LỜI YÊU
MỘT HOA
NGÀN BƯỚM
Huyền ơi! đừng đến với vần thương
Xuân đến rồi đi khó bắt thường
Mai - Cúc giao mùa khoe sắc thắm
Nhện - Ong cùng hội thả tơ vương
Bờ mây lãng đãng đâu khuôn thước
Cánh lá mơ màng liệu gió sương ?
Nhắn đến khoảng trời thơ mộng ảo
Một hoa ngàn Bướm biết sao lường !!!
Nguyên Hải
TỚI NGƯỜI -
XIN GỬI MỘT TRỜI YÊU THƯƠNG
Dù xa mà thấy thật gần
người vui ta thấy mùa xuân đang về
Tri âm giữ vẹn câu thề
Cánh thơ vui chở tình quê dạt dào
Cười lên - chúm chím nụ đào
Nồng nàn hương bưởi thoảng vào giấc mơ
Gửi người cả mối tình thơ
Gửi người cả một bến bờ quê hương
Dù còn xa cách hai phương
Tình người vẫn mãi vấn vương bên người
Đừng buồn nữa nhé người ơi!
Tới người - xin gửi một trời yêu thương
Để người viễn xứ tha phương
Xuân về vẫn thấy quê hương ở gần...
Không còn nghe nặng bước chân
Đi trong tuyết lạnh lòng ngân khúc sầu.
Giờ đây mình đã có nhau.
Tình thơ đã bắc nhịp cầu kết giao.
Nơi xa chẳng biết nói sao
Tri ân ,cảm tạ thế nào người ơi?
Một trời yêu thương đã nhận rồi
Đi đâu vẫn giữ tình người gửi trao.
Ước mong có một ngày nào
Mình - ta chung chén rượu đào cùng nhau.
Chẳng còn cách trở sông sâu
Hai ta hội ngộ trút bầu rượu -thơ!
Người ơi! ta sẽ đợi chờ Đón người cho trọn giấc mơ bao ngày Rượu đào chưa uống mà say Câu thơ chưa họa đã ngây ngất tình "Trúc xinh trúc mọc bên đình" Tình thơ trọn nghĩa - có mình có ta Mình về - xum họp một nhà Hòa chung khúc hát dân ca thắm nồng Cùng mơ một giấc mơ hồng Dù xa cũng chỉ một lòng mà thôi Miếng trầu cánh phượng đỏ môi Rượu đào một chén giao bôi ước nguyền Dù còn xa cách đôi miền Tình thơ sẽ gửi chữ "duyên " đến người Dù đi muôn nẻo đường đời Đinh ninh ta giữ mãi lời người trao... Lời người như khúc ca dao
Nhẹ nhàng sâu lắng đi vào trong thơ
Cho ta thương nhớ ngẩn ngơ
V
*) Em xin lỗi chị nghe, bài thơ chị gửi mấy hôm rồi mà em không họa xong...Em không được khoẻ mấy hôm nên xin để lại bài thơ họa dở này.Hẹn chị mấy bữa nữa em sẽ họa tiếp nghe chị.Đừng giận em nghe!
NGUYỆT QUẾ - THƯƠNG GIANG
Ngày về ! Về thăm quê Giữa những ngày giáp tết Chốn quen nghèo rực nở đầy hoa Chỉ.... bóng mẹ ngày xưa nay vẫn mờ xa Vui với trẻ...mà giọng lòng thiết tha... trong lệ nhoà !
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
MỘT HOA
NGÀN BƯỚM
Huyền ơi! đừng đến với vần thương
Xuân đến rồi đi khó bắt thường
Mai - Cúc giao mùa khoe sắc thắm
Nhện - Ong cùng hội thả tơ vương
Bờ mây lãng đãng đâu khuôn thước
Cánh lá mơ màng liệu gió sương ?
Nhắn đến khoảng trời thơ mộng ảo
Một hoa ngàn Bướm biết sao lường !!!
Nguyên Hải
ĐỢI XUÂN Một hoa ngàn bướm biết đâu lường
Chút phận liễu bồ giữ lấy hương
Chẳng vội mừng ong cho nhụy động
Không hờn say bướm để lòng vương
Chờ xuân ngày tết duyên tương ngộ
Mơ bóng tình quân mộng nhớ thương
Hoa thắm hương đầy dâng hé nụ
Cùng người tri kỷ mặc đời sương
LH - NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2010 08:36:42 bởi Liên Hương >
TRĂNG KHUYẾT Mình xa nhau đã bao nhiêu mùa trăng
Tình vỡ làm đôi trăng chỉ còn một nửa
Trăng không tròn, nhợt một màu héo úa
Đổ lên bóng người lầm lũi cô đơn
Trăng cũng buồn khi anh xa em
Một mảnh lưỡi liềm như bờ mi khép kín
Em xa anh như thuyền xa biển
Thuyền lẻ loi mặc sóng xô bờ
Em mải đi tìm vầng trăng ngày xưa
Vầng trăng tròn của ngày hoa mộng ấy
Anh mang đi rồi, đường đời xa ngái
Để lại nơi này mảnh trăng vỡ và em...
Anh mang đi những ngày tháng êm đềm Có phải tại ngỏ lời Vào một đêm trăng khuyết? Để giờ đây lòng mới thầm hối tiếc Một vầng trăng mãi mãi không tròn....
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 15:18:03 bởi Liên Hương >
THỜI ÁO TRẮNG Em mê mải với dòng lưu bút Phút chia xa kỷ niệm ùa về Bông phượng đỏ rơi vào trang tập Trưa nắng hè bỗng rộn tiếng ve Nghĩ gì vậy mà em tư lự ? Nhớ trường xưa nhớ bạn, nhớ thầy? Hay nuối tiếc một thời áo trắng Mà em buồn trước lúc chia tay Thời gian trôi cuộc đời luôn là vậy Cô bé năm xưa - nay thành thiếu nữ rồi Tôi nhìn em thấy lòng ấm lại Chợt nhớ về mình - thuở đôi mươi Tôi cũng có một thời áo trắng Giống như em hay hát hay cười Ôm tất cả vào tim kỷ niệm Làm hành trang để bước vào đời Tôi cũng đã từng yêu như thế Yêu trang thơ, yêu cánh phượng hồng Và đã tin vào lòng nhân ái Hăm hở vào đời nào sợ gai chông Cảm ơn em ! xin cảm ơn cô bé Em đã cho tôi tìm lại chính mình Những gì tôi tưởng như đã mất Nay lại ùa về hiển hiện , lung linh LIÊN HƯƠNG
TÌM
ĐÂU !
Tìm đâu tri kỷ đề mà say
Chung thủy tình xưa đã khác nay
Kê tính vơi đầy tài vượng đắc
Đếm đo khoan nhặt sắc cao dày
Duyên nồng buổi thịnh hoàng kim nặng
Nghiệp chướng thời suy nhân ngãi bay
Tước hiệu phận danh còn mua bán
Có đâu mộng tối với mơ ngày.
Nguyên Hải
UỐNG
MÁU
TÌNH
THƠ
Đốt bớt thơ
ủ men chưng cất rượu
Uống tình đời
nồng độ cháy hương hoa
Bến thương đâu
sao bờ yêu đày đọa
Mảnh tình đau
có vá buồm tơi tả
giữa cuồng phong
Uống đi thôi
đây rượu máu tim hồng
Và hồn rách
chiết lòng thơ
chiết từng con chữ
Từng câu hờn
thương trách
ngấm mà say
Nhìn trời quay
Nhìn đất cũng theo quay
Nâng cốc chạm lưng bầu...
mời...
"mình"... dzô nhé !
Đêm dần tàn
sương rớt
lá vô tư
Bờ trăng nghiêng
dài bóng lẻ
khật khừ
Đời đang cạn
hay lòng người đang cạn
Uống nửa đi
Uống sạch máu tình thơ.
Nguyên Hải
THỜI ÁO TRẮNG Em mê mải với dòng lưu bút
Phút chia xa kỷ niệm ùa về
Bông phượng đỏ rơi vào trang tập
Trưa nắng hè bỗng rộn tiếng ve
Nghĩ gì vậy mà em tư lự ?
Nhớ trường xưa nhớ bạn, nhớ thầy?
Hay nuối tiếc một thời áo trắng
Mà em buồn trước lúc chia tay
Thời gian trôi cuộc đời luôn là vậy
Cô bé năm xưa - nay thành thiếu nữ rồi
Tôi nhìn em thấy lòng ấm lại
Chợt nhớ về mình - thuở đôi mươi
Tôi cũng có một thời áo trắng
Giống như em hay hát hay cười
Ôm tất cả vào tim kỷ niệm
Làm hành trang để bước vào đời
Tôi cũng đã từng yêu như thế
Yêu trang thơ, yêu cánh phượng hồng
Và đã tin vào lòng nhân ái
Hăm hở vào đời nào sợ gai chông
Cảm ơn em ! xin cảm ơn cô bé
Em đã cho tôi tìm lại chính mình
Những gì tôi tưởng như đã mất
Nay lại ùa về hiển hiện , lung linh
LIÊN HƯƠNG
...Nghĩ gì vậy mà em tư lự ?
*)Bài thơ hay quá em ngồi viết lại xóa mãi vẫn không ưng nên gác lại chờ hồn thơ trở về sẽ họa chứ gượng ép em không thấy hay đúng không chị?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 17:04:05 bởi THƯƠNG GIANG >
VẾT
THỜI
GIAN
Hai bốn giờ qua là một ngày đã chết
Tờ lịch rơi khâm liệm xác thời gian
Vĩnh viễn chôn sâu đáy huyệt địa đàng
Hồn còn lại những dấu son hoài niệm
Đời vẩy gọi vội vàng đo đếm
Quá khứ dày thương nhớ biệt ly
Để hiện tại thác ghềnh hối hả
Mơ ngày mai ánh sáng diệu kỳ
Hương tình say nghiêng ngả sầu bi
Hãy thức dậy vui cùng trăng ngàn gió mới
Mỗi ngày lên và đưa tiển ngày đi
Thời gian đến và êm trôi lằng lặng
Tiển tháng năm mấy ai khóc bùi ngùi
Ngoảnh nhìn lại đã thấy mình tàn hương sắc
Rồi trách cứ ngày qua nhanh quái quắc
Chưa kịp vui đã cạn bước xuân thì
Chuyện vuông tròn đen trắng có hề chi
Vòng tay mở để đầy thêm độ lượng
"Người yêu người sống để yêu nhau"
Vết thời gian lưu dấu mãi ngàn sau.
Nguyên Hải
MÃI SỐNG TUỔI HAI MƯƠI Ta sẽ sống như là ta đang sống Dù phải lo toan và cuộc sống cứ bộn bề Nhưng ta sẽ dừng và quẳng gánh lo đi Như ta đã từng biết yêu ... và biết giận Ta sẽ biết giữ trái tim ấm nóng Biết hát ca và yêu những vần thơ Biết nghĩ suy và biết ước mơ Biết gửi hồn vào cỏ cây, hoa lá Ta sẽ biết mở lòng cho tất cả Giữ mãi nụ cười vui rạng rỡ xuân ngời Dù hôm nay không còn tuổi hai mươi Ta sẽ sống như những ngày xưa ấy Bởi cuộc sống với ta vẫn đáng yêu đến vậy Óng ánh, lung linh bảy sắc cầu vồng Dù mùa xuân có đi qua và trời sẽ sang đông Ta sẽ chẳng ngại chi giá rét Bởi mùa Đông sang cho mọi người có Tết Sương gió ủ mầm để cây cỏ thêm xanh Đông qua rồi sẽ lại sang Xuân Cây trút lá khô để thay bằng lộc mới Niềm tin là hành trang Cho ta bước tới Sống mãi tuổi hai mươi - Đi suốt cuộc đời LIÊN HƯƠNG
MÃI SỐNG TUỔI HAI MƯƠI
Ta sẽ sống như là ta đang sống
Dù phải lo toan và cuộc sống cứ bộn bề
Nhưng ta sẽ dừng và quẳng gánh lo đi
Như ta đã từng biết yêu
... và biết giận
Ta sẽ biết giữ trái tim ấm nóng
Biết hát ca và yêu những vần thơ
Biết nghĩ suy và biết ước mơ
Biết gửi hồn vào cỏ cây, hoa lá
Ta sẽ biết mở lòng cho tất cả
Giữ mãi nụ cười vui rạng rỡ xuân ngời
Dù hôm nay không còn tuổi hai mươi
Ta sẽ sống như những ngày xưa ấy
Bởi cuộc sống với ta vẫn đáng yêu đến vậy
Óng ánh, lung linh bảy sắc cầu vồng
Dù mùa xuân có đi qua và trời sẽ sang đông
Ta sẽ chẳng ngại chi giá rét
Bởi mùa Đông sang
cho mọi người có Tết
Sương gió ủ mầm để cây cỏ thêm xanh
Đông qua rồi sẽ lại sang Xuân
Cây trút lá khô để thay bằng lộc mới
Niềm tin là hành trang
Cho ta bước tới
Sống mãi tuổi hai mươi - Đi suốt cuộc đời
LIÊN HƯƠNG Lời người. Lời người nghe quá... thật thiết tha Như tranh gam sáng nét hoạ ngà Em mong sao sống như chị đã Vất vả nhiều luôn vẫn nét hoa. Em xin được làm quen với chị Liên bằng bài thơ nhỏ nhí nầy ! Thơ hay quá Chị ạ !
KHÔNG ĐỀ
Nát nhàu giọt nắng trong mưa
Buồn vui trời đất cũng chưa lỡ thì
Xuân về rồi xuân lại đi
Trăm xuân một cuộc chẳng khi non già
Chào đời là bắt đầu xa
Ngày về từ buổi chưa là bước son
Hương tình thương nhớ mãi còn
Đắng cay in dấu vào hồn thời gian.
Nguyên Hải
Ngày về ! Về thăm quê
Giữa những ngày giáp tết
Chốn quen nghèo rực nở đầy hoa
Chỉ.... bóng mẹ ngày xưa nay vẫn mờ xa
Vui với trẻ...mà giọng lòng thiết tha... trong lệ nhoà !
LL-54
Mơ ngày về... Ngày về...ngẫm thấy thật xa.
Nhất là đúng dịp Tết ta thế này...
Quê nhà hun hút chân mây...
Nhớ thương hoài vong mong ngày về thăm...
Giấc mơ còn mãi xa xăm.
Chẳng thành hiện thực...bao năm mơ hoài!
Thương Giang,16/01/10
*) Anh LL ơi!Th ông cảm cho chị Liên Hương bận việc không về họa lại để tri ân cùng anh.Em trông nhà giúp chị ấy nên họa thay chị ấy.Mong anh thông cảm nghe!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 06:06:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
KHÔNG ĐỀ
Nát nhàu giọt nắng trong mưa
Buồn vui trời đất cũng chưa lỡ thì
Xuân về rồi xuân lại đi
Trăm xuân một cuộc chẳng khi non già
Chào đời là bắt đầu xa
Ngày về từ buổi chưa là bước son
Hương tình thương nhớ mãi còn
Đắng cay in dấu vào hồn thời gian.
Nguyên Hải
KHÔNG ĐỀ Khóc đâu! mà nước mắt tràn Nụ cười đắng đót dấu ngàn nỗi đau Thời gian như nước qua cầu Tóc xanh giờ đã nhuốm màu phôi pha Người bao nhiêu tuổi người già Non bao nhiêu tuổi vẫn là non xanh? Mơ chi để giấc không thành Ước gì - để mộng tan tành khói mây Tình đời không đắng cũng cay Lòng son giữ một chút này mà thôi Niềm yêu gửi trọn một người Để xanh mãi một chân trời mộng mơ Đường đời ai biết ai ngờ Cung đàn lỗi nhịp , tiếng tơ đoạn trường Nhủ lòng khúc giận, khúc thương Chẳng qua cũng lẽ "vô thường " người ơi Dù cho đắng đót nụ cười Vẫn xin giữ mãi một thời dấu yêu... LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2010 14:23:58 bởi Liên Hương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: