Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: lanh.ktq
Nợ...
Cũng vì một chút trả vay
Kiếp này đong... để... nợ đầy nhân gian
Thật ư...? Xa ngái gió ngàn
Về trong khoảng vắng, đêm... sang tìm rồi
Nợ người một áng thơ rơi
Ngày nao gió chướng, giữa trời... lời yêu
Nợ hanh hao... biết bao chiều
Hư vô lần giở những điều ngẩn ngơ
Nợ dòng sông lặng đôi bờ
Thôi đừng bồi lở... ru hờ... đò xưa
Nợ cao xanh cả bốn mùa
Mênh mang tiếng gió... thật chưa... một người...?
Nợ em thơ tiếng ầu ơi
Quê nhà xao xác... một thời nhớ quên
Nợ đồng chiều gót sen mềm
Sớm mai giọt nắng đọng thềm mắt mơ
Tim yêu còn biết đợi chờ
Lời yêu muốn... nợ... bến bờ... ngàn năm...
06h05/09/07/2010
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/ED0360B09BE84F37AFF487847C333D2B.jpg[/image]
BỞI
Bởi yêu ...nên mắc nợ đời
Bởi dòng sông ....vẫn lở bồi ngàn năm
Bởi trăng suông ...lạnh đêm rằm
Bởi sầu dâu héo... nên tằm vương tơ
Bởi chông chênh ....giữa đôi bờ
Bởi mưa nghịch vụ ....hững hờ cứ rơi
Bởi đa đoan tiếng ầu ơi
Bởi tim côi trót.. những lời vấn vương
Bởi thầm lắng chút dư hương
Bởi còn sợi nhớ sợi thương với người
Bởi môi ...đắng đót nụ cười
Bởi tình ....chín bỏ làm mười sao đang
Rối lòng... nào tại trái ngang
Quẩn quanh duyên nợ đá vàng vậy thôi
Chữ tình bèo dạt mây trôi
Con tim mắc nợ.. một đời..vì đâu?
LIÊN HƯƠNG
Trót
Trót rồi... mắc tội đời thôi
Trót xa vắng... vội, những lời đã trao
Trót yêu bóng ấy hanh hao
Trót mềm môi ướt đêm nao, mình cùng...
Trót vầng trăng lạnh đường chung
Trót chông chênh giữa nhớ nhung giận hờn
Trót chiều e ngại đường trơn
Trót đa đoan ngược bao cơn gió về
Trót vì trượt bước triền đê
Trót ngày xưa ấy câu thề bỏ quên
Trót sợi tình đã vấn vương
Trót quen để nhớ dư hương ngày nào
Con tim mắc nợ... thật sao...?
Rối lòng quẩn giấc chiêm bao, vì người
Đá vàng duyên nợ, vậy thôi*
Bèo mây dạt gió... nổi trôi... phận đành...
15h10/17/07/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 17:28:08 bởi lanh.ktq >