QUÁ KHỨ TÌNH YÊU
Có một thời anh là của riêng em
Từng ý nghĩ đọng trong từng khóe mắt
Ánh nhìn anh những gì em cảm nhận
Tất cả dành cho em, riêng em.
Có một thời em chẳng thể lãng quên
Anh mạnh mẽ và dịu dàng đến thế
Em nhỏ bé nép lòng anh che chở
Chuyện ngày xưa đâu phải giấc mơ đêm
Ôi đâu rồi thời ấy của riêng em
Hoa mây gió ánh mặt trời cháy bỏng
Bao yêu thương trong mắt anh thầm lặng
Gió xôn xao cứ đùa ... yêu em ... yêu em ...
Ngày tháng ơi cho em được cầu xin
Cho em về với bến bờ xưa ấy
Dẫu em biết tình yêu không dễ vậy
Xin cứ trả em về ngày ấy của riêng em
HIẾN CHƯƠNG TÌNH YÊU
Em đã biết Hiến Chương nào cũng vậy
có những điều bắt buộc chúng ta theo
(như ngày mai thi lấy bằng lái xe)
ta cẩn thận ghi những điều phải nhớ
I
Khi em lạnh tôi biến thành ngọn lửa
củi thương yêu. Than đỏ hực ân tình
em cần thơ cho sáng dậy thơm hơn
tôi lập tức hóa thân thành vần điệu
II
Khi em bước tôi biến thành chiếc kiệu
ngựa hai hàng. Tứ mã chắc.... nan truy ?
có sao đâu ? Tôi nào hỏi mấy khi ?
(dù lắm lúc cũng thầm ghen tức chứ)
III
Khi em viết tôi biến thành giấy mực
bút tương tư mực nhớ đến ai kìa ?
giấy từ cây. Bút từ gỗ xa xưa
mực từ nhựa. Tôi từ em sống lại
IV
Khi em ngủ tôi biến thành chiếc gối
để phòng hờ.... ngộ nhỡ em muốn ôm
để đêm hờn em có cái vứt luôn
sáng nhặt lại. Thấy mình sao.... dữ thiệt
V
Khi em đọc, tôi biến thành chữ viết,
cả nghìn chương, chỉ chép chuyện đôi ta
mỗi đầu giòng : tên em sắp chữ hoa
cả chấm, hỏi cũng đậm mùi hạnh phúc.
VI
Khi em ốm, tôi biến thành tủ thuốc
thành tấm màn, che gió máy cho em
em chả cần phải lể, giác, hay xông
vì tôi đã hóa thành cây ngải cứu
VII
Khi em khóc tôi biến thành.... nước mắt
chảy giùm em - cho cạn sạch nổi niềm
để mắt em xanh - để môi em mềm
tôi là lá giữa buổi chiều.... sắp tối
IX
Khi em hát, tôi thành loa khuếch đại
cho cả làng, cả nước đổ ra nghe
giọng em cao - tôi bảo "gớm, thanh ghê"
giọng em thấp - tôi tha hồ thêu dệt
X
Khi em chết - cuộc đời này phải hết
không chỉ tôi, hoa cỏ cũng lên trời
thú lìa rừng. Chim chóc lạnh từng đôi
bao thế hệ vì em mà.... biến mất
Hiến Chương viết ngày tình yêu vô lượng
của hai người ? - Vâng, của chúng ta thôi
mặc ai cười ? mặc ai đó bĩu môi
họ ghen đấy. Bởi em là Thánh Nữ
Ta sẽ chết. Nhưng tình ta bất tử
vì mở đầu nhân loại : cuộc chơi riêng
CHÂN TÌNH
Trong mỗi người chỉ có một người thôi
anh đã có em sao còn thêm chị ấy?
chỉ trách em sao dại khờ đến vậy
tin trên đời duy nhất một tình yêu
cuộc sống chông gai dạy ta rất nhiều điều
nhưng bài học về tình yêu chỉ tự mình rút được
lúc yêu anh em đâu hề biết trước
tấm chân tình lại trả giá đớn đau
nhưng nếu còn có cơ hội lần sau
em cũng vẫn sẽ yêu anh như thế
bởi trái tim dẫu một lần bị cứa
nhưng lửa lòng nào đã tắt được đâu.
HÀNH TRÌNH ĐI TÌM MỘT NỮA
người ta ví tình yêu như 1 viên bi
mà trái tim mình chỉ là 1 nửa
bi cứ lăn trên con đường gian khổ
khó nhọc, cô đơn, vì thiếu vắng nửa kia
rồi một ngày không chịu nổi chia ly
tim bắt đầu hành trình tìm kiếm
tự hỏi:giữa bao la cuộc sống
ở nơi nào một nửa ấy dừng chân
chân trời rất xa và biển rộng mênh mông
trò trốn tìm của tình yêu sao khó
đã có lúc yêu thương và nỗi nhớ
bước song hành mà chẳng biết về đâu
nếu lúc nào tim ta thấy nhói đau
khi thầm nhắc đến tên ai đó
hoặc bồi hồi, xuyến xao và nhung nhớ
cuôc hành trình đến đích giữa niềm vui
tôi đi tìm một nửa của riêng tôi
chàng hoàng đế lòng mình nơi nào nhi?
tôi cứ đi, miệt mài không ngừng nghỉ
một nửa ơi! anh ở nơi đâu?