quote:
Trích đoạn: lanh.ktq
(Xin lỗi em nhé, bài này anh viết lâu lắm rùi thì phải..., của cái ngày xưa 'bão dông' ý mà, hôm nay chợt tìm lại...)
Biển xưa...
Chợt một ngày, mệt mỏi... biển ngủ yên
Bạch dương thôi rì rầm tiếng sóng
Bãi cát dài, lạnh... xa phẳng lặng
Con sóng ngầm rong ruổi cuối đại dương
Biển về đêm, cao xanh đến vô thường
Trong tĩnh lặng hanh hao, trời vắng
Có điều gì ẩn sau mùa biển động
Để thoáng buồn, vô thức... cứ gọi tên
Anh giật mình, ngày nao đó... biển quên
Cả đại dương thôi ầm ào tiếng sóng
Lẻ loi em chiều rớt rơi bể lộng
Lối đi về còn vẹn bóng, chung đôi...?
Ấm bờ vai hay sẽ ngác ngơ đời
Lần tóc mây hay phù vân, phía ấy...
Thổn thức riêng, mình anh biết vậy
Trái tim còn, muốn dịu ngọt... lời yêu...
xxhxx/xx/xx/2010
BIỂN XƯA 2
Một mình em ngơ ngác giữa cô liêu
Vắng anh rồi biển một màu xa vắng
dấu chân lẻ loi, bờ cát dài phẳng lặng
Gió mãi còn ru một nỗi niềm riêng
Con sóng nào xô nỗi nhớ chao nghiêng
Em nhỏ bé trước muôn ngàn lớp sóng
Mình lạc nhau giữa một chiều biển động
Nghe trong tim sóng đánh tơi bời
Những ngày xưa...dông tố mãi qua rồi
Hôm nay mình lại về với biển
sóng vẫn ì ầm và hoàng hôn vẫn tím
Cánh buồm căng vẫn lộng gió chân trời
Mắt anh nhìn hay ánh sao rơi
Vòng tay anh choàng vai em rất ấm
Tóc em bay giữa biển trời gió lộng
nghe trên môi nụ hôn biển...mặn mòi
Rồi sẽ qua dông bão của một thời
Sóng sẽ cuốn đi những dại khờ nông nổi
Để hôm nay mình lại về chung lối
Đời có nhau .... nguyên vẹn một biển trời
LIÊN HƯƠNG