Viết cho những người yêu dấu
Mái nhà của cha con mình _________________________
ôm ấp hoài
con muốn trở lại ngày xưa
muốn trong vòng tay cha, trú trong mái tranh xiêu dột
những ngày mưa hứng giọt rơi lộp độp
mái tôn rì cũ sét lủng li ti
căn nhà cũ rồi cũng bán đi
cái nghèo khó vẫn đãi đằng bám víu
bương chải nắng mưa...cha làm hoài vẫn thiếu
nhà lại thuê, lại trả lại đi tìm
con lớn lên
cha lo lắng ngày đêm
cái mái nhà vẫn hằng năm di động
đêm nằm mơ..cha mơ khoảng đất trống
một cái lều đủ trú nắng trú mưa
đó cũng là một điều cha ước mơ
một căn nhà của riêng mình sở hữu
một mái tranh riêng mình làm chủ
dẫu vẹo xiêu, nghèo nát cũng nhà mình...
cha đi về nơi xa mãi..điêu linh
chỉ riêng con một mình mơ ước
dặn trong lòng con quyết mình có được
một mái nhà thỏa mong ước của cha
hôm nay con đã có một mái nhà
chưa thể gọi là mái nhà đúng nghĩa
con đặt di ảnh cha trong nhà...bây giờ thì
mái nhà đúng nghĩa
của cha -con mình chẳng thể khác hơn
15/6
Con yêu mẹ nhiều ________________________
Có thước nào đo được lòng của mẹ
Có khoảng cách nào
... ngăn nổi mẹ yêu con
dẫu khi xa mắt mẹ vẫn mỏi mòn
trông và ngóng bóng con từng bước
con chập chững
mỗi bước chân cao thấp
những lúc ngã đau, những lần sưng gối
mẹ vẫn khuyên con
tự đứng lên chớ mỏi
chớ sờn lòng trước mọi khó khăn
qua bao năm
con chỉ mãi là măng
mẹ là tre già ru con bao điều dạy
mai sau con già đi cách mấy
vẫn chỉ là đứa trẻ con trước mẹ mà thôi
mẹ, một trời yêu thương
suối nguồn không bao giờ cạn
hình bóng mẹ trong tim con mang nặng
thương và yêu con..trĩu xuống vai mẹ gầy
tháng năm qua,
....những dấu chân chim
....những nốt đồi mồi
hằn in dấu trên khuôn mặt mẹ dịu hiền khôn tả
con yêu tất cả...
vì mỗi nếp nhăn, mỗi dấu in là tất cả những yêu thương
......của mẹ cho con
con chẳng biết nói gì hơn
cám ơn mẹ ư..có là tất cả
có sánh được những gì mẹ cho con
nhiều không thể tả..
con chỉ còn biết nói :
con yêu mẹ nhiều, nhiều lắm mẹ ơi !
Cha ____________________
một gia đình có mẹ có cha
nhưng con chỉ biết rằng cha đi xa lắm
chẳng bao giờ con biết mặt cha....
.......chỉ thường hay đứng ngắm
hình của cha , mẹ để trên nóc bàn thờ
con ngu ngơ..con dại khờ
con nhớ lắm cha ơi ! con thầm gọi
nhưng cha mãi im lìm không tiếng nói
chỉ ánh mắt buồn âu yếm nhìn con
lớn lên rồi con biết mình không còn...
không có cha như những người bạn khác
con tủi hổ với nỗi buồn man mác
mồ côi, con nuốt lệ vào tim
giữa cuộc đời con như cánh chim
lẻ loi bay trong chiều nắng nhạt
con thèm có cha dạy bảo con hay trách phạt
để cánh chim con thêm sức mạnh bay cao
con biết rằng thật vô vọng khi ứơc ao
cha trở lại bên con che chờ
để đêm về khuya..cha hiện về
con ngỡ...nhưng chốc thôi cha biến mất
.....con mơ.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: