YÊU LẦN NỮA
XA VẮNG! Em thôi trang điểm chờ anh!
Môi hồng,má thắm xin dành riêng ai!!
Chờ anh tháng rộng năm dài!
Phấn son xếp lại đợi mai anh về!!
Năm chờ ,tháng nhớ lê thê...
Sông Tiền em đợi anh về soi chung!
Đêm về gió thổi lạnh lùng
Nghĩ về phương ấy ấm lòng cô liêu!
Nơi đây ong bướm dẫu nhiều!
Tình em gửi trọn "Dấu Yêu"hết rồi!
Môi hồng riêng chỉ anh thôi!
Nụ hôn nhờ gió chuyển rồi hôm qua!!
Tím màu chung thuỷ vắng xa
Hồng tô hạnh phúc khi ta tương phùng
Đêm qua mưa gió mịt mùng
Tỉ tê như tiếng nhớ nhung trong lòng!
Giữ màu chiếc áo đợi mong
Chờ anh bắc nhịp qua dòng Tương Giang!
Áo hồng tình ý chưa chan!
Vắng xa còn thiết điểm trang làm gì??
Nỗi buồn uớt đẫm bờ mi!
Chờ anh lau giọt lệ khi tương phùng!!!
Hoàng Lan
TÌNH YÊU VÀ NỔI NHỚ
Mưa đêm rồi,từng hạt rơi thêm nặng!
Ngồi bên thềm ,lặng lẽ nhớ dấu yêu!
Hơi gió lạnh ,em thấy nhớ anh nhiều!
Nụ hôn đêm qua,chắc là anh quên gửi!
An Hữu buồn,gửi hồn về Phố Núi!
Nước sông Tiền như muốn ngược về nguồn!
Vắng nụ hôn nồng ,lòng trống trải cô đơn!
Chưa xa lắm,mà quắt quay nổi nhớ!
Vắng câu dặn dò,như thiếu đi hơi thở!
Giọng trầm, ấm mỗi ngày,nghe mãi đã thành quen!
Nụ hôn anh,ru vào mộng mỗi đêm!
Vắng mấy hôm,mà tưởng chừng như lâu lắm!
Em không biết,anh có gì làm em say đắm!??
Mà yêu thương,da diết nhớ mỗi đêm !
Chưa hôn lần nào,bờ môi lại nghe quen!
Phải chăng tình yêu,chỉ cũng cần có thế?
Cứ ngỡ biết quen rồi xa nhau cũng dễ!
Có ngờ đâu,tình thấm tận vào tim!
Giọng nói nồng nàn,em chờ đợi mỗi đêm!
Thiếu một ngày,là dài hơn thế kỹ!!! Hoàng Lan
MỘT THOÁNG SUY TƯ Bao thương nhớ,khiến hồn em tê tái
Con tim giờ ngây ngất với men yêu!
Nơi đây vắng anh, sợ nắng tắt buổi chiều!
Kỹ niệm ùa về ,làm con tim thổn thức
Con tim em có một tình yêu duy nhất
Anh xa rồi,nhịp đập cũng buồn hơn!
Góc quán hôm nào,em ngồi đếm cô đơn
Tiếng sóng vỗ bờ,làm tăng thêm nổi nhớ!
Có ai yêu mà không lo dang dỡ
Nổi mong chờ, còn thêm chút ưu tư
Chuyện tình ta bắt đầu bởi mùa thu
Nên em sợ tình rơi như chiếc lá!
Con thuyền tình giữa mênh mông sóng cả
Sẽ về đâu,giữa muôn ngã cuộc đời!
Nhớ thương anh,hồn tím tái chơi vơi!
Trong giá lạnh sợ,tình ta tan vỡ
Với tình yêu,em-anh không có gì bỡ ngỡ
Đã mấy lần, con tim chịu đớn đau
Duyên đẩy đưa mình lại đuợc yêu nhau
Mong định mệnh xót thương cho tình cuối!
Nhớ anh nhiều,con tim em bối rối!
Tình yêu lớn dần,theo năm tháng chờ mong
Bóng anh yêu ,vẫn ngự trị trong lòng
Buồn và nhớ, nên suy tư một thoáng!! Hoàng Lan
EM TÔI *Tặng Hoàng Lan thương yêu! Cầu Mỹ Thuận,ngày hai lần qua lại! Tà áo gió đùa,mái tóc nắng ươm! Cặp mang trên người,tình yêu giấu trong tim! Em đi học,khi đã là người lớn!! Mỗi khi em buồn,vì thiếu người đưa đón... Quán cà phê Bờ Sông,bật laptop em mail: Anh “iu” ơi!Bé thấy nhớ anh “nhìu”! Mùa Đông gần đến,anh hãy về,anh nhé!! Sắp ba mươi tuổi rồi,em vẫn còn là cô bé! Yêu suốt ngày,rồi chợt giận cả đêm! Tình nhiều khi không cất ở trong tim! Thương hay giận,đều chảy dài theo ngọn bút!! Sợ nói không đủ lời,em dùng photoshop! Biến con tim,thành ổ khóa Hoàng Lan! Chiếc chìa thân thương đem khắc chữ Tiền Giang! Còn quá trẻ,sao em chọn cho mình,tình cuối?? Mới hai tháng tròn,phải chăng em nông nổi?!? Thơ xao xuyến lòng,liệu tình đã ngấm vào tim!?! Những nụ hôn nồng,nhờ gió chuyển mỗi đêm Anh sợ có lúc,em giận hờn,đòi lại!! Hàng trăm câu thơ,em hứa yêu mãi mãi! Phần còn lại cuộc đời,công thêm cả kiếp sau! Đi về một mình!Thương em quá đi thôi! Tình yêu lớn,nằm trong tráitim cô bé!!! Tiền Giang
TƯƠNG PHÙNG Một tiếng đồng hồ nữa,anh sẽ về Thành Phố! Đường băng đã lùi dần,dưới cánh máy bay! Một xấp thơ tình,anh đang nắm trong tay Của anh,của em,của những ngày thương nhớ!! Đêm ấy,lòng anh,em gieo đóm lửa! Thổi bùng lên,từ một chút tàn tro! Ba mùa trăng,nhưng cả triệu giấc mơ! Chỉ ấp ủ niềm khát khao gặp mặt!! Một lát nữa đây,cấm em không được khóc! Khi đón nhận nụ hôn,bằng thịt bằng da! Đêm nhớ thương,ngày chờ đợi đã qua! Cái hẹn mùa Đông,giờ đã không cần nữa!! Anh là kẻ,không giữ tròn lời hứa! Sách viết nửa chừng,đã tìm đến gặp em! Nhưng anh không thể nào chống lại được con tim! Nó luôn gào thét chỉ mỗi từ “Nhung nhớ”!! Tình trên mạng,nhưng em đừng lo sợ! Đó sẽ là thiên “Cổ tích giữa đời thường”! Đóa Hoàng Lan trong anh,mãi tỏa ngát hương! Để ta viết tiếp “Câu chuyện Tình Bất Tử”!!! Tiền Giang
CHỈ CÓ MÙA XUÂN Em hứa gặp rồi,chỉ có Xuân! Dấu yêu ngày ấy,đẹp vô ngần! Môi hồng dành tặng người quân tử! Má thắm riêng chờ ý trung nhân! Rượu kia,em chuốt,say ngàn kiếp! Tình nọ anh trao,nhớ vạn lần! Em hứa gặp nhau,không thắc mắc! Bốn mùa,chỉ chọn một nàng Xuân!! Tiền Giang
ĐIỀU EM ĐÃ HỨA Bốn mùa chỉ chọn một nàng Xuân! Em sẽ vì anh,đẹp bội phần! Mắt liếc,Trang Sinh mơ Hồ Điệp! Miệng cười,Thục nữ mộng Văn Nhân! Anh yêu sắc áo màu hoa cúc! Em thích vần thơ thắm nhạc lòng! Một lời đã hứa,em xin giữ! Về sớm đi anh!Đừng phân vân!!! Hoàng Lan
TÌNH SAY Về sớm đi anh,đừng phân vân! Lời thơ xao xuyến đến lạ lùng! Ngày mơ má tựa thơm son phấn! Đêm mộng vai kề,nồng ái ân! Từ Thức dẫu đi còn tiếc rẻ! Đường Tăng có đến cũng bần thần! Thương nhớ đi xa,tình ở lại! Hoa Đào năm trước,đùa gió Đông!! Tiền Giang
DUYÊN NỒNG Hoa Đào năm trước đùa gió Đông! Một nụ hôn thôi đủ ấm lòng! Sách viết chưa xong,tình mãi đợi! Thơ làm không đạt,người cứ trông! Nước chảy khiến quên dây luyến ái! Hoa trôi,lại nhớ sợi tơ lòng! Ai về Phố Núi cho em hỏi: Cách xa như thế,có buồn không? Hoàng Lan
GIẤC MƠ HOANG Viết cho anh Tìên Giang thân thương
Đêm qua hồn lại đi hoang!
Tìm anh nơi ấy,chứa chan mộng tình!
Sáng bừng thức giấc bình minh
Bẽ bàng phòng vắng một mình ,anh đâu?
Môi hôn chưa nhạt bớt màu!
Còn hơi ấm ấy, áo nhàu đêm qua!
Tàn đêm tan giấc mơ hoa
Tỉnh cơn mộng đẹp vẫn xa vắng người!
Giấc mơ hoang đẹp người ơi!
Trăm thương,vạn nhớ muôn lời gửi anh!
Giọt sầu trên mắt long lanh!
Tàn đêm tỉnh giấc mơ anh xa rồi!
Gối in giọt lệ đơn côi!
Nụ hôn mơ đọng trên môi,thoáng buồn!
Anh ơi!cuối bãi đầu nguồn
Khi nào tương ngộ ,con đường có đôi!
Bờ vai che mãnh hồn côi
Đêm đêm hồn chẳng bồi hồi mơ hoang!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/680B88B9D4E44BA689D447346576A251.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 17:23:03 bởi peli >
MỘNG BƯỚM HOA
Một lần trao nhau,ngàn đời em nhớ mãi
Từ nồng nàn không diễn tả hết tình ta
Mật ngọt cuộc đời ,khi bướm kề bên hoa
Suối tóc em sẽ trói chân anh mãi mãi !!
Hạnh phúc giữa đời,bao ân tình còn lại
Nguyện với lòng sẽ trao hết cho nhau
Cuộc tình này,dù hạnh phúc hay khổ đau!
Em vẫn hứa,anh chính là tình cuối!!!
Xưa yêu dại khờ,không nguồn không cội
Chiếc áo vàng,Bút Hiệu se kết mối duyên ta!!
Nay tình mình như bướm nọ bên hoa
Xa một phút là trăm ngàn nhung nhớ!!
Anh hay bảo:”Yêu em đến từng hơi thở”!!
Đêm đêm anh dìu em vào giấc mơ yêu!
Yêu rồi hôn bao lời tha thiết anh dỗ dành
Chỉ lời nói thôi,mà hồn em xao động!
Giờ em hiểu thế nào là “Người Đi Săn Bóng”!
Em xin nguyện suốt đời,làm chiếc bóng bên anh!
Được anh yêu,hôn và tha thiết dỗ dành
Xây hạnh phúc,chuyện tình thơ trong Cổ Tích !!
Hoàng Lan
NHAN SẮC *
Post dùm anh,vì trang web này chỗ anh bị lỗi không vào được!!
Nếu bảo em là tuyệt thế giai nhân!
Em sẽ không chịu,vì cho là anh phỉnh nịnh!
Lục lại trí nhơ,để tìm người so sánh!
Và em hiểu thế nào là sắc đẹp trời cho!!
Anh không phải Đường Minh Hoàng,nhưng lại thích làm thơ!
Dương Quý Phi,chỉ hơn em vài điệu múa!
Giá trời cho em,cũng sống trongnhung lụa!
Đóa Phù Dung Đại Đường kia,phải lùi lại phía sau!
Chi hình ảnh thôi đã khiến anh phải lao đao!
Chả lẽ Tây Thi,hơn được đường cong ấy?
Tòa Ngọc Lộ,làm lòng anh sóng dậy!
Nếu còn có đường về,em đừng chỉ cho anh!!
Vẫn biết muôn đời,cái đẹp là mong manh!
Nhưng ai ngăn được,những phút giây tỏa sáng?
Thơ tình anh viết,tẩm hương nồng lảng mạn!
Đàn bướm tình bay về,đậu trên tóc của em!!
Em đẹp tuyệt vời vì có một trái tim!
Chứa ngàn bài thơ khiến bao người xao xuyến!
Anh xin phát biểu lại dù có phần hơi ngượng!
Cả sắc đẹp và tâm hồn,anh yêu hết cả hai!!
Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/EC3998677FEF40D5A314C36E287B66EE.jpg[/image]
GỬI TRỌN TÌNH EM
Con thuyền đời đã tìm ra bến đỗ
Bờ vai yên bình,thanh thản lúc kề bên
Mọi ưu phiền tan biến lúc bên anh!
Anh đã cho em,một tình yêu tuyệt đối!!
Ngày mai ra sao ,em không hề tiếc nuối!!
Vì anh hiểu rồi, thổn thức lòng em!
Tảng đá trong lòng bỏ xuống ,nhẹ tênh
Em đang hạnh phúc,với tình yêu bất tận!!
Em sẽ cố đạt những gì ta đang mơ ước
Để vẹn tròn,tình - hiếu,chẳng phân đôi!
Trong tim em,tình ấy chẳng đổi ngôi
Hồn lẫn xác,muốn dành riêng anh mãi!!
Trăm năm sao,khi quay đầu nhìn lại
Anh có hối tiếc vì tình yêu lớn trao em!?
Nguyện với lòng,tim chỉ mỗi Tiền Giang!
Trong sách,trong thơ, cả cuộc đời vẫn thế!!
Một kiếp người,tri âm tìm đâu dễ
Có tình yêu nào như tình yêu lớn anh trao!
Những vần thơ là nhân chứng muôn đời!
Tình ta sẽ đẹp ngàn năm sao anh nhé?
Sóng đời có nổi,anh và em vẫn thế
Lời hẹn thề ,anh tuyệt đối không được quên!
Câu em hứa,ngàn năm sau vẫn ghi lòng
Gửi trọn lòng,Tiền Giang yêu,tình cuối!!! Hoàng Lan
CHÂN LÝ Khi nước mắt của em,rơi xuống cuộc tình! Gió thét mưa gào,Thiên Thần đau đớn! Nào phải em yêu cố tình lỗi hẹn! Nghiệt ngã của cuộc đời,đeo bám mãi sau lưng!! Em đã mất đi,một nửa mùa Xuân! Trái tim u sầu gần mười năm chẵn! Con đường em đi,không hề bằng phẳng! Vấp ngã mấy lần,làm tan nát đời hoa!! Đứng nhìn em,anh chỉ biết xót xa! Còn lòng dạ nào,lại bắt em chọn lựa? Anh sẽ mãi mãi giữ tròn lời hứa! Chỉ viết lời ngọt ngào,không chan vị đắng cay!! Hãy trân trọng những gì đang nắm giữ trong tay! Anh sẽ chúc phúc,nếu em về bên người ấy! Vĩnh viễn sông Tiền,không bao giờ sóng dậy! Anh đã hiểu thấu tình em,và đang sở hữu một trái tim!! Trên đời này,chỉ có mỗi mình em! Mới có thể bắt trái tim anh hiểu nhiều như vậy! Không còn hờn ghen,tình sẽ xanh mãi mãi! Chẳng hoàn cảnh nào,làm anh phải mất em!!! Tiền Giang
MÂY CHE ĐỈNH NÚI Nhìn mây che khuất đỉnh non! Tim ru điệu nhớ,anh còn ngẩn ngơ! Ban ngày nào phải nằm mơ! Một bên ảnh,một bên thơ,kia mà! Dạo chơi hai đỉnh non xa! Đường cong ôm lấy dáng hoa,tuyệt vời! Thuyền tình l;ạc giữa biển khơi! Mênh mông bên nước,bên trời đắm say! Non kia thương nhớ hao gầy! Sông sâu muốn lội,đò dầy cứ qua!?(1) Bây giờ ta tạm cách xa Đỉnh non cao ấy,vốn là dấu yêu!! Vuốt ve,ôm ấp,yêu chiều! Một trời mê đắm,bao nhiêu cho vừa?? Lập Đông,trời vẫn còn mưa Em buồn đứng cạnh song thưa ngóng chờ! Nhớ em chỉ biết làm thơ! Thương em ra ngẩn vào ngơ một mình! Thương anh,em tặng bóng hình! Một dòng sông nhớ,một cành hoa yêu! Đầu non lấp lánh nắng chiều! Mây đen buông xuống,anh yêu sắc hồng! Em đừng ngày đợi đêm trông! Hoa kia chẳng hái,đau lòng em ơi!!! Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: