không đề 1
Có những điều bất chợt
Như thuở mối tình đầu
Khi nàng xuân lạc đến
Ửng hồng đôi má duyên.
KHÔNG ĐỀ
= 0 =
Chiều...
Trong cô đơn !
Ta hát...
Bài ca không điệu.
Nhảy múa quanh...
Hạt mưa thành vũ điệu.
Phương trời mù mịt...
Tìm đâu bóng em tôi.
Bước trên đường vắng !
Lần trong hư vô.
Còn đâu ?
Những phút giây ban đầu !
Đi tìm ?
Đi tìm ?
Nét xuân về gắn mái tóc em.
Năm tháng...
Mãi tìm...
Ta chợt quên ta...
MACDUNG
Những vầng thơ nho nhỏ
Giải tỏa bao nổi niềm
Để chiều đông chớm ngõ
Không còn tiếng tơ buông.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2010 19:58:27 bởi nevermind >
Trích đoạn: macdung
KHÔNG ĐỀ
= 0 =
Chiều...
Trong cô đơn !
Ta hát...
Bài ca không điệu.
Nhảy múa quanh...
Hạt mưa thành vũ điệu.
Phương trời mù mịt...
Tìm đâu bóng em tôi.
Bước trên đường vắng !
Lần trong hư vô.
Còn đâu ?
Những phút giây ban đầu !
Đi tìm ?
Đi tìm ?
Nét xuân về gắn mái tóc em.
Năm tháng...
Mãi tìm...
Ta chợt quên ta...
MACDUNG
'' Cứ ngỡ tình xa khuất
Dạo gót con đường xưa
Nắng hạ buồn trong mắt
Ta lại nhớ thương ta ! ''
( hay Mình lại nhớ thương mình?!?)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2010 19:10:00 bởi nevermind >
Ngợp cã bầu trời _ Chim én bay
Đường lên thượng giới _Động thiên thai
Cheo leo bên vách _ Nhành mai trắng
Ngây ngất hương đưa _Xuân đáo lai.
Ta vẫn rong chơi đuổi tháng ngày
Lướt cùng năm tháng mộng no say
Ta bước qua xuân thu vừa tới
Lẽ loi trăng thẹn nấp mây bay.
Mõ sớm chuông chiều
Đời cô hoạnh??????????
Xuân đi đông đến
Bến cô liêu??????????????????
Đào hoa mộng tưởng ngự thiên thai
Mộng ước bao năm đã đến ngày
Dòng người lũ lượt hoa xuân hội
Đào nguyên tiên cảnh chốn mây bay???
Ngợp cã bầu trời chim én bay (!)
Hoa thơm cỏ lạ ở chốn này(?)
Lòng người đã chín mùa xuân thắm(?!?)
Hội tụ về đây nâng cánh bay(!?!)
Hãy để em ngủ yên trong vòng tay anh
Dẫu mai sau dòng đời trôi bất tận
Ai biết được nắng nhạt phai xuân năm nay không đến
Gối tay mềm cho môi em thắm nở hoa.
Anh ở miền xa có biết chăng
Gió lộng đêm nay nghe buốt lòng
Trời hè rực rỡ hoa tê tái
Vọng ngóng nhạn về nghe thinh không.
Còn lại gì cho ta
Bao tháng ngày cách xa
Mùa đông không ủ ấm
Cho cây đời đơm hoa.
Ngồi buồn tựa cửa ngắm mây trời
Hoa xuân má thắm đã xa xôi
Bên hiên gối chiếc ngồi ôm mộng
Tưởng khúc xuân ca đã qua hồi.
Trong cơn mơ dần về cuối
Tiếng thở dài tia mắt rọi bình minh
Sớm tinh xuân tàu về ga cuối
Người đón đưa riêng mình lẽ loi.
Trăng lẽ loi
Trăng treo đầu núi
Heo mây về
Thuyền lữmg lờ trôi.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: