HẠ BUỒN
Hạ đi vắng gợi nỗi buồn dai
Lắng đọng trang thơ tiếng thở dài
Tình mới quen tình đà ái ngại
Mộng vừa chớm mộng đã tàn phai
Nắng hồng chợt tắt duyên đau mãi
Áo trắng thôi bay dạ nhớ hoài
Kẻ ở đầu sông người cuối bãi
Muốn tìm tri kỷ biết tìm ai!
Thanh Huy
Tự Nhủ
Ta hỡi niềm riêng ôm dẳng dai
Thu Đông Xuân Hạ suốt niên dài
Thương chi chỉ khổ mi xanh ướt
Nhớ mãi thêm sầu má thắm phai
Một kiếp phù du đừng nuối tiếc
Đời người hư ảo chớ u hoài
Thời gian qua mất làm sao níu
Ngoảnh lại bên mình chẳng có ai
C Pham
NHỚ NGƯỜI YÊU
Em nhớ người yêu thương nhớ dai
Thức đêm tưởng bóng lạnh đêm dài
Ước mơ hết bởi đời ngang trái
Hạnh phúc tan vì mộng nát phai
Thôi vẫy tay chào đành khổ mãi
Ừ quay lưng bước dẫu yêu hoài
Tình đã xa tình không trở lại
Vui buồn tâm sự biết cùng ai!
Thanh Huy
thù dai
cái bà bán cháo khéo thù dai
nợ một tô thôi, cứ nguýt dài
đến tháng chờ lương, tay ngượng đếm
giặt áo quên tiền, mực nhạt phai
đầu muốn về nhà, nghiêng ngó suốt
bụng thèm ăn cháo, quặn quanh hoài
nhắm mắt, đưa chân theo tiếng gọi
bây giờ khó nghĩ, biết cầu ai
tđ
HỎI LÒNG
Muốn tìm tri kỷ biết tìm ai
Giọt lệ trong tim thổn thức hòai
Duyên thắm vừa trao chưa kịp đượm
Tình nồng mới gửi đã phôi phai
Hồng trần sóng cuộn bờ vui ngắn
Cõi thế mây bay biển khổ dài
Đã biết đời yêu là trái đắng
Sao còn vướng vất nợ lòng dai
Liên Hương
THƯƠNG THẦM
Sao còn vướng vất nợ lòng dai
Lỡ cảm vun xây giấc điệp dài
Trồng gốc si nuôi tình chẳng dứt
Ôm hình bóng giữ mộng không phai
Nhớ nhung nhấp rượu buồn thương mãi
Giã biệt làm thơ luyến tiếc hoài
Nghịch cảnh an bày hai lối rẽ
Nên đành mang khổ khóc vì ai
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 05:00:48 bởi TTH >