Cơn điên của vàng
- Tuỳ Phong-
Thành có một cái hẹn với Trinh, người anh mới chỉ gặp một lần trong một cuộc họp mặt của một diễn đàn chứng khoán cách đây đã một năm rồi. Hôm trước Trinh bất ngờ vào chào anh qua chat. Hai người hỏi thăm nhau, nói chuyện thật vui vẻ. Trinh hết lời khen ngợi Thành:
- Em vẫn còn nhớ hồi trước rất thích những bài viết của anh, những phân tích của anh rất sắc sảo. Những bài viết ấy chính là nguồn động viên tinh thần để em bước vào con đường bây giờ.
Những lời khen ấy khiến Thành cảm thấy ngượng.
- Em nói thế làm anh xấu hổ quá. Hồi ấy anh cũng mới chập chững bước vào thị trường thôi. Những bài viết ấy, bây giờ nghĩ lại thấy nhiều ý kiến của mình đưa ra quá bồng bột. Anh chỉ hi vọng là chưa ai nghe anh mà mất tiền oan là may rồi.
- Không, anh đừng khiêm tốn thế. Nhờ anh mà em đã kiếm được khối tiền đấy nhé. Anh có nhớ lần anh viết bài đánh giá cổ phiếu BBC đang ở dưới giá trị thực không, em nghe theo mua vào nên trúng được. Không nhờ công anh là gì!
- À vậy thì anh đành phải nhận lời cảm ơn của em rồi.
- Dạo này anh còn chơi không?
- Anh cứ để đó đầu tư dài hạn thôi, thị trường bây giờ đóng băng rồi, chả còn hứng thú gì nữa.
- Thế à? Hay anh chuyển sang chơi vàng đi? Em cũng đang chơi cái đấy. Chơi vàng quốc tế anh ạ, hay lắm, từ lúc chơi cái đấy em bỏ luôn chơi chứng khoán.
Lời gợi ý của Trinh ngay lập tức tác động mạnh đến Thành. Trong tình cảnh thị trường chứng khoán Việt Nam rơi vào cảnh chợ chiều như hiện nay, Thành cũng đánh mất niềm đam mê của anh đối với chứng khoán. Ngày trước anh không ngày nào không theo dõi tin tức kinh tế tài chính, không ngừng tìm kiếm thông tin và phân tích đồ thị, nhưng giờ anh còn chẳng buồn nhìn xem VN-index hôm nay bao nhiêu điểm nữa. Giờ đây, khi nghe Trinh nhắc đến việc giao dịch trên thị trường vàng quốc tế, niềm đam mê được ngắm vũ điệu tăng giảm cuồng nhiệt của những con số và đường nét uốn lượn tuyệt đẹp của những đồ thị lại trỗi dậy trong anh. Bởi thế anh không chút lưỡng lự nhận lời hẹn gặp Trinh để tìm hiểu về cơ hội này.
Chưa đến giờ hẹn, Thành đã có mặt ở quán café vì tiện đường đi làm về. Anh ngồi chờ một lúc thì Trinh tới.
- Anh chờ lâu chưa?
- Anh cũng mới đến thôi, em uống gì?
- Cho em một li nước cam.
Thành bèn gọi đồ uống cho hai người.
- Lát nữa chị Tú, người tư vấn của em sẽ đến giới thiệu cho anh cách chơi. Em hẹn chị ấy rồi, chắc khoảng năm mười phút nữa chị ấy sẽ đến.
Trong lúc chờ Tú, Thành và Trinh trò chuyện với nhau. Từ đó, Thành biết được Trinh đang làm trong lĩnh vực truyền thông, làm ngành PR, cũng dễ hiểu thôi vì cô là người có nhan sắc, giao tiếp tốt nhưng có vẻ không giỏi làm việc với những con số. Cô cũng giống như nhiều người chơi chứng khoán mà Minh gặp, mua bán dựa trên thông tin do người khác mách chứ không theo trường phái phân tích đồ thị hay đánh giá tình hình kinh doanh của công ty.
Một lúc sau thì Tú đến. Cô cũng trạc tuổi hai lăm như Thành, khuôn mặt thanh nhã và đôi mắt thông minh dù thoáng chút mỏi mệt. Tú đến cùng nụ cười vội vã. Cô không mất thời gian vào những câu chuyện phiếm mà đi ngay vào việc chính. Cô lấy tập tài liệu ra và giải thích cặn kẽ cho Thành, từ việc thị trường vàng thế giới hoạt động ra sao, cách mua bán thế nào, đến việc làm sao để đạt được lợi nhuận và tránh rủi ro. Cô nói hăng say khiến anh phải chăm chú lắng nghe. Trinh chỉ ngồi nghe được một lúc rồi xin phép về trước. Anh chỉ kịp đưa mắt chào cô trong khi Tú vẫn tiếp tục say mê giảng giải.
- Hàng ngày bọn em sẽ tư vấn chiến lược đánh cho anh bằng tin nhắn. Bây giờ em sẽ mở một tài khoản demo cho anh chơi thử.
Anh bèn đưa laptop của mình cho Tú thao tác. Cô tải phần mềm giao dịch vàng về máy rồi mở một tài khoản cho anh. Trước mặt anh là những dãy số thay đổi liên tục và một đồ thị có hình giống như những cây nến cũng được cập nhật từng giây. Thị trường vàng thế giới đang được mở ra trước mắt Thành. Một cảm giác ngây ngất khó tả rộn lên trong lòng anh. Từ lâu lắm rồi anh đã có mong ước được trở thành một day-trader, một người mua bán liên tục trong ngày và không bao giờ giữ loại tài sản mà anh ta giao dịch sang ngày hôm sau. Thị trường chứng khoán Việt Nam không làm thỏa được ước mong ấy của anh. Cổ phiếu mua vào phải đợi đến bốn ngày sau mới bán được. Hơn thế lại chẳng được bán khống, nên khi thị trường đi xuống như bây giờ chẳng thể kiếm lời được. Bây giờ, anh đã gần hơn bao giờ hết cái ước mơ của mình. Và điều quan trọng hơn mà nó mang lại, là một ước mơ khác, ước mơ giàu có mà chẳng phải vất vả gì, chỉ cần ngồi một chỗ và sử dụng tri thức để những đồng tiền tự chảy vào túi mình. Đó là con đường làm giàu nhanh nhất và dễ nhất, và anh tự tin rằng với khả năng của mình, anh sẽ đạt được điều đó.
Chia tay Tú, anh về nhà với sự hồi hộp, phấn khích khủng khiếp. Anh bỏ cả bữa cơm và mở chiếc laptop như thể đang mở chiếc hộp pandora. Thành bước vào cuộc chiến của mình. Anh đăng nhập vào tài khoản của mình và gõ mật khẩu, trang giao dịch hiện ra. Anh háo hức nhìn đồ thị. Cột nến không ngừng lên xuống, biểu thị sự vận động của giá vàng. Muốn đạt được lợi nhuận, phải nắm được xu hướng của vàng, nếu đoán giá vàng lên thì đặt lệnh mua, giá xuống thì đặt lệnh bán(ở đây là bán khống), sau đó trước khi kết thúc ngày giao dịch phải đặt lệnh đối ứng để chốt lại, đã mua vào thì phải bán ra, và ngược lại, bán ra thì phải mua vào lại từng ấy lượng ban đầu. Qua hình ảnh đồ thị, anh nhận định giá vàng đang trong xu hướng đi xuống. Thành bèn đặt lệnh bán kèm theo lệnh cắt lỗ, khi giá lên hoặc xuống đến một mức mà ta định trước thì lệnh này sẽ tự động mua vào hoặc bán ra, giống như một cái van bảo hiểm. Sau năm phút giằng co, đúng như anh dự đoán, giá vàng đi xuống. Anh nâng dần mức giá cắt lỗ lên để nếu vàng quay đầu tăng lại thì anh vẫn lãi. Bằng cách đó, anh đã lãi được năm mươi đô la trong lần giao dịch đầu tiên. Cứ như thế, sau năm phi vụ mua bán, có thắng có thua, anh lãi được ba mươi đô la trong ngày đầu tiên. Thành công bước đầu khiến anh sung sướng. Anh đã kiếm được ba mươi đô la chỉ trong một buổi tối nếu như đánh thật. Kiếm tiền một cách nhẹ nhàng nhờ tài phán đoán của mình là giấc mơ sắp trở thành hiện thực đối với anh. Công việc này, công việc đầy mê hoặc của một day-trader, đã không làm anh thất vọng. Thậm chí, nó còn tuyệt vời hơn cả sự tưởng tượng của anh trước đây. Đêm ấy, Thành trằn trọc không ngủ được. Anh mơ đến một cuộc đời mới, một cuộc sống giàu sang, mơ đến nhà lầu, xe hơi, mơ kiếm được một cô người yêu, biết đâu lại là một cô gái chân dài nổi tiếng mà trước đây anh chẳng dám mơ đến. Anh sẽ bỏ công việc chán ngắt mà anh đang làm kiếm tiền nuôi thân. Những suy nghĩ mông lung theo anh vào trong giấc ngủ.
Ngày hôm sau, anh đi làm mà chỉ mong xong xuôi cho chóng để còn đi về đánh vàng. Anh về nhà, ăn cơm mà cũng vội vội vàng vàng. Đến nỗi mẹ anh phải thốt lên:
- Cái thằng này, cả ngày được bữa cơm mà sao khổ thế con.
- Dạ, con phải nhanh để còn làm việc.
Bà mẹ lắc đầu:
- Mày đã đi làm cả ngày rồi mà vẫn chưa hết việc à?
Anh làm ngơ, vội ăn cho xong bữa cơm, rồi lao ngay vào chiếc laptop. Lúc ấy là tám giờ tối, thị trường vàng New York bắt đầu mở cửa, đây là phiên giao dịch sôi động nhất trong ngày, biên độ dao động của giá vàng có thể lên đến năm mươi đô la một ounce. Sau một hồi theo dõi để xác định xu thế, Thành thấy giá vàng bắt đầu bứt khỏi lực cản. Anh đặt lệnh mua và lệnh cắt lỗ. Không hiểu vì lí do gì mà giá vàng vùn vụt tăng như một con trâu điên xổng ra khỏi chuồng. Lãi của Thành cũng tăng vòn vọt theo, và cuối cùng dừng lại ở con số hai ngàn đô la sau khi vàng quay đầu giảm giá và lệnh cắt lỗ được kích hoạt. Anh không tin nổi vào mắt mình nữa. Chỉ trong chốc lát anh đã kiếm được hai ngàn đô la, bằng hơn nửa năm làm việc quần quật của mình. Những hình ảnh giàu sang phú quí lại hiện ra trước mắt anh. Cuộc sống phù hoa như đã nằm trong tay anh. Anh nhìn thấy mình đứng trong một căn biệt thự rộng thênh thang, trước mặt anh là một chiếc tivi màn hình phẳng to đến mức tưởng như anh có thể thoải mái bước vào trong nó, nhìn qua tấm cửa kính lớn ngăn cách giữa căn phòng và thế giới bên ngoài, anh cảm thấy mãn nguyện khi chiếc Lamborghini của anh đang đậu ngoài kia. Cầm trên tay li rượu cognac, anh bước đến hé mở cánh cửa phòng ngủ và một niềm hạnh phúc dâng trào trong anh khi người vợ xinh đẹp dịu dàng của anh còn đang say ngủ. Tất cả những hình ảnh ấy dường như còn thực hơn cả hiện thực mà anh đang sống: căn phòng nhỏ hẹp, luộm thuộm, chiếc xe Honda Air Blade tầm thường, một cô người yêu vừa lùn vừa xấu mà anh cũng đã chán. Tất cả những thứ ấy sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Một tương lai mới đang chờ anh, có thể chỉ một tháng nữa thôi anh sẽ trở thành một con người hoàn toàn khác. Anh như phát cuồng vì đã tìm được cho mình con đường làm giàu ngắn nhất. Giờ đây tâm trạng anh chẳng khác nào Acsimét khi tìm ra lực đẩy của nước và Êđisơn khi phát minh ra bóng đèn. Trái tim của anh dường như quá nhỏ bé để chứa đựng niềm phấn khích tột cùng như muốn xé toang lồng ngực anh để thoát ra không gian rộng lớn bên ngoài.
Mấy hôm sau, Thành bán hết đống cổ phiếu của mình, rút hết tiền trong tài khoản, vay mượn thêm của người thân, tất cả được năm ngàn đô la và đến mở tài khoản giao dịch vàng ở công ty của Tú. Cô niềm nở chào đón anh, thực hiện các thủ tục một cách nhanh chóng và còn cẩn thận dặn dò anh khi tạm biệt:
- Anh nhớ mỗi lần giao dịch chỉ đặt lot 0,1 hoặc 0,2 thôi, đừng đặt nhiều quá rủi ro sẽ cao.
Nhưng Thành để ngoài tai lời dặn dò của cô. Anh quá tự tin vào bản thân mình. Hôm trước anh đã thắng hai ngàn đô la khi đặt lot 0,5. Nhưng anh không nghĩ đến việc mình cũng có thể mất ngần ấy tiền khi giao dịch với khối lượng như thế. Tối hôm ấy, anh bắt đầu chơi tiền thật, không còn là demo nữa. Cuộc chiến lúc này mới thực sự bắt đầu. Anh tiếp tục sử dụng chiến thuật mua cao bán cao hơn và bán thấp mua thấp hơn, có nghĩa là đi cùng xu hướng của thị trường. Anh tiếp tục lãi được một trăm đô la trong lần giao dịch đầu tiên. Anh càng được dịp đắc thắng. Nhưng kể từ đó, vận may dường như đã rời bỏ anh. Trong hai phi vụ tiếp theo, anh đều bị mua cao bán thấp, giá vàng vừa bứt lên đã bật ngược trở lại, và đến giới hạn cắt lỗ thì lệnh bán được tự động đưa ra, tổng cộng anh bị lỗ mất ba trăm năm mươi đô. Lúc này Thành bắt đầu mất bình tĩnh. Anh đặt hai lệnh bán với lot 1,0 cách nhau vài giây khi thấy giá vàng bứt xuống, nhưng oái oăm thay giá vàng lại bật lại vùn vụt. Không chấp nhận phần thua, anh liên tục nâng mức cắt lỗ lên, hi vọng giá sẽ lại đi xuống. Nhưng không hiểu vì sao mà giá vàng vẫn cứ tiếp tục đi lên, và chỉ đến khi lỗ đến bốn ngàn đô la, anh mới chịu để cho lệnh cắt lỗ hoạt động để khỏi mất trắng. Anh nhìn trân trân vào màn hình laptop như thất thần. Một sự hụt hẫng khủng khiếp đến với anh. Vận may của anh dường như đã dồn hết vào lần thắng được hai ngàn đô khi còn chơi ảo. Cay đắng thay, khi chơi thật, anh đã mất gần hết. Mọi ảo ảnh mà anh đã dựng nên về cuộc sống xa hoa trong phút chốc đã vỡ tan thành muôn mảnh. Không còn biệt thự rộng rãi, không còn xe hơi sang trọng, không còn vợ hiền xinh đẹp. Thay vào đó, anh nhìn thấy trước mắt mình những hình ảnh khác, anh sẽ phải nai lưng làm việc, có thể phải kiếm thêm một công việc nào đó làm buổi tối, để có thể trả nợ và gây dựng lại cơ nghiệp đã mất. Anh nhìn thấy những tháng ngày nhịn tiêu nhịn xài, ăn uống kham khổ, tránh xa những cuộc vui cùng bạn bè và đồng nghiệp, để dành tiền trả nợ. Niềm háo hức tan biến, anh cảm thấy mỏi mệt vô cùng. Anh gieo mình xuống giường, chẳng còn muốn tỉnh dậy nữa.
Cả ngày hôm sau, anh như người mất hồn. Anh cũng đã hiểu ra nguyên do của sự đi lên bất thường của giá vàng, chỉ trong buổi tối hôm ấy vàng đã tăng hơn ba mươi đô la một ounce do Cục dự trữ liên bang Mĩ FED công bố cắt giảm lãi suất, một động thái dẫn đến nguy cơ lạm phát tăng và đồng đôla yếu đi. Thất bại cay đắng của ngày hôm trước như khiến Thành bừng tỉnh. Anh bắt đầu thận trọng hơn, chỉ giao dịch bằng lot 0,1 là lot thấp nhất. Anh cũng thay đổi chiến thuật, chuyển thành mua thấp bán cao hoặc bán cao mua thấp, nghĩa là đi ngược lại với xu hướng của thị trường khi nhận thấy nó có dấu hiệu đổi xu hướng. Nhờ đó mấy ngày hôm sau anh đều thắng và gỡ lại được dần. Nhưng rồi cuối cùng, hai tuần sau đó, một thất bại lớn nữa khiến anh bị cháy tài khoản. Năm ngàn đôla của anh giờ chỉ còn sáu mươi đô la và giờ ít nhất anh phải bỏ thêm hai ngàn đôla thì mới có thể chơi tiếp. Nhưng tất cả đối với anh đã hết. Như thế là quá đủ rồi. Giấc mơ trở thành day-trader đã biến thành cơn ác mộng. Còn giấc mơ giàu sang phú quí một cách nhanh chóng cũng như bong bóng xà phòng: lung linh huyền ảo nhưng chỉ tồn tại trong thoáng chốc rồi vỡ tan vào hư vô. Trước mặt anh giờ đây là thực tại tàn nhẫn. Tương lai phía trước ảm đạm quá.Thành mỉm cười chua chát. Giấc mơ vàng của anh đã tan vỡ. Anh trầm tư nghĩ về cái thế giới tài chính mà anh đã đặt chân vào. Trong cái thế giới ấy, kẻ thắng và người thua, kẻ khôn và người dại chỉ được quyết định bởi trò đùa của số phận, hôm nay anh là người được cả thế giới ngợi ca, ngày mai anh bị người đời dè bỉu, hôm qua anh là con số không tròn trĩnh, hôm nay tất cả biết tên anh. Đó là thế giới của sự điên rồ, thế giới của lòng tham và nỗi sợ hãi. Ở đó, những con người ưu tú nhất của xã hội, những bộ óc thông minh nhất biến thành những thằng ngốc. Ở đó, con người ta đánh mất chính mình. Thành nhận ra cái hố mà mình đã sa vào. Anh đã mất tất cả. Không…anh vẫn còn một thứ…
Chuông điện thoại reo. Anh nhấc máy. Đó là người yêu anh.
- Anh à, sao mấy hôm nay em gọi anh không được, em lo cho anh quá.
Bỗng dưng Thành cảm thấy một niềm xúc động lớn lao dâng lên trong trái tim mình. Giọng anh run run:
- Anh xin lỗi, anh bận quá nên không gọi lại cho em. À Liên này, anh có điều này muốn nói với em.
- Điều gì ạ?
- Anh yêu em!
- Ôi, sao hôm nay anh lạ thế- cô bật cười.
- Còn em thì sao?
- Em cũng yêu anh, lúc nào mà chẳng thế.
Anh nhìn ra ngoài ô cửa sổ nhỏ của căn phòng mình. Thế giới ngoài kia mới đẹp làm sao…