YÊU LẦN NỮA
ĐI TÌM NÀNG THƠ Gần một tháng rồi,nàng thơ đi lạc!
Thức trắng ba đêm,ta cất công tìm!
Ta chỉ có một nàng thơ duy nhất!
Không tìm được nàng,ta thức cả ngàn đêm!!
Bên kia sông,nàng thơ đang mỏi mệt!
Áo lụa nhàu,tóc rối,chẳng buồn bay!
Có nhiều đêm sức tàn lực kiệt!
Trời không thương,nên hoa tím bị lưu đày!!
Ta dựng lên,một túp lều chắn gió!
Để nàng thơ,còn biết lối đi về!
Không giữ được nàng,lòng ta xấu hổ!
Để thuyền tình,lạc lối giữa đam mê!!
Ta ngồi giở lại những vần thơ cũ!
Tìm chút hương thơm,để nhớ một người!
Nàng thơ đau khổ,ôm sầu nơi viễn xứ!
Ta đi tìm,sầu ấy mãi khôn nguôi!!
Nguồn cảm hứng,chết dần theo năm tháng!
Tìm được rồi,ta chẳng nhận ra người!
Cuộc sống khắc nghiệt,khiến hồn thơ đứt đoạn!
Đời vắng nàng,thương nhớ lắm!Thơ ơi!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/30323A3C78394FEFA1CDD519CE3676A2.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2011 09:19:31 bởi Tiền Giang >
LỜI CON TRẺ Ngày Mother day,con nhớ mẹ thật nhiều! Chưa kịp trong vòng tay,mẹ đà xa khuất! Con ra đi,mẹ tốn nhiều nước mắt! Một đoạn ân tình,ngàn kiếp khó quên!! Lòng mẹ thương con,chưa kịp đáp đền! Giọt máu đỏ,phiêu bồng nơi xứ lạ! Câu chuyện tình thơ,chia lìa đôi ngả! Thương mẹ hiền,xót từ phụ lắm thay!! Con đi xa,ngỡ tình nọ đong đầy! Nào ngờ đâu,lại chia uyên rẽ thúy!!? Vẫn biết cuộc đời,quá nhiều mộng mị! Con chẳng bao giờ,nghĩ mẹ lại xa cha!!?? Biết lấy gì,để ngăn sự xót xa?? Con nhớ mẹ!Nhưng đau cho từ phụ! Khoản nợ ấy,bao giờ mẹ trả đủ?? Để mẹ con mình,đi tìm gặp lại cha??? Mình trót lạc nhau,trong giải Thiên Hà! Tình mẫu tử,đưa con về với mẹ! Sang năm ngày này!Mẹ ơi xin nhớ!! Con muốn gia đình mình,phụ tử được đoàn viên!!! HOÀNG LAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2011 12:13:48 bởi peli >
TÌNH VẪN NỒNG... Đây chẳng biết là lần bao nhiêu nữa? Ta trở về,sau một chuyến đi hoang! Con dao đoạn tình,,làm tim máu ứa! Hoa muốn rơi,mưa gió lại phũ phàng!! Ta muốn chôn,Tình Thơ vào bóng tối! Để đời quên,câu chuyện bến sông Tiền! Nơi Phố Núi,mỗi mình ta sám hối! Để tìm ra,căn ngữ của chữ Duyên!! Trong tuyệt vọng,đột nhiên em lại đến! Đóa hoa xưa,thả xuống chút hương tình! Làm mát lòng,bằng những lời hứa hẹn! Rừng khô rồi,rừng lại bỗng ngát xanh!!? Người có thể mất,nhưng hồn thơ không mất! Muốn anh vui,em cố nở nụ cười! Gặp lại rồi,cấm em không được khóc! Tình vẫn nồng!sao thương quá em ơi!! Đừng sống lại,cảnh mưa chiều nắng sáng! Tấm lòng son,tình lại sẽ đi về! Mưa rớt xuống,nơi đồng khô nắng hạn! Tưới hoa tình,làm thắm những trang thơ!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/0C762529CF2245EBB00E83E3C6DC7A96.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2011 09:16:10 bởi Tiền Giang >
HÌNH SIN... Tình yêu của ta,đang đi theo hình Sin... Một ngày vui,một ngày buồn xen kẽ! Chắc trên đời,người nào yêu cũng thế? Vì hoa xinh nào,cũng vừa khóc vừa cười!!?? Tính khí thất thường,sáng héo chiều tươi! Đang vui như tết,bỗng đùng đùng nổi giận! Sự bẽ bàng,cắt ngay cơn hưng phấn! Vốn quen rồi,nên ta cũng bớt...đau!! Tưởng sẽ chia lìa,ngàn kiếp chẳng thấy nhau! Chưa hết một ngày,đã nhớ thương quay quắc! Ta lại dỗ dành,để nàng khỏi khóc! Lời êm tai,kèm theo những nụ hôn!! Vẫn biết cuộc tình,đang dừng ở điểm buồn! Nhưng là phụ nữ,chắc cũng đều như thế?? Giận một chút,để người yêu phải dỗ! Nêm vị đắng vào,để tình thấy ngọt hơn!! Qua một đêm rồi,chắc em đã hết buồn? Anh vuốt tóc nhẹ,hay là hôn lên má?? Đừng giận dai,vì đang là mùa hạ! Không khí oi nồng,chẳng thể thiếu chuyện...yêu!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/BBC555912C9D4C189FD741ABAEDCA73E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 09:04:51 bởi Tiền Giang >
THÊM MỘT LẦN YÊU Cho anh thêm một lần nữa…yêu em! Để ta biết,tình yêu là tất cả! Thơm hơn hoa,xanh hơn màu của lá! Để hiểu rằng,ta là của riêng nhau! Yêu nhau thêm,để uống bớt nổi sầu! Để vần thơ câu nhớ nhung không tủi! Để mai đây,em có về cát bụi! Chút hương nồng,còn đâu đó bên anh! Thêm một lần,cho ánh mắt long lanh! Môi thêm tươi và hồng thêm lên má! Ta bồng bềng trôi vào miền đất lạ! Thêm một lần,một lần nữa ..yêu anh! Thêm một lần để cây Tình thêm xanh! Hoa thêm tươi,để tình ta kết trái! Thêm một lần,để tình ta sống mãi! Vị đắng nào cũng hóa ngọt ở bờ môi! Thêm một lần,một lần nữa mà thôi! Hãy yêu đi,để ngày mai còn nhớ! Yêu thêm nữa,để tình không tan vỡ! Yêu thêm một lần ,ngàn kiếp thuộc về nhau!! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/B9693803147549A1A714C48D75D86EE6.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 08:11:45 bởi peli >
XEN KẼ Tây Nguyên bây giờ,xen kẽ nắng cùng mưa! Giống như tình mình,cứ buồn vui lẫn lộn! Nơi em ở,có nước ròng nước lớn! Nên cuộc tình,cứ hết xuống lại lên!!? Có loài hoa,theo con sóng dập dềnh! Cũng có loài,chịu chết héo trên cành cũ! Có loài phơi phới,như tấc lòng Xuân nữ! Nhưng cũng có loài,buồn như một đám ma!! Đang nói về cuộc đời,lại xen vào chuyện hoa? Suy cho cùng,cả hai cũng là một! Cành hoa tươi,khiến cho ta sống tốt! Nhìn đóa hoa buồn,lòng lại thấy sầu bi!! Tây Nguyên mưa nhiều,hoa đẹp ra đi! Sông Tiền mưa nhiều,giữ chân hoa lại!! Cành hoa ngày ấy,ta không dám hái! Để bây giờ,trong mưa gió tả tơi!! Cuối bài thơ,lưu hình bóng một người! Năm lần bảy lượt,hẹn về thăm Phố Núi! Người không đi,nhưng bắt ta cứ đợi! Thu sắp đến rồi,hoa tàn úa còn đâu??? Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2011 11:02:04 bởi Tiền Giang >
NGÀY ẤY.... Người đã quên,mà vần thơ bắt nhớ! Điệu bi thương,nghe đau đớn cõi lòng! Ta vẫn ôm chặt mối tình tri ngộ! Bến sông Tiền,ngày ấy...mỏi mòn trông!! Cánh chim bay đi,có ngày trở lại! Để bài thơ,không lệch điệu sai vần! Xóa đi cảnh:già vợ chồng,non nhân ngãi! Bao muộn phiền,đem trả hết cho sông!! Sẽ chẳng có,lời yêu nào dang dở! Nước mắt thôi làm ướt những cuộc tình!! Cành hoa đẹp,không nhúng vào bể khổ! Tập TÌNH THƠ,một lần nữa,tái sinh!! Con bướm ấy,lại tìm về vườn cũ! Hút mật hoa,đem tặng hết cho đời! Chốn Thiên Đường,vang lên lời tình tự! Mê đắm rồi,vĩnh viễn chẳng xa nhau!! Trên nấm mồ của tro tàn quá khứ! Chỉ còn nghe,thơm ngát sắc hoa Hồng!! Thơ thiếu gì,ta sẽ đem tặng đủ! Nhưng còn người,có chấp nhận,hay không??? Tiền Giang
SAO ANH VẪN YÊU? Sao anh vẫn yêu,một loài hoa đã vỡ Nhụy sắp tàn,hương sắc kém màu tươi Anh vẫn hôn đắm đuối một bờ môi! Dù vẫn biết,môi xưa không còn thắm! Sao vẫn yêu,như ngày nào say đắm? Để lòng em,bối rối đến lạ thường! Dù chiếc cầu bắt nhịp bến sông Tương Em đã lỡ làm gãy đi một nhịp! Sao anh vẫn ôm tình Thơ viết tiếp? Dù biết rằng,hoa tím vẫn lênh đênh? Đôi mắt xưa đâu còn màu biếc,long lanh! Sao anh vẫn muốn uống dòng dư lệ? Sao anh muốn gánh nổi đau trân thế? Vì một người,anh trằn trọc từng đêm? Sao vẫn hôn lên mái tóc đen mềm Dù tóc rối,anh vẫn còn hôn mãi? Sao anh cứ muốn cây tình sống lại Dù biết rằng,chỉ có trái đắng mà thôi? Sao anh ơi?Sao em đã muốn quên rồi? Mà không thể,sao lòng còn nhớ mãi?! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/CA570D5D58114104948E3E7169A1AB57.jpg[/image]
GẦN MỘT NĂM TRÒN Qua một ngày anh lại thấy nhớ em! Nhớ giọng cười như băng tan ngày ấy! Thu sắp về rồi,em bảo sao anh nghe vậy! Mấy hôm nữa thôi,tình vừa đúng một năm!! Hai chúng ta,chẳng khác kiếp con tằm! Mười hai tháng,nhả tơ vàng óng ả! Ngày nay năm ngoái,vẫn đang còn xa lạ! Mà giờ đây,hình đã khắc vào tim!! Nghiệt ngã của đời,cứ bắt chúng ta quên! Tình trong vần thơ,lại đưa ta về điểm nhớ! Miệng trao cho nhau,lời đắng cay tan vỡ! Con tim lại âm thầm,quấn quít nhớ thương!! Trời không cho ta đi chung một con đường! Cốt bắt con tim,giữ hoài một ngọn lửa! Trong lòng anh,em luôn là điểm tựa! Để suy ngẫm về cuộc đời và viết sách làm thơ! Kể từ nay,không còn sự bất ngờ! Anh càng không tin cái từ định mệnh!! Được may mắn,mang một tình yêu lớn! Hạnh phúc vô cùng,sao lại cứ oán than??? Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/D965946B61A64120A94B13346D11E40C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2011 18:42:22 bởi Tiền Giang >
TÌNH CHẲNG ĐỔI NGÔI Xin gửi anh,ánh mắt màu tím biếc Màu Hạ về trên Phố Núi ,Tấy Nguyên! Xin gửi người thêm chút nợ,chút duyên Để ngày mai,gửi hoa về vườn cũ! Xin thôi độc hành,trên đường đời cô lữ Dấu chân đời,xin mong được sóng đôi! Tình nặng rồi nên không thể đổi ngôi! Mấy bận xa,mà cứ gần thêm mãi! Xin hôn em như thuở ban đầu vụng dại! Để mắt nai sầu,thôi rấm rức mỗi đêm! Xin đưa tay nâng lại cánh môi mềm! Đêm mùa Hạ,mưa đầu mùa thôi lạnh! Xin giữ lại sóng mắt xưa long lánh! Dáng hao gầy,bờ vai cũ,áo vàng xưa! Để tháng sáu qua, khi trời đất chuyển mùa! Em biết mình vẫn còn yêu say đắm! Xin lưu lại mối tình Thơ sâu đậm Những áng thơ sầu,xin nhắn nhủ ngày mai! Ru mộng tình theo tháng rộng năm dài! Dù ngăn cách,nhưng mãi là Bất Tử! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/25C2670237D640B7A3BF19E0557488F7.jpg[/image]
KHÔNG CÓ EM Nếu không có em,anh vẫn là anh! Sống nhàm chán,như bao nhiêu người khác! Sáng uống cà phê,ngồi rung đùi nghe nhạc! Trưa ăn ba hột rồi,ngủ một giấc thật say!! Chiều đi lang thang cho hết một ngày! Làm mấy ván cờ,hoặc ngồi tán gẫu! Gặp bạn hiền,lai rai cho đến tối! Tửu bất túy nhân,nhưng chân nam đá chân chiêu! Quỹ thời gian,cả sáng lẫn chiều! Đem dồn hết,cho những trò vô vị! Đọc trăm cuốn sách,mà vẫn không nhìn thấy! Những đổi thay,căn bản của tâm hồn!! Không có em,chắc chắn anh sẽ buồn! Nhưng là cái buồn,không có thơ trong đó! Không biết được cảm giác,của nỗi đau tan vỡ! Không hiểu thế nào,là nhung nhớ cuồng điên!! Anh không có em,như phố chẳng lên đèn! Những vẫn thơ,sẽ sống đời tăm tối! Lâu thì lâu,anh vẫn bền lòng chờ đợi! Vì kiếp này,anh không thể thiếu em!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/6ED58E94A0A1475E9732EF6969CF5DA9.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2011 22:30:18 bởi Tiền Giang >
NGUYỆT THỰC *Đêm qua,lúc 2g sáng Nguyệt thực toàn phần. Đêm cận rằm,mặt trời nuốt mặt trăng! Trước mắt ta,bỗng thiên hôn địa ám! Mưa đã tạnh rồi,trời vẫn còn ảm đạm! Giống như cuộc tình,đang bị nguyệt thực!Em ơi!! Ngẩn mặt lên,anh trông chẳng thấy trời! Bóng tối đang bao trùm lên vạn vật! Mây đen cố tình che đi sự thật! Để biết thế nào là nguyệt thực trong tình yêu!! Một chút nữa thôi,cũng chẳng còn nhiều! Mặt trăng tình yêu,sẽ đi vào cõi chết! Nếu em vẫn còn tỏ ra mỏi mệt! Lần nguyệt thực này,thật bi thảm lắm thay!! Thiếu ánh trăng khuya,trần thế bị đọa đày! Thiếu tình yêu lớn,hồn thơ sẽ tàn úa! Em đi rồi,chẳng còn ai tiếp lửa! Để dòng Sử Thi,chảy xuyên suốt cuộc đời!! Một giờ nữa thôi,sẽ hết nguyệt thực!Em ơi!! Trăng sẽ tròn,và trời quang mây tạnh! Vượt qua nguyệt thực,tình sẽ thêm sức mạnh! Chẳng còn gì,che khuất được tình yêu!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/0B455BC58BE347B5809C4FF8C733BDE0.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2011 09:25:21 bởi Tiền Giang >
PHẢI THUỘC VỀ ANH Khi đã trải lòng ra,cho đến góc cuối cùng! Ta sẽ thấy,tình trở nên thanh thản! Giảm bớt màu đen,cắt đi phần ảm đạm! Còn thiếu màu hồng,nhưng vẫn thấy an tâm!! Phố Núi bây giờ,đang tiết mưa dầm! Cả ngày lẫn đêm,nước mắt trời tuôn chảy! Tình đang buồn,tuyệt đối không phải vậy!! Em khóc nhiều,có giải quyết được gì đâu??? Khi con tim,đã không chịu đổi màu! Ta không có quyền,xóa đi tất cả! Đang là tình nhân,không thể thành kẻ lạ! Sự chia tay nào,cũng gây đau đớn cho thơ!! Còn yêu hoa,anh vẫn cứ đợi chờ! Ghép cho được,cung Thương và điệu Nhớ! Đưa tay vớt cành hoa,từ trong bể khổ! Để tình yêu,vĩnh viễn được phục sinh!! Chúng ta không ai,là kẻ vô tình! Nên sợi dây chùng,không bao giờ dứt!? Ngày ấy tháng ấy,anh đã uống dòng nước mắt! Thì kiếp này,em phải thuộc về anh!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/1AF69BC5289F4BCB8A38721939D92FDE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2011 09:46:15 bởi Tiền Giang >
KHÔNG CÓ TỪ HỐI TIẾC Hoa cứ trôi,theo hướng của cuộc đời! Nhưng hãy giữ,mùi thơm kia ở lại! Nếu tình yêu,không vướng nhiều ngang trái! Trên đời này,làm gì có thơ ca??? Nhìn sắc tím buồn,lòng nào chẳng xót xa?? Càng hiểu nhiều,càng khó ngăn dòng lệ! Chỉ trách kiếp trước,chỉ lo đi vay nợ! Nên kiếp này,trả mãi vẫn chưa xong!!? Vần thơ yêu,vẫn viết chữ tương phùng! Dù đường về,còn xa khơi mù mịt! Trong tình yêu,không có từ hối tiếc! Chẳng nhận được gì,ta vẫn cứ cho!!! Bản chất tình yêu,tuyệt đối chẳng mơ hồ! Nó là tim óc,là cuộc đời,là máu thịt! Nếu lúc nào đó,ta chán chường mỏi mệt! Ngọn lửa tình yêu,vẫn cháy rực niềm tin!! Không có vẫn yêu,đó mới gọi là tình! Thơ bây giờ,đã chuyển sang vần đợi! Nhìn em vui,tâm hồn anh phơi phới! Sống vì người,tình sẽ được bền lâu!!! Tiền Giang
SẮP ĐẾN MÙA VU LAN NHỚ EM Năm ngoái giờ này,em đi lễ Phật! Xin với Người,tình cuối chẳng thương đau! Sợ một lần nữa,sẩy tay đánh mất! Yêu thiết tha,nhưng sợ giống tình đầu!!? Anh tặng cho em,bài thơ Lan Hồ Điệp! Mong em yêu,được ý tại tâm bình! Vu Lan báo hiếu,chuyện Tình Thơ viết tiếp! Có ai ngờ,vì chữ hiếu phải hy sinh??? Đem cành hoa ấy,nhúng vào bể khổ! Đấng từ bi,muốn thử dạ sắt son!? Viên ngọc quý,lại ẩn tàng trong đá! Phải đập đá ra,để biết Ngọc mất hay còn??? Một năm qua rồi,chữ hiếu kia viên mãn! Mùa Vu Lan,lại thấy nhớ nhung người! Em nói ta yêu nhầm ngày xui tháng hạn! Xin đừng buồn!Làm hoa ấy kém tươi!!! Ta chỉ được,một lần đi,một lần đến! Tiếng chuông xa,sẽ rửa sạch tâm hồn! Xóa buồn đau,em đưa ra lời hẹn! Sang năm ngày này,tình ấy sẽ đẹp hơn!!! Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: