YÊU LẦN NỮA
XIN EM ĐỪNG…
Xin em đừng… mặc chiếc áo dài hồng
Khi hạ bút viết bài thơ thương nhớ!
Hai năm rồi,anh đã quên sắc đỏ!
Chỉ giữ cho mình,những màu tối,buồn đau!!
Xin em đừng…mặc chiếc áo ngày đầu
Có hoa tím định tình ngay trước ngực!
Chẳng nhìn thấy áo,lòng anh không ray rứt!
Khi trong hồn,luôn nhớ một người xa!!
Mái tóc đen dài,nếu có cài hoa!
Em đừng mặc,chiếc áo vàng ngày ấy!
Nhìn giọt mưa Thu,hồn anh sóng dậy!
Hai năm rồi,cứ ngỡ em…đã quên!!
Xin em đừng…mặc chiếc áo dỗi hờn
Sau lưng,trước ngực,một trời dây dợ!
Em giữ chặc quá,khiến tình yêu lo sợ!
Cứ nghĩ rằng,em đã…hết thương!!?
Tình bây giờ,đang uống tuyết nằm sương!
Những chiếc áo kỷ niệm,cất đi,đừng mặc!
Em cứ đẹp,sẽ không ai thắc mắc
Áo ấy cũ rồi,nào phải tại em quên
XUÂN BUỒN Một góc trời Xuân mây xám bay! Bên kia hờn dỗi, bên này say! Gió đưa tà áo, hoa Xuân rụng Chỉ hố buồn thôi lấp chẳng đầy... Rót tặng nàng Xuân nửa chén sầu Hồng nhan ngày ấy giờ về đâu? Con tim đem cắt thành hai nửa Nên mới vào Xuân đã mất nhau... Vần điệu làm đau đêm tháng Giêng Tình phai nên nối mạch thơ buồn! Ai mua ta bán vùng ký ức Để khỏi nặng lòng nhớ với thương... Ôm cánh hoa Đào tiếc gió Đông Vì ta nên má ấy phai hồng! Năm sau Xuân nhớ đừng đến nữa Ta mất em rồi! Xuân biết không??
HÀ NỘI MÙA YÊU Ngày phụ nữ,anh về Hà Nội
Gặp Bé Yêu để nối đường tơ!
Tháng Hai trời đẹp như mơ
Hôm qua còn rét, bây giờ ấm hơn.. Ngày phụ nữ dỗi hờn tan biến
Cùng gối tay nhắc chuyện tình thơ!
Hồ Tây nghe sóng vỗ bờ
Sương tan Trúc Bạch,trăng mờ Chương Dương... Cùng đi trên con đường hoa gấm
Tình ngày càng sâu đậm em ơi!
Con tim biết nói thành lời
Tháng Ba ngày Tám,trọn đời khắc ghi.. Đừng cười mối tình si em nhé!
Tim còn yêu,đời trẻ mãi thôi!
Vần thơ trăm sắc ngàn màu
Tiếng đàn ngày ấy,thay câu đá vàng... Ngày phụ nữ,ngập tràn luyến ái
Vẫn còn kia thệ hải minh sơn!
Chúc cho phái đẹp trường tồn
Mùa yêu Hà Nội mãi còn trong..tim!!
KHUYNH THÀNH Áo đỏ,hoa hồng, đẹp lắm thay!
Má màu hồng phấn, tóc như mây!
Tình ơi! Có biết anh đang nhớ
Khoảng trống trong tim muốn lấp đầy... Gió thoảng đưa hương một góc trời
Nhìn em say đắm! Nhan Sắc ơi!
Hoa khoe thanh khiết, người khoe áo
Dấu ái giờ đây tựa biển khơi... Hoa cũng như người, trăm nét xinh!
Chao ôi! Ánh mắt chứa bao tình!
Ước gì thu ngắn con đường đó
Để thấy cây đời mãi ngát xanh!! Anh đã yêu rồi em biết không?
Đem hoa thêu dệt mối tình nồng!
Mai kia mốt nọ hoa tàn úa
Tim vẫn in hoài chữ thủy chung!!!
ANH YÊU MÀU ĐỎ Anh yêu màu đỏ em ơi!
Bao nhiêu dấu ái suốt đời không quên!
Đêm qua,tình lại gọi tên
Giọt sương trên lá làm mềm cánh môi... Nhìn em không nói thành lời
Sông in mắt biếc,non phơi tiên đào!
Nặng tình,vóc dáng hư hao
Yểu điệu thục nữ,lòng nào chẳng say? Sông thương mưa xuống lại đầy
Về thăm Kinh Bắc, vòng tay ấm nồng!
Tình hoa có nhớ thương không?
Nụ hôn trở giấc làm hồng má em... Gửi màu áo đỏ theo tim
Hương yêu lan tỏa những đêm tạ tình!
Sắc đỏ khiến em càng xinh
Nâng niu dáng ngọc để tình lên ngôi... Phòng khuê mưa gió tơi bời
Mới hay em đã một đời yêu..thơ!
Tàn đêm,trăng lặn sao mờ
Sóng tình không dứt,cơn mê nối dài...
CHÀO THÁNG TÁM Tháng Tám đã về trong nắng Thu Trước thềm dăm chiếc lá vàng rơi! Thoảng nghe trong gió mùi hương bưởi! Gửi khúc tâm ca đến một người... Tháng Tám em ngồi, suối tóc bay Nước hồ xanh ngát nhuốm màu mây! Bên anh còn đó mùi hoa nhớ Sợi nắng vương vương dưới gót giày... Tháng Tám anh đi tìm tứ thơ Áo em nhuộm thắm cả trời mơ! Dòng sông giữ lại câu hò hẹn Thu biết mình yêu mới trở về... Một cõi trời riêng em với anh Cho hay giai ngẫu tự thiên thành! Nụ hôn trao vội chào tháng Tám Thu đến cây Tình vẫn ngát xanh...
EM BAO NHIÊU TUỔI? Hỏi em bao nhiêu tuổi? Mà tóc chấm bờ vai! Hỏi em thương nhớ ai? Mà sầu dâng khóe mắt? Mùi Oải Hương thơm ngát Nắng ghen với làn da! Giản đơn mà kiêu sa Hỡi nàng Thơ bé bỏng!! Tay trắng xây lầu mộng Nào dám hỏi tuổi em! Xao xuyến ngập buồng tim Vần thơ tình cất cánh.. Đời ngỡ là ảo ảnh Em bảo mối tình chân! Yêu nàng Thơ vô ngần Hỏi làm gì tuổi tác? Đôi mắt em có nhạc Một thiếu phụ trẻ con!? Nhan sắc tựa lồng son Giam vần thơ lãng tử..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2018 11:16:44 bởi võ phong trần >
NHỮNG NGÀY KHÔNG QUÊN Em ơi! Phố Biển Nha Trang,những ngày không quên Tay trong tay,thả vần thơ trên sóng! Gom mây và nước xây nên lầu mộng Mượn chút nắng Hè lưu giữ bóng hình em.. Những vùng đất, đều đã được đặt tên Riêng cõi Đào Nguyên vẫn hoang sơ cách biệt! Bài tình ca cứ vang lên da diết Khuấy động cả vùng tâm thức đã ngủ yên.. Anh cố tình trêu để được bắt đền Sắc áo hồng làm biển xa cuộn sóng! Đại dương mát mà con tim lại nóng Rót cho tình những giọt mật cuồng điên.. Cơn bão đi qua,tình bỗng ngoan hiền Khép bờ mi xinh,nàng thơ ngái ngủ! Đóa hồng ấy giữa màn sương hé nụ Đem nét nhu mì tặng hết cho tình quân! Khi trái cây chín muồi,xa cũng thành gần Thơ đã có những ngày Hè cháy bỏng! Tạm biệt rồi,sao con tim vẫn nóng Em ơi! Những ngày ở Nha Trang không thể nào quên...
MẮT NAI Tình Cuối đêm rồi thương nhớ ai?
Mà trên mặt gối nước lăn dài!
Bài thơ mới viết xong ba khổ
Đã mở hình ra ngắm mắt nai... Sáng sớm đầu tuần vội nhắn tin
-Anh đang tìm cảnh để ghép hình!
Thêm đôi mắt kiến trông ngộ quá!
Nhưng nói thật lòng:Em rất xinh.. Em dỗi khi anh gọi mắt nai
Trưa nay để mất dấu trang đài!
Buổi chiều dỗ ngọt thơ lục bát
Mới chịu treo hình đến sáng mai.. Cửa sổ linh hồn giờ xanh hơn
Kề vai tựa má hết dỗi hờn!
Làm sao có thể xa Hà Nội?
Một đóa hồng đang tỏa ngát hương...
CHIỀU TÍM
Em đến chi để buổi chiều chợt tím?
Gió thẹn thùng,tà áo chẳng buồn bay
Chỉ ngắm thôi mà hồn anh sướng lịm
Con tim cô đơn xao xuyến đã bao ngày... Anh vẫn thích màu hồng pha chút tím
Cả rừng cây mê đắm lúc em cười
Tia nhìn ấy,thiết tha đầy quyến luyến
Giây phút xuất thần,đẹp vô đối!Em ơi! Muốn làm gió,nhẹ hôn lên mái tóc
Cõi trần gian bỗng chốc hóa Thiên Đường
Mượn sắc tím để tôn vinh dáng ngọc
Em đến làm gì cho Đà Lạt tỏa hương? Anh chấp bút viết bài thơ nhan sắc
Thung Lũng Tình Yêu nắng ôm gốc thông già
Tà áo dài tím khiến con tim ngây ngất
Em vẫn điệu đàng,nhuốm một chút kiêu sa..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2018 16:20:15 bởi võ phong trần >
ĐỊNH TÌNH Đêm hôm qua bầu trời trong vắt Giống như là màu mắt em tôi Góc trời sao tím đổi ngôi Bên em cứ thấy bồi hồi con tim... Dắt tình yêu đi tìm chân lý Vượt ra ngoài suy nghĩ tầm thường! Một khi lòng đã nặng thương Hãy đem hạnh phúc trải đường cho nhau... Yêu đâu chỉ lụa nhàu tóc rối Cháy cuồng điên lại vội lìa xa Với tay bẻ một cành hoa Ngất ngây thoáng chốc xót xa muôn đời... Em không nói những lời mật ngọt Vẫn khiến cho lửa đốt tim anh Thương sao một tấm chân tình Vần thơ in dấu bóng hình giai nhân... Ta còn có ngàn lần gặp gỡ Nhận nụ hôn vay nợ lẫn duyên Không bia đá, chẳng lời nguyền Con tim đập nhịp yêu thương.. suốt đời!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2018 15:15:27 bởi võ phong trần >
BẾN TƯƠNG TƯ Ai về ghé bến tương tư
Đem vần thơ cũ trả người em yêu
Trời Đông nhuốm vẻ tịch liêu
Áo vàng ngày ấy đọng nhiều nhớ thương.. Nào đâu liễu ngõ hoa tường
Mà giờ phải chịu gió sương dãi dầu?
Từ đây chẳng được thấy nhau
Nước hồ Tây đã nhuốm màu chia xa.. Nào ai xót liễu thương hoa?
Để cho tình cuối lệ sa bao lần
Bên dòng sông nhớ bâng khuâng
Nửa thương tình cũ,nửa phần đớn đau.. Còn đâu tóc rối lụa nhàu?
Áo vàng giờ đã phai màu vì..thơ!
Uổng công tháng đợi năm chờ
Dòng sông ly biệt,đôi bờ tương tư..
MÀU HOA NHỚ Em điệu đà khiến hoa mang sắc tím
Ngấm men tình,lãng tử ghép vần thơ
Chỉ ngắm thôi,đã thấy hồn sướng lịm
Em xinh chi cho trăng lặn sao mờ? Xuân dẫu đi,tình đừng phai sắc nhé!
Anh sẽ buồn khi nhìn cánh hoa bay!
Yêu màu tím,con tim luôn thấy trẻ
Bể ái ân mưa xuống nước lại đầy.. Gió tháng Tư khẽ lay tà áo ấy
Mượn vần thơ nắn lại những đường cong!
Hương tình cũ khiến buồm căng sóng dậy
Em nhớ ai mà đôi má ửng hồng? Để Xuân sau,về ngang qua phố cũ
Tim vẫn nghe xao xuyến sắc hoa Đào!
Sợi thương nhớ vướng gót giày lãng tử
Bỗng giật mình,đời không thể vắng nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2018 10:12:58 bởi võ phong trần >
VẪN CHỈ LÀ EM Thoáng chốc tròn năm,em biết không?
Trời đang giảm rét,má ai hồng
Trùng lai, bỗng thấy vui như tết
Lại đón em về nơi Phố Đông... Váy trắng,nên tình cứ mãi xanh
Bao nhiêu cảm xúc vẫn riêng dành!
Ta về chốn ấy nghe mùi Tết
Thế giới chỉ còn em với anh... Sóng gió qua rồi,lại có nhau
Sương tan,nắng sớm,lá xanh màu
Xuân về,thơ lại thay vần mới
Hạnh phúc trào dâng! Em biết đâu!! Năm ngoái tình ngoan,năm nay vui
Hoa Xuân phong nhụy tặng cho đời
Nụ hôn ướp đẫm mùi hương tết
Vẫn chỉ là em! Thu Thủy ơi!!
VÕ THANH PHONG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2018 09:37:19 bởi võ phong trần >
NGẮM HOA Đừng ngắm hoa khi đứng quá gần! Hương thơm sẽ làm đầu óc ta mụ mị!? Khiến ta không nhìn thấu những điều tinh túy! Chỉ biết khen hoa đẹp như bao kẻ phàm nhân!! Hoa cũng như người,gồm thể xác và tinh thần!? Màu sắc tươi thắm,làm lóa mắt loài ong bướm! Giọt sương rớt xuống,tạo ra dòng hoài niệm! Hương thơm khiến hồn hoa,tạo ra triệu giấc mơ… Thoát khỏi vũng bùn,hoa mới làm thơ! Buông son phấn,khoát màu thiền vĩnh cửu! Xưa,nước mắt rơi,bụng làm dạ chịu! Nay,mưa gió dập vùi,cành hoa ấy còn không?? Ta không ngắm hoa,bằng đôi mắt người trần! Dùng thơ làm thấu kính,để tạo ra tâm nhãn! Đời hữu hạn,mà tình thì vô hạn!? Ta trân quý từng chút phấn của nhụy hoa!! Đôi mắt u buồn,màu tím kiêu sa! Ta ướp nhan sắc ấy,trong trái tim rướm máu! Dù ở cự ly nào,lòng vẫn không thay đổi! Nhưng ngắm hoa từ xa,lòng thấy nhẹ nhàng hơn!!?? TIỀN GIANG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: