MÙA ĐÔNG NHỚ...
Bimbien76 31.12.2009 22:45:45 (permalink)
0




Thu vàng thay áo sang đông

Sương khuya thấm đẫm cánh đồng lúa thơm

Rối lòng tìm chút vàng rơm

Sợi đan thương nhớ, sợi đơm đợi chờ





Dòng sông sóng gợn xô bờ

Triền đê gió lộng, tình cờ anh qua

Đông về tuyết trắng nở hoa

Thương đan áo ấm, làm quà em trao





Đêm về tiếng gió lao xao

Con đê ngày ấy, đã bao năm rồi

Phố đông giờ vẫn bồi hồi

Tìm hương xưa cũ… đứng ngồi… nhớ mong
#1
    Bimbien76 01.01.2010 20:15:47 (permalink)
    0
    MÙA YÊU THƯƠNG
    Bốn mùa em dệt thảm thơ
    Dệt mùa yêu nhớ mộng mơ yên bình
    Dệt vầng trăng sáng lung linh
    Nghiêng nghiêng soi bóng sân đình quê ta
    Dệt tranh ngan ngát cỏ hoa
    Có nàng thiếu nữ mượt mà tóc mây
    Cười duyên, đôi má hây hây
    Dệt thơ như để cùng xây mùa Tình
    Mùa Anh, mùa của chúng mình
    Mùa Anh, mùa của duyên tình hai ta
    Mùa Anh, rực rỡ ngàn hoa
    Mùa Anh, anh đã trao ta tim hồng
    Em trao anh trọn tình nồng
    Em trao anh cả men nồng tình si
    Mơ màng nhẹ khép bờ mi
    Say trăng mãi nhé, đừng đi nghe mình
    Mùa Anh, mùa của chúng mình
    Mùa yêu thương đó, mùa tình hai ta!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2010 20:16:52 bởi Bimbien76 >
    #2
      Bimbien76 03.01.2010 08:05:54 (permalink)
      0
      SAY TRĂNG
      Trăng vàng nhuộm khắp lối quen
      Đi về ai nhớ,  thơ len vào hồn
      Thả thơ tặng một nụ hôn

      Bồng bềnh tuyết trắng,  gió vờn mây bay 

      Kìa trăng sao mọc ban ngày
      Mơ hoa một giấc, cho  say men tình
      Bên thềm trăng sáng lung linh
      Say trăng nên rót men tình trong thơ
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9