YÊU LẦN NỮA
VÔ TỰ KINH Một ngày mới khiến hồn như trẻ lại Ta có em đời mọc vội cây tình Vườn hàng xóm rực màu vàng hoa cải Hạnh phúc tuôn trào theo ánh bình minh... Em vẫn dùng đôi bàn tay tháp bút Gõ lời yêu sửa lại khổ thơ buồn! Áo em bay khiến tim anh rạo rực Biết lấy gì để đổi một nụ hôn?? Trời bớt lạnh, Xuân sắp về trước ngõ Nụ hoa kia vẫn đang tỏa hương nồng Gấp điện thoại tưởng còn nghe tiếng thở Ghiền giọng nói rồi,em yêu có biết không?? Chuyến đò tình nhổ neo, anh đến muộn Nên bây giờ ngồi viết lại khúc tình ca! Bao mê đắm vuốt dài đuôi mắt phượng Mượn trắc bằng vẽ lại dáng tiên nga... Em để mặc một mình anh lên tiếng Vô tự kinh đem thuyết giảng cho đời! Ý tại ngôn ngoại, em không cần phản biện Trái cấm chín muồi sẽ tự rụng!Em ơi... TIỀN GIANG
MƯỢN TÀ ÁO TÍM Sáng nay màu áo tím thương Bao nhiêu cặp mắt bên đường nhìn em! Áo làm xao xuyến con tim Một tà áo ấy bao đêm đợi chờ... Áo tím cho anh làm thơ Mượn màu tím dệt giấc mơ bên nàng! Đêm qua mưa trái mùa tan Sáng nay áo tím vô vàn dấu yêu... Khối tình em giữ bao nhiêu Để cho áo tím theo chiều gió bay! Không rượu hồn vẫn cứ say Một tà áo tím đong đầy nhớ nhung... Vẫn là yêu đến vô cùng Trăm năm sắc tím thủy chung đợi chờ! Song hành áo tím và thơ Xem con sóng nhớ vỗ bờ yêu thương.. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2016 16:57:59 bởi Ct.Ly >
NGƯỜI YÊU DẤU ƠI!
Anh đứng chờ em,nơi trước cổng trường!
Sài Gòn cuối Thu,nắng nhiều,mưa ít!
Gặp nhau rồi,ta lại vui như tết!
Cô thiếu phụ học trò,xinh quá đỗi là xinh!!
Vẫn mái tóc dài,buông hờ hửng,màu đen!
Vẫn đôi môi phớt hồng và nụ cười nửa miệng!
Sự tươi mát,khiến lòng anh xao xuyến!
Hỡi cô học trò,sắp ba mươi tuổi,kia ơi!!
Anh chọn góc nhìn,cốt để ngắm em thôi!
Hoàng Lan bây giờ,chẳng khác xưa là mấy!
Chỉ nhìn em thôi mà lòng anh sóng dậy!
Nhớ nhung bao ngày,đã tan chảy,hóa thành thơ!!
Một đời người,có được mấy giấc mơ?
Em nằm trong vòng tay rồi,vẫn ngỡ là ảo ảnh!
Sài Gòn cuối Thu,về đêm,hơi se lạnh!
Ta sưởi cuộc đời,bằng lửa ấm trong tim!!
Trên đời này,chắc chỉ có mình em!
Sắp ba mươi rồi,vừa yêu,vừa đi học!
Gặp lại người tình,vừa cười lại vừa khóc!
Sách vở trang nào cũng viết một chữ YÊU!!
Tiền Giang
CON THUYỀN KHÔNG BẾN Hoa súng trên tay,em rất tươi Ngàn vàng không đổi được nụ cười! Dòng sông in bóng tà áo tím Đã một tuần rồi! Thương nhớ ơi!! Ta để hồn tan trên cánh hoa Dư âm ngày ấy đã phai nhòa! Con thuyền không bến buông tay lái
Nên chỉ riêng mình thấy xót xa...
Tóc gió bây giờ không muốn bay
Ôm thơ ta nhận kiếp lưu đày!
Xin người giữ lại vùng ký ức
Ly rượu đầu năm sao chẳng say??
Hoa ấy đã chìm trong bể dâu
Con thuyền không bến ngẩn ngơ sầu!
Lỡ mai không thấy tà áo tím
Ta biết lấy gì để nhớ nhau??
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2016 14:55:45 bởi võ phong trần >
DÁNG XUÂN Sáng nay em giữa ngàn hoa Áo hồng quần tím kiêu sa vô cùng! Nhìn hoa cứ tưởng dòng sông Em che nón lá bềnh bồng dáng Xuân... Ngắm em không ngớt bâng khuâng Một nhan sắc ấy trăm lần tương tư! Hoa xinh nhưng chẳng bằng người Giang sơn đánh đổi nụ cười giai nhân... Trong em là cả mùa Xuân Nắm bàn tay ngọc ngại ngùng Tình ơi! Màu hoa tím một góc trời Màu môi kiều nữ gọi mời ý thơ... Bên em lại tưởng đang mơ Vu sơn thần nữ đợi chờ tình quân! Vì đời em tạo dáng Xuân Vòng eo Ngọc Nữ vạn phần đắm say...
TÍM * Ngày xa xưa ấy Tím một góc trời, tím cả thơ! Đâu hay tháng đợi lại năm chờ? Vu quy em mặc màu váy tím Tím nhuộm cuộc tình, tím giấc mơ... Em ướp buồn lên đôi mắt nhung Từ nay tan vỡ mộng tương phùng! Dưới tà áo tím chôn thương nhớ Ta phụ nhau rồi! Em biết không?? Một cánh Bằng Lăng theo gió bay Màu hoa đưa tiển kẻ lưu đày! Sang ngang em chọn tà áo tím Đau buốt hồn ai!Em có hay?? Tóc ủ bờ vai, sắc tím đau Trang thơ Phố Núi đã phai màu! Trả em váy tím ngày xưa ấy Tự dối rằng mình chưa gặp nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2016 21:40:57 bởi võ phong trần >
CHUYẾN CÔNG TÁC VỘI Đà Nẵng,một chiều thứ Ba,tháng Giêng Chuyến bay trưa đã làm em thấm mệt! Từ phi trường đi thẳng đến nơi họp Bụng đang cồn cào, thương quá!Em ơi!! Gió Bấc đang về, mây xám giăng trời Mặt nước sông Hàn chờ em in bóng! Bãi biển Mỹ Khê sóng xao gió lộng Phố cổ Hội An rạo rực ngóng tin em... Đi đây đi đó, biết là em đã quen Nhưng công việc không thương nhan sắc! Đêm gala lại đang chờ cô giám đốc Bàn chuyện với đối tác mà hồn ở trên mây... Mặc váy dạ hội vào, anh vẫn gọi baby Chuyến đi vội vã quên cả đồ trang điểm! Đêm Đà Nẵng chờ nghe em lên tiếng Diễn đàn cuối năm tô thắm má hồng... Năm nay miền Trung chẳng có mùa Đông Quý bà quý cô thênh thang váy lụa! Em kiêu sa như một nàng công chúa Bên nhau rồi, đêm hát khúc tình ca...
ĐƯỜNG VÀO TIM Đầu Xuân đi chơi suối nóng Đem cành hoa đẹp ngâm bùn Anh sợ hại làn da trắng Nghịch nước một ngày vui không?? Xuống tắm nhớ bao tóc lại Nắng lên em đỡ nhức đầu Phủ kem cho da khỏi tái Dẫu vui không thể tắm lâu... Xuân về trên rừng Xuyên Mộc Mai Đào khoe sắc Bình Châu Anh biết em đang hạnh phúc! Tình yêu vừa chớm qua cầu... Suối nóng hay tình đang nóng? Thơ tình lại viết tặng em! Hương Xuân ướp trong gối mộng Đường nào để đến được tim??
ĐÊM VĨNH PHÚC Nhân chuyến công tác kết hợp đi chơi Mình đến Vĩnh Phúc khi trời vừa tối! Nhận chìa khóa phòng sao em bối rối? Sông Hồng resort cảnh đẹp như mơ... Hành trang của anh chỉ có túi thơ Em lại lủng lẳng biểu đồ cùng kế hoạch! Đêm Vĩnh Phúc nghe suối tình róc rách Một Thiên Thần xếp cánh giữa vườn yêu... Thăm hồ Đại Lải vào lúc xế chiều Buổi sáng ngắm Tam Đảo núi non hùng vĩ! Mây trải nền trời khiến mình mộng mị Đôi tình nhân lạc lối chốn Thiên Thai... Ghé thiền viện Trúc Lâm nối giấc mơ dài Bên kia sắc không có mối tình thoát tục! Cho và nhận đủ, không làm ai bứt rứt Hạ giới và Thiên Đường có khác gì đâu?? Thăm làng hoa Mê Linh cảm thụ sắc màu Nhan sắc em làm trăm hoa cúi mặt! Anh cứ để hồn chìm sâu đáy mắt Tay trong tay mà cứ nghĩ đang mơ... Tháp Bình Sơn đẹp đến không ngờ Bóng tình yêu ngã dài như bóng tháp! Làng gốm Hương Canh chiều êm gió mát Xe tình yêu quay lại resort Sông Hồng... Đêm Vĩnh Phúc biển tình mênh mông Ta để mặc hồn trôi trên ngọn sóng! Bên ngoài lạnh nhưng con tim lại nóng Vườn Địa Đàng cách Hà Nội một tầm tay...
VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THUƠNG Momg cho tình ấy xanh như lá! Xuân Hạ Thu Đông chẳng vướng sầu! Giữ được dung nhan nơi xứ lạ! Cho dù mãi mãi đã mất nhau!! Mong cho tình ấy như hoa thắm! Huơng ngát bay xa đến cuối trời! Tháng hết năm cùng thôi lận đận! Gió dập mưa vùi hoa chẳng rơi!! Mong cho tình ấy như nắng ấm! Băng giá xua tan khỏi tâm hồn! " Bất Tử" tình kia còn in đậm! Ai đành đào huyệt để vùi chôn?? Mong cho tình ấy như trăng sáng! Soi rọi đêm đen giết đợi chờ! Ngày ấy năm xui cùng tháng hạn! Dẫm cành hoa tím khóc nàng thơ!! Tây Nguyên giờ chìm trong lạnh giá! Thơ viết dăm câu đã ủ buồn! Đừng biến người quen thành kẻ lạ! Về đâu hỡi mái tóc người thuơng??? TIỀN GIANG
DẤU YÊU ƠI *Lời của nhân vật nam chính trong “Người Đi Săn Bóng” Yêu dấu ơi!Anh thấy nhớ vô cùng! Nhất nhật bất kiến,tam thu hề,chia biệt! Là người dưng,mà sao yêu tha thiết?? Đi xa rồi,vẫn không thể nào quên!! Yêu dấu ơi!Xin trả lại trái tim! Trả lại nụ hôn,kèm theo hơi thở! Em có lỗi hẹn,lòng cũng vơi nhung nhớ! Tình xa rồi,vẫn sống để mà yêu!! I�M�0A
Dấu yêu ơi!Anh thấy nhớ em nhiều! Nhớ Sài Gòn,trong mưa,tình bốc cháy! Nhớ Nha Trang,nỗi đau theo sóng dậy! Nhớ những con đường,in đậm gót chân son!! Dấu yêu ơi!Giờ anh mất hay còn? VẦN THƠ GHÉP,và mối TÌNH BẤT TỬ? Ngọn LỬA LÒNG,khiến ta YÊU LẦN NỮA! DƯ ÂM NGÀY XƯA,giờ có nhạt nhòa? NHỮNG CON SÔNG QUÊ HƯƠNG,em đã đi qua! Sáu trang thơ,đừng quên!yêu dấu nhé! Dù cuộc đời,có trăm dâu ngàn bể! Hãy giữ cho tình xanh mãi những vần thơ!! Dù mai đây,nhân ảnh có phai mờ! Anh đã săn được,cho mình chiếc bóng! Đời trả tình lại,môi sẽ hồng,má sẽ thắm! Anh dang vòng tay,mừng đón dấu yêu xưa!!! *Những chữ in hoa là tên các trang thơ trên VNTQ của 2 nhân vật chính trong sách. TIỀN GIANG (Võ Thanh Phong)
EM DẶN Em dặn đi xa không được nhớ Con tim sao cứ mãi bồi hồi! Trời mưa bong bóng thi nhau vỡ Đâu chỉ đơn thuần là nhớ thôi?? Em dặn Thu về đừng nhặt lá Cây tình còn đó, nên lá đau! Mai mốt về làm dâu xứ lạ Đừng để thơ em nhúng bể sầu!! Em dặn vầng trăng đừng xẻ nửa Bên tròn bên khuyết tủi đời ai! Em hứa vì thơ luôn giữ lửa Để anh nối những giấc mơ dài... Em dặn rượu nồng đừng cạn chén Phương trời biết được em sẽ đau! Sân ga hiu hắt chiều đưa tiển Cố nén nơi tim giọt lệ sầu...
DUNG NHAN QUA ẢNH Sáng nay mưa ướt đại ngàn Ngoài hiên gió giật mơ màng nhớ em! Hạt mưa làm ướt con tim Nhưng không xóa được lời nguyền hôm qua... Tình đem gửi ở phương xa Hạt mưa thương nhớ làm nhòa mi ai! Tình như biển rộng sông dài Khiến lòng day dứt nhớ hoài về em... Lấy gì chinh phục con tim? Để cành hoa ấy ngàn đêm đợi chờ! Yêu em anh chỉ có thơ Bàn tay ngọc nữ, giấc mơ Thiên Đường... Mưa không xóa hết mùi hương Treo thơ lên vách nhớ thương dạt dào! Xin em đừng hỏi vì sao Dung nhan qua ảnh tấm nào cũng... mê!!
GỢI GIẤC MƠ XƯA Giấc mơ nào “Em không thấy anh”! Một lời nói đó biết bao tình! Ai đem viết tiếp vần thơ cũ? “Giọt lệ lăn dài…đôi mắt xanh!” Em đến hồn anh ngợp ý thơ Một niềm hy vọng,một trời mơ! Anh đem gieo hết giòng tâm sự Rồi hái đau thương ,thật bất ngờ! Trời đã vào Đông,lặng lẽ sầu! Nỗi buồn anh biết gửi về đâu? Người đi phong kín hồn băng giá Dù có mong chờ,cũng thế thôi!
BẮT ĐỀN NÀNG THƠ Em biết chăng,trời đang trở gió? Mùa Thu về, sắc đỏ lên ngôi! Màu son vẫn thắm trên môi Xa nhau mấy khắc,đứng ngồi không yên... Vườn nhà ai, Đỗ Quyên đang nở Mùi thơm như hơi thở người tình! Hay cho cái kiếp cộng sinh Dỗi hờn đâu chỉ có mình anh đau... Hà Nội phố, mây sầu giăng mãi Tây Nguyên mưa, tê tái hồn anh! Ngày buồn chẳng chịu qua nhanh Gió mưa làm ướt một cành hoa yêu... Một tấm hình gây nhiều nhung nhớ Cả khối sầu đang vỡ trong tim Rượu nào uống để cho quên? Mưa buồn rơi mãi, bắt đền nàng Thơ... VÕ THANH PHONG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: