Mười bảy tuổi
Xuân Trang 24.12.2009 15:24:19 (permalink)
Ánh mắt đầu tiên
Buồn qua ngọn khói
Tháng ngày trôi theo chiều dọc mùa thu
Nắng rất vàng, lá rất vàng, mưa cũng rất vàng
Và phiến Trăng mơ kề má gối!
Có ai khóc với nỗi buồn mười bảy tuổi!
Những nỗi buồn nhẹ như giấc chiêm bao.
Chưa có gì thật hết
Thế giới ngoài kia cách một hàng rào!
Tuổi mười bảy bàn chân chưa tiếp đất
Trái tim bung mình
Cú nhảy đầu tiên.
Tuổi mười bảy chính là khoảnh khắc
Giữa thinh không bay lượn vài vòng
Sự đổi thay đột ngột mất cân bằng!
Một bước phiêu lưu
Vạn điều lạ lẫm
Và vụt sững sờ khi bàn chân chưa tiếp đất
Nếu chẳng kịp lường…
                                    …cú ngã đầu tiên…
Mười bảy ơi! Ai đứng lại bên thềm
Đôi mắt – hai vì sao ngấn nước
Cuộc chia tay – dù thời gian báo trước
Mà vẫn bàng hoàng như rụng khỏi chiêm bao
Mười bảy ơi! Ta đã đứng bên rào!
Cuốn Nhật ký thành thông hành ký ức.
Ta chạy ngược mùa thu, mặc con tàu vẫn lao lên phía trước
Bên thềm xưa
Chỉ mỗi mình ta
Là đã thuộc bây giờ…”
 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9