YÊU LẦN NỮA
CÓ THỂ NÀO??? *Post bài này để nhớ lúc giận nhau! Em bảo anh không nhớ em và con! Cũng có nghĩa,linh hồn anh đã mất! Trong người em đang mang,thứ anh yêu quý nhất! Nếu anh quên,khác nào quên chính bản thân anh?? Anh mong cái tết đi qua thật nhanh! Để được gặp lại,đứa con trân quý ấy! Có thêm chồi non,đóa Hoàng Lan đẹp mãi!! Phút giây nào,anh chẳng nhớ về em??? Lời muộn phiền,tựa dao bén cứa vào tim! Em bảo anh đừng uống,bản thân em lại uống!?? Một câu nói,làm sao gây sầu muộn?? Họ đã dùng cách gì,để em phải vùi say??? Càng nhớ thương con,càng cảm thấy đắng cay! Em đã không làm đúng,với những gì đã hứa! Con tim anh đang bùng lên ngọn lửa! Một chút ghen hờn và trăm thứ đớn đau!!! Có mối tình nào,mới hai ngày xa nhau? Đã vội xem như người dưng kẻ lạ?? Anh cam tâm để cho em đày đọa! Chỉ mong em dành một phần,cho anh nghĩ về con!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 20:32:03 bởi Tiền Giang >
DẶN CON Muốn con vui,ba cứ làm mẹ phải buồn!
Không nói ra,nhưng biết là con đang giận!
Cha con mình,chắc số phần lận đận!
Chưa một ngày,ba được ở gần con!!
Đã như vậy rồi,ba biết làm sao hơn?
Đòi hỏi thêm một chút,là mẹ con sẽ giận!
Những lời cay đắng,chỉ mình ba chịu trận!
Sự bực mình,mong đừng ảnh hưởng đến con!!
Đâu phải cuộc đời,chỉ có trái ngọt và hoa thơm?
Mẹ của con,đang chìm trong thống khổ!
Trên đất Sài Gòn,đóa Hoàng Lan vừa nở!
Trở lại Cái Bè,áp lực gia tăng!!
Con cứ an lòng,đừng một chút băn khoăn!
Mẹ thích sao,ba sẽ chiều theo vậy!
Ba không muốn,mặt sông Tiền sóng dậy!
Quyết định lúc giận hờn,sẽ làm khổ đời con!!!
Chẳng bao lâu,ta sẽ đón mùa Xuân!
Lúc chào đời,con có ba lẫn mẹ!
Một tình yêu lớn,thêm một ngôi nhà nhỏ!
Hạnh phúc là điều,không vượt quá tầm tay!!!
Tiền Giang
VẪN CÂU HỎI ẤY Vẫn câu hỏi:Vì sao anh yêu em?
Đã một lần trả lời,em vẫn chưa thõa mãn!
Xem ra câu thề thốt: “Non mòn biển cạn”!
Chỉ là lời nói để dành,của hai kẻ “chưa yêu”!!
Nếu biết tình,có thể đong đếm được bao nhiêu!
Em sẽ chẳng bao giờ,hỏi anh câu đó!
Quay lại những ngày đầu,nhắc cho em nhớ!
Anh chẳng hề,tìm cách tiếp cận em!!
Những vần thơ trao đi,biến lạ thành quen!
Bản thân em cũng nghĩ:Chỉ là tình trên mạng!
Lời yêu thốt ra,vẫn nằm trong giới hạn!
Không ảnh hưởng gì,đến cuộc sống riêng tư!!
Tình thấm dần,theo những giọt mưa Thu!
Mỗi đêm không nghe tiếng nói là bồn chồn ray rứt!
Những vần thơ bắt đầu vấy nhiều nước mắt!
Rồi đến một ngày,ta THẢNG THỐT,thấy mình yêu!!
Vắng nhau rồi,đời bỗng thấy quạnh hiu!
Chục lần giận,trăm lần buồn,không thể nào xa được!
Biết em đang vướng vào sợi dây oan nghiệt!
Vẫn bền lòng,như thỏ đợi bóng trăng!!
Biết bao lần,anh đi lang thang!
Để tìm lời giải cho câu hỏi đó!
Đâu biết tình yêu đã hòa vào máu đỏ!
Không ai dẫn đường,vẫn vào tận trái tim!!
Có một câu nói đến giờ,anh vẫn chưa quên:
“Nếu biết vì sao mình yêu,là không còn yêu nữa”!
Nếu biết để làm gì,ta đốt lên ngọn lửa!
Mối quan hệ này,không thể gọi tình yêu!!
Em chỉ thắc mắc thôi,riêng anh lại đớn đau!
Một câu hỏi,kèm theo trăm ngờ vực!
Lời yêu thẹn thùng,chữ tin bay mất!
Không tìm được câu trả lời,vì sao anh yêu em???
Lòng trĩu ưu phiền,anh đi giữa trời đêm!
Có một cái gì đó,đang tan trong bóng tối!
Dù có hỏi trăm lần,anh vẫn luôn bối rối!
Chẳng có cách nào,định nghĩa được tình yêu!!!
Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 20:57:20 bởi Tiền Giang >
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN SỐ 2 Ngoài trời lạnh,trong lòng thì băng giá! Những ngọn đèn vàng đường phố tắt từ lâu! Sao trước mắt ta vẫn chỉ thấy đêm thâu! Chờ đợi mãi,bình minh không chịu đến?? Chút tơ trời thả xuống,ta đem lòng lưu luyến! Xây lầu vàng,dệt mộng ảo,để yêu! Mới hôm nào,nhìn nước chảy hoa trôi! Cuộc đời ngỡ đã lật sang trang mới!! Quá khứ của ta chỉ toàn bóng tối! Đến rồi đi,những điệp khúc đau buồn! Biết bao lần ngồi đợi bến sông Tương! Nhìn bờ bên kia,mơ nhịp cầu Ô Thước!! Có những bài học,không bao giờ thuộc! Có những con đường,biết khổ vẫn cứ đi! Hạnh phúc theo người:Nằm trong sự biệt ly! Bi kịch không thỏa mãn,khiến ta hoài nhung nhớ!!? Giữ được tình yêu,thì tâm hồn đau khổ! Thực đơn mỗi ngày,chỉ một chữ “NHỚ”,giản đơn! Trang “Hồi ức” của người,mỗi lúc sẽ dày thêm! Một lúc nào đó,có kẻ quên người nhớ!!! Tiền Giang
TÁC DỤNG PHỤ Tưởng tượng nào,cũng đến chín phần sai! Cuốn sách ta viết,bớt đi nhiều sự thật! Chẳng có ai dùng tiền để ép buộc! Nàng đã vui lòng,đến với người ta!! Biết thêm nhiều,con tim lại xót xa! Những con chữ,giống con dao róc thịt! Nàng muốn cho ta biết hoàn toàn sự thật! Ta lại hãi hùng,như thấy xác chết trôi sông!! Có phải dại khờ,khi chín đợi mười mong? Được hôn đứa con yêu dấu,trong lần tái hợp! Xích xiềng trói buộc,năm tầng bảy lớp! Nàng viết để ta biết rằng,gạo đã nấu thành cơm!?? Đã trót đọc rồi,ta chẳng thể nào quên!? Ta van nàng,thôi đừng nên viết nữa!! “Hồi ức” của nàng,đã tắt đi ngọn lửa! Cháy trong lòng ta,vừa đúng nửa năm!! Những thứ khi yêu nàng,ta đã cố quên! Giờ lại đem tẩm hương,làm cho sống lại! Con người,ai chẳng có một thời vụng dại!?? Sách đã viết rồi,giờ nghe lại,thấy đau!! Thâm tâm nàng,muốn tốt cho ta thôi! Nhưng tác dụng phụ,đã vượt ngoài tiên liệu! Quá khứ:Ta không bằng,hiện tại thì “Cam Chịu”! Nàng viết để làm gì?Khi ta chẳng thấy vui!!! Tiền Giang
KHÚC NHẠC XUÂN! Nắng xuân về,chim reo hót vui tươi! Trên môi em,nụ cười tươi thêm thắm Chuyện tình thơ,hòa nhạc lòng say đắm! Bão qua rồi,lại thấy nhớ nhau nhiều Gió lốc kia không xô nổi thuyền yêu Nên thành “bất tử”,muôn đời, anh nhé Em sẽ cố để chỉ là cô bé Thật dịu dàng,không giận dỗi vu vơ Góp lửa lòng,anh viết những vần thơ Anh tặng em,trái tim yêu nồng thắm Những bài thơ,ươm mộng tình say đắm Rung động trong lòng,em biết mình yêu Đã yêu rồi,chẳng cần biết bao nhiêu Em yêu anh,như bờ yêu con sóng Như mây kia yêu bầu trời cao rộng Sóng không thiếu bờ,trời chằng thề thiếu mây Giờ cách xa,mình mơ phút sum vầy Tình trong thơ,ươm mầm xanh,mật ngọt Bờ sông tiền,cây tình xanh bát ngát “VỢ” yêu CHỒNG”,yêu tha thiết,”CHỒNG” ơi! HOÀNG LAN
TÂM THỨC Một lời nói thôi,đem lại sự ấm lòng! Biến đống đổ nát,thành căn nhà kiên cố! Thương biết mấy,khi em nhận mình là “Vợ”! Toàn ý toàn tâm,vì đứa con yêu!! Con đường em đi,gian khổ biết bao nhiêu! Vẫn muốn dành cho anh,những gì thương quý nhất! Lần này nữa thôi,không bao giờ đánh mất! Hình ảnh đi tìm,suốt mấy chục năm nay!! Em đâu biết rằng,trong những cơn say! Tâm thức bảo anh:Tình không bao giờ chết! Sự đôi co,chỉ làm cho em mệt! Ảnh hưởng đến Thiên Thần bé nhỏ của anh!! Chính trong phút giây,hết sức mong manh! Ánh sáng tình yêu,chan hòa tâm thức! Nửa đêm về sáng,vẫn không sao an giấc! Hai tiếng “Vợ Chồng”,làm lay động hồn anh!! Hết đêm rồi,ta gặp lại bình minh! Em vẫn như vậy,nhưng “Đẹp”hơn một chút! Vì anh,vì con,quyết vượt qua trở lực! Chữ hiếu,chữ tình,đều nặng như nhau!! Giờ anh nhẹ lòng,đọc tiếp phần sau! Trang “Hồi Ức”,vì anh,em đã viết! Yêu và phải làm gì,em sẽ cho anh biết! Giá trị của cụm từ: “Tình Bất Tử”,trong em!! Tiền Giang
ĐÔNG CẢM Khi nàng Xuân sắp đến trước cửa rồi! Ta lại thấy tiếc mùa Đông,với khăn quàng nơi cổ! Cái lạnh cắt da,làm tăng thêm nỗi nhớ! Giá như bây giờ,trong chiếc tổ ấm...có em!! Mặt trời lên rồi,vẫn còn ủ trong chăn! Vẫn tiếc nuối giấc mơ đang dang dở! Tay trong tay,bên đồi nhìn hoa nở! Tiếng cười giòn,một Thiên Thần nhỏ chạy quanh!! Mái tóc dài,che bớt bầu trời xanh! Nhìn mẹ,nhưng lại hôn con,để sóng lòng yên ngủ! Câu thơ vẫn vậy,nhưng bớt đi vần nhớ! Vì hai bốn tiếng đồng hồ,chẳng một phút rời xa!! Tên và người,đều giống một cành hoa! Đông hay Xuân gì,vẫn giữ hoài sắc thắm! Người nho nhã,kẻ phàm phu đều say đắm! Chỉ khác hai đường,là giữa thực và mơ!!? Nhân lúc Đông tàn,viết nốt mấy bài thơ! Khoảng cách chưa thu hẹp,ngoài trời thì giá lạnh! Trong chăn ấm,vẫn thấy mình cô quạnh! Nhưng con tim bảo rằng:Anh đang vẫn có em!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 07:48:40 bởi Tiền Giang >
CHIA.... Chia nhau mấy đoạn ân tình! Chia nhau ngày tháng,để mình còn yêu! Chia nhau nhung nhớ mỗi chiều! Chia nhau lời giải những điều chưa thông! Chia nhau khúc mắc trong lòng! Chia nhau một trái tim hồng đang yêu! Chia nhau buồn ít vui nhiều! Chia nhau kỷ niệm,luyến lưu trọn đời! Chia nhau nồng thắm em ơi! Chia nhau ngôn ngữ để lời dễ nghe! Chia hương nhân lúc Xuân về! Chia tình để bướm lại kề bên hoa! Chia lòng để gần hóa xa! Chia nhớ để thấy,em là của anh! Chia yêu,tình hóa mong manh! Chia sầu,tình lại hóa thành thiên thu! Chia mong đập đổ ngục tù! Chia vui em được làm người tự do! Chia ý để em làm thơ! Chia tay quá khứ,em về với anh! Tương lai chưa chắc màu xanh! Nhưng con tim vẫn,cố giành để yêu!!! Tiền Giang
NHÂN.... Nhân đôi hai chữ nhớ nhung
Nhân đôi yêu nhớ tương phùng không xa
Nhân đôi hai chữ giao hòa
Nhân đôi tình nghĩa bao la tình nồng
Nhân đôi giọt máu tim hồng
Nhân đôi yêu dấu,ngóng trông,đợi chờ
Nhân đôi nồng mặn giấc mơ
Nhân đôi tất cả vần thơ hôm nào
Nhân đôi ân ái xuyến xao
Nhân đôi con suối chảy vào giấc mơ
Nhân đôi tình ẩn trong thơ
Nhân đôi để thấy đợi chờ là yêu
Nhân đôi buồn ít,vui nhiều
Nhân đôi ánh mắt muôn điều yêu thương
Nhân đôi nhịp bắc Sông Tương
Nhân đôi tình để rộng đường ta đi
Nhân đôi lệ ước vành mi
Nhân đôi tấc cả bởi vì đã yêu
Nhân đôi,nhân đến bao nhiêu?
Nhân đôi nhân hết mọi điều trao anh
Nhân đôi tấc dạ chân thành
Nhân đôi để mãi tình anh chẳng nhòa
Nhân đôi hương sắc cánh hoa
Nhân đôi gửi gió hôn xa đến người
Nhân đôi môi thắm mĩm cười
Nhân đôi tình để thắm tươi Hoa Tình
Nhân đôi lời lẽ,lặng thinh
Nhân đôi tấc cả để mình hiểu ta
Nhân đôi hạnh phúc ngày qua
Nhân đôi hạnh phúc bướm hoa gần kề
Nhân đôi giải thoát bến mê
Nhân đôi tất cả,em về bên anh!!!
HOÀNG LAN
CHÚC RỒI...ĐÒI!!! Chúc em hoa nở không tàn! Chúc em giữ được muôn ngàn nét Xuân! Chúc em xinh đẹp bội phần! Chúc em yêu chỉ một lần...nữa thôi!!? Chúc em áo mới tươi màu! Chúc em qua được chiếc cầu thời gian! Chúc em sự nghiệp huy hoàng! Chúc em thấu được tiếng đàn tri âm! Chúc em tròn tựa trăng rằm! Chúc em hương sắc,quanh năm dạt dào! Chúc em hồng nét son môi! Chúc em gom hết một trời dấu yêu! Chúc em gió sớm đổi chiều! Chúc em tiếp tục làm xiêu lòng người! Chúc em hoa héo lại tươi! Chúc em có được cuộc đời như mơ!!! Chúc em vẫn thích làm thơ! Chúc em dễ chịu,anh nhờ chút coi!! Chúc xong anh lại muốn đòi! Đầu năm nghe được những lời ấm êm! Được nghe nhịp đập con tim! Được xem hoa nở bên thềm có nhau! Được mơ tóc rối,lụa nhàu! Được nghe chất ngọt trên môi thắm nồng!! Được nghe em gọi là chồng!!? Được cùng nhau viết những dòng thơ yêu! Được xem định mệnh đổi chiều! Được nghe em nói tiếng “YÊU”não nùng!! Được xem con sáo sổ lồng! Được mơ trọn giấc tương phùng đầu Xuân!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2011 19:49:02 bởi Tiền Giang >
THƯƠNG ANH….. Thương anh câu gọi “bé yêu”
Thương anh,lời dặn mỗi chiều”ngủ ngon”
Thương anh lời hứa sắt son
Thương anh biển cạn,non mòn chẳng quên
Thương anh mộng thắm êm đềm
Thương anh,thương lắm,môi mềm nhẹ hôn
Thương anh,thương lắm ,biết không?
Thương anh nhưng để trong lòng mà thôi!
Thương anh lệ mặn mờ môi!
Thương anh em cứ đứng ngồi không yên
Thương anh cố nén ưu phiền
Thương anh em kết lời nguyền biết không?
Thương anh thơ gửi nhớ mong
Thương anh thơ ép cánh hồng gửi anh
Thương anh mắt biếc kém xanh
Thương anh má thắm riêng dành anh thôi
Thương anh son nhạt màu môi
Thương anh nhịp đập bồi hồi con tim
Thương anh trăng tỏ bên thêm
Thương anh trăng gửi nổi niềm em xa
Thương anh anh biết chăng là?
Thương anh thương trọn kiếp hoa em chờ
Thương anh tình gửi bài thơ
Thương anh thương đến bao giờ thôi thương?
Thương anh thơ nối sông tương
Thương anh gửi nổi vấn vương đôi dòng
Thương anh,thơ thấm nhớ mong
Thương anh xa cách gửi dòng thơ thương!!!
Hoàng Lan
ĐÒI...RỒI CHÚC!!! *Anh chúc rồi...đòi!Em thì đòi...rồi chúc cho chắc ăn! Đòi anh hôn lấy làm quà Đòi anh yêu chỉ một loài hoa yêu Đòi anh tay nắm mỗi chiều Đòi anh vạn tiếng thơ yêu bắc cầu Đòi anh tình nghĩa nặng sâu Đòi anh nắng dãi mưa dầu đỡ,che Đòi anh mang kiệu đón về Đòi anh kéo khỏi bến mê chực chờ Đòi anh trăm vạn bài thơ Đòi anh hẹn ước giấc mơ trọn đời Đòi anh nhiều lăm anh ơi Đòi anh giữ mãi bao lời trao nhau Đòi anh giữ thắm má đào Đòi anh lời nguyện hôm nào chờ quên Đòi anh tay ấm mỗi đêm Đòi anh vai ấy để em tựa đầu Đòi anh không để em sầu Đòi anh bỏ tiếng nói nhau nặng lời Đòi nhiều..đến chúc ..cho rồi Chúc anh nắm mới trên môi nụ cười Chúc anh mãi mãi vui tươi Chúc anh năm mới bên người….anh yêu Chúc anh gió lạnh mỗi chiều Có vòng tay ấm,thương yêu sưởi lòng Chúc anh vạn sự thành công Chúc anh hạnh phúc như lòng anh mơ Chút anh viết tiếp tình thơ Người Đi Săn Bóng,em chờ phần sau Chúc anh tóc chẳng đổi màu Chúc anh khỏe mãi,gần nhau, ….suốt đời Chúc anh yêu dấu vạn lời Tình thơ ướp mật ..cho đời Tiền Giang Chúc anh ôm trọn Hoàng Lan Chúc anh sức khỏe,an khang ,sum vầy Chúc anh nếu đã yêu ai Non mòn biển cạn tháng ngày không quên!!!
MỘT GIẤC MƠ THƠ Mở máy ra tính viết sử thi! Ngón tay lại gõ thơ tình,theo quán tính! Xuân đang bên thềm,trời vẫn còn giá lạnh! Đóng then buồn,cài cửa nhớ,nghĩ về em!! Quán Nhật Phương,ngày ấy chưa quên! Em để yên cho anh nắm tay,theo lời giao ước! Bao nhiêu ngại ngùng,giấu trong ánh mắt! Khó khăn biết dường nào,khi em đến với anh!! Đã dặn lòng:Tình ấy vốn mong manh! Đừng hy vọng quá nhiều,để rồi thất vọng! Nếu em quay mặt,anh sẽ suốt đời câm lặng! Để không ai biết trên đời,có “Câu Chuyện Tình Thơ”! Xa lắm rồi,cái tuổi mộng mơ! Vậy mà suốt buổi chiều,vẫn nén lòng chờ đợi! Tấn thối lưỡng nan,vô cùng bối rối! Dở khóc dở cười,ôm mấy cuốn sách trên tay!! Hạnh phúc ngập tràn,tình em chẳng đổi thay! Buổi tối hôm ấy:Cửa Thiên Đường đã mở! Thì ra thế gian vẫn có từ Duyên Nợ! Gần nhau một lần,rồi trọn kiếp nhớ thương!! Ân ái bén rễ rồi,tình ấy trót vương! Bao nhiêu lần tưởng đứt,không thể nào đứt nổi! Cứ qua một ngày,tình thêm nét mới! Như mùa Xuân,giúp cây đâm lộc nẩy chồi!! Cuối năm,viết về em!Thương quá đi thôi!! Gánh chịu gian khổ,vì một tình yêu lớn! Đóa Hoàng lan đó,nguyện suốt đời ôm trọn! Để hoàn thành một giấc mơ thơ!!! Tiền Giang
ĐÊM GIAO THỪA NHỚ ANH Anh bảo em chính là bé yêu
Mà sao không thấy anh yêu nhiều?
Năm cũ qua rồi,năm mới đến
Vòng tay ôm dáng hoa yêu kiều!!
Xuân đến rồi,anh ước mơ chi?
Anh ơi!cô bé,bé thích lì xì
Thích áo hoa tung tăng ngày tết
Muốn anh lau dòng lệ trên mi!
Xuân đến Mai ,Đào khoe sắc hương
Gió gửi về bên ấy yêu thương
Mang hơi Xuân về bên Phố Núi
Mong năm này,nối nhịp sông Tương
Xuân đến bên thềm,anh có hay?
Có nghe trong gió hương tóc ai?
Vang vang đâu đây bao câu chúc
Nhấp cạn hương tình,ôi!ngất ngây!!
Anh dấu yêu ơi,có nhớ mong?
Có nghe Xuân rộn rã trong lòng?
Có nhớ hương tình trao hôm ấy?
Có thấy vắng không?nụ hôn nồng???
Đầu năm bé chúc,cho anh nợ!!
Lì xì để đó,quên….đừng mơ!
Bé nhớ để đòi khi gặp lại
Xuân qua,tương phùng,chuyện tình thơ
Chờ đón giao thừa,em nhớ anh
Mai vàng,dưa đỏ,bánh chưng xanh
Mà sao thấy thiếu đêm sum họp
Có biết giờ này em nhớ anh??
HOÀNG LAN
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/CC52143BB86B4341B9A6E0622DEFCB3C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2011 22:35:49 bởi peli >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: