yêu ấy... thầm thì
         
        Em lại về, chốn cũ ấy... đường đi
        Để gió hôn... miên man... lần tóc rối
        Bờ môi khô, hanh hao, khát đợi
        Vầng trăng nghiêng, dao dát..., chúng mình
         
        Em lại về phía biển... trút hoàng hôn
        Giữa hoang vu, chiều lạnh loang màu sóng
        Chân trời xa, nghe thoảng xưa biển rộng
        Biết mênh mông, đâu đó..., vẫn một người...
         
        Em lại về, thôi... nguyệt ấy, bớt chơi vơi
        Để trọn bên, dẫu... mỏng manh..., hờn lạnh
        Giữa trùng khơi, miên man bạc màu trắng
        Những bình minh, yên lặng..., sao đành...
         
        Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
        Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
        Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
        Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...
         
        23h15/28/05/2010
        #546
          lanh.ktq 29.05.2010 00:34:36 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Liên Hương


          Đò trăng...

          Vì người mãi đắm đường mê
          Đò neo dòng đợi tái tê giọt sầu
          Bàn tay xưa cũ... tìm đâu...?
          Để quay quắt nhớ duyên đầu đã trao

          Trầu têm cánh phượng hôm nào
          Lụy nhau trong giấc chiêm bao, chẳng về
          Ngày xưa, lạc lối triền đê
          Giờ loang lạnh... một lời thề... cỏ may...

          00h05/28/05/2010


          XƯA
           
          Trách gì duyên phận long đong
          Mười hai bến đục, bến trong giữa đời
          Thương thầm ngày ấy đôi mươi
          Vai gầy dáng mảnh nụ cười nguyên sơ
           
          Tình đầu toả nắng mộng mơ
          Lời yêu dệt nốt nhạc thơ bổng trầm
          Cùng ai hẹn cuộc trăm năm
          Vườn thơ ngày tháng ủ mầm gieo hương
           
          Đợi người...trải mấy phong sương
          Cánh chim bạt gió...nào nương lối về
          Dưới trăng còn đó câu thề
          Cỏ may níu bước triền đê gió lùa
           
          Sao đành...quên lối vườn xưa
          Sao đành  lạc bước duyên thừa...tình ơi
          Để buồn năm tháng mây trôi
          Ngày xưa...giờ đã hết rồi..còn đâu !
           
          LIÊN HƯƠNG
           

           
           
           
          Mỵ
           
          Chiều xưa ướt đẫm cơn mê
          Nhắc người con gái lời thề cỏ may
          Sương giăng trắng ướt đêm này
          Chạnh lòng lữ khách mộng say, một mình...
           
          Lối về..., hỡ hững môi xinh
          Khát nhau bởi lụy chữ tình... thế thôi...
          Đường chiều ngợp giấc chia phôi
          Người ơi ngược gió, mượn lời đón đưa...
           
          Hôm nao lành lạnh... trở mùa
          Hỏi người thiếu nữ... sao... chưa tìm về...?
          Ngút ngàn phía ấy triền đê
          Cỏ lau trắng lối, sơn khê mặn lòng...
           
          Thôi, đừng hoen lệ, đừng mong
          Đò chiều lạc bến..., bên song đợi chờ
          Cũng đành... dở một áng thơ
          Đùa nghe trong gió, giấc mơ... ở đời...
           
          23h35/28/05/2010
          #547
            Liên Hương 29.05.2010 10:21:11 (permalink)
            0

            Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
            Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
            Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
            Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...

             
             
            THẬT ?
             
             
            Ơi con sóng bạc đầu
                                 còn mê mải trùng khơi
            Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
            Phía chân trời vì sao nào le lói
            gió miên man ru giấc ngủ không thành
             
            Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
            Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
            "...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
            Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
             
            Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
            Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
            Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
            Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
             
            Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
            Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
            Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
            Để em có anh...và cả đất trời?
             
            LIÊN HƯƠNG
             
             
             
            #548
              Liên Hương 29.05.2010 10:50:22 (permalink)
              0
              quote:

              Trích đoạn: lanh.ktq

              Yêu thương...

              Lời yêu..., nhận lấy một ngày
              Mờ trong đáy mắt, duyên say cùng người
              Xưa mộng, tự thuở đôi mươi...
              Nay về một giấc, riêng cười... với em

              Tình ơi..., thật... dẫu hờn ghen...
              Đừng vầng trăng lạnh..., bon chen miệng đời...
              Gió lòng quẩn giấc chơi vơi
              Để nghe sâu lắng... những lời có nhau...

              23h45/28/05/2010










              LÒNG SEN
               
              Anh buồn em cũng vui đâu
              Trót vì câu hát... " qua cầu gió bay"
              Xanh xao đếm tháng đếm ngày
              Chập chờn một giất tỉnh say cùng người
               
              Dù cơn mưa lạnh đất trời
              Hồn trong còn đọng một lời đã trao
              Tìm về vườn mộng xôn xao
              Sen hồng thoảng gió ngạt ngào dấu xưa
               
              Lời yêu nói mấy cho vừa
              Phải đâu chỉ chút đẩy đưa dối lòng
              Tình đời dù sắc dù không
              Cũng xin một chút thắm nồng người ơi!
               
              LIÊN HƯƠNG
               
              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 16:32:40 bởi Huyền Băng >
              #549
                lanh.ktq 29.05.2010 23:16:06 (permalink)
                0

                Trích đoạn: Liên Hương



                quote:

                Trích đoạn: lanh.ktq

                Yêu thương...

                Lời yêu..., nhận lấy một ngày
                Mờ trong đáy mắt, duyên say cùng người
                Xưa mộng, tự thuở đôi mươi...
                Nay về một giấc, riêng cười... với em

                Tình ơi..., thật... dẫu hờn ghen...
                Đừng vầng trăng lạnh..., bon chen miệng đời...
                Gió lòng quẩn giấc chơi vơi
                Để nghe sâu lắng... những lời có nhau...

                23h45/28/05/2010











                LÒNG SEN
                 
                Anh buồn em cũng vui đâu
                Trót vì câu hát... " qua cầu gió bay"
                Xanh xao đếm tháng đếm ngày
                Chập chờn một giất tỉnh say cùng người
                 
                Dù cơn mưa lạnh đất trời
                Hồn trong còn đọng một lời đã trao
                Tìm về vườn mộng xôn xao
                Sen hồng thoảng gió ngạt ngào dấu xưa
                 
                Lời yêu nói mấy cho vừa
                Phải đâu chỉ chút đẩy đưa dối lòng
                Tình đời dù sắc dù không
                Cũng xin một chút thắm nồng người ơi!
                 
                LIÊN HƯƠNG




                Nhớ

                Xa xăm... một giấc mơ mềm
                Nhẹ êm phút ấy bên thềm ngát hương
                Sen lòng... tỏa giữa đêm trường
                Bão dông mới tỏ, để tường... tình xưa

                Người ơi, biết đã bao mùa
                Trong mưa tỉnh thức cũng chưa nhạt màu
                Vì yêu..., nên... muốn nợ nhau
                Vườn thơ sẽ ngái hương cau, thuở nào...

                Để buồn ánh mắt mình trao
                Khi vui lửa ấy ấm vào trong nhau
                Thế nhân... duyên sự dãi dầu
                Vầng trăng dẫu lạnh... vẫn, câu đợi chờ...

                22h10/29/05/2010
                 
                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 16:35:00 bởi Huyền Băng >
                #550
                  lanh.ktq 29.05.2010 23:44:55 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: Liên Hương


                  Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
                  Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
                  Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
                  Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...



                  THẬT ?
                   
                   
                  Ơi con sóng bạc đầu
                                       còn mê mải trùng khơi
                  Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
                  Phía chân trời vì sao nào le lói
                  gió miên man ru giấc ngủ không thành
                   
                  Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
                  Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
                  "...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
                  Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
                   
                  Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
                  Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
                  Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
                  Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
                   
                  Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
                  Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
                  Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
                  Để em có anh...và cả đất trời?
                   
                  LIÊN HƯƠNG
                   






                  Nói với em

                  Sẽ thoảng buồn trong ánh mắt em xanh
                  Khi chiều muộn... mình, về với biển
                  Những tiếng yêu, thầm thì đếm tiếng
                  Cả ánh nhìn cũng thảng thốt trong nhau

                  Em sẽ nói... xưa cũ ấy... bạc đầu
                  Như tiếng sóng... biển ngàn năm, còn vỗ
                  Đem yêu thương níu bước nhau, trăn trở
                  Dải cát mềm trải mãi... phía bờ xa...

                  Em sẽ thấy xưa cũ ấy chẳng nhòa
                  Cứ bỏng cháy cheo leo hình bóng nhớ
                  Đêm về mơ... giấc trong nhau..., muôn thuở
                  Cái ấm mềm của tím... hóa... bơ vơ

                  Em sẽ yêu phút ấy... đến... nào ngờ...
                  Khi mềm môi trót trong một tình cũ
                  Để gió chiều mơn man... mi khép mở
                  Cứ hỏi mình... sao, khắc khoải lời yêu...

                  22h40/29/05/2010
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2010 23:49:36 bởi lanh.ktq >
                  #551
                    lanh.ktq 30.05.2010 00:28:27 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Liên Hương


                    Anh nhớ rồi, biển... sẽ chẳng lẻ đôi...
                    Vẫn ngát xanh và rầm rì lời ru sóng
                    Hàng dương em, chiều... ngả nghiêng trời lộng
                    Có riêng anh và... cả nữa... đất trời...



                    THẬT ?
                     
                     
                    Ơi con sóng bạc đầu
                                         còn mê mải trùng khơi
                    Sao không về để bờ thôi ngóng đợi
                    Phía chân trời vì sao nào le lói
                    gió miên man ru giấc ngủ không thành
                     
                    Em tự ru mình bằng khúc hát mong manh
                    Đêm độc thoại lời thầm thì của biển:
                    "...anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
                    Và sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh..."*
                     
                    Em đã nhìn lên vòm trời rất xanh
                    Ngôi sao biển hay mắt ai nhấp nháy
                    Nỗi nhớ nào khiến em buồn đến vậy
                    Ghềnh đá cô đơn  chỉ im lặng không lời
                     
                    Có thật không anh?...biển sẽ chẳng lẻ đôi
                    Và biển mãi ngát xanh lời ru của sóng
                    Để bờ  thôi ngả nghiêng chiều biển động
                    Để em có anh...và cả đất trời?
                     
                    LIÊN HƯƠNG
                     



                     
                     
                     
                    Thật yêu...
                     
                    Sóng bạc đầu về phía ngát màu xanh
                    Giữa trùng khơi bờ yêu xưa... còn đợi
                    Phía chân trời... anh, vì sao le lói
                    Gió miên man, thổi nhẹ... giấc mơ buồn
                     
                    Em thầm thì... tỉnh thức mong manh
                    Đêm độc thoại lời ru xưa, của biển...
                    Tím lam chiều... đâu để nhuộm tím
                    Sóng chòng chành, em nghiêng ngả phía anh
                     
                    Để khát khao chợt về giữa cao xanh
                    Ngàn ánh sao thay lời yêu muốn nói
                    Nỗi nhớ nào... không... cách xa vời vợi...?
                    Để vọng phu, im lặng vẫn không lời
                     
                    Thật thế em..., phía ấy trọn chung đôi
                    Để biển chiều khẽ mơn man... lời sóng
                    Giấu nỗi buồn, xưa... chiều hoang biển động
                    Có em - anh ... và... ở giữa đất trời...
                     
                    23h05/29/05/2010
                    #552
                      Liên Hương 31.05.2010 09:44:48 (permalink)
                      0
                      TỨ TUYỆT NHỚ
                       

                       
                      Chập chờn  một giấc chiêm bao
                      Gặp anh...như vẫn thủa nào mới quen
                      Bồi hồi những  sợ tàn đêm
                      Giật mình... chỉ thấy một thềm lá rơi
                       
                      NHỚ
                       
                      Đêm buồn chạnh  nhớ người ta
                      Trời khuya một bóng nhạt nhoà vầng trăng
                      Bấm tay mong chóng đến rằm
                      Để vầng trăng khuyết trăm năm lại tròn
                       
                      TƯƠNG TƯ
                       
                      Em về lại  chốn không anh
                      Hoang vu trời đất bỗng thành biển dâu
                      Quắt quay rối sợi tơ sầu
                      Ngẩn ngơ tóc cũng ngả màu tương tư !
                       
                      LIÊN HƯƠNG
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      #553
                        Liên Hương 31.05.2010 15:10:30 (permalink)
                        0

                        Thật yêu...

                        Sóng bạc đầu về phía ngát màu xanh
                        Giữa trùng khơi bờ yêu xưa... còn đợi
                        Phía chân trời... anh, vì sao le lói
                        Gió miên man, thổi nhẹ... giấc mơ buồn

                        Em thầm thì... tỉnh thức mong manh
                        Đêm độc thoại lời ru xưa, của biển...
                        Tím lam chiều... đâu để nhuộm tím
                        Sóng chòng chành, em nghiêng ngả phía anh

                        Để khát khao chợt về giữa cao xanh
                        Ngàn ánh sao thay lời yêu muốn nói
                        Nỗi nhớ nào... không... cách xa vời vợi...?
                        Để vọng phu, im lặng vẫn không lời

                        Thật thế em..., phía ấy trọn chung đôi
                        Để biển chiều khẽ mơn man... lời sóng
                        Giấu nỗi buồn, xưa... chiều hoang biển động
                        Có em - anh ... và... ở giữa đất trời...

                        23h05/29/05/2010

                        _____________________________

                        lanh.ktq



                        TÌNH CA BIỂN
                         
                        Biển dấu yêu  ru mãi khúc ngàn đời
                        Gió rì rào lời xưa về tình tự
                        Ráng chiều buông đỉnh núi xa thắp lửa
                        Bờ cát dài trải rộng đến mênh mông
                         
                        Vì sao xanh lấp lánh tận không trung
                        Dõi theo ta muôn ngàn con mắt biển
                        Con đường quen dấu chân ai chợt đến
                        Lời yêu xưa pha vị muối mặn mòi
                         
                        Dấu chân trần trên cát lại chung đôi
                        Hàng dương xanh thì thầm lời biển hát
                        Thuỷ triều tung sóng bạc đầu bát ngát
                        Cánh buồm ai thấp thoáng phía chân trời
                         
                        Em không còn đếm từng bước lẻ loi
                        Vòng tay anh... nồng nàn hơi ấm
                        Biển đã thôi cồn cào chiều gió lộng
                        Lắng nhịp tim yêu đôi lồng ngực thầm thì...
                         
                        LIÊN HƯƠNG
                         


                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2010 09:56:29 bởi Liên Hương >
                        #554
                          Liên Hương 31.05.2010 15:20:07 (permalink)
                          0
                          ĐỢI
                          ( thuận )
                           
                          Đêm  vọng cảnh buồn lối bước quen
                          Đợi  trông  hoa lả ngọn buông mềm
                          Thềm mây thoảng tối vườn khuya vắng
                          Gió lộng trời sương ướt lạnh thêm
                          Xem  dõi  ánh  trời sao lạc bước
                          Vội  xa mờ khuất dáng mơ hiền
                          Điền quân bước lạ người xưa mộng
                          Đêm  vọng cảnh tình nhớ lối quen
                           
                          ************ 
                           
                          Quen lối nhớ tình cảnh vọng đêm
                          Mộng xưa người  lạ bước quân điền
                          Hiền mơ dáng khuất mờ xa vội
                          Bước lạc sao trời ánh dõi xem
                          Thêm lạnh ướt sương trời gió lộng
                          Vắng khuya vườn tối thoảng mây thềm
                          Mềm buông ngọn lả hoa trông đợi
                          Quen bước lối buồn cảnh vọng đêm
                           
                          LIÊN HƯƠNG
                           
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 15:32:29 bởi Liên Hương >
                          #555
                            Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 249 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 3726 bài trong đề mục
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9