YÊU LẦN NỮA
MƠ GIẤC TƯƠNG PHÙNG Vần thơ em chẻ làm đôi Gửi thương gửi nhớ cho người dặm xa Vầng trăng in giấc mơ hoa Mong mai chung một mái nhà dấu yêu Từng chiều mong nhớ từng chiều Mong đêm nhanh xuống,hương yêu đợi chờ Nụ hôn trao gửi giấc mơ Vòng tay gói trọn chờ nhau tương phùng Đường đời mai sẽ đi chung Bàn tay xây đắp mộng lòng duyên thơ Chờ em dệt mối tình thơ Chờ em thăm lại đồi mơ hôm nào Vòng tay âu yếm trao nhau Môi hôn thỏa nổi khát khao bao ngày Từng đêm ôm giấc tình say Từng đem gối chiếc mơ ngày sánh đôi
GIỮ MÃI TẤM LÒNG SON Bài thơ nào,cũng thấp thoáng một giấc mơ! Em muốn quên,cuộc đời đang có thực?? Câu “Hoàn cảnh thế này..”làm cho anh bứt rứt! Vùng vẫy cách nào,vẫn cứ thấy cùm gông!!! Câu yêu thương nghe đủ thấy ấm lòng! Dù biết đó,là trong mơ em nói!! Vẫn nén sầu đau,bền lòng chờ đợi! Chuyện thần kỳ,như cổ tích ngày xưa!! Hạ đến rồi,ta yêu đủ bốn mùa! Thu này nữa,là một năm tròn xa cách! Không có những tấm hình,chắc đã quên nét mặt? Vì con tim,chỉ nhớ những vần thơ!! Đâu chỉ kiếp này,kiếp nữa anh vẫn chờ! Ghép cho được,khúc tình ca trên sóng! Hoàng Lan của anh,đang trong vùng biển động! Hy vọng thật nhiều,có đoàn tụ được chăng??? Đến với nhau,mong hoa ấy chưa tàn! Mong giữ được màu son như đã hứa! Con tim ấy,vẫn còn nguyên màu lửa! Để khỏi ngập ngừng,khi nói tiếng yêu!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/E704E35559AC463191819967640988BD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 14:33:54 bởi Tiền Giang >
TÙNG BÁCH&PHÙ DUNG Hương đời em ép vào thơ Xua tan bóng tối mịt mờ thương đau Trăm năm tình vẫn thắm màu Ngại gì cách trở,nhạt màu nhớ nhung Ngày kia anh hóa cội Tùng Chở che một tấm Phù Dung hao gầy Tóc buông đùa gió ,cợt mây Nhờ đưa luyến nhớ đêm này về anh Kiếp người không-sắc mong manh Tơ lòng nhả sợi yêu dành người thương Đêm khuya thanh vắng canh trường Tiếng gà xao xác vấn vương đêm dài Giấc xuân gửi mộng tình say Thề nguyền non biển cùng ai đêm nào Mơ xây lầu mộng cùng nhau Tay trong tay lạc động Đào Nguyên xưa Tình ta trải mấy nắng mưa Xuân qua Hạ đến chưa vừa nhớ nhung Dệt sao trọn giấc tương phùng Đường tình ta mãi đi chung hởi người! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3C572F3175F141BD90E5D547E735E74A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 07:51:59 bởi peli >
HƯƠNG SAY Ta không hề đứng đợi! Vẫn gặp nhau mỗi ngày! Dù mộng hay là thực! Miễn nắm được bàn tay!! Trên sông tình hoa nở! Yêu như sóng vỗ bờ! Mỗi tiếng kêu hạnh phúc! Anh đều chuyển thành thơ!! Con tim hòa nhịp đập! Ta nối sợi tơ lòng! Truyền cho nhau cảm xúc! Có thể nào quên không?? Tình lên,núi nghiêng xuống! Bướm yêu bay chập chờn! Nhắm mắt anh tưởng tượng! Thai Thai có gì hơn?? Đêm mai mơ nữa nhé! Hương thơm sẵn đây rồi! Sóng tình khiến hoa nở! Vị ngọt tràn đôi môi!! Yêu như chưa từng biết! Một lần nhớ suốt đời! Dẫu là mộng hay thực! Đừng quên nhé!Em ơi!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/065DA7F6089243879BA2F842AC866AE8.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2011 08:29:56 bởi Tiền Giang >
BUỒN KIA CHÔN MÃI Nổi buồn đã muốn đem chôn Còn đào lên để cho hồn thơ đau?? Huyệt kia chôn mối tình nào? Chôn tình bất tử?chôn màu áo xưa? Cây tình nay đã già nua? Lá vàng ,hoa héo vì mưa nắng đời? Vách đá xưa đã ghi lời Nguyện thề năm cũ đổi dời quá nhanh??? Hẹn thề đời đổi quá nhanh Mà nghe cứ ngỡ tình thành thiên thu? Hẹn ngày xua áng mây mù Hứa rồi chờ đợi cho dù bao lâu Chức Ngưu còn đợi cơn Ngâu Một năm thỏa nổi nhớ đau một ngày Hai ta tình mộng có nhau Từng vần thơ ái nhuộm màu thương yêu Từng chiều em đợi từng chiều Đợi vầng dương tắt,ấp yêu giấc nồng Cơn mưa làm lạnh gian phòng Giữa vùng tâm bão,má hồng nào phai Con tim đã gửi trao ai Buồn kia chôn mãi,tương lai tình nồng Anh ơi!còn nhớ hay không? Lời nguyền năm cũ,áo hồng gửi anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2011 07:43:17 bởi peli >
THƠ KHÔNG NÓI HẾT... Nước xa không cứu lửa gần! Khiến tình ta phải một lần buồn đau! Muốn qua sông,chẳng có cầu! Con chim sáo ấy,biết đâu mà tìm? Từng đêm rồi lại từng đêm! Ôm vần thơ nhớ,đi tìm người thương! Biết rằng đời vốn vô thường! Nhưng sao vẫn cứ vấn vương trong lòng!! Con tim hứng chịu giá băng! Tìm về nơi Bến Sông Trăng,gọi đò! Nhìn sông,dệt nốt giấc mơ! Nhờ sông gửi những vần thơ nao lòng! Bên kia,người nhớ hay không? Có còn giữ được má hồng như xưa?? Đêm nay trời lại chuyển mùa! Khu vườn tình ái,gió mưa thất thường! Người đem so chuyện sông Tương? Nhớ nhung nhưng phải đôi đường cách xa! Đều chung một giấc mơ hoa! Mỗi năm cầu đó,chỉ qua một lần??? Ta còn may mắn bội phần??? Hằng đêm vẫn được,ái ân mặn nồng?? Dẫu mơ,có còn hơn không!! Con chim sáo vẫn trong lồng!Biết sao??? Tình trong tim cứ dạt dào! Mong ngày chắp cánh,bên nhau trọn đời! Thơ không nói hết!Em ơi!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/CD15456C7E2D419BB26709CF7495BA73.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2011 08:31:47 bởi Tiền Giang >
BÀI HƯƠNG CA... Mặt trời đừng lên,để biết hơi nàng ấm! Để biết đêm đen,hạnh phúc biết dường nào! Là giấc mơ thôi mà rạo rực xuyến xao! Nàng còn đó,ta van trời đừng sáng!! Nào ai biết,ta yêu người vô hạn?? Nguyện suốt đời,chỉ giữ một hương thơm! Nguyện với lòng,chỉ thích mỗi màu đen! Màu của suối tóc,của mắt,của đêm đen tình ái!! Vần thơ của nàng,khiến hồn ta khờ dại! Văn cũng như người,lộng lẫy kiêu sa!! Mỗi một ý tình,đều đẹp tựa hoa! Làm sao không yêu?Hỡi Hoàng Lan bé bỏng!! Ý hiệp tâm đầu,con tim xao động! Lời yêu thương,tựa con sóng vỗ bờ! Sợi tóc nàng,giờ cũng hóa thành thơ! Nét kiều mị,khiến hồn ta đắm đuối!! Em đẹp làm gì,để lòng anh tiếc nuối? Sao mãi đến kiếp này mới gặp được em? Sao đến bây giờ,mới biết được mùi thơm? Của đóa hoa yêu,giữa đêm đen,rực sáng!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/445DDB0127BA4FF2B36796762DB1568F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 10:39:06 bởi Tiền Giang >
XUÂN MUỘN Em thấy mình là bông hoa nở muộn Khúc nhạc đời toàn giai điệu đau thương Mười năm trọn hoa khoe sắc,không hương Cơn mưa lạ,trào dâng nguồn sống mới Mười năm thả hồn trong niềm đau vời vợi Nụ cười giòn thiếu hẳn một niềm tin Đôi chân mỏi,em gượng bước một mình Khi anh đến,mang mùa xuân đến muộn Em như con thuyền trôi đi tìm con sóng Giữa cuộc đời không định hướng tương lai Có anh về,em biết mơ ước ngày mai Hồn say sưa thả vào vần thơ đợi Dù lắm khổ đau nhưng hồn xuân phơi phới Giữa phong ba nhưng ấm áp lạ kỳ Tình ơi tình!tình đừng để chia ly Hãy mang con sáo nhỏ về bên người ấy!! Em nhớ anh!mỗi sớm mai thức dậy Hoa nở muộn màng,nhưng không kém sắc hương Em gửi về anh,vần thơ nhỏ yêu thương Như gửi con tim về Tây Nguyên yêu dấu!!! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/216F12E181474BC68422468BCA7F27FA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 18:13:50 bởi peli >
KHÔNG CẦN HẸN... Tình nghĩa đậm sâu,không cần cái hẹn nào! Đã là của nhau,ắc sẽ về nơi đó! Một kiếp nhân sinh,nếu đủ duyên lẫn nợ! Đâu có lý do gì,lại để lạc mất nhau?? Tình là keo sơn,mưa gió chẳng phai màu! Vì sao cứ thấp thỏm,trông chờ những cuộc hẹn? Khi duyên đã đầy,người tình ắc đến! Trái đất này,thật nhỏ bé lắm thay!! Dù từng đêm,có thương nhớ quắc quay! Đừng thúc giục!Đừng bắt nàng đưa ra lời hẹn! Giao ước từ đầu,tình là tự nguyện! Sao lại muốn đẩy nàng,vào cảnh khổ tâm??? Buổi sáng cười tươi,buổi tối lại khóc thầm! Hoàn cảnh nghiệt ngã,làm héo lòng xuân nữ! Chỉ có nàng mới được quyền tha thứ! Cho những sai lầm,của bọn đàn ông!! Tự cổ,truân chuyên vốn dành cho khách má hồng! Trăm thứ khổ đau!Ta lại chỉ chờ cái hẹn!! Không giúp được gì,lòng ta hổ thẹn!! Nhưng thật ấm lòng,nàng vẫn nói yêu ta!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/02663FAA5D394F5C8E8940C613298E88.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 10:01:29 bởi Tiền Giang >
EM SẼ ĐI TÌM....
Anh bây giờ,không viết nổi bài thơ
Có chút buồn nhưng em không bối rối
Lời khuyên hôm qua:"Không cần nóng vội!
Em không nợ anh,một cái hẹn nào!!"
Cuộc chiến tình ,tiền có lắm khổ đau
Em an lòng,có anh là điểm tựa!
Một cơn lốc qua,anh quên lời hứa!
Vẫn như hôm nào,có khác gì đâu!
Vẫn lời thở than,tê tái lòng nhau
Vẫn như thế,vẫn là em chọn lựa!
Kết quả cuối cùng giờ không cần nữa
Biết làm gì,cho cuộc sống riêng em??
Sẽ không còn,những ảo mộng hằng đêm
Em xin trả anh về nơi thực tại
Với nổi đau thương làm lòng em tê tái
Không nói gì,xin lặng lẽ yêu anh!
Thời gian sẽ soi cho tấm chân thành!
Cố can đảm,em vượt qua sóng cả
Thuyền yêu trôi về một nơi xa lạ!
Em sẽ cố tìm,một hình bóng trong thơ
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/D62BC8FB90424639996DCB0D764A6C74.jpg[/image]
MƠ VÀ THỰC Con tim có đôi tai,nên thích nghe lời nói! Tình yêu có đôi mắt xanh,chỉ muốn ngắm việc làm! Không đành lòng tống cựu,lại nghênh tân?? Một khu rừng,không thể nào hai hổ?? Lời hẹn của ta vẫn còn nguyên đó! Nhưng còn người,có dứt khoát được chăng?? Không muốn bước đi,nên chân cứ dùng dằng! Lòng chất chứa,trăm ngàn thứ sợ!!? Địa Ngục và Thiên Đàng,cánh cổng nào cũng mở! Nhưng nên hỏi lòng,có muốn bước vào không?? Nàng vẫn bảo ta:Đem sắc tím pha hồng! Sẽ có được,đợi chờ trong hạnh phúc!!? Nhưng chỉ là mơ,nào đâu có thật? Lời nói khác việc làm,nên mới khổ đau! Sự cố này,khiến ta hiểu vì sao Nàng không còn muốn,đưa ra những lời hẹn!! Đã là duyên phận,đẩy đưa rồi cũng đến! Ta chờ một ngày,sao ấy chịu đổi ngôi! Đem ân tình,xóa sạch những thương đau! Nàng còn hẹn,thì ta còn cố đợi!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/0B557C84C9B749C9B593061B64B0BA69.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 10:12:07 bởi Tiền Giang >
ĐỪNG BAO GIỜ ... Đừng bao giờ anh nói nữa,xa em!
Lệ không chảy vì linh hồn đã chết
Đừng bao giờ bảo tình ta đã hết
Lòng em đau như xé nát tâm can
Đừng bao giờ,đừng để nữa ,trái ngang
Đời em đã ba chìm rồi bảy nổi
Đừng bao giờ,anh buông lời nóng vội
Xô ngã cuộc tình,trong lúc buồn đau!
Đừng bao giờ,đừng để lạc mất nhau
Ta đã cố,bao tháng ngày tìm kiếm!
Đừng bao giờ,để tình thơ chết lịm
Cơn bão đời,cuốn đi mất niềm tin
Đừng bao giờ,để em khóc một mình!
Em sợ lắm,những vần thơ đơn độc
Đừng quay đi,những khi em đang khóc!
Đừng để tủi hờn trong giấc ngủ đêm nay!
Đừng để mình em với nổi nhớ quắc quay!
Đừng để cô đơn,khi ngoài hiên mưa đỗ
Đừng để giấc ngủ đêm đêm không người dỗ
Đừng để đời,xa vắng một vòng tay! Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/37D509E7030441F89FBF338D63D4CE50.jpg[/image]
EM NHỚ NGƯỜI DƯNG
Anh là người dưng,sao em cứ nhớ!
Lúc giận hờn,tim rỉ máu,lòng đau
Nói suốt đời,chẳng thèm gặp lại nhau
Nhưng vần thơ phản bội em rồi đó!
Em ghét anh,muốn quên mà vẫn nhớ!
Đêm nằm lăn làm áo lụa bị nhàu
Lại nhớ nhiều,lần ấy ta gặp nhau
Hôn tóc rối,anh hứa yêu em mãi!
Em giận mình sao ngu ngơ khờ dại
Người dưng xa,sao cứ nhớ làm gì?
Ra phi trường,bắt đầu một chuyến đi!
Sao phải hôn,sợ người buồn ,thật lạ!
Biết người không vui,không làm gì được cả
Mười ngón tay buồn,gõ bàn phím cũng lâu
Hơn một ngày,giận dỗi chẳng nhìn nhau
Mà cứ ngỡ như một năm xa cách!
Thiếu lời yêu,lại dư câu oán trách
Ta giận người,rồi chua xót cho ta
Trời sinh làm gì,mang một kiếp hoa
Không tài hoa mà cũng thành bạc mệnh!? Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/8811E8EEB9DD4BAFA802854239D66D75.gif[/image]
SÀI GÒN VẮNG EM Sài gòn không em,nào có gì vui? Vắng bóng Hòang Lan,Sài Gòn thành đất chết!? Miền Đồng Thảo,không còn ai ngồi viết! Chuyện tình thơ,bên hoa tím rơi rơi!! Đi giữa Sài Gòn,sao thấy nhớ một người! Kỷ niệm ập về,khiến lòng quặn thắt! Nhìn ai chở ai,cũng thấy cay đôi mắt! Sao chỉ một lần,để thương nhớ triền miên?? Bảo hãy cố quên,lòng vẫn cứ ưu phiền! Đi giữa cái nóng,nhớ cơn mưa ngày ấy!!? Một tuần lễ thôi,mà biển tình sóng dậy! Để bây giờ,nhớ quay quắc người dưng!! Em ác lắm thay!Sao chỉ một lần?? Đặt chân xuống sài Gòn,mà ghét cay ghét đắng! Gây làm chi,mối ân tình sâu nặng?? Để giữa Sài Gòn,anh chới với,cô đơn??? Đọc hai bài thơ,cũng vơi được chút buồn! Vì biết có người,vẫn còn đang nhớ! Anh sẽ trở lại,những nơi yêu mến đó! Nếu có ngày,em tiếp tục chở anh đi!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/3AE176F009BE41559B1601388CCA47AD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 17:26:47 bởi Tiền Giang >
THUỞ BAN SƠ
Trả anh về với kỹ niệm ngày xưa
Thuở ban sơ,làm quen tử Bút Hiệu
Bài thơ chưa hay,ý tình còn thiếu
Thuở anh yêu con chim sáo tha phương
Bởi lòng em đã yêu lắm quê hương
Nơi đất Cữu tên con sông bình dị
Nơi anh đã có một hồng nhan tri kỹ
Thuở ban đầu,anh vừa mới biết yêu
Em biết anh trên Thư Quán một chiều
Tên con sông quê đập vào đôi mắt
Những tâm tình trong vần thơ gom nhặt
Tạo thành duyên để em muốn làm quen
Anh vô tình,nào có đợi chờ em
Càng không biết có một người thao thức
Một tháng tròn,xem thơ anh bối rối
Tâm tình nào,vẫn còn đó,chưa phai
Gần một năm,ta xây một lâu đài
Bài Bút Hiệu đã làm nên tấc cả
Ươm hạt giống tình từ hai kẻ lạ
Để bây giờ thành bất tử,thiên thu!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/0486916040DB4736AF94D6BBD8F42E7B.jpg[/image]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: