YÊU LẦN NỮA
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 24 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 347 bài trong đề mục
Tiền Giang 29.10.2010 20:38:16 (permalink)
0
MƯỢN CHÚT TÀN TRO
 
Em bảo con tim không còn lửa!
Tình đã tàn tro tự thưở nào!
Ánh mắt u buồn,đầy tiếc nhớ!
Đôi bờ vai nhỏ,dáng hư hao!!

 
Anh xin mượn chút tàn tro ấy!
Thổi lên ngọn lửa giữa tim người!
Mối tình tuyệt vọng đừng ôm lấy!
Một nụ cười xua bao khổ đau!!

 
Mùa xuân em mới vừa chạm ngõ!
Lại bảo mình đây đã quá già!
Yêu thơ,một chút ân tình đó!
Ấm lòng nét bút kẻ phương xa!!
 

Sông Tiền ký sự,sau như trước!
Chỉ sợ vương thêm một nhánh buồn!
Màu thơ không giống như màu mắt!
Quen  rồi trăm nhớ với ngàn thương!

 
Anh biết em chờ trong tối nay
Bài thơ muốn chép để trao ngay
Vườn thơ gửi chút niềm tâm sự!
Đừng để hoa tàn,hương gió bay!!

                             Tiền Giang
 



#76
    Tiền Giang 29.10.2010 20:42:53 (permalink)
    0
    GIÓ ĐỊA NGỤC
     
    Tình vát lên vai,nặng như núi Thái Sơn!
    Tình buông xuống,nhẹ như lông Hồng trong gió!
    Chẳng còn bờ vai run run và đôi mắt đỏ!
    Tình bây giờ,ủ toàn vị đắng cay!!
     
    Đêm độc hành,giá buốt,trời nhiều mây!
    Cuối con đường,ngọn đèn dầu ai thắp?
    Ánh sáng chao nghiêng,như cuộc đời leo lét!
    Một lần đến,một lần đi,héo úa cả một đời!!
     
    Có nỗi buồn nào,đến chết vẫn khôn nguôi?
    Có nỗi đau nào,chỉ một mình thấu hiểu?
    Tri kỷ,tri âm,và con người đồng điệu
    Trong một chiều,bỗng chốc hóa hư không!!!
     
    Hãy thổi về đây,cơn gió lạnh mùa Đông!
    Thứ gió cắt da,được lấy từ Địa Ngục!
    May ra có làm dịu đi sự đau nhức!
    Của một linh hồn,đã mất hết niềm tin!!!

                                          Tiền Giang
    #77
      Tiền Giang 29.10.2010 20:46:00 (permalink)
      0
      CHÚNG TA ĐỔI TIM
      *Ta đang thực hiện một việc mà y học hiện
      đại vẫn còn bó tay:Đổi tim cho nhau!
      *Đáp lại bài Anh giữ tim em của Hoàng Lan dấu yêu!


      Ngày xưa giao em,giữ hộ trái tim anh!
      Lồng ngực ấy,đã trở thành trống rỗng!
      Xem thơ em viết,lòng bỗng dưng xúc động!
      Hình như lại nghe,nhịp đập,chỗ trái tim!?!
       
      Sờ thấy nhỏ hơn,mới biết là của em!
      Động mạch chủ hồng tươi và thơm ngát!
      Tình yêu,em dồn hết vào hai Tâm thất!
      Tâm nhĩ được dành,để chứa Nhớ và Ghen!!
       
      Hèn gì anh nghe tiếng đập rất quen!
      Tựa như lúc,áp tai vào lồng ngực!!
      Viện cớ nghe tim đập,để bớt đi rạo rực!
      Bỡi tia nhìn,và cái miệng...muốn hôn!!?
       
      Gắn vào người anh,tim hoạt động khỏe hơn!
      Nó vẫn thức,trong khi anh đã ngủ!
      Nó bắt anh suốt ngày,nghĩ về người chủ cũ!
      Kẻ đang tươi cười,sử dụng trái tim anh!!?
       
      Với người đang yêu,thời gian trôi quá nhanh!
      Mới đó mà ta đổi tim đã tròn ba tháng!
      Dẫu em có muốn lấy về,anh cũng xin gia hạn!
      Chuyện trao đổi tim này,anh có lợi hơn em!!!
                                                     Tiền Giang
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:26:51 bởi Tiền Giang >
      #78
        Tiền Giang 29.10.2010 20:52:58 (permalink)
        0
        HOA BAN ĐỎ VÀ DÃ QUỲ VÀNG(1)
         

        Khi hạnh phúc chỉ một người cố giữ!
        Thật mong manh,tựa sương sớm giữa trời!
        Cứ mãi đi tìm cho được sự thanh cao!
        Rồi thất vọng,muộn phiền và đau khổ!!?
         
        Đông Trường Sơn nở đầy hoa Ban đỏ!
        Màu của sắt son,chung thủy và đợi chờ!
        Ta đi qua,nhưng làm lạc mất vần thơ!
        Hoa tàn úa,cây nép mình lặng lẽ!!
         
        Tây Trường Sơn,một màu vàng rực rỡ!
        Màu của dối gian,phù phiếm và đổi thay!
        Nhưng oan nghiệt làm sao,ta lại cứ mê say!?
        Đem gửi gắm,cả hồn thơ ở đó!!!
         
        Con tim mù lòa,nên suốt đời lầm lỡ!
        Chưa một đêm nào,ta được thấy bình yên!?
        Lời đã hứa rồi,chỉ phút chốc lại quên!
        Ray rứt mãi,chuyện gieo nhân hái quả!!
         
        Trong tình yêu,chẳng còn Hoa Ban Đỏ!
        Chỉ có loài Dã Quỳ,sáng nắng chiều mưa!
        Bên vệ đường,theo làn gió đẩy đưa!
        Khách thấy lạ,đứng nhìn,rồi...hái thử!!!(2)
                                              Tiền Giang
        1.Hai loài hoa đặc trưng của Tây Nguyên.
        2.Viết nhân chỉ một ngày mà đi cả Đông lẫn Tây Trường Sơn.

         



        #79
          Tiền Giang 29.10.2010 21:03:21 (permalink)
          0
          rDẤU YÊU 2
           
          Anh về yêu lấy màu hoa đó!
          Dẫu lỡ mai kia,em lấy chồng!
          Hoa búp trên cành,hoa phải nở!
          Chỉ thương thuyền dạt ngả ba sông!!
           
          Dòng nước trôi xuôi,tình ở lại!
          Ai người yêu lấy bến sông xưa?
          Một lần chia cách là mãi mãi!
          Ôm khối tương tư để đợi chờ!!
           
          Chỉ nghĩ mà sao đã vướng sầu!
          Trang thơ còn đó,dáng em tôi!
          Yêu thương chất nặng cùng nhung nhớ!
          Từng phút từng giờ,vẫn thấy nhau!!
           
          Hỡi dấu yêu ơi!Chớ có buồn!
          Trần gian vốn chẳng có sông Tương!
          Màu hoa yêu ấy,anh vẫn giữ!
          Nhưng hứa,em không được lấy chồng!!!

                                                Tiền Giang
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 11:22:48 bởi Tiền Giang >
          #80
            Tiền Giang 30.10.2010 11:17:59 (permalink)
            0
            ANH YÊU CẢ CẨM
            LẪN HOÀNG

            *Thương tặng Hoàng Lan dấu yêu!

            Trong giấc mơ,anh gọi hai tiếng Cẩm Loan!
            Tên một người con gái,đã ăn sâu vào tiềm thức!
            Xem những vần thơ chứa đầy mật ngọt!
            Không thể cầm lòng:Yêu em lắm Hoàng Lan!

            Mơ hay thật gì,anh chỉ gọi tên em!
            Người con gái sông Tiền,anh yêu dấu!
            Quanh năm,suốt tháng chỉ nghĩ về Phố Núi!
            Ngọn Bút TÌNH,viết những giòng chữ thân thương!!

            Nợ duyên kiếp nào,để giờ lại vấn vương?
            Yêu rồi giận,giận rồi yêu,tha thiết!
            Nếu lấy thời gian để phân sau trước!
            Cẩm hay Hoàng,anh yêu hết cả hai!!

            Nào có đa tình?Cũng chẳng phải đổi thay!
            Anh yêu người nào,em cũng vui,mới lạ!
            Cẩm Loan đẹp tuyệt vời,e ấp sau cành lá!(1)
            Còn Hoàng Lan thì huyền ảo dưới màn mưa!!?(2)

            Luôn tự hỏi lòng:Thế đã đủ hay chưa?
            Hai cô gái cùng yêu mình tha thiết!
            Những ngày đầu,đến với miền sông nước!
            Anh xiêu lòng,bỡi nhan sắc Cẩm Loan!!

            Cuộc đời anh,vừa đánh dấu sang trang!
            Bỡi những vần thơ em gắn thêm đôi cánh!
            Tình yêu mỗi lúc càng trở nên sâu nặng!
            Anh yêu em điên cuồng,hỡi đóa Hoàng Lan xinh!!

            Chắc em vui lòng,nhưng anh phải thanh minh!
            Cẩm và Hoàng,tuy hai nhưng mà một!
            Đều là tên một cô gái của vùng sông nước!
            Trong một ngày đẹp trời,đã lấy mất trái tim anh!!
            Tiền Giang
            1+2:Cẩm Loan đẹp hơn Hoàng Lan!
            ANH CHỌN NGƯỜI NÀO?
             
            Cẩm và Hoàng anh ôm lấy cả hai!
            Có chút đa tình,nhưng em không giận!
            Sợ người ta nhìn dễ gây nhầm lẫn
            Đính chính liền,hai là một mà thôi!!!
             
            Đừng vội buồn ,Hoàng Lan nép màn mưa
            Cũng đừng trả cho Cẩm Loan vài chiếc lá
            Ẩn sau thứ gì,cũng là của anh tất cả!
            Vội vàng chi?Hãy chờ đợi,dấu yêu ơi!!!
             
            Dù bây giờ,ta mỗi đứa một nơi!
            Kho báo ấy,chìa khoá kia ,anh giữ!
            Bất cứ khi nào,anh muốn,cửa kia sẽ mở!
            Trả làm gì ,chiếc lá với màn mưa???
             
            Đêm thu buồn,giờ anh đã ngủ chưa?
            Hai cô gái,cùng anh đi vào mộng?
            Một cô làm thơ,còn cô kia chung sống!
            Cẩm và Hoàng?Hay anh thích cả hai??
             
            Là một mình em,sao anh phải phân chia?
            Cẩm Loan là tên mẹ cha đã đẻ đau mang nặng!
            Hoàng Lan ,bút hiệu của người yêu riêng tặng!
            Anh yêu nhất cô nào?Anh hỡi!Tiền Giang???
             
            Ai biểu đa tình,nên khổ anh mang!
            Người yêu có một,đòi yêu hai cho sướng !
            Em càng ghét anh ,cái đầu siêu tưởng tượng!
            Chia đôi người tình,trên đời chỉ có mỗi mình anh!!!
                                        CẨM LOAN-HOÀNG LAN

            #81
              Tiền Giang 30.10.2010 11:24:35 (permalink)
              0
              LỜI HỨA
               
              Đã tìm ra chương cuối cuốn sách rồi!
              Nó thật xứng với “Người đi săn bóng”!
              Vẫn là một câu chuyện tình cảm động!
              Nhưng người đọc sẽ bị rơi từ chín tầng mây!
               
              Dù muộn phiền,đang tứ phía bủa vây!
              Tôi sẽ cố đứng lên viết cho xong cuốn sách!
              Nhân vật chính đã tự tìm ra phương cách
              Để chia tay!Sao tôi lại cứ bận lòng??
               
              Mới vừa quen,người đã dạy tôi :Sắc,Không!
              Tại sao mãi để tâm hồn nặng trĩu?
              Không phải cuộc đời,mất đi là thiếu!
              Với kẻ vô tình,thêm một đã là thừa!?!
               
              Vẫn còn đó sắc Thu vàng và những cơn mưa!
              Là thứ nước hững hờ,không phải là nước mắt!
              Nhân vật chính đã từ lâu không biết khóc!
              Sao tôi mãi bận lòng về chương cuối làm chi???
               
              Với con sông Tiền,người đã ngoảnh mặt đi!
              Tôi vẫn phải viết,cốt giữ tròn lời hứa!
              Xin lấy lại bờ vai vì không ai cần tựa!
              Những ân tình,người đã thả trôi sông!!!

                                                    Tiền Giang

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 11:27:26 bởi Tiền Giang >
              #82
                Tiền Giang 30.10.2010 11:36:16 (permalink)
                0
                     ÔM CÀNH HOA TÍM CHẾT TRONG MƠ
                 
                           Có mối tình,chưa họp đã tan!
                          Đò vừa rời bến,chợt quay ngang
                          Lời yêu chưa ấm bờ môi đó!
                          Giờ vội xa nhau,thật ngỡ ngàn!!
                 
                          Đã bảo con tim chẳng được buồn!
                          Không buồn thì lại thấy cô đơn!
                          Uống bao nhiêu rượu người vẫn tỉnh!
                          Vắng đóa Hoàng Lan,lạnh buốt lòng!!
                 
                          Cứ tưởng đời ta đã hết sầu!
                          Ai ngờ tình mới lại càng đau!
                          Khi xưa đừng ngắm cành hoa đó!
                          Đâu khiến ngày nay,vướng lưới sầu!!
                 
                          Giữa ban ngày,ta vẫn mộng du!
                          Hoa thơm giờ đã hóa ngục tù!
                          Giam hồn lãng tử,không đường thoát!
                          Chỉ biết ngồi ôn những cánh thư!!
                 
                          Chẳng còn người cũ bến sông xưa!
                          Nào có yêu đâu,phải đợi chờ?
                          Ta tựa cánh bèo trôi lạc bến!
                          Ôm cành hoa tím,chết trong mơ!!!
                                                      Tiền Giang

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 14:34:00 bởi Tiền Giang >
                #83
                  Tiền Giang 30.10.2010 11:39:00 (permalink)
                  0
                  NẾU LỠ NGÀY MAI EM LẤY CHỒNG
                  (Vắng em 2 ngày chẳng biết làm gì,tưởng tượng một chút thôi)
                   
                  Ai đem hong chút tơ trời!
                  Lưới tình thả xuống,cho người vấn vương?
                  Em đang ở cuối con đường
                  Vắng xa chỉ biết,nhớ thương một mình!!
                   
                  Mỗi lần nghe tiếng “Nhớ Anh!”
                  Giận thì có giận,chẳng đành xa nhau!
                  Tiền Giang khói sóng giăng sầu!
                  Nhớ em,biết gửi về đâu bây giờ?
                   
                  Tình đem gói mấy trang thơ!
                  Theo lời em dặn,đợi chờ mùa Đông!
                  Nỗi niềm canh cánh bên lòng:
                  Chỉ e con sáo,sang sông mất rồi!!?
                   
                  Liệu còn có kịp thấy nhau?
                  Sông xưa giờ gãy nhịp cầu ái ân!
                  Hoa kia rơi xuống một lần!
                  Con tim hứng chịu,trăm phần đớn đau!!
                   
                  Tình thơ dẫu chửa phai màu!
                  Vườn yêu đã hết vì nhau đợi chờ!
                  Bên chồng,đừng mở trang thơ!
                  Dấu yêu ngày ấy,bây giờ đã tan!!
                   
                  Mùa Đông rồi sẽ lụi tàn!
                  Xa anh em sẽ,sang ngang.....đắm đò!!!(1)
                                                        Tiền Giang
                  1.Trù ẻo như thế em sẽ không dám lấy chồng!
                  #84
                    Tiền Giang 30.10.2010 14:28:27 (permalink)
                    0
                    TẢN MẠN HOA TI GÔN 2
                     
                    Lá xanh,nhưng sắc hoa tím hồng!
                    Em đứng dưới giàn hoa Ti Gôn
                    Đưa tay hái lấy màu tan vỡ!
                    Rồi bảo anh đây:chớ có buồn!!
                     
                    Em bảo lỡ mai đi lấy chồng!
                    Hỏi anh phương ấy,có buồn không?
                    Hoa yêu đem thả trên sông nhớ!
                    Sắc đá gì sao,chẳng chạnh lòng???
                     
                    Duyên phận do trời,đâu tại ta?
                    Mong tình năm tháng chẳng phôi pha!
                    Gặp nhau,ôm lấy màu hoa nhớ!
                    Hôn lên đôi mắt đẫm lệ nhòa!!
                     

                    Em bảo yêu rồi,lệ chẳng rơi!
                    Vì đâu hoa tím khóc bên trời?
                    Vần thơ,ai chọn câu tương biệt?
                    Kẻ đó,người đây,không thấy nhau???
                     
                    Sao em thích những màu hoa buồn?
                    Tím của Bằng Lăng,hồng Ti Gôn!
                    Cuộc đời chìm đắm trong chờ đợi!
                    Vẫn biết đau lòng,cứ nhớ thương!!!
                     
                    Giữ mãi trong lòng,Dấu Yêu ơi!
                    Hai ta dù cách biệt phương trời!
                    Đừng trao nhau cánh hoa tan vỡ!
                    Giấc mộng tương phùng,sẽ đến mau!!!

                                                 Tiền Giang
                     



                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 14:33:00 bởi Tiền Giang >
                    #85
                      Tiền Giang 30.10.2010 14:30:01 (permalink)
                      0
                      HÃY CHO CON TIM THỜI GIAN
                       
                      Ôi!Thương quá!Những vần thơ góp lửa!
                      Muốn người vui,buồn ôm lấy một mình!
                      Sương đầu mùa hay giọt lệ long lanh?
                      Yêu tha thiết,nhưng có chút gì hờn dỗi??
                       
                      Đã gặp tri âm,sao anh còn tiếc nuối
                      Bản họp đồng hết hiệu lực từ lâu?
                      Cuộc sống bây giờ,cứ lên mạng là thấy nhau!
                      Em biết anh viết gì,thì người ta cũng thế!!
                       
                      Anh rất sợ những bài thơ dang dở!
                      Khổ đầu yêu,khổ cuối đã mất nhau!
                      Thơ xóa hết rồi mà tình vẫn lao đao!
                      Người đi thật xa,buồn vẫn còn ở lại!!
                       
                      Con tim không biết dối lừa
                                                   nên khổ đau mãi mãi!
                      Tình mất rồi,nhặt được mấy vần thơ!
                      Bao nhiêu tuổi đời,lòng vẫn cứ ngu ngơ
                      Tìm cho được TRI ÂM trong giấc mộng!!
                       
                      Biển bao la,anh chỉ là con sóng
                      Dù vỗ ngàn lần,không đủ nói yêu em!
                      Đừng trách hờn để thơ khỏi buồn thêm!
                      Yêu cũng cần thời gian!Em biết đấy!!!

                                                            Tiền Giang

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 14:31:44 bởi Tiền Giang >
                      #86
                        peli 30.10.2010 14:43:25 (permalink)
                        0
                        NGƯỜI YÊU KHÔNG CHÂN DUNG
                        *Em đang thương nhớ viết về anh!

                        Vườn địa đàng,hình như em lạc bước
                        Đưa mắt tìm,anh đang trốn nơi đâu?
                        Mỏi mắt rồi,mà chưa thấy đuợc nhau
                        Chỉ chiếc bóng, đêm đêm không rõ mặt!!

                        Từng dòng thơ anh yêu, em gom nhặt!
                        Rồi tự mình phát hoạ bức chân dung!
                        Của người yêu xa tít tận ngàn trùng!
                        Nhưng cảm giác như gần nhau gang tấc!!

                        Ta hẹn gặp nhau,giữa mùa gió bấc!
                        Anh sẽ về ,thăm lại bến sông xưa!
                        Ta đi chung ,trong nắng sơm mưa trưa!
                        Lệ hạnh phúc vỡ oà trong mắt nhớ!!

                        Tình đôi ta ,có phải là muôn thuở?
                        Dòng sông Tiền,có giữ bước chân anh?
                        Anh có về soi bóng dưới trăng thanh?
                        Hay tình mãi chỉ trong vầng thơ đó??

                        Từng bài thơ,anh lồng trăm điệu nhớ!
                        Đốt lòng em bằng con chữ, biết không?
                        Sưởi hồn em bằng bao tiếng nhớ nhung
                        Em dệt mộng với muôn ngàn sầu não!!

                        Anh hay nói: "Tình thơ không là ảo"
                        Nụ hôn đem giấu vào gối mỗi đêm!
                        Lời yêu nói rồi,vẫn muốn nghe thêm!
                        Mang chiếc bóng vào chung trong giấc mộng!!

                        Em yêu anh như trời cao biển rộng!
                        Hương Hoàng Lan,một dạ em gửi trao!
                        Phố Núi ngút ngàn,vẫn mong được thấy nhau!
                        Con sông ấy,là nợ duyên ta đó!!

                        Hoàng Lan



                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:03:53 bởi peli >
                        #87
                          Tiền Giang 30.10.2010 14:51:09 (permalink)
                          0
                          MAI EM ĐI...
                           
                          Mai em đi,có giòng sông lơ đãng!
                          Hát chia ly,âm thanh nghe não nùng!
                          Em đi rồi,vườn xưa trăng không sáng!
                          Tiếc thương nhiều,trời vẫn cứ sang Đông!!
                           
                          Mai em đi,có loài hoa biết khóc!
                          Áo lụa kia,không giấu nổi vai gầy!
                          Nắng mùa Thu không còn hong mái tóc!
                          Đau đớn nhiều,mình vẫn phải chia tay!!
                           
                          Mai em đi,có rừng ôm bóng gió!
                          Mắt xanh kia,giờ cũng đã phai màu!
                          Không có em,đời chìm trong nhung nhớ!
                          Nụ hôn nồng,sao phải vội xa nhau??
                           
                          Mai em đi,con đường xưa hoang vắng!
                          Lời yêu thương,như bão thổi qua hồn!
                          Cuộc tình đó,giờ cài lên hoa trắng!
                          Em đi rồi,trời đất cũng cô đơn!!
                           
                          Mai em đi,bờ mi hoen nước mắt!
                          Yêu thiết tha,làm sao nói giả từ?!?
                          Đêm không ngủ,vô tình nghe tiếng hát!
                          Khúc ca buồn,thương nhớ quá!Em ơi!!!

                                                                Tiền Giang
                          1.Viết nhân nửa đêm nghe Nguyễn Hồng Nhung
                          Hát “Mai em đi”!
                          2.Đọc theo điệu nhạc của bài hát!
                          3.Không liên can gì đến chuyện chúng ta,nhé em yêu!
                           

                          #88
                            Tiền Giang 30.10.2010 14:55:28 (permalink)
                            0
                            NHỮNG BÀI THƠ ĐÃ XÓA
                             

                            Con tim giá băng đã miễn nhiễm với bẩy người!
                            Nhưng một phút mềm lòng,ta đánh rơi tất cả!
                            Vẫn khúc dạo đầu:sau quen trước lạ!
                            Ta biến thành tù nhân,không biết tự lúc nào!!
                             
                            Vẫn là những âm thanh,êm ái ngọt ngào!
                            Vẫn là những câu hứa hẹn ngàn đời không thay đổi!
                            Vấp bao nhiêu lần,ta vẫn còn nông nổi!
                            Chiếc bẩy tình,nhạy tựa ánh sao băng!!
                             
                            Cơ sự này là bỡi tại con tim!
                            Nó vẫn mù lòa như hai mươi năm về trước!
                            Thần Ái Tình có cánh nhưng không có mắt!
                            Lại thống trị con người,nên nhân loại mới khổ đau!!
                             
                            Ta sẽ không buồn,và không trách gì ai!
                            Ta trót gieo nhân,nên bây giờ hái quả!
                            Trang thơ đó,người mỏi tay để xóa!
                            Sao nhìn vào,vẫn còn thấy y nguyên??
                             
                            Đoạn này sông Tiền,khúc đó Tương Giang!
                            Chỗ thì nhớ,chỗ khóc,chỗ thề nguyền tha thiết!!
                            Dẫu xóa hết thơ,con tim không xóa được!
                            Người sẽ làm gì,khi trời chuyển sang Thu???
                                                                            Tiền Giang

                            #89
                              Tiền Giang 30.10.2010 15:21:10 (permalink)
                              0
                                  HẠNH PHÚC
                               
                                    Đó là thứ ta có thể nhìn thấy được!
                                   Như gió ngàn,sóng biển và trời xanh!
                                   Như mối tình vẫn sống ở trong anh
                                   Như suối tóc bên bờ vai vẫn chảy!!

                               
                                   Thật hạnh phúc!Buổi sáng vừa thức dậy
                                   Ánh nắng hồng đã tràn ngập ngoài hiên!
                                   Đôi vai trần vừa đốt cháy màn đêm!
                                   Bao hương vị Liêu Trai còn nguyên đó!!

                               
                                   Thuyền em đi,vượt qua ngàn bão tố!
                                   Vẫn không hề rơi rụng chút niềm tin!
                                   Trái tim hồng vẫn luôn hướng về anh!
                                   Miền Đất Hứa:không hoa thơm,trái ngọt!!

                               
                                   Biết bao kẻ đứng bên bờ hạnh phúc
                                   Nhưng chỉ nhìn đăm đắm phía bên kia!
                                   Cất công tìm,phải đi sớm về khuya!
                                   Không thấy được tình yêu ngay trước mắt!!!

                                                                          Tiền Giang



                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 24 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 347 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9