Khung Trời Mây Tím
Mưa Tháng Sáu 31.12.2009 10:00:30 (permalink)
0


BẰNG LĂNG TÍM

Em chỉ yêu riêng màu bằng lăng tím
Rụng tả tơi khi gió thoảng ghé qua
Từng cánh mỏng dưới chân người lướt vội
Một chút buồn , thêm một chút xót xa !

Em vẫn thích ngồi nhìn loài hoa ấy
Chẳng tại sao cũng chẳng để làm gì
Đếm cánh hoa rơi nhẹ nhàng trong gió
Biết bao giờ em mới hết sầu bi !

Sáng hôm nay hoa bằng lăng lại nở
Đẹp vô ngần trong nắng ấm anh ơi
Em với tay ngắt một nhành hoa tím
Ấp vào tim ... nghe cay đắng thành lời !

 
Mưa Tháng Sáu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2010 10:32:38 bởi Mưa Tháng Sáu >
#1
    Mưa Tháng Sáu 31.12.2009 11:06:22 (permalink)
    0
    THƠ TÔI VIẾT

    Tôi làm thơ vì tim mình còn đập
    Vì đời còn nhiều lắm chuyện không vui
    Muốn nhắm mắt để chẳng nhìn thấy nữa
    Nhưng tai nghe nên dạ lại ngậm ngùi !

    Thơ tôi viết chuyện tình người con gái
    Sống vật vờ giữa địa ngục trần gian
    Bao bệnh tật đọa đày lên thân xác
    Trái tim cô vẫn luyến nhớ dâng tràn !

    Thơ tôi viết gửi cha nơi xa tít
    Không mặt trời cũng không có ngày đêm
    Viết nỗi nhớ thấm sâu vào xương tủy
    Dẫu bao lâu vẫn cứ mãi đi tìm .

    Thơ tôi viết vì đời này mẹ khổ
    Vì hạt sương đọng trên khóe mắt sầu
    Chưa có lấy một bộ đồ lành lặn
    Áo rách rồi mẹ lại vá chồng nhau .

    Thơ tôi viết tặng người anh hiếu thắng
    Tặng cô em chưa gặp mặt một lần
    Tặng cụ già mang trên mình thương tật
    Tặng những ai bị bão cướp người thân ...

    Thơ tôi viết riêng một loài cỏ dại
    Mọc bên đường không biết đến tương lai
    Thơ tôi viết cho bình minh rực sáng
    Qua đêm dài rồi sẽ đến ngày mai !

    Thơ tôi viết cho thế gian phiền muộn
    Một ngày nào... tôi sẽ viết... cho tôi?!?

     
    Mưa Tháng Sáu


    #2
      Mưa Tháng Sáu 03.01.2010 10:34:34 (permalink)
      0
      MƯA TRÁI MÙA

      Mùa đông này trời quê mình lạnh lắm
      Những cơn mưa cứ ùa đến lạ kì
      Em tự hỏi đã gần kề năm mới
      Sao mưa còn chưa chịu dứt ngay đi !

      Mưa trái mùa em thành ra cảm cúm
      Ho liên miên và sụt sịt tối ngày
      Cơn gió buốt thấm sâu vào xương tủy
      Chợt thấy thèm hơi ấm một bàn tay ...

      Nơi anh sống có còn mưa không nhỉ
      Nhớ mang ô hay áo khi ra đường
      Đừng để bệnh như em giờ khổ lắm
      Suốt cả ngày nằm nghĩ chuyện yêu đương .

      Trời hừng nắng em mang dù đi giặt
      Mong xóa tan những chuyện cũ qua rồi
      Ai ngờ đâu ùn ùn trời nổi gió
      Mưa trái mùa hay nước mắt em rơi !

       
      Mưa Tháng Sáu


      #3
        Mưa Tháng Sáu 06.01.2010 11:11:59 (permalink)
        0
        MỘNG TÍM

        Anh bảo hẹn kiếp sau đền mộng tím
        Tình đôi ta sẽ nảy lộc đơm hoa
        Còn kiếp này đành lỡ làng duyên ấy
        Bởi trái ngang nên mắt cứ lệ nhòa !    

        Em vẫn ôm mộng tím đứng bên đời
        Như thuở trước mình yêu nhau thắm thiết
        Em giả bộ nhưng người ta vẫn biết
        Tội con tim nhỏ bé cứ giận hờn .

        Khung trời tím mãi chỉ là giấc mộng
        Có bao giờ thành sự thật đâu anh
        Nếu tình yêu là một tờ giấy mỏng
        Thì chia ly là nét vẽ màu xanh !

        Không phải em luyến lưu tình đã tắt
        Vần thơ kia chỉ tô vẽ điểm trang
        Mà từ lâu em thầm yêu mộng tím
        Nên buồn thương cứ theo đó dâng tràn !

         
        Mưa Tháng Sáu
        #4
          Mưa Tháng Sáu 09.01.2010 10:36:23 (permalink)
          0
          MÀU HOA TÍM

          Thời con gái mẹ rất yêu màu tím
          Ba tương tư ngắt bằng lăng trước nhà
          Ép vào cuốn vở học trò nho nhỏ
          Cứ dúi tay làm mặt mẹ đỏ ra .

          Ba cưới mẹ đúng mùa bằng lăng nở
          Mối tình nghèo tuyệt đẹp có ai hay
          Mẹ khẽ ngắt một chùm hoa tim tím
          Bó lại thành hoa cưới để cầm tay .

          Rồi ba mất một ngày mưa quạnh quẽ
          Cánh bằng lăng tơi tả nát bên đường
          Kể từ đấy mẹ ghét luôn màu tím
          Ngăn lòng mình khỏi nhớ khỏi vấn vương .

          Con bé thơ chỉ nghe bà kể lại
          Màu tím là màu tan tác chia ly
          Con hỏi mẹ tại vì sao như thế
          Mẹ xoa đầu : con nhỏ có biết gì !

          Hôm nay con lớn khôn rồi mẹ nhỉ
          Ngắm hoa rơi đã biết nhớ một người
          Bằng lăng vẫn nở đầy ngay trước ngõ
          Con cũng yêu màu tím mất mẹ ơi !

           
          Mưa Tháng Sáu


          #5
            lanh.ktq 09.01.2010 11:33:25 (permalink)
            0
            Khung trời cho em...
             
            Cho phép tôi gửi thi nhân màu tím
            Nốt nhạc trầm mê mải áng thơ em
            Vì màu tím dịu êm mà nhức nhối
            Câu hỏi lòng hay mắt khóc chờ trông...
             
            Em cứ yêu đừng giật mình thảng thốt
            Nhận ra màu trời tím ước mong
            Cứ bỏng cháy như chính tim mình vậy
            Hãy nhẹ thương với chút diệu kỳ
             
            Em cứ khóc cho người mẹ đau khổ
            Giọt thương sầu sẽ rửa khóe mắt sâu
            Em cứ nghĩ người cha nơi xa ấy
            Nước mặn lòng cha sẽ bớt chờ mong
             
            Và nhiều nữa những thân tàn màu tím
            Của riêng lòng trong góc khuất tình mong
            Em hãy nghĩ về nhân gian, cần lắm
            Một thương yêu tím ở ngập lòng...
             
            11h15, 09/01/2010.

            #6
              Mưa Tháng Sáu 16.01.2010 13:09:18 (permalink)
              0


              Em cứ khóc cho người mẹ đau khổ
              Giọt thương sầu sẽ rửa khóe mắt sâu
              Em cứ nghĩ người cha nơi xa ấy
              Nước mặn lòng cha sẽ bớt chờ mong


              MẸ GIÀ

              Nay mẹ già rồi - ơi mẹ của con
              Dấu chân chim , nếp nhăn hằn má nhỏ
              Đôi mắt nâu một thời con e sợ
              Có dám nhìn vào đấy được nhiều đâu !

              Mẹ già rồi đầu mẹ lắm tóc sâu
              Những sợi tóc ngày nao con ghét nhổ
              Những sợi tóc phai dần trong nỗi nhớ
              Mẹ càng già ... càng chỉ nhớ ... ba thôi .

              Nay mẹ già rồi mà lệ vẫn cứ rơi
              Sao vậy mẹ phải con hư nhiều quá
              Con dại khờ đánh đổi đi tất cả
              Chỉ ăn chơi , rồi mộng tưởng , làm thơ ...

              Trong căn nhà gạch cũ đã hoang sơ
              Mái tôn dột chẳng người trai sửa lại
              Mỗi lần mưa là mỗi lần tê tái
              Mẹ hờn ba sao bỏ mẹ thế này

              Sáu đứa con năm đứa phận thày lay
              Phiêu bạt khắp xứ người mưu sinh kế
              Chỉ con thôi lớn lên rồi mặc kệ
              Mẹ còn con mà như đã mất rồi

              Con bên mẹ không tâm sự ỉ ôi
              Mười chín năm và bây giờ cũng thế
              Mười chín năm mẹ chẳng hề kể lể
              Chẳng bao giờ nói nặng đến con đâu!

              Mẹ già rồi gương mặt khắc chữ sầu
              Khi con vẫn chưa nên hình nên dạng
              Sáng online , chiều la cà phố vắng
              Đâu hiểu lòng mẹ nhói buốt từng cơn

              Mẹ yêu ơi xin mẹ chớ buồn hơn
              Con đã biết yêu thân mình nhiều lắm
              Điều mẹ dạy giờ con đây mới thấm
              Sống mở lòng , và sống để cho nhau !!!

              MTS
              #7
                lanh.ktq 19.01.2010 21:50:59 (permalink)
                0
                Mẹ già...

                Con mãi mê thời trai nông nổi
                Cũng biết yêu thương nhưng chưa đủ để nhiều
                Khi mỏi cánh chim bay về với mẹ
                Trong nhọc nhằn, chiều vắng lắm..., mẹ ơi!

                Con nhớ về một mái lá chơi vơi
                Nơi đàn em và người cha khắc khổ
                Tấm lưng trần vẫn hằn lên thớ gỗ
                Cánh tay gầy mẹ quạt gió thay cha...

                Con nhớ về thời chinh chiến đã xa
                Cơn gió cũng đem theo mùi bom đạn
                Cha sạm gầy vùi mình trong đêm chiến
                Bước trở về ai mưa gió thay cha...

                Mẹ còn đấy, im lặng và vị tha
                Trước khói lửa thời binh loạn lạc
                Cả bình yên trở về lỗi nhịp
                Người thương binh..., mẹ đón lấy nhọc nhằn

                Con dần lớn mà đâu biết ước mong
                Của người mẹ cả đời cho con trẻ
                Cả nhọc nhằn trên đôi vai quạnh quẽ
                Mẹ âm thầm, phai nhợt mái tóc sương...

                Con dần nguội, lạnh nữa ở sâu trong
                Những tình thân với mẹ như chẳng có
                Đâu có biết tim đau từ mẹ trẻ
                Nhọc nhằn hơn cả kiếp sống người già

                Con trở về sau phiêu bạt bôn ba
                Hành trang ấy nặng đầy ánh mắt mẹ
                Gần cuối đời lại ước mơ mẹ trẻ...
                Con sẽ nặng lòng gói lại tình xa...

                21h50, 19/01/2010.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2010 21:52:26 bởi lanh.ktq >
                #8
                  Mưa Tháng Sáu 10.02.2010 08:48:06 (permalink)
                  0
                  CHO EM BIẾT

                  Xin giã biệt chiều thứ năm hò hẹn
                  Góc công viên nay vắng bóng một người
                  Trút nỗi nhớ trôi theo dòng biển mặn
                  Nghe trong lòng... xào xạc... lá bàng rơi!

                  Phải không anh?
                  Vì em còn yêu lắm
                  Nên lối xưa đâu trở lại bao giờ
                  Cố gắng xóa tên người trong tâm trí
                  Sau ân tình... có phải chỉ là mơ!

                  Chợt hôm nay gặp người quen dưới phố
                  Con tim đang đông cứng bỗng bồi hồi
                  Cho em biết bên nào đường anh đứng
                  Để đôi mình có thể bước chung đôi!

                   
                  Mưa Tháng Sáu
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9