không đề 1
Thấm thoát hương đưa đã nhạt nhòa
Năm cùng tháng tận hết sầu lo
Nghĩ lại lòng mình thật ích kỹ
Chỉ cần biết phận chẳng co ro .
Gói gọn trăng thề dưới đáy rương
Cánh hoa liễu rũ cạnh chân tường
Se sắc trời thu đêm hoạnh vắng
Có còn oanh yến hòa yêu thương .
Ta thả trôi xuôi một ánh sầu
Mặt trời chiếu tỏa tận khe sâu
Áng mây lơ lửng len mờ tối
Sóng nước dập dềnh trời đổ ngâu .
Trăng buồn lẻ bóng ngóng trời đông Trăng khuyết vơi đầy nỗi nhớ mong Trăng treo đầu núi tìm hư ảo Trăng chết bên đời nấm mộ vong. Lẻ bạn xuân về vẫn gối mê Bóng in lối cũ rạn câu thề Chiều xuân phủ lấp màu ly biệt Lẻ bóng bên đời ngỏ tái tê.
Chẳng còn ai..... Là dân luôn bị cho là đần Mặc sức hoả mù qua mặt dân Miệng bảo chăm lo vì tuổi trẻ Đạo làm người lại chẳng ai nâng Trí hèn tâm nhược còn khua trống Cõng rắn về nhà chỉ biết phần Chuyện của nhà người "tồi tệ nhất" Chẳng qua trò khỉ diễn bao lần.
Xin anh đừng nói yêu em nữa để trái tim hồng không quặn đau Vòm trời màu trắng Cánh nhạn bay Tiếng thở dài Hoa hồng đỏ Sóng triều lại dâng cao Đập bung ghềnh đá Lệ đau Mong gió ngừng thổi đưa hương.
Khi em nói yêu anh Niềm hạnh phúc dâng trào Nhưng hôn nhân có lý lẽ riêng của nó Cũng như tình yêu của chúng ta "" Mỗi người yêu theo cách riêng của mình Nên yêu vẫn không hết lòng "" Mãi gần trong gan tấc mà cách xa vạn dặm Mãi ở hai đầu nỗi nhớ Em đi tìm chốn bình yên Ngọn lửa hồng tàn tro Anh lại đến với yêu thương " Bởi vì anh yêu em " Anh đâu hay biết buốt sát tim em Tuyệt vọng khổ đau Lệ tràn mi Xin đừng nói ''Anh yêu em" nữa để trái tim hồng không quặn đau.
Trích đoạn: nevermind
Giấc mộng hết đi hoang
Ngày đêm cách rõ ràng
Thế thì không yêu nữa
Cất giọt sầu trong tim .
Love You Hamesha
Người ơi pháo đỏ dặm trường
Chỉ thể lưu luyến ánh hường trong mơ
Tình mình em gửi cung thơ
Cho dù không phận chẳng nhoà duyên ta.
Đời dài lắm mộng lắm buồn đau Chỉ bởi cung oan cứ bủa vào Đã biết đêm dài đầy mộng mị Vậy mà cứ mãi đuổi theo lao. Rời bến yêu thương hồn lã lay Trống rỗng tâm can đời nhạt phai Thấy con bươm bướm lập loè cánh Vội vàng nghiêng né sợ tên bay.
Ta mãi ngủ vùi tránh cỏi đời
Để hồn lạc lõng lòng chơi vơi
Để ngày quay gót bình minh đến
Chẳng thấy ban mai nở nụ cười.
Những đốm lửa lụi tàn trong đáy mắt
Bờ môi khô khoả lấp nụ hôn đầu
Tiếng trống dồn giục giã nay còn đâu
Nghe len lén nỗi buồn buông tơ phủ.
Khóc nữa tôi ơi xoá tủi hờn
Có yêu có hận khổ càng thương
Không thể thành đôi nương sớm tối
Chia vầng nhật nguyệt vẫn còn hơn.
Khóc ròng năm tháng nặng hồn đau
Khóc đến trăng thanh chẳng muốn chào
Khóc cạn tâm tư lòng trống rỗng
Khóc thương ngày tháng thoát qua mau.
Em chỉ ngọt ngào với anh thôi
Mãi hướng về anh đến cuối đời
Cho đến khi nào trời thay đổi
Thì ánh trăng ngà lạnh lẽo rơi.
I love MySUN.
Cung sầu ta buộc chứ ai đâu Tự trách bản thân đã bắt đầu Ngày dài buồn khổ mình ta nhận Đêm tối tủi hờn cũng bỏ thâu. Một ngày nào đó về bên anh Cuộc tình đã lỡ chẳng còn xanh Không biết anh còn muốn đón nhận Chiếc lá rời xa gốc bỏ cành.
Mùa đông không về nữa Nhớ gió heo may những sáng chiều Kéo qua mùa lạnh nỗi cô liêu Trời hầm hập nóng rét đâu nữa Ôi những sớm đông nhớ hạ nhiều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 19:22:08 bởi nevermind >
Phố đông buồn Nhớ buổi sớm mai sương phủ đầy Từng cơn gió bấc thốc qua đây Giờ từng chiếc lá khô queo quắt Lát nữa rồi đây nắng bủa vây Có phải đông sầu nên chẳng đến Hay vì giận dỗi con người ngây Nay đâu còn nữa sớm se lạnh Phố chẳng lên màu má đỏ hây.
Phố lại thêm buồn Đông đã không về lại lũ vây Loi ngoi lóp ngóp nước sình lầy Mỗi ngày hai đợt thuỷ triều đến Là cứ mỗi lần phải ngất ngây Không biết từ đâu ào ạt chảy Gieo sầu chuốc khổ khắp nơi đây Trời đông mà bức còn hầm nước Chắc thể mai này hết khỏe phây.
Trích đoạn: nevermind
Phố đông buồn
Nhớ buổi sớm mai sương phủ đầy
Từng cơn gió bấc thốc qua đây
Giờ từng chiếc lá khô queo quắt
Lát nữa rồi đây nắng bủa vây
Có phải đông sầu nên chẳng đến
Hay vì giận dỗi con người ngây
Nay đâu còn nữa sớm se lạnh
Phố chẳng lên màu má đỏ hây.
phố chó
đường cũ em đi chó ị đầy
lá xanh rụng xuống cũng vàng đây
thật ra lổi vậy do người quấy
thẳng nửa đám này có cánh vây
dân sống ban ngày ba bửa đói
quan chơi buổi tối sáu canh ngây
khi về em chớ vòng qua ấy
để lở sa chân thiệt hỏng hay
cum
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2011 21:53:09 bởi co ua mau >
Thật buồn là khi sống ở trên đời mà chẳng thể tin tưởng được một ai ! Tại mình quá đỗi ngây ngô Hay tại chúng bạn hồ đồ mới ra Lòng người dẫu có vị tha Đâu phải thần thánh bỏ qua dài dài Bạn gái cũng như bạn trai Chẳng còn tin tưởng một ai nữa rồi Có sầu cũng vậy mà thôi Chuyên cũ ở đời chỉ mỗi mình ngu.
Co ua mau !
Muốn ghé thăm anh chẳng dám vào
Vườn rộng hào sâu chẳng dám chao
Rụt rè đến cổng ghăm đôi chử
Nhưng mà chẳng thể ném phi lao.
Cỏ đã úa màu cội vẫn xanh
Còn gai góc lắm vẫn chua hanh
Lá mõng thân gầy mà sắc lẻm
Nghinh trời bạt đất tẩy hôi tanh.
Anh CO UA MAU bài Phố chó đập vào mắt thấy choáng váng quá!!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 18:28:38 bởi nevermind >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: