THƠ ...KHÔNG ĐẦU KHÔNG CUỐI
Sài gòn chiều nay có nắng không?
Có ai mong nhớ áo ai hồng
Trăng có bâng khuâng ngòai khung cửa
Gió có về hát giữa mênh mông
Anh có về mở cửa vườn thơ
Nắn nót cho em chữ đợi chờ
Phố nhỏ chiều nay còn ai đợi
Ai về hò hẹn một bến mơ
Gót nhỏ đường xa bước ngại ngùng
Đếm từng khoảnh khắc nỗi riêng chung
Gió ngược có về xuôi cố lý
Một chút heo may gửi theo cùng
Em lại về phố biển chiều nay
Ghềnh đá âm thầm giữa nước mây
Khen ai khéo đặt tên ai nhỉ
Để ngỡ rằng ai cũng đến đây
LH
Sài Gòn chiều nay vẫn nắng rơi
Vẫn hàng hiên nhỏ áo ai phơi
Trăng rụng giữa ngày nên chẳng thấy
Gió cũng quên về hát lã lơi
Cánh cửa vườn thơ chỉ khép hờ
Muốn đưa tay gõ ngại vu vơ
Có nhỏ kia quen giờ đi vắng
Thôi đứng ở đâu cũng đợi chờ
Chân cứng người đi ước đá mềm
Nghìn trùng xa cách chỉ buồn thêm
Thân lẻ bên kia đây cũng lẻ
Thẩn thờ đếm nhẩm những ngày đêm
Biển biếc mùa đông cũng lạnh lùng
Gió về xao xác nỗi riêng chung
Sóng vỗ có nghe câu đồng vọng
Một tiếng yêu xưa cũng ngập ngừng
LPH